Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngôi nhà chung

Tiểu thuyết gốc · 1681 chữ

Ở trên xân thượng thêm một chút nữa, Chỉ Tình và Trương Minh cùng nhau đi xuống lầu, ở phòng khách Tâm Nhi và Bích Hàm đang ngồi nói chuyện với nhau, thấy Chỉ Tình bước xuống tâm trạng cô đột nhiên kéo căng lên. Bên cạnh Bích Hàm cũng trông thấy hai người, cô chỉ cười rồi đứng dậy đi lên tầng để lại không gian cho ba người nói chuyện với nhau. Tô Thiến và A Lệ cả hai người họ vẫn còn trong bể bơi nô đùa không hề biết gì về sự việc sảy ra bên trong này.

-Tình Tình mình...mình xin lỗi cậu.

Tâm Nhi cúi thấp đầu nói lí nhí vừa đủ để cho Chỉ Tình có thể nghe được. Chỉ Tình đi tới bên cạnh cô nói:

-Cậu đi về đi...

-Chỉ Tình mình...

Câu nói của Chỉ Tình khiến cho Trương Minh và Tâm Nhi đều bất ngờ. Chỉ Tình nhìn biểu cảm của hai người thì cười lớn:

-Hai người nghĩ cái gì vậy. Bây giờ là hơn 5 giờ chiều nều bây giờ về thu xếp lại đồ đạc chuyển đến đây chắc chắn còn kịp mà. Chị Hàm chắc chắn cũng đã nói với cậu về trạng thái của Trương Minh. Bây giờ chúng ta là người một nhà, đương nhiên căn nhà này cũng có chỗ cho cậu vì thế cậu về thu xếp rồi chuyển tới đây sống cùng bọn mình đi.

Tâm Nhi bất ngờ, xúc động ôm trầm lấy Chỉ Tình, cô không biết phải nói gì chỉ biết ôm chặt lấy người bạn thân của mình.

-Bảo cả hai người kia đi cùng đi dù sao các cậu cũng ở chung kí túc xá, cùng chuyển vào đây cũng tốt, căn nhà này cũng rộng có thể đủ chỗ cho tất cả chúng ta.

Chỉ Tình như một người chị cả sắp xếp tất cả mọi thứ một cách thật cẩn thận. Trương Minh cũng không còn việc gì phải bận tâm vào sự sắp xếp của cô cả. Hắn chỉ gật nhẹ đầu với Tâm Nhi xem như đồng ý khích lệ cô nghe theo sự sắp xếp của Chỉ Tình rồi bước vào bếp tiếp tục với công việc nấu nướng của mình. Ba năm ở nước ngoài vì Bích Hàm không biết nấu nướng lên Trương Minh đã luyện cho mình được một thân công phu nấu nướng rất chuyên nghiệp. Các cô gái đã đi hết chỉ còn lại một mình hắn ở trong bếp loay hoay lọ mọ trang chí từ chút một cho từng món ăn của mình. Với hắn muốn có một món ăn ngon đúng chuẩn thì không thể thiếu được vẻ đẹp của cách trang trí món ăn. Sau khi dọn các món ăn ra bàn, hắn nhìn đồng hồ thì đã là 7 giờ. Tâm Nhi và mọi người đã trở về đang trên tầng để chọn căn phòng cho bản thân mình. Có vẻ mùi thơn của các món ăn đã thu hút được sự chú ý của mấy cô gái. Người đầu tiên bước xuống chính là Bích Hàm. Cô đã qua quen thuộc với hương vị các món ăn mà Trương Minh làm ra. Cô bước tới bên cạnh hắn hôn khẽ lên mà hắn như để khen thưởng. Sau đó các cô gái khác mới lục tục từ trên lầu đi xuống. A Lệ không giấu được sự tò mò trực tiếp chạy vào phòng ăn. Nhìn nhưng món ăn trên bàn khiến cô phải thốt lên:

-Không phải chứ Trương Minh, tất cả đều do cậu làm sao?

Trương Minh cười:

-Đương nhiên là mình làm rồi, không lẽ còn có ai khác có thể làm được như này sao?

-Hà hà, nhìn trông đẹp mắt đấy nhưng không biết có ăn được không?

Vừa nói cô trực tiếp đưa tay bốc một miếng sườn xào chua ngọt bỏ vào miệng. Mắt cô sáng lên:

-Ồ ngon quá. Còn ngon hơn cả của nhà hàng làm ra mất.

-Hắn nấu ăn tốt lắm chính vì vậy khi ở nước ngoài có bao giờ chị phải vào bếp đâu.

Các cô gái cũng đã chú ý tới phòng ăn, sau khi ngồi xuống họ đều phải trầm trồ về những món ăn mà Trương Minh làm ra. Ai cũng hết lòng khen ngợi tài năng của hắn. Khi bữa ăn kết thúc mấy cô gái cũng tự giác thu dọn chén đĩa, Trương Minh không phải động tay vào bất cứ việc gì nữa cả. Bích Hàm kéo hắn lên trên tầng nói rằng có chuyện cần bàn. Mấy cô gái cũng không ai có ý kiến gì cả. Trong thâm tâm bọn họ đều coi Bích Hàm chính là người đứng đầu trong cái nhà này. Bước vào phòng của Bích Hàm, một hương thơm mê người lan tỏa vào trong không khí khiến đầu óc Trương Minh cảm thấy rất dễ chịu.

-Dạ Nguyệt thông báo rằng bên Vân Nam có điều bất thường. Một đội nhỏ của chúng ta đi khảo sát ở bên đó vẫn chưa có thông tin liên lạc lại. Hiện tại trong nước ngoài cậu và tôi thì không còn ai của chúng ta bên này cả, vì vậy cô ấy nghĩ cậu nên đi tới đó một chuyến tìm hiểu xem có việc gì sảy ra với họ.

Trương Minh trầm ngâm:

-Đã sử dụng EVI phân tích qua chưa?

-Sử dụng rồi nhưng vẫn chưa có kết quả gì cả?

Hắn gật nhẹ đầu:

-Tôi sẽ đi. Nhưng thời gian này chắc chắn là không đi được vì chúng ta vẫn còn quá nhiều việc phải làm. Phải đợi một thời gian nữa thì tốt hơn.

Bích Hàm gật đầu:

-Đúng vậy bây giờ điều chúng ta hướng đến đầu tiên chính là thành lập chi nhánh Minh Hàm ở trong nước trước. Tôi mệt rồi cậu ra ngoài với các cô ấy đi.

Sau khi bàn dao xong việc cô trực tiếp ra lệnh đuổi hắn ra ngoài, Trương Minh chỉ lắc đầu đi xuống lầu. Dưới lầu mấy cô gái đang tụ tập ở phòng khách nói chuyện với nhau đầy vui vẻ. Thấy Trương Minh đi xuống các cô tự động lui sang hai bên để hắn ngồi vào giữa.

-Trương Minh, bọn em đang bàn luận chút nữa sẽ tới quán bar chơi anh đi cùng chúng em chứ. Bảo cả chị cùng đi luôn.

Chỉ Tình chủ động ôm lấy cánh tay của hắn nói. Nếu Bích Hàm không có ở đây thì lời của Chỉ Tình là có trọng lực nhất. Chính vì vậy các cô gái đề xuất ý kiến thì cũng đều sẽ thông qua cô. Trương Minh suy nghĩ một chút cảm thấy tới quán bar cũng không có gì bèn gật đầu đồng ý.

-Được thôi. Chúng ta sẽ tới bar chơi nhưng không nên về quá muộn ngày mai còn phải đến trường nữa. Chị Hàm có lẽ sẽ không đi đâu, cô ấy mệt rồi.

Có được sự đồng ý của Trương Minh các cô gái đều vui sướng hẳn lên, bốn người kéo nhau lên lầu thay đồ để chuẩn bị. Trương Minh đứng dậy bước đi lên sân thượng. Cảnh đêm ngoài biển tương đối đẹp, hắn lấy ghế ngồi xuống bắt đầu suy nghĩ đến việc mở chi nhánh công ty Minh Hàm ở trong nước. Sau đó là đến việc Vân Nam mà Bích Hàm vừa nói với hắn.Màn đêm yên tĩnh giúp cho đầu óc hắn thoải mái hơn, các tính toán về tương lai cũng ngày một cẩn thận hơn. Hắn lấy điện thoại ra kết nối vào một trang web mật. Đột nhiên điện thoại của hắn phát ra giọng nói:

-Chào chủ nhân. EVI có mặt.

-EVI hãy kết nối với người của chúng ta ở vùng Vân Nam.

Trên điện thoại hiện lên dòng chữ đang kết nối, một lúc sau giọng nói ấy lại một lần nữa phát ra:

-Thưa chủ nhân, không có kết nối nào của chúng ta ở vùng ấy cả.

-Ngươi hãy tra vệ tinh xem ở đó gần đây có gì bất thường không?

-Theo biến động gần đây ở Vân Nam, vùng núi phía Bắc có một đợt từ trường mãnh liệt được phát ra vào năm ngày trước.

-Có thể tra ra đó là thứ gì không?

-Sóng từ trường quá mạnh không thể tra được.

Trương Minh im lặng tắt điện thoại đi, hắn trầm ngâm suy nghĩ. Ba năm trước sau khi cùng Bích Hàm biến mất hắn đã sử dụng tài năng sử dụng máy tính của mình tạo ra EVI. Nó là một trợ thủ đắc lực của hắn trong suốt ba năm qua. Trương Minh đứng dậy bước đi lên sân thượng. Cảnh đêm ngoài biển tương đối đẹp, hắn lấy ghế ngồi xuống bắt đầu suy nghĩ đến việc mở chi nhánh công ty Minh Hàm ở trong nước. Màn đêm yên tĩnh giúp cho đầu óc hắn thoải mái hơn, các tính toán về tương lai cũng ngày một cẩn thận hơn.

Sau khi chuẩn bị xong các cô gái bước xuống lầu thì không thấy Trương Minh đâu, Chỉ Tình đi lên gác muốn tìm hắn thì thấy hắn từ trên đi xuống. Các cô gái lúc này đã thay bộ quần áo ở nhà của mình bằng các bộ váy mang đầy sắc màu trông rất thu hút anh mắt của người khác. Trương Minh nhìn bọn họ tròng mắt như muốn lòi ra vậy. Không phải chứ, các người đinh đi biểu diễn thời trang sao. Trương Minh cũng không có ý định bảo mấy cô đi thay đồ khác, hắn vẫn chỉ mặc một chiếc áo phông và thêm một chiếc quần bò mà cũng chẳng cần thêm bất kì thứ gì cả. Năm người bước ra ngoài, Trương Minh tự giác ngồi vào vị trí lái để chở bọn họ đi.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.