Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dám ăn cả đậu hũ của ta

Tiểu thuyết gốc · 1448 chữ

Lúc này Trương Minh đang chịu một sự đau đơn thấu đến tận xương tủy.Hắn co quắp lại,hai con ngươi nhắm chặt,răng cắn vào môi đến mức chảy cả máu.Có thứ gì đó đang hòa tan vào trong máu của cậu phá hủy cấu trúc cơ bản của một người đồng thời tự động sản sinh ra một cấu trúc mới,nó đi sâu vào đại não của Trương Minh gây lên ảnh hưởng về tinh thần của hắn.Tất cả điều này chỉ sảy ra một cách nhanh chóng,rồi một luồng năng lực nào đó đang dần hình thành trong cơ thể của hắn.Các giác quan của hắn trở lên nhạy cảm hơn bao giờ hết.Những câu mà 2 người đàn ông kia nói chuyện với nhau hắn có thể nghe rõ mồn một.Cảm giác say sỉn bị đánh bay thay vào đó là một cảm giác khó tả trước giờ chưa bao giờ hắn được cảm nhận.Cơ thể của hắn đang nóng dần lên như hắn đang ngồi trong chiếc lò luyện đan của thái thượng lão quân vậy.

Tiêu Chỉ Tình từ đằng xa vẫn luôn dõi mắt theo Trương Minh,thấy hắn va chạm với người người đàn ông kia tưởng rằng hắn say quá nên mới như vậy.Cô vội vàng bước tới trước mặt Báo và Long cúi đầu xin lỗi;

-Xin lỗi!!Bạn tôi quá chén anh thông cảm cho.

Cô vội nâng Trương Minh dậy,tay vừa chạm vào cơ thể hắn đã cảm thấy rất nóng.Mặt của Trương Minh đỏ ngầu như bị sốt.

-Cậu có sao không,sao người cậu nóng thế?

Cái nóng đó đang thiêu đốt vào da thịt của Trương Minh khiến cho hắn mất đi suy nghĩ và khả năng không chế của cơ thể.Bên cạnh Long và Báo như đã biết trước được tiếp theo sẽ sảy ra điều gì.Cả 2 đối mắt vào nhau ra hiệu phải đi thật nhanh trước khi con quái thú điên cuồng kia thức tỉnh.Đúng vậy họ đều biết khi sử dụng thuốc này vào nó sẽ gây ra sự phá hủy cấu trúc gen và tái tạo lại một gen mới cho vật chủ nâng cao khả năng của vật chủ nếu không được khống chế thì cơ thể vật chủ sẽ nóng dần lên dẫn tới ảo giác mạnh có thể biến vật chủ thành một kẻ điên cuồng.Cách duy nhất có thể làm giảm sự điên cuồng đấy là cho người dúng được giải tỏa sự thèm khát dục vọng nếu không sau 3 tiếng cơ thể người dùng sẽ tự động nổ tung như pháo hoa.

Tiêu Chỉ Tình hướng mắt về 2 người kia,thấy họ rời đi cô quay lại dùng hết sức lực của mình rìu Trương Minh đi dần ra phía ngoài cửa để gọi xe.Cả người hắn tỏa ra một loại hơi nóng hầm hập phả vào cô làm cô cũng cảm thấy khó chịu.Bên này Lý Nam thấy Chỉ Tình đỡ Trương Minh ra ngoài cũng lên tiếng trào phúng:

-Sao thế mới có một chút rượu đó đã khiến cho mày không đứng thẳng được phải để Chỉ Tình đỡ rồi à!!

Chỉ Tình lừ mắt với hắn,không nói lời nào đưa Trương Minh lên xe rồi cũng chui vào theo luôn."Giờ cũng không còn sớm đưa Trương Minh về nhà cũng không ổn,giờ nay có lẽ ông Trương đã ngủ từ sớm rồi"cô lặng lẽ suy nghĩ.

-Bác La về nhà thui.

Tài xế lái xe chỉ khẽ vâng một tiếng không hỏi thêm gì nhiều,ông cũng đã quá quen với cậu nhóc này rồi.Thỉnh thoảng hắn vẫn hay tới chơi cùng cô chủ nên ông cũng đã sớm biết.Trên xe Trương Minh vẫn còn khép chặt đôi mắt, bộ não của hắn đã mất đi không chế từ lâu giờ trong đầu hắn đang có rất nhiều dòng suy nghĩ đan xen vào nhau nhưng cái cảm giác khó chịu cơ thể bắt đầu nóng hừng hực, dương vật cương cứng, ham muốn tình dục trỗi dậy một cách mãnh liệt.Tay hắn vô thức đưa ra quờ quạng lung tung rồi như tìm thấy được thứ cần tìm tay hắn vừa nắn vừa xoa nhẹ.Cơ thể thì càng ngày càng rúc sát hơn vào nơi tỏa ra mùi hương làm cho hắn cảm thấy thoải mái.Chỉ Tình thật là muốn chết mà cái tay thối của tên này đang sờ soạng khắp nơi trên cơ thể cô.Nếu không thấy mặt hắn đỏ bừng như lửa đốt thế kia cô thật sự sẽ nghĩ hắn đang giả vờ để lợi dụng mình.Cô muốn đẩy hắn ra nhưng không hiểu sao cái tên yếu đuối hàng ngày cô hay trêu chọc hôm nay lại ôm cô chặt như vậy.Dùng hết sức cũng không thể đẩy hắn ra khỏi người mình.Sau vài lần cố gắng cô đành từ bỏ suy nghĩ đẩy hắn ra trong lòng thì thầm tự nhủ "cho nhà ngươi ôm một chút mai ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ"

Sau 20p di chuyển chiếc xe đỗ trước một ngôi biệt thự mang đậm phong cách châu âu.Kiến trúc ngoại thất của căn biệt thự là sự kết hợp khá ấn tượng giữa chất liệu kính và các vật liệu hiện đại khác, với những ưu điểm nỗi bật: Những mảng tường kính lớn mang đến sự không gian thoáng đãng giúp còn người và thiên nhiên hòa quyện nhẹ nhàng. Các khối bê tông vuông vức cùng hệ thống lam trầm nâu sáng mang đến sự khỏe khoắn, vững chắc đan xen tinh tế với vật liệu kính tạo nên không gian sống đẹp và đẳng cấp.Xe đi vào trong sân từ xa thím Lê đã bước dần tới phía bên này.Cô là bảo mẫu của Chỉ Tình,từ xa đã thấy xe của cô chủ nhỏ đi về nên bước ra để đợi sẵn.Khi cửa xe mở ra cô thoáng ngạc nhiên khi thấy Chỉ Tình rìu theo Trương Minh bước ra khỏi xe.

-Trương Minh sao vậy tiểu thư?

-Hắn quá chén,dì thu thập phòng khách rồi đun cho hắn bát canh giải rượu nhé!

Rìu hắn vào sô pha,cô với tay muốn rót cho hắn ly nước nhưng cái tên đáng chết này vẫn ôm riết lấy cô không buông.

-Buông tay ra coi có tin là tôi đá cậu bay ra kia không?

Đáp lại cô là một cái ôm thật chặt,thật hết chịu nổi mà nếu không phải là quen biết hắn,đã quen với dáng vẻ yếu đuối của hắn cô thật sự là muôn đạp cho hắn bay ra ngoài cửa mất.Với cô tên nhãi này chỉ là một người em mà thôi nên cô không hề có chút ngại ngùng nào khi để hắn ôm mình cả.Dì Lê từ trong bếp mang ra hai ly nước giải rượu đặt xuống bàn.Chỉ Tình đưa cốc nước tới gần miệng cho hắn uống.Dường như cốc nước đó đi vào cơ thể của Trương Minh không hề dập tắt đi được cái nóng trong cơ thể hắn mà còn làm cho nó bùng lên hơn.Trên lầu dì Lê đã chuẩn bị xong phòng để cho Trương Minh có thể nghỉ ngơi.Chỉ Tình dìu hắn lên vai,với cái cơ thể nhỏ bé của tên gia hỏa nay mọi lần để nhấc hắn lên là dư sức.Nhưng hôm nay có vẻ như có gì đấy không đúng."Tên nhóc này hôm nay sao có vẻ nặng hơn mọi khi nhỉ"Cô thầm nghĩ nhưng vẫn có đủ khả năng để đưa hắn lên tầng.Nhà của Tiêu Chỉ Tình chỉ có cô,dì Lê và bác La.Mẹ mất sớm từ khi cô còn nhỏ,bố cô thì luôn bận công việc thường xuyên không có mặt ở nhà vì vậy cô rất đơn độc.Vì vậy cô rất xem trọng tiểu gia hỏa này.Cô coi hắn như một người em người bạn của cô.Bác La và dì Lê ngủ ở dưới tầng 1,tầng 2 là phòng của cô,ba,cô và một căn phòng nữa dùng để cho khách ở.Căn phòng của Trương Minh được dì Lê thu xếp rất gọn gàng, chăn nệm đều được thay mới tỏa ra mùi hương rất dễ chịu.Rìu hắn vào phòng cái cái tên đáng ghét này cái tay vẫn đặt ở trên ngực cô xoa nắn nhẹ nhành.Tự nhủ với lòng mình rằng "hắn chỉ là đang say thôi thì kệ hắn vậy mai tỉnh dây xem tôi sử cậu như thế nào,đậu hũ của bà đây mà cũng dám ăn vụng".cô rìu hắn đến giường dùng hết sức quẳng hắn xuống.Có vẻ như cô đẩy hơi mạnh khiến cho Trương Minh nằm phịch ra giường.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.