Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mất khống chế

Tiểu thuyết gốc · 1502 chữ

Cơ thể nóng rực của Trương Minh sau khi bị Chỉ Tình đẩy ra giường rất khó chịu.Cảm giác nguồn sống của mình như đang dần mất đi vậy.Cái cảm giác khó chịu ấy khiến hắn quằn quại run rẩy trên giường.Đôi mắt đang nhắm chặt của hắn dần dần mở ra.Con ngươi đỏ ngầu như một con mãnh thú.Hắn đưa mắt nhìn xung quanh khi đến chỗ của Chỉ Tình thì dừng lại.Chỉ Tình cũng nhìn thấy ánh mắt ấy của hắn nhưng cô không để ý vẫn nghĩ là hắn chỉ say rượu mà thôi.

-Hừ tên chết tiệt.Ăn đậu hũ của bà đây chán rồi giờ mới tỉnh hả?Rồi xem mai khi thức dậy tôi có làm thịt cậu không.Đàn ông đúng là xấu xa ai cũng như ai mà.Bình thường thì tỏ ra yếu đuối mỏng manh nhưng hôm nay có rượu vào là bạo gớm nhỉ.Cậu nằm xuống nghỉ ngơi đi mai tôi sẽ tính sổ với cậu.

Nói xong xoay người muốn rời khỏi căn phòng này.Hôm nay cô cũng đã uống khá nhiều rượu cần phải đi tắm rửa để tẩy đi cái mùi khó chiu này.Vừa chạm vào tay cầm cửa cô chợt rùng mình một cái.Trương Minh không biết bằng cách nào đã ở ngay đằng sau cô không một tiếng động.Tay hắn vươn tới ôm chặt lấy cô làm cô có chút khó thở.Rồi bằng một cách nào đó mà hắn có thể trong tích tắc đưa cô lại chiếc giường.Đặt cô ngồi lên trên đùi của hắn,đưa khuôn mặt chạm vào ngực cô dụi dụi như một con mèo cưng.

-Cậu làm cái trò gì đấy,thả tôi ra ngay không tôi giết cậu đó.

Không hề mảy may gì tới lời nói của cô hắn vẫn tiếp tục những hành động quái lạ của mình.

-Tôi nói cậu không nghe sao? Thả cái tay bẩn thủi của cậu ra khỏi tôi.

Cô dùng hết sức bình sinh của mình để vùng vẫy cố gắng thoát ra khỏi cái móng heo của hắn.Cô biết nếu không sớm thoát khỏi hắn thì rất dễ sảy ra chuyện.Phòng này lại cách âm rất tốt nên dù người trong phòng có hét to đến thế nào thì cũng không một ai có thể nghe thấy được cái tiếng động ở bên trong cả.Trong vòng tay của Trương Minh cô đã cảm nhận được có một thứ gì đó của Trương Minh đang hừng hực chĩa vào mông mình.Cái thứ ấy là gì thì chắc chắn không ai là không biết.Cô vùng vẫy điên cuồng để có thể thoát ra được cái tên đáng ghét này.Trương Minh bây giờ như một con thú đang tìm kiếm hơi ấm để có thể vượt ra sự khó chịu của cơ thể.Hơi ấm đó chỉ có thể tìm thấy được ở người con gái trước mặt này.Dưới sự vùng vẫy kịch liệt của Chỉ Tình, Trương Minh như cảm nhận được có thể hơi ấm này vượt khỏi sự không chế của mình.Gầm lên một tiếng anh đặt mạnh cô lên giường rồi dùng cơ thể của bản thân đè lên cô.Không còn thỏa mãn với việc chỉ được vuốt ve cô bên ngoài quần áo nữa,tay phải hắn ghì chặt hai tay cô lên đầu,tay trái thì hung hăng tìm cách để có thể cởi bộ váy của cô.Chỉ Tình hoảng sợ,cô giãy dụa kịch liệt để thoát ra nhưng cái tên đáng chết này như ăn phải chất kích thích vậy.Cố gắng thế nào cũng không thoát được ra khỏi hắn.

-Tên khôn nạn đáng chết làm cái gì đấy bỏ tôi ra ngay ...ưm...ưm

Hắn chả thèm quan tâm tới lời cô nói.Thay vào đó hắn áp thẳng đôi môi mình lên môi cô cuồng bạo hôn cô.Chỉ Tình vùng vẫy cắn chặt răng để cái lưỡi khốn nạn của hắn không thể tiến nhập được vào bên trong.Tay của Trương Minh lần mò trên cơ thể cô cuối cùng cũng có thể tìm thấy được cái khóa để có thể bỏ được cái thứ đang chói buộc cơ thể của cô.Không chút do dự Trương Minh kéo mạnh,cơ thể tuyệt vời của Chỉ Tình hiện ra trước mắt của hắn.Chỉ Tình kêu lên một tiếng điều này vô tình tạo điều kiện để cho cái lưỡi của Trương Minh đi vào dò sét khoang miệng thơm tho của cô,tìm kiếm cái lưỡi đinh hương của cô để khiêu khích.Tay cũng không nhàn rỗi mà lần mò khắp cơ thể cô.Mỗi nơi hắn chạm tới đều khiến cô cảm thấy cảm thấy có một sự ma sát đáng sợ.Nhìn mắt hắn càng ngày càng đỏ ngầu lên, hơi thở gấp gáp, ngực căng lên, gân xanh trên trán lại nổi lên, hàm dưới nghiến chặt. Sau đó cô nhìn thấy đồng tử hắn co lại, cắn chặt khớp hàm, gầm nhẹ một tiếng.Hắn như muốn nuốt cô vào vậy.Khi tay hắn chạm tới chiếc áo lót màu trắng tinh của cô hắn không còn đủ sức kiềm chế để mở ra nữa thay vào đó hắn siết chặt tay lại nắm chặt chiếc áo rồi dật phăng nó ra.Mặc dù mới 17 tuổi nhưng đôi bạch thỏ của cô vẫn rất nảy nở có thể hiên ngang ngẩn cao đầu trước đám con gái cùng tuổi.Đây là lần đầu tiên có người chạm vào chúng không chỉ thế hắn còn nhào nặn một cách mạnh bạo khiến cô như muốn hét lên.Nhưng sâu trong đó lại là một cảm giác khó tả mà lần đầu tiên cô cảm nhận được.Cảm giác không còn thở được nữa khiến cho Trương Minh phải nhả cái miệng ngọt ngào của cô ra.Chỉ Tình không còn sức để mà kêu lên hay giãy dụa gì nữa.Cô đã quá mệt mỏi rồi phải gồng mình trước sự cuồng bạo của Trương Minh đã khiến cô kiệt sức.Cô nằm yên mặc kệ cho hắn muốn làm gì thì làm.Cô thật không thể hiểu tại sao hắn lại đối sử như vậy với cô,chẳng nhẽ từ trước tới nay hắn luôn tỏ vẻ yếu đuối trước mặt mình.Cũng không đúng cho lắm vì quen hắn cũng không phải ngày một ngày hai.Cái vẻ yếu đuối tự ti của hắn thể hiện hàng ngày không hề giả chút nào.Nhất là sau sự ra đi của mẹ hắn,hắn càng trở lên yếu đuối và trầm lặng hơn.Không hề giống với người đang nằm trên người cô mơn trớn cô bây giờ một chút nào.Thấy cô không còn giãy rụa nữa hắn dần dần bỏ tay cô ra đưa tay vuốt dần xuống từ mặt cô,cổ cô,vai cô,bụng cô rồi dần dần đến nơi tuyệt mật của cô.

-Dừng lại đi Trương Minh cậu không thể làm vậy với tôi được.

Trả lời cô vẫn chỉ là sự im lặng từ đối phương.Nếu còn tỉnh táo đến chính Trương Minh cũng muốn tự hỏi bản thân mình đang làm điều gì thế này.Nhưng có lẽ tác dụng của thứ đã đến đỉnh điểm,Trương Minh không thể nghe được tiếng kêu của Chỉ Tình.Trong đầu hắn bây giờ chỉ còn một suy nghĩ duy nhất đó là chiếm lấy hơi ấm đang tỏa ra từ cơ thể trước mặt để xoa dịu đi sự khó chịu đang giằng xé con người mình.Tay hắn dật phăng chiếc quần lót đang che chắn lối vào khu tuyệt mật của Chỉ Tình.Giờ đây cơ thể của một thiếu nữ thanh thuần đã phát dục gần như hoàn toàn hiện ra trước mắt của Trương Minh.Da cô trắng ngần,ở trên ngực phải cô là chiếc một nốt ruồi nhỏ càng tô thêm vẻ đẹp riêng biệt cho một bức tranh tuyệt đẹp này.Bên dưới nơi mật ngọt của cô được điểm xuyết vài cọng lông lưa thưa.Một vài giọt mưa xuân như ẩn như hiện càng làm cho cô trở lên đẹp hơn bao giờ hết.Tiêu Chỉ Tình chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đấy để cho cô chui vào thui.Cô dồn hết sức lực còn sót lại vào tay muốn đẩy hắn ra và cho hắn ăn một cái tát thật mạnh để cho hắn tỉnh táo lại nhưng cô cố gằng thế nào cũng không thể đẩy được hắn ra.Chiếc áo thun cộc tay bó sát vào cơ thể Trương Minh tạo ra một cảm giác không thoải mái cho nên hắn buông cô ra đưa tay xé toang nó.Hiện ra trước mắt Chỉ Tình giờ đây là một thân hình rắn chắc với những cơ bắp cuồn cuộn,những múi cơ trông cực kì hấp dẫn.Có đánh chết cô cũng không tin đây là cơ thể của một chàng trai 17 tuổi luôn bị mọi người khinh miệt vẻ ngoài trông chẳng khác gì con gái.Cô thật muốn tìm những tên đó để bảo cơ thể hắn giống con gái để liều mạng."Liệu rằng ngươi có thể được như hắn không mà bảo hắn giống con gái chứ."

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 158

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.