Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại ăn tát

Tiểu thuyết gốc · 1629 chữ

Sự việc Thanh bang chính thứ bị tiêu diệt đã tạo ra một cơn địa chấn thật sự với thành phố Nam Phong. Hầu như mọi người trong thành phố này đều biết cái tên Thanh bang là một thế lực to lớn như thế nào. Vậy mà chỉ sau một đêm toàn bộ cái thế lực không lồ ấy đã bị Thiên bang thôn tính. Người đứng đầu Thanh bang còn bị người ta làm cho đầu lìa khỏi cổ. Chỉ như vậy thôi cũng đã đủ làm rung chuyển cả thành phố rồi. Người tạo ra cục diện như vậy lúc này lại đang khá ung dung. Hắn ngồi trên chiếc BMW của mình lái thẳng về phía căn biệt thự của mình. Khi chiếc xe dừng lại trước cổng căn biệt thự, Trương Minh nhìn vào bên trong thấy đèn điện sớm đã tắt. Có lẽ mấy cô gái đã ngủ rồi. Trương Minh thở ra một hơi, hắn rất sợ các cô trông thấy bộ dạng hiện tại của mình. Cái cơ thể được nhuộn đỏ vì máu này nếu để các cô gái trông thấy còn không dọa chết các cô ấy mới lạ. Trương Minh rón rén từng bước tiến nhà. Chân hắn cố gắng không tạo ra tiếng động để không làm mấy cô gái thức giấc. Khi đi ngang qua phong bếp, một ánh đèn pin soi vào người hắn khiến hắn không tự chủ được quay đầu ra nhìn người đang chiếu đèn vào hắn. Không nhìn còn đỡ, vừa quay ra thì đã thấy một cô gái nhìn hắn chằm chằm, bàn tay cầm chiếc đèn run run, miệng chuẩn bị hét lớn. Trương Minh hoảng hồn, vội vàng lao đến đưa một tay tới chặn miệng không để cho cô kịp lên tiếng hét. Có vẻ vội qua mà không tính toán lực đạo cẩn thận, cơ thể hắn lao qua thành công che được miệng của cô gái nhưng lại không thể giữ được thang bằng cho cô nên cả hai đều ngã xuống đất.

-Đừng hét. Tôi là Trương Minh.

Cô gái bị hắn bịt miệng không thể nói được:

-..ên ..ốn...iếp!!! ưmm...au ả ôi a!!!! ( Tên khốn khiếp! Mau thả tôi ra!)

Trương Minh nghe không hiểu cô ấy nói gì, đôi tay giữ chặt miệng cô không cho cô phát ra tiếng. Chợt bàn tay còn lại của hắn cảm giác có chút lạ lạ, không tự chủ được bóp bóp nắn nắn một chút cảm thấy khá mềm mại. Đôi tay như đang chạm vào một thứ bảo bối vừa mềm mại vừa đàn hồi vậy. Cảm nhận kĩ có thể cảm nhận được hạt đậu nhỏ đang dần dần cứng lại. Vô thức tay hắn lại hơi dùng lực, cảm giác truyền lại quả thật quá tốt khiến hắn không muốn rời tay. Thứ hắn đang không ngừng nắn bóp chính là bộ ngực no đủ của cô gái. Cô gái bị hắn nắn bóp như vậy, cảm giác có chút khác thường. Cô không khỏi rên lên một tiếng, cơ thể không ngừng run rẩy. Chợt một cảm giác đau nhói truyền tới từ nơi yếu hại nhất của Trương Minh. Sự đau đớn tận xương tủy khiến hắn bắt buộc phải buông cô gái ra. Nhìn xuống chỉ thấy chiếc đầu gối của cô ta vẫn đang dơ cao. Trương Minh liên biết được thứ khiến hắn đau đớn như vậy là thứ gì. Cô gái vừa lấy được sự tự do thì không ngừng tung ra nhưng cú đá vào người hắn, miệng hô nhỏ:

-Tên khốn khiếp, cho cậu chiếm tiện nghi của tôi này. Hừ, đêm hôm dám nhác ma ta.

Trương Minh đau đớn cuộn người lại tránh cho cô ấy lại vô tình đá một lần nữa không biết tiểu Trương Minh của hắn còn có thể nhìn thấy mặt trời hay không nữa. Sau khi liên tiếp đá hơn chục phát cô mới bình tĩnh trở lại. Khi thấy Trương Minh co cụm một chỗ không động đậy cô bắt đầu có chút hoảng sợ.

-Không phải là mình đá chết hắn rồi chứ?

Kìm nén sự sợ hãi, cô vô thức tiến đến gần hắn hơn chút nữa, lấy chân gạt gạt người hắn. Thấy Trương Minh không một chút cử động cô gái hoảng hốt vội vàng ngồi xuống đưa tay lay hắn. Khi tay cô vừa mới chạm vào thì Trương Minh chợt động, xoay người trực tiếp đè cô một lần nữa ngã ra đất. Một tay hắn khóa chặt tay giơ lên trên, tay còn lại mau chóng bịt chặt miệng cô. Đôi chân cũng nhanh chóng khóa đôi chân của cô lại tránh cô một lần nữa làm tổn hại đến tiểu Trương Minh.

-Tôi nói này A Lệ, sao cô ác vậy. Cô có biết phụ nữ trong cái nhà này đều cần dùng đến tiểu Trương Minh của tôi không.

Cô gái này chính là A Lệ, bữa tối cô ăn không nhiều nên có chút đói nên muốn xuống bếp tìm đồ ăn không ngờ đang tìm thì vô tình thấy Trương Minh cơ thể đầy máu bước vào. Là con gái ai trả sợ cảnh này chứ. Cô không ngất đi là may mắn lắm rồi. Bị Trương Minh đè xuống khiến cô không ngưng muốn giãy dụa nhưng sức lực của cô quá bé nhỏ, không thể nào thoát khỏi Trương Minh được, cuối cùng cô đành buông bỏ vùng vẫy để mặc tên khốn này đè lên người. Thấy cô không còn vùng vẫy nữa lực đạo của hắn mới từ từ buông lỏng một chút.

-Nếu cô không kêu tôi sẽ thả cô ra. Đồng ý không?

A Lệ không còn cách nào khác đành gật đầu. Trương Minh từ từ buông lỏng tay. Vừa rời khỏi miệng của cô đã thấy cô như phát điên lên vậy, trực tiếp cắn mạnh vào bàn tay của hắn. Trương Minh không cảm thấy đau đớn chút nào. Ngược lại hắn lại thấy rất hưởng thụ là đằng khác. Phải biết rằng A Lệ lúc này chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng dính, nếu có ánh sáng thì gần như không mặc gì vậy. Cặp tuyết lê xung mãn của cô đang ép chặt trên cơ thể hắn khiến khoái cảm của hắn tăng lên một cách mạnh mẽ. Tiểu Trương Minh bên dưới sớm đã không còn chút đau đớn nào, hùng dũng đứng dậy chĩa thẳng vào vùng nhạy cảm của A Lệ như muốn trả thù việc cô vừa làm tổn thương nó vậy.

-Cắn tôi không có tác dụng đâu cẩn thận đau răng của cô đấy.

A Lê nghe hắn nói vậy nghĩ rằng hắn khiêu khích mình, vì thế cô càng dùng lực dồn về phía miệng mình mà cắn mạnh. Trương Minh cảm nhận được cô đang dùng hết lực để cắn mình, hắn cười nhẹ. Mặc cho cô cắn, tay hắn buông tay cô ra đặt thẳng nên trái tuyết lê căng mọng của cô bóp nhẹ một cái. Một cảm giác điện giật truyền tới khiến cho A Lệ nhả dần tay của hắn ra miệng không khỏi rên nhẹ một tiếng. Trương Minh không phải loại gà mờ không biết gì về chuyện nam nữ mà ngược lại. Bàn tay hắn không ngừng trêu đùa cặp tuyết lê của cô khiến cô muốn hét lên nhưng tất cả sức lực đều bay biến mất chỉ còn lại là một tiếng rên nhẹ đầy xấu hổ.

-Cậu...ưm...đang...làm cái gì vậy...ưm..mau buông tôi ra.

Trương Minh không hề nghe theo cô nói. Tay của hắn không ngừng xoa nắm cặp ngực của cô. Một bàn tay không biết từ lúc nào đã chui xuống dưới tốc dần làm váy của cô lên để lộ một khu vực thần bí đẹp mê người.

-Đây là sự trừng phạt cho việc cậu làm tổn thương tiểu Minh Minh của tôi. Cậu phải có trách nhiệm kiểm tra xem nó có hoạt động bình thường không.

Giọng hắn trầm trầm trong bóng tối tạo lên một không gian đầy mờ ám. Tay hắn từ từ chạm vào khu rừng ẩm ướt của cô, ngón tay lướt nhẹ trên khe rãnh. Nơi đây sớm đã trở lên lầy lội, cảm giác trơn trượt khiến cho Trương Minh không tự chủ được muốn đi sâu vào trong để khám phá hơn. Hắn đưa miệng của mình lên muốn hôn khắp trên khuôn mặt cô. Khi môi hắn chạm vào má cô, một cảm giác mịn màng hòa cùng một vị mặn trực tiếp khiến hắn dùng mọi động tác của mình lại. Trong bóng tối mờ ảo, thỉnh thoảng một vài tia chớp lóe lên tạo ta một chút ánh sáng nhỏ bé vừa đủ để cho hắn có thể trông thấy được hình ảnh của người con gái trước mặt. Cô ấy đang khóc, khóc một cách tức tưởi, đầy thương tâm. Trương Minh không biết phải làm thế nào. Hắn thật sự rất sợ nước mắt của đàn bà. Kéo lại váy ngủ cho cô, tay hắn cũng đưa lên muốn lau đi hàng nước mắt cho cô nhưng càng lau nó càng chảy nhiều hơn.

-Tôi xinn lỗi, tại tôi không kiềm chế được.

Lời nói của hắn nhưng một con dao đâm vào trái tim cô vậy. Cô nhìn hắn chằm chằm trong bóng tối, nghiến răng nắm chặt bàn tay lại. Chỉ nghe " Bốp" một tiếng. Cô thẳng tay tát vào khuôn mặt của hắn sau đó đứng dậy chạy lên tầng. Vừa đi vừa lau nước mắt đang chảy xuống nhiều hơn.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.