Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện của Tâm Nhi

Tiểu thuyết gốc · 1791 chữ

Trương Minh lặng người ngồi ngơ ngác dưới mặt đất nhìn bóng lưng của A Lệ khuất dần. Hắn không khỏi tự cười chính bản thân mình, hắn luôn nghĩ những cô gái xoay xung quanh hắn dù sớm dù muộn cũng sẽ ở bên cạnh hắn nhưng thực tế đó chỉ là những gì hắn tự suy diễn ra. Hành động khinh nhờn của hắn đối với A Lệ chắc chắn sẽ tạo ra một bóng ma tâm lý trong lòng cô ấy. Hiện tại hắn phải đối mặt với cô như thế nào, không thể nào coi như chưa có chuyện gì sảy ra được. Vò đầu bứt tai một hồi, Trương Minh dậy tiến lên lầu, quay về căn phòng của mình. Hắn không muốn suy nghĩ thêm nữa vì suy nghĩ thêm chỉ làm cho mọi chuyện càng thêm rối hơn. Trương Minh chọn đối mặt với mọi chuyện chứ không né tránh bất cứ chuyện gì cả. Hắn đi tắm rửa sạch sẽ máu dính trên người rồi leo lên giường đánh một giấc cho đến tận hôm sau.

Cơn mưa đêm qua rất lớn, tiếng sấm chớp liên hồi hòa cùng với tiếng mưa rào rào như một bản hùng ca vang lên trong đêm tối. Sáng hôm sau, mưa đã tạnh hẳn mọi thứ bụi bặm lưu lại của thành phố như bị nó cuốn đi vậy. Trương Minh từ từ tỉnh giấc sau giấc ngủ, tinh thần của hắn hiện tại khá tốt. Đứng dậy nhìn ra khung cửa sổ hắn thấy những tia nắng hòa vào những giọt mưa đọng trên cây tạo lên một khung cảnh thật tuyệt vời. Trương Minh lắc đầu, vươn vai, thực hiện một vài động tác cơ bản để xua tan đi cơn ngái ngủ của bản thân. Sau khi vệ sinh cá nhân xong hắn nhẹ bước đi xuống tầng. Các cô gái đã sớm có mặt ở dưới tầng, trông thấy hắn đi xuống mọi người đều mỉm cười nhìn hắn.

-Các em đều dậy rồi sao?

-Tất nhiên rồi đâu có ai ngủ như heo giống anh chứ.

Trương Minh không thấy A Lệ trong phòng hắn hỏi một cách bâng quơ:

-A Lệ đâu rồi, không phải vẫn đang ngủ chứ?

Lời hắn vừa dứt, A Lệ từ trên tầng đi xuống. Cô mặc một chiếc áo phông ngắn, khoác bên ngoài một chiếc áo gió mỏng nhìn rất xinh đẹp. Không hiểu có phải do sự việc đêm qua hay không mà hiện tại hình ảnh A Lệ trong đầu hắn đẹp một cách lạ thường. Cũng có thể do ngày xưa hắn không quá chú ý đến vẻ đẹp của cô chăng? Cô đeo chiếc túi sách hàng hiệu của mình đi xuống hoàn toàn bước qua người hắn đi thẳng ra cổng. Lúc này hắn mới chú ý tới bên ngoài cổng đã có sẵn một chiếc ô tô đợi sẵn. Trong xe là một người con trai trạc tuổi hắn, diện mạo nhìn khá bảnh bao, có lẽ cũng là con ông cháu cha của một gia đình có tiếng nào đó ở thành phố này. A Lệ khá thân thiết với người con trai đó, hai người lên xe trực tiếp rời đi. Trương Minh nhìn chằm chằm vào vị trí chiếc ô tô kia chạy đi. Trong lòng hắn bất giác có một tia khó chịu không tên. Mang khuôn mặt đầy nghi hoặc hắn quay qua hỏi Chỉ Tình:

-Hắn là ai vậy? Nhìn có vẻ A Lệ và hắn rất thân thiết.

Chỉ Tình trả lời một cách tỉnh bơ:

-Hình như là bạn trai của A Lệ, Vệ Nam Quân . Nghe nói là con của một ông chủ Vệ nổi tiếng với số vốn thành lập công ty là mười tỷ. Hắn ta theo đuôi A Lệ lâu rồi hình như mới đây cô ấy mới chấp nhận hay sao ấy.

Trương Minh có chút khó chịu nói:

-Không phải chỉ là một cái công ty nhỏ bé thôi sao? Hừ.

Nói xong hắn quay lại bước lên lầu thay đồ trước ánh mắt nghi hoặc của mấy cô gái. Tên này hôm nay bị sao vậy? Công ty nhỏ bé thì liên quan gì tới hắn mà hắn phán sét chứ? Dạ Nguyệt và Bích Hàm nhanh chóng cảm thấy được tên khốn này không phải đang ghen sao. Không lẽ hắn và A Lệ có gì đó?

Trương Minh cũng không hiểu được hắn lúc này nữa. Quả thật hắn có chút căm ghét những tên đàn ông có ý đồ đến những cô gái của hắn. Nhưng A Lệ người ta cũng đâu phải là người của hắn đâu. Mang theo một tâm trạng nặng nề đưa các cô gái tới trường học. Trong cả buổi học tâm trí hắn hoàn toàn để vào chiếc xe chở A Lệ vào ban sáng. Khi buổi học kết thúc, Chỉ Tình muốn rủ Bích Hàm và mấy cô gái còn lại đi dạo phố. Các cô trực tiếp đuổi Trương Minh đi không cho hắn đi theo mình. Trương Minh nhàm chán, bắt một chiếc taxi. Hắn liên lạc với Tô Thiên Hải để xem mọi chuyện ông giải quyết ra sao rồi. Chiếc taxi nhanh chóng dừng ở một quán cà phê mà Tô Thiên Hải đã hẹn hắn. Trước cửa lão quản gia đã đứng sẵn ở đó. Thấy Trương Minh xuống xe ông ta vội vàng cúi đầu với hắn. Trương Minh mỉn cười chào ông ta. Ông ta đưa Trương Minh tới một căn phòng nhỏ, khi mở cửa phòng bên trong ngoài Tô Thiên Hải còn có Phong Thiên. Cả hai đang ngồi thưởng thức trà nói chuyện phiếm gì đó. Thấy Trương Minh tới ông ta mừng rỡ không thôi mau chóng mời hắn ngồi. Trương Minh rất tự nhiên ngồi xuống, tự mình rót một ly tra hỏi:

-Mọi chuyện xử lý xong hết rồi chứ ạ?

Tô Thiên Hải niềm nở:

-Ta đã sử lý xong rồi. Hầu hết người trong Thanh bang đều đi theo chúng ta, một số ít người đã rời khỏi thành phố này. Ta cũng đã tìm được một vị trí tốt để thành lập công ty bảo an. Nơi đó khá rộng rãi, đủ sức cho người của con huấn luyện mọi người.

Trương Minh cười:

-Vậy là tốt rồi. Công ty bảo an của chúng ta sẽ sớm được thành lập. Chuyện với chính quyền thành phố con sẽ giải quyết ổn thỏa. Việc của chú chính là quả lý cái công ty bảo an này là được.

Sau đó hắn quay sang Phong Thiên:

-Thời gian tới chúng ta cũng chưa có việc gì gấp vì vậy cậu hãy ở cạnh bác Trương Bảo vệ cho bác ấy. Tôi sợ sẽ có người gây khó dễ.

Phong Thiên gật đầu:

-Cậu yên tâm đi. Tôi sẽ bảo vệ bác ấy thật an toàn.

Trương Minh bàn bạc một số chuyện nữa với Tô Thiên Hải và Phong Thiên cho đến khi chiếc điện thoại của hắn vang lên. Người gọi là Tâm Nhi, Trương Minh có chút ngạc nhiên nghe máy:

-Alo.

-Alo, Trương Minh anh có thể đến gặp em một chút được không?

Giọng nói của Tâm Nhi nhẹ nhàng mang theo một sự hi vọng của cô trong câu nói. Trương Minh không một chút suy nghĩ đồng ý cô ngay lập tức. Trong tất cả các cô gái trong nhà thì Tâm Nhi một cô gái sống nội tâm nhất. Hầu như mọi người đều không thể hiểu được hết con người bên trong của cô ấy. Đến ngay cả Trương Minh sở hữu sức mạnh nghịch thiên nhưng hắn cũng chưa thể nào hiểu hết được con người sâu bên trong của cô ấy cả. Lần này cô chủ động tìm Trương Minh đối với hắn có lẽ đây cũng chính là một bước đà để hai người có thể đến gần nhau hơn. Chính vì vậy hắn không có bất kì một sự nghi vấn nào đồng ý với cô.

Nơi Tâm Nhi hẹn gặp Trương Minh chính là ở nghĩa trang thành phố Nam Phong. Khi Trương Minh đến cô mặc một chiếc áo sơ mi đen kết hợp với một chiếc quần bò màu đen tạo ra cho Trương Minh một cảm giác lạ lùng. Hình ảnh Tâm Nhi lặng lẽ đứng một mình ở đó kiên nhẫn chờ đợi hắn khiến Trương Minh càng cảm thấy yêu thương cô hơn:

-Xin lỗi em anh đến trễ. Em chờ anh lâu rồi à. Anh đi tắc đường quá!

Tâm Nhi thấy hắn đến khuôn mặt cô không giấu nổi một sự vui mừng. Có lẽ ngoài Trương Minh ra không ai có thể khiến cô cười một cách tự nhiên và xinh đẹp như vậy. Cô đi tới nắm lấy bàn tay của hắn giọng nói nhẹ nhàng ấm áp của cô truyền vào tai hắn:

-Anh đến là được rồi. Em muốn anh đi gặp hai người.

Nói rồi cô kéo tay hắn tiến vào bên trong nghĩa trang. Đi dọc qua một đoạn đường dài, rẽ qua hai con đường nhỏ Tâm Nhi dừng lại. Trương Minh trong thấy được hai tấm bia mộ bên trên là hình ảnh của một người nam và một người nữ.

-Đây là ba và mẹ em. Hôm nay vừa tròn mười năm sau khi họ bỏ em rời đi.

Tâm Nhi vừa nói đôi mắt đã rưng rưng nước mắt. Trương Minh bên cạnh có chút kinh ngạc. Quen cô đã lâu, chính hắn cũng không biết được cha mẹ cô đã mất. Cảm giác chua sót dấy lên trong lòng hắn, Trương Minh đột nhiên quỳ xuống trước mộ của cha mẹ Tâm Nhi cúi đầu. Tâm Nhi cũng vội vàng quỳ xuống cúi đầu cùng hắn.

-Cha, mẹ đây là người yêu con. Anh ấy tên Trương Minh. Hôm nay con mang anh ấy tới đây để ra mắt với cha mẹ. Cha mẹ ở dưới ấy yên tâm không cần lo lắng cho con, Trương Minh sẽ chăm sóc thật tốt cho con.

Trương Minh đợi Tâm Nhi nói xong hắn nói.

-Con chào hai bác, con là bạn trai của Tâm Nhi. Con xin hứa với hai người sẽ không bao giờ để Tâm Nhi rơi dù chỉ là một giọt nước mắt. Vì thế hai người cứ yên tâm giao cô ấy cho con.

Nói xong hắn lại một lần nữa cúi đầu rồi mới đỡ Tâm Nhi đứng dậy, hai người đứng cạnh nhau im lặng ngắm nhìn cha mẹ của Tâm Nhi.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.