Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão Trương bị bắt cóc

Tiểu thuyết gốc · 1724 chữ

Việc mua xe đương nhiên hắn sẽ chiều lòng mấy cô gái, buổi chiều bọn họ cùng nhau đến cửa hàng xe chọn xe. Sau khi mấy cô gái thao luận cuối cùng chọn một chiếc BMW 7 series màu đen. Trương Minh đương nhiên sẽ không có ý kiến gì cả. Hắn rút thẻ thanh toán không một chút thắc mắc nào. Hắn đã hẹn cha của Tô Thiến gặp nhau vào buổi tối,sau khi xem đồng hồ cũng sắp đến giờ. Hắn bảo mấy cô gái về trước còn chính mình gọi taxi đến điểm hẹn. Lần đầu gặp mặt đương nhiên không thể đến muộn.

Lúc này ở ngõ Lão Ngũ cửa Nam, lão Trương đi làm về, trước khi về đây ông có ghé qua chợ để mua một vài món đồ. Từ sau khi Trương Minh trở lại mới có cảm giác như mình tìm được mục đích sống của cuộc đời vậy. Từ sau khi mẹ Trương Minh mất, ông đã đóng chặt tâm hồn của mình chỉ còn suy nghĩ đến con cái. Ba năm hắn rời đi, ông cũng đã từng nghĩ tới những điều dại dột nhưng ông sợ nếu hắn trở về không thấy mình thì sẽ khiến hắn ân hận cả đời. Giờ đây hắn trở về ông càng phải sống tốt hơn để hắn không phải lo lắng cho mình.

-Thím Tư đi mua đồ sao?

Một người đàn bà khoảng bốn mươi tuổi, tay sách theo một túi đồ cũng đi vào trong ngõ. Thín Tư là một người cũng sống ở trong ngõ. Chồng bà đã mất rất lâu về trước, bà sống một mình không có con cái nên khá là cô độc. Ba năm trước bà chuyển về đây biết được hoàn cảnh của lão Trương bà cũng thấy rất đồng cảm. Thỉnh thoảng bà sẽ sang nhà bầu bạn cùng ông cho bớt sự cô độc.

-Anh Trương đấy sao? Anh giờ mới đi làm về à?

-Dạ đúng rồi. Tôi ghé qua chợ mua chút đồ ăn.

Đúng lúc này từ trong ngõ đi ra một đám thanh niên. Chúng đi tới trước mặt lão Trương, tên cầm đầu hỏi:

-Ông chính là Trương Quốc Cường sao?

Lão Trương có chút ngạc nhiên. Tên đi đầu phất tay đám đàn em của hắn lao tới giữ chặt lấy lão, một tên cầm một chiếc khăn bịt miệng của lão. Một vài giây sau lão Trương lịm đi bất tỉnh nhân sự. Cả quá trình đều bị thím Tư nhìn thấy, bà kinh sợ nói không thành câu. Đám đàn em bên cạnh nhìn bà nói với tên cầm đầu:

-Còn mụ đàn bà này thì sao?

-Cũng đưa đi theo luôn?

Sau khi đưa hai người lên xe, hắn rút điện thoại ra gọi:

-Đại ca, đã bắt được ông già hắn rồi.

Bên kia điện thoại truyền lại tiếng cười:

-Tốt lắm. Mang lão đến khu nhà bỏ hoang đợi tao đi.

Khoảng vài phút sau ngõ Lão Ngũ chợt trở lên vắng lặng như chưa có chuyện gì sảy ra, chỉ có hai túi đồ ăn đang nằm lăn lóc trên mặt đất có thể chứng tỏ được vừa có chuyện khủng khiếp gì sảy ra.

Nhà hàng Trương Minh chọn để gặp cha Tô Thiến nắm trên giao lộ gần trường đại học Nam Phong. Trương Minh chưa ăn ở đây bao giờ cả, biết đến nó cũng chỉ là ngẫu nhiên đi trên đường nhìn thấy. Khách trong nhà hàng cũng khá đông, Trương Minh hỏi nhân viên phục vụ sau đó trực tiếp chọn một phòng riêng để tiện bàn công việc. Nhìn đồng hồ cũng sắp đến giờ, hắn bước ra cửa nhà hàng đợi. Dù sao hắn cũng là vãn bối không thể ngồi trong phòng đợi cha của Tô Thiến tới được. Đợi vài phút, phía giao lộ xuất hiện hai chiếc mercedes đen. Chiếc xe đi thẳng tới chỗ Trương Minh đang đứng thì dừng lại. Lái xe vội vàng bước xuống mở cửa. Chiếc xe đằng sau cũng mở cửa, bước ra là bốn tên mặc đồ đen nhìn qua có lẽ là vệ sĩ. Sau khi lái xe mở của, một người đàn ông trung niên từ trên xe bước xuống. Trương Minh nhìn lướt qua có thể nhận ra ngay ông chính là Tô Thiên Hải. Hắn từ từ đi tới bên, đám vệ sĩ thấy hắn bước tới thì vội ngăn lại.

-Con chào bác.

Tô Thiên Hải nhìn người thanh niên trước mặt có chút do dự:

-Con là...

-Trương Minh người mà bác muốn gặp.

Tô Thiên Hải một lần nữa đánh giá người thanh niên này. Bề ngoài trông hắn khá là bình thường nhưng ẩn ở trong sự bình thường ấy là một cảm giác bí ẩn khó nắm bắt.

-Chúng ta vào trong thôi, con đã đặt sẵn phòng tiếp bác rồi.

-Được chúng ta đi thôi.

Hai người sau khi bước vào phòng, đám vệ sĩ đi theo hiểu ý, đứng bên ngoài đợi. Trương Minh lễ phép mời ông ngồi sau đó gọi phục vụ cho món lên. Sau vài lượt đánh giá Tô Thiên Hải vẫn không thể nào nhìn thấu được chàng trai nhỏ này.

-Con với Thiến Thiến quen nhau lâu chưa?

Trương Minh rót rượu cho ông, từ từ trả lời:

-Con và cô ấy là bạn học từ hồi cấp ba.

Nói xong hắn đưa ly rượu nên tỏ ý muốn mời rượu ông. Tô Thiên Hải hiểu ý cũng nâng ly rượu của mình lên.

-Chúng ta cũng không cần vòng vo gì đâu bác.

Uống cạn ly rượu Trương Minh nói.

-Con nghĩ bác đã có câu trả lời của mình.

Tô Thiên Hải đặt ly rươu xuống:

-Bữa cơm hôm nay ta gọi con ra với mục đích chính là muốn xem người mà con gái ta chọn là người như thế nào? Quả thật con cho ta một cảm giác khá bí ẩn.

Trương Minh cười đưa tay rót một ly rượu cho ông nói:

-Con cũng chỉ là người bình thường, không có ý định gì to lớn cả. Nếu không phải mấy người của Thanh bang động tới người phụ nữ của con thì con cũng không định tham gia vào cuộc tranh dành của hai bang phái.

Tô Thiên Hải mắt đầy ngạc nhiên:

-Thanh bang dám động vào Tô Thiến sao?

-Dạ không, là một cô gái khác. Chắc bác có điều tra qua thông tin của con rồi. Bên cạnh con không phải chỉ có mình Tô Thiến. Những người phụ nữ của con đều sẽ được con chăm sóc một cách cẩn thận. Không ai có thể gây ra tổn thương cho họ được.

Tô Thiên Hải nhìn người thanh niên chỉ bằng tuổi con gái của mình này, cái sự quyết tâm của hắn thể hiện ra bên ngoài hoàn toàn giống với ông ngày xưa khi mới bước đi vào con đường này.

-Quả là người mà con gái ra chọn. Khẩu khí lớn lắm haha. Ta sẽ không quan tâm tới bên cạnh con có bao nhiêu người phụ nữ. Chỉ cần Thiến Thiến vui vẻ, hạnh phúc thì ta cũng thấy an lòng.

-Con không chỉ có khẩu khí lớn đâu, khả năng của con cũng rất lớn con sẽ cho bác thấy. Việc tiếp quản mà con nói với bác, bác đã suy nghĩ rồi chứ?

-Quả thật ta cũng đã suy nghĩ qua. Thiên bang của ta muốn nuốt chọn Thanh bang là một điều không thể thực hiện được. Cơ sở của Thanh bang rất rộng lớn muốn không chế được quả thật rất khó khăn.

Trương Minh trầm ngâm suy nghĩ một chút:

-Con có thể hỏi bác một câu được không? Mục tiêu khi xây dựng Thiên bang của bác là gì?

Tô Thiên Hải trầm ngâm suy nghĩ một chút, câu hỏi của Trương Minh quả thật có chút bất ngờ với ông. Lúc thành lập Thiên bang mục đích chính là để cải thiện nhu cầu vật chất của bản thân mình. Còn mục tiêu của bất kì bang phái nào cũng chỉ có một đó là có thể lan rộng ra để ai cũng biết tới.

Không đợi ông trả lời Trương Minh nói:

-Mục tiêu của một bang phái đương nhiên là có thể phát dương quang đại để ai cũng có thể biết đến.

Tô Thiên Hải gật đầu:

-Con nói đúng.

-Vậy con có một con đường khác danh cho bác, có thể đảm bảo được bác có thể thống nhất Nam Phong này, không những vậy nó sẽ không chỉ dừng ở Nam Phong mà phải vươn ra cả nước.

-Con nói đi.

-Cách này của con có thể sẽ khiến bác phải từ bỏ một vài thứ. Con sẽ kêu người của con đến đây giúp bác dễ dàng tiếp quản được khu vực của Thanh bang nhưng chúng ta sẽ không tiếp tục đi theo con đường xã hội đen nữa. Con muốn bác trở thành cổ đông lớn, chúng ta sẽ tạo một công ty bảo an bao chọn khu vực Nam Phong này. Bác cũng có thể tạo một công ty nhỏ phụ thuộc vào công ty lớn của chúng ta để cho các anh em lâu năm góp công sức có thể có thu nhập cho bản thân mình. Vấn đề liên quan khác người của con sẽ trực tiếp sử lý.

Tô Thiên Hải lần nữa phải mở to mắt mà nhìn hắn. Quả thật nếu có thể được như hắn nói thì sẽ là một bước chuyển mình tuyệt vời của Thiên bang.

Đúng lúc này điện thoại của Trương Minh vang lên, nhìn lướt qua điện thoại người gọi tới cho hắn là số lạ. Trương Minh cúi đầu xin phép Tô Thiên Hải rồi bấm nút nghe:

-Alo.

-Trương Minh à. Nếu muốn ông già của mày toàn mạng thì mau chóng đến đây. Nhớ đừng có gọi cảnh sát không ông già mày không còn mạng đâu.

Nói xong đầu dây bên kia cúp máy. Sau đó có một tin nhắn gửi tới cho hắn. Đó là định vị của một khu vực nào đó.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.