Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Ly

Tiểu thuyết gốc · 2263 chữ

Nana luôn có một tật xấu đó là ngủ dậy rất trưa, sáng nào đi học cũng cần người tới đánh thức. Hôm nay ở nhà Tiểu Ly ngủ một đêm lạ lẫm thế mà cũng quá ngon lành. 

Tỉnh dậy không thấy Tiểu Ly, nghĩ là cô ấy ra ngoài bắt cá Nana bèn tới bờ sông xem thử.

Nana thắc mắc gãi đầu: "Hửm, không có. Đi đâu mà không báo cho ta? Vốn là tỉnh dậy sẽ về học viện mà."

Nana thở dài định quay người về nhà nhỏ, nhưng bất chợt nhìn thấy thứ gì. Lấp trong đám cỏ là cây lao mà Tiểu Ly hay dùng, Nana tò mò tiến đến cầm lên xem, lập tức kinh hoảng: "Máu người! Tiểu Tuyết, tìm Tiểu Ly."

Đoán được nguyên do, Nana nhanh chóng cho gọi tiểu Tuyết. Cửu Vĩ Hồ tiểu Tuyết không chậm trễ, nó ngửi ngửi chút máu trên cây lao sau đó vụt biến mất.

Nana lòng nóng như lửa đốt, cô chỉ muốn sống yên bình vậy mà vì sao cứ liên tiếp phải xảy ra chuyện.

Nhưng chung quy Nana vẫn là quá sơ suất, không ngờ Hạ Vũ đến báo thù sớm như vậy.

Tiểu Tuyết quay lại gật đầu biểu thị nó đã tìm được, Nana nhanh chóng đi theo. Tiểu Tuyết dẫn Nana đến một biệt phủ rất rộng lớn.

Nana nhảy tường trốn tránh đám thị vệ rồi cẩn thận bước vào một căn phòng, Tiểu Ly đang ở đó.

Nana khẽ lay Tiểu Ly, gọi: "Tiểu Ly, tỉnh dậy. Ta là A Sở."

Tiểu Ly hôn mê, váy áo dính máu đã nhàu nát, hẳn là do roi đánh mà thành, cơ thể người thường rất yếu lại có cách hành hạ tàn nhẫn như vậy, Nana tức giận tự trách mình quá ngông cuồng gây họa cho Tiểu Ly, còn may là tìm kiếm kịp thời.

Nana tay phải nâng lên chút ánh sáng lục truyền vào, Tiểu Ly tỉnh lại.

Thấy Nana, Tiểu Ly vội vàng nói: "A Sở, sao ngươi lại ở đây? Mau chạy, Hạ Vũ rất độc ác, cô ta không biết ngươi ở trong nhà ta, người cô ta muốn bắt còn có ngươi!"

Nana giật mình, Hạ Vũ không biết cô ở trong nhà, lại nhìn Tiểu Ly một thân đòn roi, có nghĩa là...

"Tiểu Ly, cô ta tra tấn ngươi để ngươi khai ra chỗ của ta sao? Ngươi bị ngốc hả? Ta mới gặp ngươi hôm qua, ta có gì để ngươi liều mạng, hả?" Nana giận dữ hét lớn.

Tiểu Ly vội vàng bịt miệng Nana, giờ mới phát hiện thương tích trên tay không có, cơ thể cũng khỏe mạnh không khỏi hoảng sợ cùng kinh ngạc.

"A Sở, ta và ngươi chết rồi! Ta lúc nãy trước khi chết còn rất đau, không ngờ chết rồi lại khỏe như vậy, cũng tốt, vậy sẽ không ai hại chúng ta nữa, ta và ngươi mãi là bạn." Tiểu Ly chẳng hiểu sao lại thở ra nhẹ nhõm.

Nhìn bộ dạng của Tiểu Ly, Nana bật cười cốc nhẹ đầu cô một cái, Tiểu Ly lại thấy rất đau.

Nana cười nói: "Đau không, đau có nghĩa là chưa chết. Tiểu Ly, xin lỗi đã nói dối ngươi, ta là hồn sư trị liệu. Yên tâm, ta đưa ngươi ra khỏi đây."

"Hồn, hồn sư? Ngươi là hồn sư sao?" Tiểu Ly lắp bắp, rõ là không tin.

Nana cười lắc đầu, sao lại có người ngốc đơn thuần như vậy, hang địch không thể ở lâu, Nana quyết không nói chuyện nữa mà bế gọn Tiểu Ly lên phóng đi.

Tiểu Ly hoảng sợ, ôm túm cổ Nana: "Ta đang bay! A Sở, ngươi là hồn sư thật hả?"

Nana nhíu mày: "Còn có thể giả?"

Tiểu Ly hít mạnh một hơi. Hồn sư cao quý chừng nào chứ. A Sở thế mà kết bạn với cô ấy, ngủ ở nhà cô ấy. A Sở là thiên sứ sao? Cũng phải, thiên sứ thường mặc váy trắng, A Sở cũng rất đáng yêu. Tiểu Ly thầm cười.

Nana đã sắp nhảy ra khỏi biệt phủ, chỉ là rắc rối không ngừng tìm đến, người muốn ăn tát không ngừng tự mình tìm đến cửa.

Hạ Vũ từ một góc đi ra, nhìn lên Nana cười lớn: "Haha, tiện nhân. Ta chờ ngươi đã lâu. Dám đánh ta, ta sẽ không để ngươi yên."

Nana bị mai phục, đang lúc nhảy trên không chỉ đành thuận chân đáp xuống một cái cây. Dưới sân là Hạ Vũ chống eo cười đắc ý, mặt Hạ Vũ bị đánh hôm qua còn sưng tấy.

Nana khóe môi cong lên thành nụ cười nửa miệng, cao ngạo nhìn Hạ Vũ, nhàn nhạt nói: "Hạ Vũ, khuôn mặt ngươi, rất hợp."

Nghe Nana châm chọc, Hạ Vũ bất giác đưa tay sờ lên mặt, đụng trúng phải vết thương đau muốn khóc. Hạ Vũ điên tiết hét lớn: "Còn không mau bắt cô ta, bắt sống. Ta phải rạch nát mặt ả!"

Hạ Vũ dứt lời lập tức xung quanh Nana xuất hiện ba tên hồn sư hồn hoàn sáng chói, đều là Đại hồn sư.

Nana làm bộ sợ hãi sắp trượt chân, run rẩy: "Hạ Vũ tiểu thư, ngươi xem ngươi quá coi trọng ta. Có cần phải phái tới nhiều cao thủ như vậy không?"

Hạ Vũ đắc ý cười lớn: "Ngươi cũng biết họ là cao thủ, còn không mau xuống cho ta dạy dỗ?"

Nana thở dài nhảy xuống sân, Hạ Vũ thấy vậy càng kênh kiệu ra mặt.

Tiểu Ly đứng vững, ghé tai Nana nói nhỏ: "A Sở, ngươi chạy đi, ngươi giỏi như vậy không mang theo ta ngươi có thể chạy thoát."

Nana nhìn Tiểu Ly, người ở đại lục này đều nghĩa khí như vậy sao, hay là vì Tiểu Ly ngốc thì đúng hơn. Nana hỏi: "Tiểu Ly, ta chỉ mới gặp ngươi, ngươi sao phải hy sinh vì ta?"

Tiểu Ly cười nắm tay Nana, nói: "Duyên phận không thể tránh, ta và ngươi có duyên, từ lần đầu ta đã xem ngươi là bạn. Ngươi là hồn sư mạnh mẽ không cần ta bảo vệ, nhưng ta sẽ bảo vệ ngươi theo cách của ta. Mau chạy!"

Nana ngơ ngác: "Duyên phận, không thể tránh, bảo vệ ta theo cách của ngươi sao?"

Duyên phận, đúng là Nana luôn nói như vậy. Nhưng sao khi người trong cuộc là chính mình, Nana lại chỉ xem như duyên phận gặp gỡ là tai hoạ, càng muốn đẩy người ấy đi xa.

Tần Minh!

Nghĩ tới Tần Minh trong lòng lại là ngũ vị tạp trần.

Nana nắm chặt nắm đấm, cắn môi một chút cho tỉnh táo, Nana bước đến gần Hạ Vũ, nói: "Hạ Vũ, ta đã đánh ngươi một cái. Ta bây giờ trong lòng rất khó chịu. Ngươi... cho ta đánh một cái nữa nhé."

Hạ Vũ kinh ngạc trừng mắt nhìn Nana mà không thể nói gì. Hạ Vũ thật không hiểu nổi Nana sao lại có thể bình thản mà nói ra như vậy? Thật, đáng sợ.

Ba tên hồn sư thấy Hạ Vũ bị uy hiếp, lập tức xông tới Nana.

Tiểu Ly la thất thanh: "A Sở, phía sau ngươi!"

Thực chất không cần Tiểu Ly nhắc nhở, Nana đã sớm nắm gọn hành động của những kẻ này trong lòng bàn tay. Nana cũng không thèm quay đầu nhìn đối thủ, ba sợi dây leo cứng cáp đâm thẳng từ mặt đất lên chính xác găm vào vai của mỗi tên Đại hồn sư treo bọn chúng lơ lửng, không điềm báo trước.

Trước mặt mỗi tên Đại hồn sư bây giờ là một nụ hoa màu trắng đang vung vẩy, nhìn thấy nó, ba tên Đại hồn sư cơ thể tức thì căng cứng không dám động đậy.

Hạ Vũ cũng đang ngây ngốc, cô ta không ngờ được Nana lại là hồn sư, hơn nữa còn rất mạnh.

Nana trói Hạ Vũ bằng dây leo cố định giữa sân, Nana nhìn Tiểu Ly nói: "Tiểu Ly, ta đánh thì cô ta sẽ chết. Ngươi tới đi."

"Ta? Ta không dám." Tiểu Ly kinh ngạc chỉ tay lên mặt mình, liên tục lắc đầu.

Nana cho dây leo nâng Tiểu Ly đến bên mình, vỗ vai nhẹ một cái nói: "Yên tâm, ta có thể bảo vệ ngươi. Lòng dạ cô ta độc ác. Phải trừng trị."

Nana nhìn chăm chú, Tiểu Ly thật sự không đánh mạnh, chỉ nghe lời tát một cái.

Nana không nói gì nữa, ai bảo Tiểu Ly đơn thuần, như vậy cũng tốt. Nana nắm tay Tiểu Ly chuẩn bị đưa cô ấy rời khỏi biệt viện.

"Hai tiện nhân ngươi, gia gia nhất định sẽ không tha cho các ngươi. Ta nói cho các ngươi biết, gia gia ta là Hoàng gia chấp pháp giả, ta sẽ cáo trạng. Ngươi đừng hòng trốn thoát." Hạ Vũ bị Tiểu Ly đánh vô cùng tức giận, mặc kệ nỗi sợ hãi, Hạ Vũ cơ hồ là lấy tất cả sức lực hướng vào mặt hai người hét lớn.

Nana giật mình. Hoàng gia chấp pháp giả, họ Hạ, hình như có một người. 

Xoa xoa cái trán có chút đau, Nana không ngờ gia thế Hạ Vũ lớn như vậy, nếu lại đụng đến đội chấp pháp thì Phất Lan Đức sẽ mắng cô chết mất. Nhưng ở đây Hạ Vũ đâu có biết Nana là ai, Nana vẫn luôn dùng tên giả.

Nghĩ rồi Nana thật nhanh bế lên Tiểu Ly xoay người chạy.

"Đứng lại. Gây tội định trốn sao?"

Bất ngờ thanh âm vang lên, cùng lúc Nana cảm nhận được chút áp lực nào đó.

Uy áp này, là Hồn thánh!

Nana kinh ngạc quay đầu.

Thấy Nana vị kia còn kinh ngạc hơn.

"Sở Phượng Na? Lại là con nhóc nhà ngươi!" Hạ Từ vẻ mặt trách móc của trưởng bối mà đi tới chỗ Nana.

Đặt Tiểu Ly xuống, Nana đối Hạ Từ hành lễ: "Hạ Từ đại nhân. Không biết đại nhân đến đây làm gì? Ha, haha!"

Hạ Từ nạt nộ một tiếng: "Còn cười, Phất Lan Đức đúng là không muốn quản ngươi sao, ra ngoài là gây họa. Đi, theo ta về đội chấp pháp."

Nana mắt chữ O mồm chữ A, không tin vào tai mình: "Hạ Từ đại nhân, ngài định bắt ta sao. Ta có làm gì đâu?"

Hạ Từ hừ lạnh, chỉ ba tên Đại hồn sư đang bị treo như cây nêu đón gió, lại chỉ Hạ Vũ đang bị đóng kén giữa sân, nói: "Còn nói không gây họa. Theo ta về đội, ta phải để trưởng bối tới dạy dỗ ngươi."

Nana ỉu xìu, trước mặt Hồn thánh Hạ Từ cô cũng không thể lấy sức lực ra chạy, sau này còn muốn sống yên ổn đây.

Hạ Từ nhìn Hạ Vũ không vừa ý, trách mắng: "Hạ Vũ, tuy ngươi là cháu gái của ca ca ta. Nhưng ta cũng không thể thiên vị ngươi được. Ta biết Sở Phượng Na, con bé không độc ác như những gì ngươi tố cáo đâu, nếu nó muốn giết ngươi, ngươi cũng không sống nổi tới bây giờ. Đừng ngông cuồng nữa."

Tiếp theo Hạ Từ quay qua Nana, ra lệnh: "Sở Phượng Na, cởi trói cho nó, thả người rồi đi theo ta."

Nana giật mình, gật đầu đáp: "Vâng, đại nhân."

Hạ Từ sau đó dẫn theo Nana đang ủ rũ đi, Tiểu Ly cũng chạy theo Nana về đội chấp pháp.

Đội chấp pháp hoàng gia có một căn biệt phủ lớn ở ngay bên cạnh cổng thành Thiên Đấu, Nana và Tiểu Ly đang ngồi trong một căn phòng trống, ba mặt được ngăn cách, một mặt có song sắt. Chính là ngồi tù.

Tiểu Ly lần đầu đến những nơi như thế này, sợ hãi nép bên người Nana. Nana vỗ vai an ủi Tiểu Ly, nói: "Xin lỗi, ta cũng không tên A Sở, ta là Sở Phượng Na. Ngươi gọi ta Nana được rồi."

Tiểu Ly gật đầu không dám nói chuyện. Nana cũng không tiếp tục an ủi.

Lát sau mới thấy bóng dáng Hạ Từ, Nana đứng bật dậy vội vã la lớn: "Hạ Từ đại nhân! Ngài không thể bắt ta ngồi tù, ta mới mười hai tuổi, còn chưa thành niên. Ngài không thể giam giữ ta a!"

Hạ Từ nghe Nana la, hắn nhíu mày đi đến, chỉ tay nói: "Ngươi, ngươi tiểu ma nữ. Ta không bắt ngươi để ngươi lại tiếp tục gây họa, có chuyện nào không phải kinh thiên không hả. Ta đã cho người tới học viện thông báo, tiếp tục đợi đi, chớ nhiều lời."

Nana nhăn mặt ai oán nói: "Gia gia và các lão sư đã đi tìm kiếm hồn hoàn, không có..." 

Tần Minh! Không được!

"Hạ Từ đại nhân, ta sai rồi, ta xin lỗi. Ngài thả ta ra đi. Ta hứa sẽ ngoan ngoãn về học viện mà." Nana đột nhiên căng thẳng, tiếp tục la.

"Hạ Từ đại nhân! Đại nhân!"

Nana bối rối, nếu gặp Tần Minh lúc này thì cô thật không biết phải đối diện hắn thế nào.

Nhưng Hạ Từ không nghe Nana, hắn sớm đã bỏ đi, ngăn cách tinh thần lực mặc sức Nana la hét cũng không thả.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.