Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nếu A Uyển Không Mất Trí Nhớ -2

Phiên bản Dịch · 609 chữ

Môn sinh Giang gia đối với lời nói của A Uyển quả thực không phục, toàn thân đều lộ vẻ tức giận, năm mồm bảy miệng khiển trách A Uyển: "Gian tà? Đứa nhỏ này đang nói bậy bạ gì vây?"

"Giang tông chủ, trẻ con nhỏ tuổi, mong thứ lỗi." Lam Trạm không ngờ tới A Uyển lại trả lời như vậy, vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng không quên nói vài câu giải vây.

Giang Trừng không cảm kích, giữa ngón tay lóe lên ánh sáng màu tím, hắn cười nhạt châm biếm: "Hàm Quang Quân, đây chính là đệ tử mà Cô Tô Lam Thị các ngươi dạy dỗ ư? Hừ!" Hắn nói xong, liền phất tay áo quay người rời đi, môn sinh Giang gia thấy Tông chủ tâm tình không tốt, cũng không dám lơ là, theo sát phía sau, có hai người vẫn không ngừng chỉ trích: "Giang tông chủ sao có thể so với gian tà, đúng là vớ vẩn..."

Đợi môn sinh Giang gia đi xa, Lam Trạm rủ mi như có điều suy nghĩ hướng Lam Uyển: "Chuyện này, trở về bàn lại."

A Uyển cúi đầu đáp: "Vâng."

Cảnh Nghi thấy cũng không xảy ra chuyện gì lớn, liền bước nhanh lên phía trước kéo A Uyển sang một bên, đem một xấp bùa chú nhét vào trong ngực hắn: "Ngươi vừa rồi thật to gan, không sợ bị phạt sao? Thôi bỏ đi, cũng không sao rồi, mau bố trí trận pháp đi."

"Ừm ừm" A Uyển liên tục gật đầu, lòng bất an ngẩng đầu lén nhìn Lam Trạm một cái.

Bọn hắn sau khi về tới Vân Thâm Bất Tri Xứ, Lam Trạm gọi A Uyển đến từ đường

"A Uyển, chuyện Giang Trừng là thế nào?" Lam Trạm mặt nghiêm nghị, việc này không thể khinh nhường.

"A Uyển không thích Giang Trừng." A Uyển ngẩng đầu dũng cảm nhìn vào mắt Lam Trạm, đôi tay nhỏ nắm lấy vạt áo.

Lam Trạm chưa lý giải được việc không thích này từ đâu mà tới, không lẽ A Uyển không mất trí nhớ? Liền hỏi: "Vì sao?"

A Uyển dời ánh mắt suy nghĩ chốc lát, cao giọng nói: "A Uyển vừa nhìn thấy người đó liền sinh lòng chán ghét. Hơn nữa nghe nói trước đây Giang tông chủ từng tự mình mang theo người giết hại huynh đệ ngày trước của hắn, theo gia quy, A Uyển cảm thấy đây là hành động bất nhân bất nghĩa, hắn là người vô tình vô nghĩa." Cái gọi là đồng môn vô kỵ (lời của trẻ nhỏ không có kiêng kỵ), Lam Nguyện lúc này làm liền một mạch. Trong đó ít nhiều lại nói trúng nỗi lòng của Lam Trạm.

Lam Trạm bên ngoài bình thản như thường, nhưng trong lòng đầy gợn sóng, y trầm mặc một lát, đáp: "Bất luận đúng sai, sự việc hôm nay, ngươi cũng không nên lỗ mãng."

Lam Uyển nghe xong, cúi đầu hối lỗi, không phản bác, vì Hàm Quang Quân cũng không phủ nhận lời nói vừa rồi của hắn.

"Phạt ngươi trở về quay mặt vào tường suy nghĩ một tiếng, Cảnh Nghi giám sát." Không đợi A Uyển trả lời, Lam Trạm nhấc chân bước qua cửa, rời khỏi từ đường.

"Hàm Quang Quân đi thong thả..." Lam Uyển kính cẩn hành lễ, thành thành thật thật đi về nơi ở của mình lãnh phạt. Với A Uyển mà nói, chuyện ngày hôm nay cũng coi như là kết thúc, nhưng Lam Trạm đem những lời này của hắn ghi tạc vào lòng..

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Văn] Ma đạo tổ sư - Nếu A Uyển Không Mất Trí Nhớ của Dạ Trường Nhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi asukun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.