Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp máy bay

Tiểu thuyết gốc · 1544 chữ

-Xin chào quý khách tôi có thể giúp gì cho anh không?

Chuyến bay từ Nam Phong tới nước A cua Trương Minh đã xuất phát được ba giờ, còn khoảng sáu tiếng nữa mới có thể đến được sân bay Bentder. Nơi Trương Minh đang ngồi chính là khoang hạng nhất được tổ chức của Dạ Nguyệt sắp xếp. Chính Trương Minh cũng bất ngờ khi Dạ Nguyệt muốn đi cùng hắn tới nước A. Theo như cô nói cô cũng sang nước A để hoàn thành nhiệm vụ nhưng không nói cụ thể cho hắn biệt. Trương Minh cũng lười không muốn hỏi tới. Trước khi lên máy bay Trương Minh đã mất gần một ngày để củng cố tư tưởng với Tình Tình. Mặc dù biết không thể ngăn chuyến đi này của Trương Minh nhưng cô vẫn khuyên hắn tìm cách khác. Phải an ủi thề thốt mãi cô mới cho hắn đi với điều kiện nhất định phải trở về an toàn.

Lúc này một nữ tiếp viên hàng không đang dùng tư thế chuẩn mực nhất của tiếp viên hỏi Trương Minh. Hắn quay sang nhìn Dạ Nguyệt đang ngồi bên cạnh, thấy cô chỉ nhìn ra ngoài của sổ mà không quan tâm tới mình, hắn nói nhỏ vào tai của cô tiếp viên hàng không một câu. Cô tiếp viên hàng không chỉ che miệng cười rồi quay đầu bỏ đi.

-Hừm. Vô liêm sỉ

-Ê cô ăn nói cho cẩn thận bảo ai vô liêm sỉ chứ. Tôi không làm gì đắc tội cô mà.

Dạ Nguyệt lại quay ra tiếp tục nhìn cửa sổ khinh thường nói chuyện với hắn. Trương Minh cũng hết cách đành đứng dậy đi tới nhà vệ sinh. Ngồi đã lâu hắn cũng muốn đi giải quyết nỗi buồn cho khỏi bí bách. Chuyến bay còn khá dài hắn cũng không thể ngồi lì mãi một chỗ ở đó được. Khi đang tập chung giải tỏa Trương Minh nghe thấy bên ngoài có động tĩnh bất thường. Nghe kĩ lại có thể thấy được đó là tiếng gào thét của người đàn ông trung niên nào đó. Chợt Trương Minh nhận ra được hắn lại có thêm được một năng lực đặc biệt nữa. Vì khi hắn nhìn ra cửa hắn có thể nhìn xuyên qua mà không cần mở cửa. Hắn trông thấy bên ngoài khoang thương gia có sáu bảy người đàn ông người nước ngoài, trên tay mỗi người đều mang theo súng. Một người trong số họ đang giữ một cô gái trẻ nhìn khá xinh đẹp. Theo trang phục cô ấy mặc có lẽ là tiếp viên hàng không. Mẹ kiếp không đến mức lần đầu đi máy bay cũng có thể gặp cướp chứ.

-Lôi hết tất cả thứ đồ quý giá trong người ra. Chúng ta chỉ lấy tiền không lấy mạng người. Cơ Trưởng của các người đã bị người của ta khống chế vì vậy không muốn chết thì nhanh chóng bỏ tất cả mọi thứ quý giá trong người ra

Một tên trong bọn họ nhìn qua chắc là tên cầm đâu cao giọng quát lên. Mọi người trông thấy súng trên tay của mấy tên đó đều nhao nhao lên. Một tên béo xấu số đang muốn chạy trốn thì bị một tên đàn em bắn chết không một chút thương tiếc.

-Tao đã nhắc rồi đừng có mà làm trái lời của tao. Bỏ tất cả những món đồ quý giá trên người ra.

Mọi người thấy tên béo nằm la liệt trong vũng máu cũng không còn ai dám manh động nữa. Người đều lấy ra nhưng đồ vật đáng giá mình giao ra. Khi tên đàn em đến vị chí của Dạ Nguyệt cô làm ngơ vẫn quay mình qua nhìn cửa sổ. Tên đàn em dí súng lên trán uy hiếp cô. Dạ Nguyệt quay lại nhìn hắn khiến hắn cũng rùng mình. Mấy tên cướp cũng chú ý đến động tĩnh bên này tất cả đều chia súng về phía của cô.

-Nhìn cái gì mau rao đồ có giá trị ra.

-Ta không có. Nhưng nếu muốn các ngươi hãy tìn cái tên đang trốn trong wc ý.

Câu nói của Dạ Nguyện khiến Trương Minh cũng phải bó tay. Trong phim đều là người có năng lực đặc biệt xông lên khống chế bọn cướp. Sao đến hắn thì lại bị cô ta khai ra mình đang trốn trong Wc vậy. Trương Minh thật muốn xông ra hành hạ cô một trận như tối hôm đó. Nhưng hắn cũng biết trong tình huống hiện tại cô ấy không thể sử dụng được khả năng của bản thân. Mỉm cười một cách miễn cưỡng Trương Minh bình tĩnh bước ra khỏi Wc, bước đi như không hề biết chuyện gì sảy ra.

Hắn bước ra khiến cho tất cả những tên cướp chú ý tới. Nhưng khi thấy hắn chỉ là một thằng nhóc mười bảy mười tám tuổi thì cả đám cướp ngơ ra. Còn nghĩ là một tên phú nhị đại nhiều tiền sợ chết, không ngờ chỉ là một thằng nhóc. Theo lời người kia nói thằng nhóc này có lẽ là kẻ có tiền.

-Hừ tên nhóc con trốn trong đấy chắc là sợ lắm nhỉ. Mau mang các thứ có giá trị trên người ngươi ra.

-Các người nghĩ một đứa nhóc như tôi thì lấy đâu ra tiền chứ. Anh à hay tha cho tôi đi.

-Mẹ kiếp mày định giả đò với tao à, ngồi trên khoang hạng nhất mà còn nói mình không có tiền mày nghĩ có ai tin được không.

-Tôi đúng thật là không có tiền mà, anh thấy cô gái kia không, dáng người cũng ngon lắm đấy hay là anh bắt tạm cô ta đi phục vụ anh rồi tha cho tôi đi.

-Mẹ, thì ra là một thằng tham sống sợ chết. Đến người yêu của mình cũng muốn mang ra đổi lấy mạng sống đúng là hèn hạ mà.

Trương Minh mặc kệ lời nói của những người xung quanh không thèm để tâm tới. Khi đưa mắt qua cô gái đang bị bọn cướp bắt kia khiến Trương Minh dừng lại. Dường như hắn từng gặp cô gái này ở đâu đó rồi. Lục lại kí ức hắn vẫn không thể nào nhớ ra được là đã gặp cô gái này ở đâu. Trương Minh quay đầu nhìn bọn cướp, có khoảng 10 tên cướp. 8 tên ở đây và 2 tên đang trong buồng lái khống chế cơ trưởng của chuyến bay. Chợt không nói một lời Trương Minh chợt động hạ gục hai tên cướp đứng trước mặt mình. Đám cướp thấy vậy đồng loạt muốn nổ súng nhưng lại không thấy hắn đâu nữa. Chưa tới một giây sau từng tên cướp đều bị đánh tới ngất sỉu mà không ai có thể nhìn thấy được sự việc sảy ra. Hiện tại chỉ còn tên đầu sỏ đang giữ cô gái. Không một câu báo trước Trương Minh chợt xuất hiện đằng sau hắn đưa tay bóp cổ hắn ném mạnh ra xa khiến cho hắn đập mạnh vào thành ghế hôn mê bất tỉnh. Lúc này mấy người bảo an bị đám cướp không chế lúc trước cũng lao tới trói mấy tên cướp lại. Tất cả quá trình vừa rồi khiến mọi người đều bất ngờ. Cô gái tiếp viên vẫn con ngơ ngác nhìn chằm chằm vào Trương Minh vẻ mặt tràn đầy sùng bái.

-Biến thái.

Khi về chỗ ngồi Dạ Nguyệt chợt phát ra một câu. Trương Minh kìm nén mình chỉ sợ không kiểm soát được nữa hắn sẽ tóm cô hành sự trên máy bay mất.

-Cô không thấy tôi vừa cứu cô sao. Còn kêu tôi biến thái nữa có tin tôi lôi cô vào nhà vệ sinh để biến thái cho cô xem không.

-Vô liên sỉ.

Dường như nói chuyện cùng Trương Minh rất nhàm chán đến nỗi Dạ Nguyệt không hề kiên nhẫn với hắn mà chỉ nói mấy câu rồi tiếp tục quay ra ngoài cửa sổ bỏ mặc hắn.

Khi mọi việc kết thúc thì cũng mất hơn một tiếng đồng hồ. Trương Minh đang thiu thiu chìm vào giấc ngủ thì cảm thấy có người đang tới gần mình. Mở mắt ra Trương Minh thấy được cô gái tiếp viên mà hắn cứu ra trong tay bọn cướp. Trên tay cô cầm một khay thức ăn đi về phía hắn.

-Cảm ơn anh đã cứ tôi.

-Chị tiếp viên à, có phải chúng ta đã cùng gặp nhau không nhỉ?

- Tôi giống người cậu quen sao?

- Tôi không biết nhưng có cảm giác đã gặp ở đâu đó rồi.

-Hừm.

Dạ Nguyệt ở bên cạnh khinh thường "hừm" một tiếng. Theo cô tên này đang cố tình như vậy để tán tỉnh cô nàng tiếp viên xinh đẹp kia.

-Tôi tên là Đường Cầm, là tiếp viên hàng không trên chuyến bay này. Câu tên gì?

-Tôi là Trương Minh, vẫn còn đang đi học.

-Ồ vậy cậu đến nước A để du lịch sao.

-Xem là vậy đi.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.