Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại gặp nhau rồi

Tiểu thuyết gốc · 1524 chữ

Quán bar Hắc Dạ, luôn là nơi tụ tập có tiếng ở cái thành phố Nam Phong này. Sau khi Thanh bang sụp đổ, quán Hắc Dạ đã trở thành địa bàn được Thiên bang tiếp quản. Mặc dù công ty bảo an Thiên bang còn chưa chính thức thành lập nhưng các tụ điểm như này đều có người của Thiên bang bảo vệ. Chất lượng bảo an của Thiên bang hiện tại sau một tuần được người của Trương Minh giúp đỡ đã trở lên chuyên nghiệp hơn rất nhiều không còn lộn xộn như thời của Thanh bang nữa. Quán bar này cũng là nơi mà Tạ Đình Phong tổ chức buổi gặp mặt nhỏ với những người có tiếng ở cái đất Nam Phong này. Căn phòng đắt nhất trên tầng hai đã được Tạ Đình Phong bao trọn suốt đêm nay. Bên trong lúc này đã có khá nhiều người, họ đều là những cậu ấm, cô chiêu được Tạ Đình Phong mời tới. Mục đích của buổi gặp mặt này đương nhiên là để tạo quan hệ với một vài người giúp cho cha của hắn trên con đường chính trị có thể đạt được thành công hơn. Lúc này cửa phòng được mở ra, hai người thanh niên đi cùng với hai cô gái khá xinh đẹp bước vào.

-Xin lỗi Tạ công tử, tôi đến muộn, tắc đường quá.

Tạ Đình Phong đứng dậy tiến tới bắt tay với người với hai người thanh niên kia:

-Lý công tử và Trần công tử quá lời rồi. Chúng tôi còn chưa bắt đầu mà sao có thể gọi là muộn chứ. Mời ngồi.

Hai người này không phải ai khác chính là Lý Nam và Trần Đức. Hai cô gái bên cạnh chính là bạn gái của họ. Kéo hai cô gái ngồi xuống bên cạnh mình. Hai người gật đầu chào hỏi mọi người trong phòng. Họ cũng không còn quá xa lạ gì với nhau cả, các bữa tiệc tùng to nhỏ họ đã gặp nhau rất nhiều rồi.

Trong phòng hầu như đã rất đông đủ số người rồi mà Tạ Đình Phong vẫn ngóng nhìn ngoài cửa, Trần Đức ở bên cạnh lên tiếng hỏi:

-Tạ công tử còn đang đợi ai sao? Hình như ở đây cũng đầy đủ rồi mà?

Tạ Đình Phong lắc đầu cười:

-Còn một em gái tôi và một người bạn của tôi. Bọn họ đi cùng nhau, vừa rồi có gọi điện thông báo rằng sắp tới rồi.

Lý Nam bên cạnh cười nói:

-Ở cái đất Nam Phong này còn có người để cho Tạ công tử phải đợi sao? Không phải là Chỉ Tình con gái của chủ tịch thành phố chứ? Nhưng không nhầm thì từ rất lâu rồi Chỉ Tình không còn tham gia những buổi tụ tập như này mà?

Tạ Đình Phong lắc đầu:

-Tôi có mời cô ấy nhưng cô ấy không muốn tham gia. Mà người này cũng rất thân quen với Chỉ Tình. Tôi cũng chỉ mới quen cậu ta chưa lâu.

Đúng lúc này cửa phòng mở ra, một cô bé xinh đẹp bước vào.Cô chính là Tạ Uyên Nhi. Một thân váy trắng kết hợp với giày trắng, cô đã thành công thu hút được ánh nhìn của mọi người có mặt trong phòng bởi sự hồn nhiên, ngây thơ, tinh khiết của mình.

-Anh, xin lỗi em đến muộn. Tại đường xá bây giờ tắc quá!!

Sau đó cô quay ra lễ phép cúi đầu lễ phép:

-Chào mọi người.

Những người có trong phòng cũng gật đầu đáp lại cô. Tạ Đình Phong nhìn ra ngoài không thấy có ai khác cậu ta có chút nghi hoặc hỏi em gái mình:

-Cậu ta đâu, không phải em nói sẽ đến cùng em sao?

Tạ Uyên Nhi ngồi xuống vị trí bên cạnh anh trai mình,nói:

-Anh ấy đi đỗ xe kêu em vào trong trước, anh ấy sẽ tìm lên sau.

Lúc này, có một chàng trai bước tới trước mặt Tạ Uyên Nhi:

-Uyên Nhi, em tới rồi sao? Anh chờ em rất lâu rồi. Hôm nay em thật sự rất xinh đẹp.

Người này là con trai của một phó chủ tịch khác của thành phố. Từ rất lâu rồi đã có ý với Uyên Nhi nhưng liên tục bị cô từ chối một cách thẳng thừng.

-Anh cách xa tôi ra một chút. Chúng ta không thân thuộc đến thế đâu.

Tạ Đình Phong cũng có chút phản cảm với tên này nhưng vì giữ hình tượng lên cậu ta khẽ giọng với Tạ Uyên Nhi:

-Uyên Nhi, không nên như vậy. Dù sao hôm nay cũng là anh mời khách. Em cũng nể mặt anh chút đi.

-Em đâu có không nể mặt anh đâu, chỉ là không thích tên nay lại gần nếu không tý nữa hắn đến lại hiểu nhầm em mất.

Tạ Đình Phong nhìn người trước mặt:

-Phi Dương, cậu nể mặt tôi bỏ qua đi. Dù sao chúng ta cũng quen nhau lâu rồi, không phải cậu không biết tính của nó chứ.

Tên Phi Dương kia cũng không còn cách nào khác, đành quay người đi về chỗ của mình cầm ly rượu lên uốn cạn sạch. Tạ Đình Phong lắc đầu nhìn cô em gái của mình.

Đúng lúc này bên ngoài phòng có tiếng tranh luận, Tạ Đình Phong vội vàng buông ly rượu trong tay xuống, đứng dậy đi ra ngoài. Ngoài cửa hai tên vệ sĩ riêng của Tạ Đình Phong đang chặn một người thanh niên lại:

-Xin lỗi cậu không thể bước vào trong?

Người thanh niên tỏ vẻ ngạc nhiên:

-Sao tôi lại không thể vào chứ? Có người mời tôi vào mà.

Hai tên vệ sĩ vẫn chắn không cho hắn tiến bước vào. Tạ Đình Phong đi ra hỏi:

-Có chuyện gì mà ồn ào vậy.

Hai tên vệ sĩ vội quay lại đáp:

-Tên này muốn vào trong, chúng tôi ngăn thì hắn bảo có người mời hắn. Tôi đoán rằng hắn chính là một tên bịp bợm muốn vào phá đám ạ.

Tạ Đình Phong nhìn người thanh niên kia thì á khẩu. Đây không phải là vị khách đặc biệt hắn mời tới sao. Nhìn trang phục của Trương Minh, Tạ Đình Phong có thể hiểu được vì sao hai tên vệ sĩ của mình không để hắn vào:

-Trương Minh, phong cách mặc đồ của cậu cũng thật "đặc biệt" nha.

Trương Minh cười đầy đau khổ, còn không phải là do mấy cô gái muốn chỉnh hắn sao. Sau khi biết được hắn sẽ tham gia buổi gặp mặt với Uyên Nhi, mấy cô gái bắt hắn phải mặc bộ trang phục không khác gì mấy thằng trẻ trâu ngoài đường như thế này. Áo thì là một chiếc áo ở chợ, nghe nói Chỉ Tình đã dành riêng một buổi để bà cô bán áo có thể bán cho mình. Chiếc áo sở hữu họa tiết hoa hòe hoa sói khiến hắn nổi bật trước đám đông hơn hết. Không những vậy chiếc quần thì vá chỗ nọ, rách chỗ kia của hắn càng làm nổi bật hơn cho sự "đặc biệt" mà Đình Phong nói. Quả thật hắn nhìn thảm hại một cách đáng sợ.

-Cậu cũng đừng động vào nỗi đau khổ của tôi nữa. Sau đêm nay không biết thanh danh của tôi sẽ bị hủy hoại như thế nào đây.

Hai tên vệ sĩ lúc này mới tránh đường để cho Trương Minh tiến vào. Tạ Uyên Nhi thấy Trương Minh đi vào, cô không nén nổi cười đi tới bên cạnh hắn. Cô đã được các chị lớn trong nhà dạy dỗ một cách đầy quy củ để tên này không thể hái hoa bắt bướm ở bên ngoài. Đây chính là cách mà Chỉ Tình bày ra, Tạ Uyên Nhi không thể có ý kiến gì để giúp hắn cả. Mà đúng hơn là cô không muốn có ý kiến vì cô khá đồng tình với cách này.

Sự có mặt của Trương Minh khiến cho mọi người ngạc nhiên. Không phải chứ, Tạ thiếu hôm nay còn mời cả hề đến để làm mọi người vui sao? Khi trông thấy Tạ Uyên Nhi đi tới khoác tay của Trương Minh thì bọn họ càng kinh động hơn. Tên Phi Dương nắm chặt tay lại đôi mắt âm trầm nhìn chằm chằm Trương Minh. Lý Nam và Trần Đức cũng ngạc nhiên không kém. Trái đất thật tròn mà. Oan gia thì hay chạm mặt nhau. Tạ Đình Phong đi vào:

-Giới thiệu với mọi người đây là bạn tôi Trương Minh. Cậu ấy là người bạn gần đây của tôi.

Mọi người đều dùng anh mắt khinh thường nhìn Trương Minh, trừ Lý Nam và Trần Đức. Trương Minh hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của mọi người. Quét mắt nhìn một lượt, hắn trực tiếp kéo Uyên Nhi tới trước mặt của Lý Nam:

-Lại gặp nhau rồi.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.