Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển nhật ký

Tiểu thuyết gốc · 2674 chữ

Lúc cả bọn đang ngồi nghe thông báo trong Đại Sảnh Đường thì Ginny đi tới, mở cặp lấy ra một quyển sổ bìa da màu nâu khá cũ kỹ đặt lên trên bàn, cô bé nói:

- Mấy bữa trước chị Catherine có dặn em nhặt được thứ gì khả nghi thì không được giữ mà phải nói với anh chị ngay nên em đem nó đến cho anh chị xem xét.

Catherine liếc nhìn liền nhận ra ngay là quyển nhật ký mình đang tìm bấy lâu nay, nó hỏi:

- Làm thế nào mà em có được nó?

Ginny nhún vai, kể lại rằng chiều hôm qua nó nhặt được ở ngay bờ hồ. Quyển sổ tay này nửa nổi nửa chìm trong nước nhưng lại không bị ướt khiến nó thấy lạ nên mới vớt lên, định bụng sẽ đưa Catherine xem thử. Ai dè tối đó nó lại quên, sáng nay ngủ dậy mới nhớ.

Catherine khen Ginny:

- Em làm tốt lắm.

Harry ngó quyển nhật ký, thấy ở bìa khắc lên dòng chữ: T. M. Riddle thì nó ngờ ngợ:

- Ủa, T. M. Riddle có phải viết tắt của Tom Marvolo Riddle không nhỉ?

Catherine gật đầu:

- Ừ. Mình chắc là vậy.

Ron giục:

- Mở ra xem đi, biết đâu có ghi gì đấy về vụ năm mươi năm trước.

Ginny tò mò hỏi:

- Mấy anh chị đang nói gì vậy?

Ron xua tay:

- Không có gì. Em đi chỗ khác chơi đi Ginny.

- Chẳng có chữ nào trong đó đâu mà đọc.

Trông Ginny giận dỗi hết sức, cô bé hừ một tiếng rồi ôm cặp bỏ đi ngay mà không thèm hỏi thêm bất kì điều gì.

Catherine mở quyển nhật ký ra để cho ba đứa bạn nhìn kỹ rồi nó cất ngay vô cặp, nó nói:

- Tối nay chúng ta sẽ nghiên cứu thứ này, còn bây giờ thì đi lên lớp thôi, sắp muộn rồi.

Bốn đứa không hề biết rằng từ lúc Ginny lấy cuốn nhật ký ra có một ánh mắt khác lạ nhìn chằm chằm vào vật ấy.

Tối hôm đó bốn đứa chờ cho mọi người đi ngủ hết mới đem quyển nhật ký ra để lên bàn cùng nhau nghiên cứu. Chờ cho Hermione ếm một mớ bùa lên mà không ăn thua thì Catherine mới nói:

- Thử viết lên coi viết được không.

Harry gật đầu, lấy bút lông ngỗng ra chấm mực rồi ghi lên đó vài dòng:

"Tôi tên là Harry Potter."

Và mọi chuyện xảy ra sau đó như thế nào hẳn mọi người cũng đã biết, chỉ là lần này cậu không một mình đi vào ký ức của Chúa tể hắc ám mà đi cùng với những người bạn thân thiết nhất.

Rời khỏi khung cảnh u ám của trường Hogwarts năm mươi năm về trước, một lần nữa ngồi trong phòng sinh hoạt chung ấm cúng khiến tụi nhỏ càng thêm tha thiết với việc tìm ra sự thật.

Harry chủ động hỏi ý kiến các bạn khi không thấy đứa nào lên tiếng:

- Mấy bồ thấy sao?

Hermione sáng suốt phân tích:

- Bác Hagrid đã bị vu oan. Cái người tên Tom Riddle này khiến mình thấy sợ. Anh ta vì không muốn về lại trại trẻ mồ côi mà đan tâm đổ tội lên bác ấy. Nhìn bác ấy thấy mà thương.

Ron cãi lại:

- Ôi trời, bác ấy thật ra cũng dễ khiến người ta hiểu lầm. Nghĩ sao bác ấy lại dám lén lút nuôi một con nhện bự chảng như vậy trong trường.

Catherine phì cười:

- Bồ đã quên bác ấy từng muốn nuôi một con rồng trong chòi sao?

Cả bọn bật cười khi nhớ tới cảnh đó.

Harry nói:

- Một người như bác Hagrid không thể nào giết người được. Bác ấy chỉ hơi khác người về cách chọn thú cưng để nuôi thôi.

Ron dời sự chú ý qua cuốn nhật ký, nó nói, giọng mơ màng:

- Mấy bồ biết không, ba mình từng dặn rằng bất kì đồ vật nào có thể suy nghĩ hay nói chuyện được với mình mà mình không thể biết chính xác não nó nằm ở đâu thì nên coi chừng, rất có thể thứ đó thuộc về Nghệ thuật hắc ám.

Hermione nghe vậy ngẫm cũng thấy đúng, bèn nói:

- Mai chúng ta nên giao nộp nó cho cô McGonagall.

Vậy là cả bọn nhất trí như thế.

Nhưng ai dè đâu, buổi sáng hôm sau vừa bước ra khỏi khu nhà vệ sinh nam thì Harry và Ron bị chặn đường. Thằng Malfoy và hai tên đàn em của nó bất ngờ tấn công Harry. Crabble và Goyle giữ chặt Harry và Ron để Malfoy ểm bùa bất động. Làm xong Malfoy giật lấy cặp của Harry và Ron mà đổ hết xuống sàn, rất nhanh nó tìm thấy thứ cần tìm. Nhét vội quyển nhật ký vào trong túi áo, Malfoy cùng hai thằng đàn em chạy biến ra khỏi nhà vệ sinh theo một cánh cửa khác.

Hai đứa con gái đứng chờ bạn đi vệ sinh cả buổi mà không thấy ra, đến khi Catherine đánh bạo đi vào thì mới phát hiện ra bạn mình bị nhốt trong một cái toilet tối om, dưới sàn còn vương vãi tập vở và dụng cụ học tập.

Harry nói ngay sau khi được giải bùa:

- Thằng Malfoy cướp quyển nhật ký rồi.

Một tuần sau đó tụi nhỏ không thể tìm ra bất kỳ cơ hội nào để lại gần và tra hỏi Malfoy về quyển nhật ký khiến bốn đứa hết sức bực mình, nhất là Catherine. Nó từng chặng đường Malfoy để cướp quyển nhật ký trở về nhưng không lúc nào thằng này mang theo bên người. Ron đã thẳng thắn phê bình hành động của Catherine là hết sức phí thời gian vì thằng Malfoy đâu có ngu mà giữ bên người để bị đoạt đi. Cũng may là không có chuyện gì xảy ra, thế nhưng tụi nhỏ vẫn chưa thể trút bỏ được gánh nặng ở trong lòng một khi không tìm ra được sự thật về Phòng chứa bí mật. Cái tụi nhỏ cần bây giờ là tìm ra lối vào Phòng chứa bí mật và biết chính xác con gì ở bên trong đó. Harry từng gợi ý cả bọn đi tìm lũ nhện theo gợi ý của bác Hagrid để hiểu biết thêm về sự kiện năm mươi năm trước nhưng ba đứa còn lại đồng loạt phản đối, Hermione nói:

- Bồ không thể liều mạng như vậy, có nhớ hôm tụi mình thấy lũ nhện chúng đang trốn theo hướng nào không? Là Rừng cấm đó! Trong đấy rất nguy hiểm. Vả lại chúng ta cũng chưa chắc nó chịu trò chuyện thân thiện với chúng ta đâu, tốt nhất là điều tra theo hướng khác thôi.

Harry nhớ lại hình ảnh "bé" nhện baby to như con dê mà bác Hagrid từng lén lút nuôi trong ký ức của Riddle, cảm thấy Hermione nói không sai, con quái vật ấy nếu còn sống thì chắc giờ phải bự cỡ căn nhà, nếu có đi thì nó chỉ nên đi một mình. Nhưng Catherine lại nghiêm khắc phản đối suy nghĩ đó của Harry, trước ánh mắt kiên định của bạn, nó đành từ bỏ ý nghĩ một mình đi vào Rừng cấm.

Giữa lúc tụi nhỏ đang rối trí thì thầy Lockhart lại luôn mồm khoác lác về tài năng của bản thân khiến Harry và Ron bực mình hết sức, hai đứa nó đã suýt giơ đũa phép về phía thầy khi ông ta oang oang nói bác Hagrid là hung thủ, và khoe khoang ông ta có thể xử lý bác Hagrid ra sao nếu ông ta được cấp cái quyền đó.

Một ngày nọ, cô McGonagall phát cho mỗi đứa học sinh một tờ giấy đăng ký hai môn tự chọn cho năm học sau. Kèm theo tờ đơn đăng ký là một danh sách chi tiết về các môn học đó để tụi học trò có thể tham khảo.

Catherine không cần nghĩ nhiều, chọn giống Ron và Harry. Hermione thì đăng ký học hết.

Việc chọn môn học này ít nhiều xua tan đi được không khí tĩnh lặng mấy tuần nay trong nhà trường.

Thời gian lặng lẽ trôi đi, bầu không khí trong trường Hogwarts bắt đầu có sức sống trở lại vì hầu như ai cũng chắc mẩm rằng bác Hagrid là hung thủ, chỉ có bốn đứa nhỏ nhóm Harry là không được thả lỏng ngày nào, nhất là khi lịch thi đấu Quidditch bị hủy bỏ. Khi biết tin này Harry không hề thất vọng mà nói:

- Có lẽ cụ Dumbledore cũng tin rằng đây chưa phải là kết thúc, tính mạng học trò vẫn còn đang bị đe dọa. Mà mấy bồ có thấy dạo gần đây thằng Malfoy không xuất hiện ở Đại Sảnh Đường và trên lớp học thì hầu như không nói lời nào không? Chẳng giống tính cách của nó chút nào.

Catherine nhún vai:

- Có lẽ nó đang âm mưu gì đó, kể cũng lạ, từ hồi Giáng sinh vẫn chưa thấy nó ra tay với mình.

Hermione bỗng kêu ré lên:

- Mình vừa mới nhớ ra một chuyện, lúc chúng ta uống thuốc đa dịch để trà trộn vào nhà Slytherin, Malfoy đã hỏi có thấy nó vào tối chủ nhật tuần trước đó không, mấy bồ nhớ chứ?

Ba đứa còn lại đều nhớ chi tiết này, thấy vậy Hermione nói tiếp:

- Mình chợt nhớ ra trước Giáng Sinh đám gà bác Hagrid nuôi bị giết sạch chỉ trong một đêm, chuyện này có liên quan đến thằng Malfoy không nhỉ?

Harry nghiêng đầu suy nghĩ, dường như bác Hagrid từng than thở về vụ đó, nhưng lúc ấy nó đâu có tâm trí nào mà nghe bác nói, nghe lỗ tai này rồi qua lỗ tai kia trôi mất tiêu. Catherine thì nhớ rất rõ, nhưng dù có nói ra cũng không giúp ích gì được vì thiếu chứng cứ nên nó lựa chọn bỏ qua.

Ron nhún vai nói:

- Chuyện này chỉ là suy đoán, đâu có chứng cứ nào khẳng định nó làm đâu.

Nói đến đây bất chợt Ron reo lên:

- Đợi đã, chúng ta có thể tìm bà Pince để hỏi thăm những ai đã mượn sách ở thư viện, nếu có tên Malfoy thì không nghi ngờ gì nữa, chính nó là kẻ đứng sau hết thảy những chuyện kinh hoàng này. Thằng đấy đời nào vào thư viện đọc sách nói gì đến mượn đem về.

Quyển sách viết về con quái vật mà Hermione từng đọc dường như đã biến mất khỏi thư viện. Bất chấp việc thư viện bị đóng cửa sau khi ban hành lệnh giới nghiêm, Hermione và các bạn đã qua mặt các Huynh trưởng đến tìm bà quản thư Pince và năn nỉ hết mấy ngày để bà cho tụi nó xem danh sách mượn sách. Bốn đứa vô cùng ngạc nhiên khi thấy có tên Malfoy ở trong đó, tên quyển sách thằng ấy mượn cũng đáng nghi không kém: Những sinh vật huyền bí nguy hiểm nhất mà con người từng biết tới.

Harry nói bằng giọng chắc chắn:

- Không còn nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là thằng Malfoy đã biết con quái vật đó là gì. Nó không muốn chúng ta tìm ra nên mới đem quyển sách ra khỏi thư viện.

Ron tỏ ra nôn nóng:

- Đến nước này thì không cần do dự nữa, phải kể cho thầy cô biết mọi chuyện, đề phòng thằng Malfoy lại ra tay.

Nói là làm, Harry và các bạn đã cùng nhau đến văn phòng của cô McGonagall, thuật lại mối nghi ngờ của tụi nó về thằng Malfoy và những gì tụi nó điều tra ra được. Nghe xong cô chỉ nhẹ nhàng nói:

- Ta biết rằng các trò đang rất buồn bã vì ông Hagrid đáng mến bị bắt vào ngục Azkaban, ta cũng tin là ông ấy vô tội, nhưng các trò không thể vì thế mà nghi ngờ vô căn cứ với bạn bè của mình được. Như đã nói từ trước đây không phải là chuyện mà một học trò có thể làm ra.

Harry nóng nảy nói:

- Malfoy có sự trợ giúp của một đồ vật hắc ám, đó là quyển nhật ký của người tên Tom Marvolo Riddle. Lúc bọn con định giao nộp cho cô để xem xét thì nó đã cướp và giấu nhẹm đến bây giờ. Cô hãy cho lục soát phòng ngủ của nó, con tin chắc nó đang giữ cuốn nhật ký đó.

Cô McGonagall nheo mắt nhìn Harry, phớt lờ ánh mắt kiên định của thằng nhỏ, cô lắc đầu rồi nói:

- Ta rất tiếc phải nói rằng ta không thể giúp được trò, trừ phi trò có bằng chứng chính xác chỉ rõ ra trò Malfoy chính là kẻ chủ mưu phía sau tất cả những chuyện này.

Hermione lấy hết can đảm lên tiếng:

- Thưa cô, dù không chắc chắn Malfoy là thủ phạm nhưng bọn con chắc chắn Malfoy có liên quan, hãy cho điều tra bạn ấy. Dù sao thì từ đầu đến giờ nhà trường chưa hề có bất kỳ cuộc điều tra chính thức nào để chắc chắn thủ phạm không ẩn nấp trong trường hay xen lẫn trong đám học trò tụi con.

Không biết có phải cô McGonagall đã bị Hermione thuyết phục hay không, cô nhìn bốn đứa, điềm tĩnh nói:

- Các trò về đi, ta sẽ gọi một Huynh trưởng đến đưa các trò về phòng sinh hoạt chung. Chuyện này ta sẽ nói lại với thầy hiệu trưởng. Từ giờ hãy thôi nghĩ về nó nữa và hãy đặt tâm trí vào kỳ thi sắp tới, đó mới là việc mà các trò nên làm lúc này.

Kể từ lúc đến văn phòng của cô McGonagall đã hai tuần trôi qua mà vẫn chưa thấy có động tĩnh gì từ phía thầy cô, Harry bắt đầu trở nên sốt ruột, tâm trí không còn đặt vào việc học nữa, và mặc kệ Hermione nhắc nhở rằng chỉ còn hơn một tuần nữa là thi cử tới nơi rồi, nó vẫn chỉ tập trung vào Phòng chứa bí mật. Catherine cũng sốt ruột không kém, nó nghĩ nếu cứ ngồi yên chờ sự việc diễn ra thì nó sẽ chết sớm vì suy nhược thần kinh mất, nhưng nó lại chẳng có cơ hội nào đi ra ngoài một mình.

Việc duy nhất mà nó có thể làm là cùng Harry, Ron và Hermione tổng kết lại thông tin về con quái vật. Đó là một con rắn sống rất lâu bên trong ngôi trường này, di chuyển quanh lâu đài thông qua hệ thống ống nước trong trường và ánh mắt có thể giết người. Rất may khi bị tấn công các nạn nhân đều không nhìn thẳng vào mắt nó nên không bị hóa đá.

Ron đã đi tìm Huynh trưởng Percy và dùng hết khả năng ngôn ngữ của mình để thuyết phục anh trai thông báo với tất cả học sinh nhà Gryffindor nếu bắt buộc phải di chuyển qua các hành lang thì hãy nhìn vào gương chứ đừng nhìn thẳng vào bất kì ngóc ngách nào. Mặc dù không hiểu thằng em ngốc nghếch của mình bị gì nhưng nhận thấy tình hình bất ổn trong trường và lệnh giới nghiêm vẫn chưa được gỡ bỏ kể cả khi bác Hagrid bị bắt, cộng với hành động này không gây bất lợi hay ảnh hưởng đến ai, lại nâng cao cảnh giác của mọi người nên anh Percy vẫn nghiêm túc thông báo đến các học sinh nhà Gryffindor hãy luôn cẩn thận và cầm theo gương khi đi ra ngoài.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.