Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ hội do mình tạo ra

Tiểu thuyết gốc · 1564 chữ

Sau khi từ phòng của chủ nhiệm đi ra Trương Minh dường như thấy thoải mái hơn rất nhiều. Hẵn đã xin nghỉ học trong vòng một tuần để đến nước A. Chủ nhiệm lớp hắn cũng không bắt bẻ hắn quá nhiều vì từ trước tới nay đối với mọi giáo viên đều có một cái nhìn tốt về hắn. Hắn cũng không về lớp học mà đi thẳng về phía sau trường. Hắn muốn tìm một chỗ để có thể bình tâm suy nghĩ về mọi thứ. Cấp 3 Nam Phong có sân sau là khu vực vườn trường. Khu vực này được các thầy cô trong trường tạo nên để học sinh sau những giờ học căng thẳng có thể ra đây hòa mình vào với thiên nhiên.

Tìm đại một chiếc ghế đá Trương Minh thả mình nằm xuống cũng không chú ý gì tới xung quanh. Hắn đang đợi thông tin hữu ích từ Dạ Nguyệt. Trong đầu hắn vẫn rất mông lung khi đưa ra đề nghị hợp tác với cô. Thời gian hắn và cô quen nhau còn chưa tới một giờ. Muốn cô ta giúp mình điều tra chính Trương Minh cũng cảm thấy thật nực cười. Dù cho hắn nắm giữ nhược điểm của cô nhưng sự chủ động không hề nằm trong tay hắn cho nên hắn chỉ có thể chờ đợi. Dẫu cô ta có thực hiện giao ước hay không thì hắn vẫn sẽ quyết định tới nước A vào hai ngày tới.

-Sao cậu lại nằm đây vậy?

Không biết từ lúc nào một cô gái đã đứng trước mặt Trương Minh.

-Tại có vài chuyện cần suy nghĩ thui mà tại sao cậu lại ở đây,không phải vẫn đang giờ học sao?

Người đến là Tâm Nhi.

-Mình tới phòng phòng giáo vụ trông thấy bạn đi về phía sau trường nên mình mới đi tới hỏi thăm. Cậu đang suy nghĩ chuyện gì vậy?

-Không có gì đâu mấy chuyện vặt vãnh ý mà.

Chợt Tâm Nhi hỏi một câu hỏi rất bé nhưng với thính giác hiện tại của Trương Minh thì có thể nghe rất rõ:

-Có phải cậu và Tình Tình đang yêu nhau không?

Cũng hơi bất ngờ trước câu hỏi của cô Trương Minh đưa mắt nhìn lên thấy mặt cô cúi gầm, hai tay bấu chặt vào vạt áo. Trương Minh cảm thấy mình cũng trả có việc gì phải dấu cả nên thẳng thắn gật đầu.

-Đúng.

Tâm Nhi khuôn mặt hơi sượng lại, sự mất mát hiện rõ trên khuôn mặt cô. Cô nói một câu khiến Trương Minh cũng đứng người.

-Vậy mình không còn cơ hội nào với cậu nữa rồi nhỉ?

Bỏ lại câu nói đó cô xoay người bước đi. Trông theo bòng dáng cô Trương Minh có thể cảm nhận được sự buồn bã và thất vọng của cô. Vô thức Trương Minh nói với theo một câu mà đến chính hắn cũng không thể hiểu được:

-Cơ hội không phải tự nhiên có mà phải do chính mình tạo ra cơ hội.

Không biết cô ấy hiểu câu nói của Trương Minh như thế nào nhưng bước đi của cô có phần khựng lại rồi lại nhanh chóng biến mất trong mắt hắn. Trương Minh cũng không suy nghĩ nhiều hắn lại một lần nữa nằm xuống chiếc ghế rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Tại tổ chức K.

-Báo cáo chỉ huy bên phía nước A có động tĩnh. Theo thông tin bên nước A truyền tới họ dã chế ra được hợp chất H, thứ này có tác dụng tuyệt đối với cơ thể con người. Hiện tại vẫn chưa tìm được lý do bên họ truyền đi thông tin này là có dụng ý gì?

Người đàn ông được mọi người kêu tổng chỉ huy kia trầm ngâm suy nghĩ. Chợt lại có một nhân viên cấp dưới vội vàng vào báo cáo:

-Báo cáo chỉ huy lại nhận được thông tin do tình báo bên ta truyền về cô gái tổ chức ta tìm kiếm đã bị nước A bắt được.

Tổng chỉ huy lại một lần nữa rơi vào trầm ngâm. Sự việc hợp chất H kia tương đối quan trọng vì nếu đó là sự thật như những gì họ nói thì sẽ sảy ra một cuộc chiến đẫm máu ảnh hưởng trực tiếp tới người dân của tất cả các nước trên thế giới. Không những vậy cô gái mà bọn họ dày công tìm kiếm cũng đã rơi vào tay của nước A điều này càng khiến Tổng chỉ huy đau đầu hơn. Cô gái kia rất quan trọng với tổ chức của họ vì cô ấy có một sức mạnh to lớn mà bất cứ quốc gia nào cũng muốn có được.

-Việc theo dõi cậu thanh niên kia sao rồi.

Tổng chỉ huy chợt quay ra nhìn Long.

-Dạ thưa ngài chúng tôi vẫn theo sát mọi hoạt động của cậu ta, có một vấn đề chúng tôi vẫn chưa chắc chắn lắm.

-Vấn đề gì vậy?

-Theo như chúng tôi theo dõi thì cậu ta đã sử dụng ít nhất ba loại năng lực đặc biệt.

-Cái gì?? Ý cậu muốn nói là cậu ta có khả năng sử dụng tất cả mọi loại năng lực dị năng sao?

-Rất có thể là như vậy ạ.

Tổng chỉ huy lại bắt đầu suy nghĩ, chợt ông ta đứng dậy đưa ra một quyết định.

-Đưa cậu ta về tổ chức đi, hiện tại có lẽ cậu ta sẽ giúp được chúng ta.

-Nhưng Dạ từ hôm qua vẫn chưa báo cáo thêm thông tin gì về hắn với chúng tôi.

-Liên lạc đươc với cô ta không?

-Không liên lạc được.

Chợt cửa phòng họp mở ra, một cô gái với bước vào với một khí chất u ám khiến mọi người nhìn thấy đều sởn gai ốc.

-Báo cáo chỉ huy, ba ngày nữa tên nhóc kia sẽ tới nước A để tìm cách chống lại tác dụng phụ của hợp chất kia.

-Vì sao cô biết? Thông tin này có chắc chắn không?

-Chính miệng hắn nói với tôi. Tôi và hắn đã gặp mặt và giao thủ với nhau và tôi thua hắn.

-Cô đã tiết lộ thông tin của tổ chức cho hắn sao?

-Dạ.

-Cô biết hậu quả khi để lộ thông tin của tổ chức chứ?

- Dạ biết.

-Hừm...Tôi sẽ cho cô một cơ hội. Tôi giao cho cô nhiệm vụ đi cùng với người thanh niên kia tới nước A. Đưa một cô gái quay về đây. Đây là hình ảnh của cô ấy. Nhiệm vụ này bắt buộc phải thành công.

Tổng chỉ huy lúc đầu đã dự định để Trương Minh tới đó với mục đích có thể thăm dò được thông tin thực hư của nước A. Không ngờ rằng hắn lại tự động muốn đi tới đó. Việc để Dạ đi cùng cũng không nằm trong dự định của ông. Trong lòng ông ta đã có suy tính của riêng mình.

Chuông tan học cuối cùng cũng điểm Trương Minh cũng tỉnh lại bước tới sân trường đợi Chỉ Tình, một lúc sau mấy cô gái cuối cùng cũng suất hiện ở cầu thang. Không chỉ có Chỉ Tình mà bên cạnh cô còn có cả A Lệ, Tâm Nhi và mấy cô gái nữa. Trương Minh vẫy tay với Chỉ Tình để cô chú ý đến mình nhưng có vẻ mải nói chuyện với mấy cô bạn nên Chỉ Tình không chú ý tới hắn. Thay vào đó Tô Thiến đi sau nhóm Chỉ Tình lại trông thấy được Trương Minh trước. Không chút trần chờ cô kêu to "Trương Minh" rồi chen qua dám Chỉ Tình bước tới phía Trương Minh tự nhiên ôm lấy tay hắn không một chút thẹn thùng. Chỉ Tình lúc này mới chú ý tới Trương Minh đang bị Tô Thiến ôm lấy kia, không cam lòng cũng chạy tới bên Trương Minh muốn giằng tay của Tô Thiến ra nhưng cô không cách nào giằng ra được.

-Bỏ Trương Minh ra, ai cho cô ôm cậu ấy chứ.

-Tôi ôm Trương Minh chứ có ôm cô đâu,cô mới là người phải bỏ ra đó rõ ràng là tôi tới trước.

Hai cô lại bắt đầu tranh cãi nhau khiến Trương Minh cũng đau đầu. Chợt hắn nghiêm mặt lại giằng tay ra khỏi tay của hai cô:

-Đủ chưa hả. Cứ nhìn thấy nhau là cãi nhau. Tôi không phải là món đồ để mà hai cô lúc nào cũng tranh nhau. Hừm...

Trương Minh quay người bước đi mặc kệ hai cô gái đứng đó. Tô Thiến và Chỉ Tình đều ngây ra. Đây là lần đầu tiên Trương Minh nổi nóng với họ. Thấy Trương Minh đang bước gần tới cổng trường cả hai đều không nói câu gì mà chạy vội tới bên cạnh hắn. Mỗi người một bên ôm lấy hắn.

-Anh/Cậu giận à?? Tại cậu ấy gây sự trước mà. Anh/Cậu đừng giận nữa.

Không hiểu sao hai cô nhiều lúc luôn nói cùng một câu.Đến Trương Minh cũng bó tay với các cô. Để mặc cho họ ôm lấy cánh tay mình mà bước tới cổng trường.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.