Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lấy tôi làm tiền cược

Tiểu thuyết gốc · 1616 chữ

Khi đến cổng trường đại học Nam Phong, nhóm người Trương Minh cực kì thu hút sự chú ý của người khác. Đương nhiên sự thu hút đó không hề đến từ Trương Minh mà là đến từ những cô gái đi bên cạnh hắn. Vẻ đẹp của những cô gái này thì chắc chắn không cần bàn đến nhưng cùng xuất hiện bên cạnh một người con trai quả thật là một tin vô cùng hot. Sau khi chia tay với nhóm Tô Thiến, Trương Minh bên phải ôm Chỉ Tình bên trái ôm Bích Hàm hiên ngang tiến tới lớp học. Hai cô gái cũng không để ý quá nhiều tới hành động của hắn, Chỉ Tình mới đầu còn có chút khó chịu với hành động của hắn. Dù sao cô cũng là một trong những hoa khôi trong trường vậy mà hắn ngang nhiên trái ôm phải ấp cô và Bích Hàm. Nhưng khó chịu thì cũng vậy cô cũng không thể để người yêu mình mất mặt được. Sau khi tiến vào lớp học, Trương Minh trực tiếp ngồi bên cạnh Chỉ Tình trước sự ngạc nhiên của hầu hết tất cả mọi người trong lớp. Mọi người bắt đầu xúm vào nghị luận:

-Hắn là ai vậy, không biết rằng chỗ bên cạnh Chỉ Tình không thể ngồi sao?

Có người tiếp lời:

-Nhìn hắn có chút quen quen đó hình như đã nhìn thấy ở đâu rồi? Cả cô gái ngồi cạnh hắn nữa chứ?

-Họ không phải là hai người đánh đám người của Thanh ca sao? Bảo sao nhìn họ lại quen đến vậy.

-Giường như họ và Chỉ Tình có quen biết, tôi thấy họ đến cùng nhau.

-Thật không ngờ.

...

Mọi người túm lại nghị luận trong khi ba người trong cuộc thì hoàn toàn không hề quan tâm chuyện này một chút nào. Đúng lúc này có người tiến tới chỗ của Trương Minh:

-Xin lỗi, phiền hai bạn hãy ngồi ra chỗ khác. Chỗ của Chỉ Tình không thể ngồi.

Người nói là một chàng trai đeo kính, nhìn bề ngoài khá là đẹp trai. Trương Minh đưa mắt lên nhìn hắn ta một cái sau đó cúi xuống tiếp tục ngủ. Chỉ Hàm bên cạnh thấy vậy lên tiếng:

-Người khác không thể ngồi nhưng hai người này thì có thể.

Câu nói của cô trực tiếp làm mọi người trong lớp ồ lên kinh ngạc. Chàng trai kia cũng kinh ngạc nhưng không biết phải phản bác lại như thế nào đành quay người đi về chỗ của mình. Trong lớp hầu như ai cũng biết hắn là người luôn theo đuổi Chỉ Tình từ lúc mới vào đại học, nhưng đáp lại hắn là sự hờ hững lạnh lùng của Chỉ Tình. Từ sau khi Trương Minh biến mất, Chỉ Tình như biến thành một con người khác. Lạnh lùng, ít nói, xa cách với tất cả những người khác giới. Vì vậy rất nhiều người muốn được ngồi bên cạnh cô đều bị sự lạnh lùng của cô đuổi đi.

Rất nhanh giáo viên cũng bước vào lớp. Trương Minh thay vì chú ý nghe giảng hắn lại nằm gục ra bàn ngủ. Mấy lần Chỉ Tình nhéo gọi hắn dậy nhưng đáp lại cô chỉ là một sự bất động với những tiếng hít thở đều đều. Sau nhiều lần gọi hắn dậy không thành công cuối cùng cô cũng bỏ mặc hắn. Bên cạnh Bích Hàm lại mở máy tính ra tra cứu thông tin gì đó, thỉnh thoảng cô lại quay sang Chỉ Tình nói một vài câu rồi lại tập chung vào công việc của mình.

Tiết học nhanh chóng trôi qua, tiếng chuông hết tiết vừa kêu lên thì Trương Minh từ đầu vẫn luôn ngủ gật lúc này lại bật dậy. Chỉ Tình lườm hắn một cái, cô thật không biết hắn là ngủ thật hay giả vờ ngủ nữa.

Đúng lúc này có một tốp người từ bên ngoài kéo tới, dẫn đầu chính là thanh niên đeo kính lúc này. Đằng sau hắn có bốn, năm người mặc quần áo thể thao. Tên đeo kinh vừa bước vào đã trực tiếp hướng tới phía Trương Minh.

-Chúng tao tìm mày có chút chuyện, ra sau trường nói đi.

Trương Minh liếc cũng không liếc ánh mắt nhìn chằm chằm vào Chỉ Tình. Mọi người xung quanh nhất loạt kinh ngạc. Không phải chứ tên này tự tìm chết sao. Phải biết rằng đến Thanh ca hắn còn dám đánh cho gãy tay. Tên này làm như vậy không phải tự tìm chết thì là gì. Chỉ Tình bên cạnh đưa mắt hướng về phía người thanh niên kia lạnh lùng hỏi:

-Tìm hắn làm gì vậy? Muốn đánh nhau sao?

Tên kia đáp:

-Đương nhiên không rồi, thời đại nào rồi còn giải quyết mọi chuyện bằng cách đánh nhau chứ. Chỉ muốn tìm hắn thi đấu một chút thui.

Lúc này Trương Minh mới đưa mắt lên nhìn tên kia.

-Thi đấu sao? Có thể cho tao lý do vì sao tao phải thi đấu với mày không?

-Nếu là đàn ông thì đi theo bọn tao đi, đừng dài dòng như thế.

Cả lớp kinh ngạc. Đây không phải là trực tiếp ép hắn thi đấu sao. Ai lại muốn tự nhận mình không phải đàn ông chứ. Trương Minh đưa mắt nhìn chằm chằm hắn sau đó cười lớn. Điều này trực tiếp khiến cho mọi người xung quanh cảm thấy lạ lùng.

-Muốn biết tao có phải đàn ông hay không thì dễ lắm, không phải mày có một cô em gái cũng khá là xinh đẹp học năm nhất sao? Lấy cô ấy làm tiền cược thì thế nào?

Toàn trường kinh ngạc, tên kia cũng vô cùng kinh ngạc. Bích Hàm bên cạnh chợt nói một tiếng gì đó với máy tính. Một lúc sau trên đó hiện lên hình anh của hai người một nam một nữ. Người nam không ai khác chính là tên đeo kính, còn người nữ thì có dáng dấp cũng khá giống hắn có thể đoán được đây chính là em gái của hắn.

-Tạ Đình Phong, 20 tuổi, giới tính: nam, sinh viên năm ba trường Đại học Nam Phong. Con trai cả của Phó chủ tịnh thành phố Nam Phong. Tạ Uyên Nhi, 18 tuổi, giới tính: nữ, sinh viên năm nhất trường Đại học Nam Phong. Con út của Phó chủ tịch thành phố Nam Phong.

Bích Hàm bên cạnh đọc một lượt thông tin về hai anh em bọn họ khiến mọi người kinh ngạc. Chỉ Tình bên cạnh cũng cảm thấy kì quái về hành động của hai người này. Đang yên đang lành lại lấy em gái người ta ra đặt cược.

Tạ Đình Phong bên này giật mình, không ngờ thông tin của mình lại được hắn nắm rõ dàng đến vậy.

Bên này Trương Minh sau khi nghe Bích Hàm nói thì lại càng cười to hơn. Quả thật đang muốn tìm cơ hội để nói chuyện với mấy vị lãnh đạo của cái thành phố này thì đã có người tự tìm tới cửa. Hắn đắc ý cười haha nói:

-Thấy sao, có dám để cô ấy làm tiền cược không?

Tạ Đình Phong bên này nhìn thấy hắn đắc ý như vậy có phần chùn bước, nhưng để hắn bỏ đi như vậy sẽ rất mất mặt. Suy nghĩ một hồi hắn nói:

-Nếu ta đồng ý ngươi có thể lấy gì ra để, đặt cược với em gái ta chứ, dù sao nó cũng không phải là đồ vật nên tiền bạc không thể đem lên làm tiền cược được.

Không đợi cho Trương Minh trả lời Bích Hàm bên cạnh chỉ sợ mọi chuyện không đủ loạn đã nói một câu khiến cho tất cả mọi người đều nổ tung tại chỗ.

-Lấy ta làm tiền cược nhé? Đừng bảo với ta rằng ta không đáng giá bằng em gái ngươi chứ?

Chỉ Tình bên cạnh giật mình:

-Gì vậy chị Hàm, sao có thể lấy chị làm tiền cược chứ?

Trương Minh chỉ biết cười trừ, đây cũng không phải lần đầu cô gái khùng này làm như vậy. Hắn đã quá quen thuộc với cái tính cách nổi loạn này của cô rồi. Cô ấy đã nói vậy hắn cũng chỉ biết im lặng chứ không biết phải nói cô ấy như thế nào.

Tạ Đình Phong cũng kinh ngạc đánh giá một lượt Bích Hàm. Quả thật so về vẻ đẹp Bích Hàm có thể dễ dàng thu hút được sự chú ý của mọi người mà không cần phải tỏ vẻ gì cả. Là đàn ông đương nhiên ai cũng sẽ muốn có được cô gái như vậy cho bản thân mình.

-Được ta đồng ý.

Tạ Đình Phong nắm chặt tay đồng ý. Trương Minh không tỏ vẻ gì chỉ bình tình nói:

-Ngươi đồng ý thì tính làm gì, gọi em gái ngươi tới đây đi. Bên này Bích Hàm đã đồng ý làm tiền cược ta cũng hi vọng em gái ngươi cũng có thể đồng ý.

Câu nói này của hắn khiến cho Tạ Đình Phong có chút khó khăn, lấy điện thoại ra hắn trực tiếp gọi điện cho em gái mình. Sau vài tiếng tút bên kia cũng có người bắt máy:

-Alo, anh gọi cho em có việc gì sao?

-Em đến lớp quản trị kinh doanh bọn anh đi?

-Có việc gì vậy?

-Em đến luôn đi.

Dứt lời hắn trực tiếp cúp điện thoại.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.