Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi theo tôi

Tiểu thuyết gốc · 1548 chữ

Suốt quãng đường còn lại trên chuyến bay Trương Minh được Đường Cầm chăm sóc một cách đặc biệt. Mọi người trên cùng không với hắn cũng có chút ghen tị nhưng biết làm sao giờ ai bảo hắn vừa giúp mọi người thoát khỏi bọn cướp cơ chứ. Khi chuyến bay kết thúc trước khi xuống máy bay Đường Cầm với hắn lại hỏi:

-Cậu ở đâu, có dịp rảnh tôi sẽ đến thăm cậu.

-Thành phố Nam Phong. Rất mong gặp lại chị.

-Ồ tôi cũng ở thành phố Nam Phong. Khỉ nào rảnh tôi sẽ tới tìm cậu.

- Rất hoan nghênh.

Sau khi xuống máy bay Dạ Nguyệt vẫn luôn đi theo hắn. Trương Minh thông qua một số quan hệ bí mật của mình đã đặt sẵn phòng khách sạn cho mình. Dạ Nguyệt cũng bất ngờ khi khách sạn mà Trương Minh đặt chính là khách sạn lớn nhất nước A. Cô không hề có ý định đặt phòng cho bản thân mình mà thay vào đó bước thẳng vào phòng mà hắn đặt coi như đó là phòng của mình vậy.

-Không phải chứ, tổ chức của các cô nghèo vậy sao. Đến phòng khách sạn cũng không đặt nổi.

-Tôi không có thói quen đặt phòng.

-Vậy mọi làm nhiệm vụ cô ở đâu.

-Trong xe.

-Ồ...Đừng nói với tôi đêm nay cô sẽ nằm trên giường tôi nhé.

-Vô liêm sỉ. Tôi nằm sô pha.

-Vậy à.

Trương Minh cảm thấy nói chuyện với cô ta luôn khiến hắn mất hứng cũng trả quan tâm cô ta nữa xoay người bước vào phòng. Hắn muốn suy nghĩ lại về khả năng của hắn. Giường như nếu hắn tập trung vào một việc gì đó hắn có thể thực hiện được các khả năng ngoài sức tưởng tượng. Một lần nữa từ trong căn phòng ngủ hắn tập trung nhìn ra bên ngoài. Y hệt như trên máy bay khi hắn tập trung lại dồn sự chú ý vào đôi mắt hắn có thể nhìn xuyên vật thể. Bước ra ngoài đi tới bên cạnh Dạ Nguyệt, hắn ngồi xuống một lần nữa nói chuyện với cô:

-Cô có thể cho tôi biết hợp chất X kia có thể tạo cho người dùng bao nhiêu loại năng lực không?

-Không rõ nữa. Nhưng nó thích ứng với cơ thể người sẽ sinh ra duy nhất một loại năng lực đặc biệt. Nhưng thứ trong cơ thể cậu dường như có thể tạo ra nhiều loại hơn.

-Vậy năng lực của cô là gì?

-Tôi không giống cậu. Năng lực của tôi là tự nhiên sinh ra đã có. Ví dụ tôi có thể ẩn trong bóng đêm và sử dụng bóng đêm để công kích cậu. Nhưng có cái bất cập chính là tôi chỉ có thể điều khiển năng lực của tôi khi trời tối. Với trời sáng tôi cũng không khác người bình thường nhiều lắm.

-Đây cũng là điểm yếu của cô phải không?

-Đúng vậy. Dù sao cậu cũng có thể đọc được những thứ trong đầu tôi nên tôi trả việc gì phải dấu cả.

-Ồ, cảm ơn vì đã tin tưởng tôi.

Dạ Nguyệt nhìn hắn, đây là lần đầu tiên có một người nhìn cô bằng ánh mắt trân thành như vậy, ánh mắt của hắn như xoáy sâu vào tâm hồn cô đơn của cô vậy.

-Cậu đã có dự định gì cho chuyến đi này chưa.

-Đương nhiên cũng đã có chút chuẩn bị, theo như sơ đồ cô đưa tôi thì phòng nghiên cứu chính sẽ nằm ở trung tâm khu nghiên cứu. Tôi sẽ cố gắng đột nhập vào tìm tên giáo sư Label đó. Tôi tin ông ta có thể tạo ra hợp chất này thì chắc chắn ông ta cũng có thứ mà tôi cần.

-Theo thông tin sở nghiên cứu nước A truyền ra họ đã nghiên cứu ra hợp chất H, rất có thể nó chính là thứ đang trong cơ thể cậu. Mục đích của tôi tới đây lần này một phần cũng để tìm hiểu rõ thật giả của thông tin này.

-Vậy phần còn lại là gì?

-Đưa được một cô gái về tổ chức.

-Sao tôi thấy hình như họ muốn để cô đi vào chỗ chết vậy? Đầu tiên là đi nghe ngóng thông tin nhưng tôi không tin rằng tổ chức của cô to lớn như thế mà không có lấy bất kì một gián điệp nào bên này. Thứ hai theo như cô nói cô gái ấy bị sở nghiên cứu nước A bắt được để làm thí nghiệm thì chứng tỏ cô ấy rất quan trọng nước A sẽ đề cao cảnh giác hơn rất nhiều nhưng vì sao họ lại chỉ cử mình cô đi theo tôi sang bên này để cứu cô ta chứ? Liệu có phải...

-Đúng vậy. Họ muốn đẩy tôi vào chỗ chết. Dù tôi có tra được thông tin gì thì cũng rất khó có thể cứu được cô gái kia. Dù có cứu được chắc chắn họ sẽ trừ khử tôi không một chút lưu luyến. Họ muốn dùng tôi để xác thực thông tin về cô gái kia. Tôi còn cách nào khác cơ chứ. Nếu tôi không đi thì tôi sẽ bị tổ chức giết chết. Tôi hoàn toàn không có bất kì sự lựa chọn nào cả.

-Nghe cô nói như vậy tôi đã hiểu hơn phần nào rồi. Đã vậy tôi sẽ giúp cô mở ra một con đường thứ ba được không? Sau khi mọi chuyện ở đây kết thúc hãy đi theo tôi. Tôi sẽ không để cô phải chết nếu tôi có thể sống qua cửa ải này. Vẫn là câu nói lúc trước quyền chủ động luôn nằm trong tay cô. Cơ hội không tự nhiên mà có vì vậy hãy tự tạo ra cơ hội cho chính bản thân mình.

Dạ Nguyệt lại một lần nữa nhìn vào đôi mắt chân thành của Trương Minh. Cô có thể thấy rõ được nhiệt huyết của tên nhóc này. Hắn không tin vào số phận mà hắn tin vào chính mình. Một lần nữa suy nghĩ lại dường như hắn nói không hề sai chút nào bây giờ cô không còn con đường nào cả. Các con đường của tổ chức đều sẽ đưa cô tới cái chết, còn con đường hắn mở ra cho cô chưa biết sẽ như thế nào nhưng dường như đó là lựa chọn tốt nhất hiện tại.

-Được, nếu qua chuyện này tôi và cậu vẫn có thể nhìn thấy ánh trăng thì tôi sẽ đi theo cậu.

-Yên tâm đi tôi và chị sẽ thấy được không chỉ là ánh trăng đâu.

Lúc này tại khu nghiên cứu của nước A. Sau khi truyền thông tin hợp chất H ra ngoài cộng thêm được họ bắt được một cô gái có năng lực cực kì kinh người,giáo sư Label đã đẩy khu vực nghiên cứu này lên sự bảo vệ canh phòng ở mức cao nhất.

-Sau khi thông tin hợp chất H được truyền ra ngoài, rất nhiều nước đã bắt đầu rục rịch.

-Đây là điều dễ hiểu, hợp chất H được nghiên cứu ra với quân sự các nước là một quả bom to lớn. Với tác dụng mà chúng ta truyền ra ngoài sẽ không khiến cho các nước phải tranh dành nó. Như vậy cũng khiến cho người đang sở hữu chất H kia phải tới đây điều tra vì đâu ai muốn một thứ vũ khí mạnh lại có thể tràn lan chứ? Việc canh phòng cô gái kia cũng phải được đẩy cao ở mức tối đa. Tôi không muốn lại một lần nữa sảy ra sơ xuất các người hiểu chứ.

-Dạ rõ.

-Ares đã về chưa? Sự có mặt của cậu ta là một nguồn sức mạnh to lớn của chúng ta.

-Cậu ta đã về rồi. Không nhưng vậy Hephaistos cũng đã trở về.

-Rất tốt. Dị năng của hai người bọn họ rất mạnh. Nếu cả hai cùng về thì chúng ta cũng không sợ các đám dị năng của các nước tới làm phiền rồi.

Chợt từ ngoài có người chạy vào bên trong với vẻ mặt gấp gáp:

-Thưa giáo sư hệ thông của chúng ta bị hack, dữ liệu thông tin đang tự động mã hóa chúng ta không thể kiểm soát được.

-Cái gì? Có biết được ai làm không?

-Hacker thao thác rất tinh vi chúng tôi đang cố gắng để có thể điều tra ra người này.

-Có lẽ nào đã có nước không ngồi yên được nữa. Cố gắng tìm ra được tên đó là ai cho tôi.

Lúc này Trương Minh đang ngồi trong phòng ngủ thâm nhập vào hệ thống của khu nghiên cứu muốn tìm thêm chút thông tin hưu ích nhưng cũng trả tìm được gì quan trọng cả. Đóng máy tính,hắn bước ra ngoài phòng thấy Dạ Nguyệt đang đứng bên cửa sổ nhìn về thành phố.

-Cô muốn ăn gì tôi sẽ đặt đồ ăn để họ giao tới. Hiện tại chúng ta nên ít lộ mặt ra ngoài thì hơn.

-Tùy cậu.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.