Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung đột

Tiểu thuyết gốc · 1827 chữ

Catherine đã phải vất vả lắm mới ngăn không cho mẹ nắm tay nó nữa để bước lên xe lửa cho kịp giờ. Lần này trở lại trường nó mang theo một rương bánh trái do đích thân mẹ nó làm để đem chia cho các bạn.

- Đâu phải ai cũng có vinh dự được ăn bánh quy do đầu bếp trứ danh Pretty Evans tự tay nướng.

Bố nó đã trêu như vậy trong suốt quãng đường từ nhà ra sân ga. Catherine không nói gì chỉ cười cười. Bố mẹ nó đâu có biết rằng phù thủy đâu có mấy ai thích ăn đồ ăn của Muggle làm đâu. Nhưng nó đã lo xa, Hermione là đứa đầu tiên phát hiện hộp bánh quy của nó và sau khi nếm thử, đã chia sẻ với Harry và Ron mấy cái. Thấy tụi nó không chê, Catherine hào phóng tặng mỗi đứa một hộp.

Học kì hai bắt đầu, bài vở dần nặng hơn. Catherine biểu hiện xuất sắc trong các lớp Biến hình và Bùa chú, thậm chí môn Thảo dược học nó cũng được cô Sprout khen mấy lần. Các môn như Thiên văn học, Lịch sử pháp thuật hay thậm chí là Phòng chống nghệ thuật hắc ám nó cảm thấy bản thân học cũng tạm được. Chỉ có duy nhất môn Độc dược là khiến nó đau đầu. Đây là một môn học cần sự chính xác và tỉ mỉ, mà Catherine thì lại không tài nào khiến bản thân có được sự tập trung để đạt đến yêu cầu của thầy Snape. Dù sao thì với sự hướng dẫn và một số mẹo nhỏ mà Hermione bày cho nó, Catherine cảm thấy có tự tin sẽ cải thiện được điểm số của môn học này.

Một buổi tối nọ, không có bài tập, không có cấm túc, Catherine ngồi xem Ron và Hermione chơi cờ phù thủy, thỉnh thoảng lại chỉ ra một số nước đi mà nó cho là hợp lí để cứu vãn tình thế "ngàn cân treo sợi tóc" của Hermione.

Mặc dù vậy, hai bộ não của nó và cô bạn vẫn không thể đánh bại được bộ não của Ron khi chơi cờ, nhìn thằng nhỏ có vẻ đắc ý lắm.

Tụi nó đang tập trung vào bàn cờ thì Harry ở đâu chạy xộc vô, thông báo một tin mà nó cho là động trời:

- Trận Quidditch sắp tới thầy Snape sẽ là trọng tài.

Ron và Hermione đồng loạt kêu lên:

- Ôi không!

Catherine nhìn cả ba với ánh mắt khó hiểu.

Harry thấy vậy liền giải thích:

- Trong trận đấu lần trước thầy ấy đã cố ểm bùa cây chổi của mình. Nếu không có Hermione thì mình tiêu đời.

Catherine dĩ nhiên biết không phải thầy Snape làm nhưng nó không đính chính. Giờ nó mà lên tiếng bênh thầy thì sẽ bị nghỉ chơi ngay. Nó không muốn điều đó. Nếu ở ngoài vòng bạn bè của Harry, nó sẽ gặp khó khăn trong các hành động sau này, nhất là khi Hội Phượng Hoàng tái thành lập. Vì thế Catherine nói:

- Mình không nghĩ thầy dám làm vậy lần thứ hai đâu. Bồ cứ yên tâm thi đấu, mình cùng Ron và Hermione sẽ canh chừng thầy. Ổng mà dám giở trò tụi này ếm bùa ổng ngay.

Tụi nhỏ rất tán thành ý kiến của Catherine, và trong lúc vô tình Ron nhắc đến cái tên Nicolas Flamel.

- Nếu tụi mình tìm ra được sự liên quan giữa cái tên Nicolas Flamel và thầy Snape thì tốt nhỉ. Đến lúc đó ổng hết đường chối cãi.

Catherine chớp lấy thời cơ, hỏi ngay:

- Nicolas Flamel thì mình biết, nhưng sao người đó lại có liên quan đến thầy Snape?

Harry, Ron và Hermione đều kích động nhìn Catherine. Dưới sự cam đoan rằng nó sẽ không kể ai, vài phút sau ba đứa đã thuật lại đầu đuôi về mối nghi ngờ của tụi nó với thầy suốt mấy tháng qua.

- Vậy bây giờ bồ hãy nói cho tụi mình biết Nicolas Flamel là ai đi.

Catherine đáp:

- Mình không hoàn toàn biết Nicolas Flamel là ai nhưng mình thấy tên ổng hoài, trên thẻ Sô cô la ếch nhái có hình thầy hiệu trưởng á.

Vừa nói nó vừa rút ra một cái thẻ bài:

- Mình đang sưu tầm nên giữ rất kỹ.

Hermione giơ tay vỗ vỗ trán, đột nhiên la ré lên rồi không nói không rằng chạy ào lên phòng ngủ. Một lúc sau cô bé trở lại với cuốn sách dày cộm, lật lia lịa qua từng trang, cuối cùng đến một trang nằm ở giữa sách thì dừng lại:

- Mình đã tìm được rồi. Mình đã mượn cuốn này để đọc giải trí nhưng không nghĩ đến việc tra cứu cái tên Nicolas Flamel trong này.

Ron cảm thán:

- Bồ tìm thấy sự giải trí gì trong cuốn sách 'vĩ đại' này?

Hermione không thèm để ý, nó thấy phòng sinh hoạt chung không có ai bèn đọc thông tin trong sách lên thành tiếng để tất cả cùng nghe.

Harry nói:

- Vậy ra thứ con chó ba đầu đang canh giữ là hòn đá phù thủy. Nhưng sao nó lại ở trong trường Hogwarts?

Ron chống cằm suy nghĩ:

- Mình không biết, nhưng chắc chắn thầy Snape muốn đánh cắp nó.

Hermione tỏ vẻ không đồng ý với cách kết luận vội vàng của Ron:

- Cho đến thời điểm hiện tại chúng ta chỉ mới chắc chắn thầy Snape có liên quan tới hòn đá, nhưng không thể nói là thầy muốn đánh cắp nó, trừ phi bồ bắt quả tang tại trận.

Catherine gật đầu đồng tình với quan điểm của Hermione. Quả là một người sáng suốt và suy nghĩ thấu đáo.

Ron phản bác:

- Ý đồ của ổng đã rõ như ban ngày rồi.

Harry chấm dứt cuộc tranh luận bằng một câu nói:

- Dù sao thì mình vẫn sẽ đấu Quidditch, mình không thể sợ ổng được.

Catherine cổ vũ:

- Và tụi này sẽ giúp bồ để ý xung quanh. Bồ cứ yên tâm mà chơi.

Harry gật đầu.

Tuy vậy nhưng khi trận đấu càng đến gần thì Catherine thấy Harry càng trở nên căng thẳng. Và rồi nỗi hoang mang ấy lên tới đỉnh điểm vào cái ngày thi đấu Quidditch.

Ba đứa tụi nó chúc Harry thi đấu thuận lợi và cam đoan sẽ luôn để mắt đến nhất cử nhất động của thầy Snape nhưng Harry không tỏ vẻ gì là đang nghe.

Catherine và các bạn tìm được một hàng ghế ngồi tốt trên khán đài. Chỗ đó có tầm nhìn bao quát toàn sân đấu và rất gần chỗ thầy Snape.

Lúc ba đứa vừa ngồi xuống mấy cái ghế bên cạnh Neville thì Draco Malfoy đi tới, giáng một gậy lên đầu của Ron:

- Ối! Tao bị trượt tay, xin lỗi nha Weasley.

Hai thằng Crabble và Goyle đứng hai bên ôm bụng cười phá lên, trông thích thú lắm.

Ron, Hermione và Catherine đều nhất trí bỏ qua Malfoy mà tập trung vô trận đấu vừa mới diễn ra. Malfoy ngồi xuống cái ghế ngay phía sau lưng Neville, Crabble và Goyle ngồi bên cạnh. Bộ dáng nghênh ngang của ba thằng đấy trông thật chướng mắt.

Dù biết tính nết thầy Snape nhưng khi theo dõi trận đấu Catherine tức giận vô cùng, nó ôm tay Hermione mà bất bình:

- Không thể tin được, trận đấu diễn ra chưa đến một phút mà thầy đã cho nhà Hufflepuff hưởng hai quả phạt đền chỉ vì anh Fred và George đánh hai trái Bludger về phía thầy.

Hermione chỉ gật gật đầu, hai bàn tay đang nắm chặt lại đặt trên đầu gối, ánh mắt vẫn không rời khỏi Harry. Chỉ cần Harry có biểu hiện gì bất thường là cô bé sẽ tung bùa vô thầy Snape ngay.

Malfoy ngồi đằng sau lại vung gậy lên đầu Ron làm thằng nhỏ phải ôm đầu kêu đau.

Catherine quay ra sau, nắm chặt lấy gậy của Malfoy, giọng cảnh cáo:

- Bạn lại bị trượt tay nữa sao? Đừng để tôi dùng vũ lực với bạn.

Malfoy sững người mấy giây, nhớ lại cái cảnh đã xảy ra hôm lễ hội ma. Nhưng nó không thể để một đứa con gái như Catherine uy hiếp được, nó thu gậy về, bắt đầu nói bâng quơ:

- Có những người nhà nghèo đến nỗi không có tiền để mua cho con họ đồ mới. Nhìn cây chổi của hai thằng sinh đôi kìa, không hiểu sao chúng lại có thể cỡi thứ củi mục ấy mà ra sân thi đấu. Thật đáng thương hại.

Catherine nắm chặt tay Ron, ra hiệu hãy mặc kệ.

Draco Malfoy vẫn chưa thấy đủ, tiếp tục chuyển sang Neville:

- Còn có những người khác cũng đáng thương hại không kém, điển hình là bé bự ở trước mặt tao, người thì to mà đầu óc như trái nho. Ấy chết tao quên, thằng Neville thì làm gì có não.

Neville nghe vậy lập tức quay ra sau cãi:

- Tao không có đáng thương hại, những người như mày mới đáng thương hại.

Malfoy định giơ gậy nện Neville thì bắt gặp ánh mắt của Catherine, nó hạ gậy xuống trong vô thức.

Đúng ngay lúc này toàn bộ mọi người trên khán đài đều hò reo. Harry đang bay nhanh hơn, xé gió lao từ trên cao xuống.

Hermione và Catherine nắm tay nhau thầm cầu nguyện đừng có sự gì bất trắc xảy ra.

Malfoy cũng thấy, nó lại buông lời châm chọc:

- Nếu bây giờ mà tao thảy xuống dưới sân một đồng Galleon vàng thì dám cá thằng Ron cũng sẽ lao tới lụm như vậy đó, vì mày làm gì có đồng Galleon vàng nào. À, và Neville khốn khổ chắc cũng muốn có một đồng Galleon vàng lắm, để đi mua não lắp vào.

Catherine và Hermione không để ý những lời này vì tụi nó đang nhảy nhót ăn mừng sau chiến thắng chóng vánh của đội Quidditch nhà Gryffindor.

Và vì một phút lơ đễnh của hai đứa con gái mà đám con trai đã lao vào đánh nhau. Đến lúc Catherine phát hiện ra và cùng Hermione lôi Ron với Neville ra khỏi vòng vây của tụi Malfoy thì hai thằng nhỏ đã bị đánh đến chảy máu mũi và sứt môi.

Catherine giận lắm, nó lăm lăm đũa phép chĩa về phía Malfoy nhưng lại bất chợt bị rùng mình. Nó nhìn dáo dác thì bắt gặp ánh mắt thầy Snape đang nhìn mình chằm chằm liền thu đũa phép về, không quên cho thằng Malfoy một ánh mắt cảnh cáo, sau đó tiếp tục cùng đám bạn ăn mừng cho chiến thắng thứ hai của nhà Gryffindor.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.