Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cướp "con" của Trương Minh

Tiểu thuyết gốc · 1614 chữ

Trương Minh hoàn toàn không để tâm tới người áo mặc áo choàng đen đó. Hắn có đủ tự tin giết chết tên đó trong tích tắc nhưng điều đó sẽ đem lại khá nhiều phiền phức. Hiện tại đang trong giai đoạn quan trọng hắn không muốn xuất hiện ra những biến số phá hoại kế hoạch hoàn hảo của hắn. Nhìn bóng lưng Trương Minh rời đi tên áo choàng đen không khỏi thở ra một hơi. Hắn cảm nhận được một sự uy hiếp rõ ràng đến từ người thanh niên kia. Chính hắn cũng không biết chính xác được liệu mình có thể đủ khả năng để gây thương tổn được cho Trương Minh hay không. Hắn quay đầu thấy Vũ Văn Chiến đang nhìn mình bằng một ánh mắt tò mò:

-Chú Hắc, tên kia có gì sao?

Chú Hắc trong miệng hắn chính là người áo choàng đen, Hắc Thiên Minh. Ông ta là vệ sĩ đặc biệt được gia tộc Vũ Văn ở Yến Kinh phái đi bảo vệ tên tam công tử của bọn họ.

-Người kia quá khó đoán. Đến chính tôi cũng chưa chắc có thể gây thương tổn cho hắn không nhưng rõ ràng chúng ta không phải đối thủ của hắn.

Hắc Thiên Minh trả lời. trong lòng thoáng nghĩ đến câu nói lúc nãy của Trương Minh. Vũ Văn Chiến cũng không ngốc, hắn nhận ra được sự khó khăn trong lời nói của Hắc

Thiên Minh, hắn thầm suy chính trong lòng khi trở về sẽ nhờ anh hai kêu người tới sử đẹp tên kia.

Sau khi đoàn xe của Vũ Văn Chiến đi khuất, Trương Minh đứng trên tầng thượng nhìn về chân trời xa xăm. Hiện tại những cô gái bên hắn ngày càng nhiều, trách nhiệm của hắn sẽ ngày một lớn hơn. Công việc của hắn cũng sẽ càng nhiều hơn. Vì vậy kế hoạch của hắn phải sớm được triển khai. Năng lực của chính bản thân hắn cũng cần phải được nâng cao hơn mức hiện tại. Hiện tại hắn có thể dễ dàng đánh bại một tên dị năng giả cấp hai như tên áo choàng đen lúc nãy nhưng bắt buộc hắn phải sử dụng đốt máu. Nếu như gặp những người có dị năng mạnh mẽ như Bích Hàm đến chạm tay vào người họ hắn cũng không có khả năng chứ đừng nói gì đến việc có thể giết họ. Trương Minh cứ đứng yên lặng suy nghĩ, thời gian cũng cứ thế trôi qua không hề dừng lại. Chợt dưới cổng lần này lại một lần nữa vang lên những tiếng ô tô. Từ trên tầng nhìn xuống một hàng xe dài nối đuôi nhau đỗ trước cổng, nhìn sơ qua cũng phải có đến năm chiếc. Từ Ferrari SF90, Lamborghini SVJ, Porsche 918,... Hàng xe này với Trương Minh khá quen thuộc với Trương Minh vì đó đều là những chiếc xe hắn mua ở nước ngoài. Quả nhiên, năm chiếc xe mở của cùng một lúc, các cô gái xinh đẹp từ trong xe bước ra.

-Chị Dạ, chiếc xe này từ giờ sẽ là của chúng em nha? Không thể để tên khốn kia đi chiếc này được. Không biết bao nhiêu cô gái nhìn vào những chiếc xe này mà đổ gục lên đùi hắn mất.

Chỉ Tình vừa xuống xe cô đã tiến tới ôm lấy cánh tay của Dạ Nguyệt, tay chỉ vào hàng xe mà đứng đầu chính là chiếc Ferrari SF90 sang chảnh bên cạnh. Dạ Nguyệt cười:

-Tất cả những chiếc xe này các em cứ sử dụng đi. Tên kia để hắn đi taxi cũng được.

Chỉ Tình cười hì hì:

-Chị Dạ tuyệt vời.

Các cô gái cũng cùng nhau cười lớn. Lúc này Trương Minh cũng từ trên lầu đi xuống mở cửa cổng, nghe thấy câu nói của Dạ Nguyệt hắn muốn khóc mà không có nước mắt. Đây đều là con cưng của hắn đấy, cô nỡ lòng nào để hắn phải xa cách chứ.

Chỉ Tình thấy Trương Minh mở cửa liền đi tới bên hắn, nhỏ giọng:

-Minh Minh, anh có bao nhiêu tiền đưa cho bọn em giữ đi. Sau này nhất định sẽ cho anh tiền đi lại.

Các cô gái nghe thấy Chỉ Tình nói thì phì cười, Trương Minh đưa tay véo vào cặp mông vểnh của cô nói:

-Em còn dám đòi tiền của anh sao? Đừng tưởng anh không nghe thấy lúc nãy em muốn chiếm "con cưng" của anh làm của riêng nhé?

Chỉ Tình ngượng ngùng đánh vào bàn tay vô lại của hắn không thôi.

-Hừ làm gì có chứ, người ta cũng chỉ muốn nắm giữ tài chính của gia đình một cách hợp lý thôi mà. Còn những chiếc xe kia bây giờ là của bọn em rồi. Có giỏi anh đi tính xổ với chị Dạ ý.

Trương Minh đưa mắt nhìn sang Dạ Nguyệt, đáp lại hắn chỉ là một cái lừ mắt đầy ma mị. Hắn vô thức đưa tay xuống che chắn cho tiểu Trương Minh của mình. Các cô gái trông thấy đều cười lớn. Đến cả người ít bộc lộ cảm xúc như Tâm Nhi cũng nhoẻn miệng, hai núm đồng tiền xinh đẹp hiện lên một cách rõ rệt. Hắn đương nhiên sẽ không chấp nhặt với mấy cô gái. Mà xe cũng đưa về thật đúng lúc. Tối nay không phải đi gặp mặt Tạ Đình Phong sao? Có những chiếc xe thể thao kia cũng không đến nỗi mất mặt. Bích Hàm đưa mắt nhìn hắn nói:

-Cậu đi theo tôi.

Nói xong cô bước đi trước tiến thẳng lên trên lầu. Trương Minh biết cô có chuyện cần bàn với mình nên cũng không do dự mà bước theo. Các cô gái không một ai có ý kiến gì cả. Họ tự chia nhau sách đồ mang vào nhà, cười nói vui vẻ. Trương Minh vừa bước vào phòng đã thấy Bích Hàm rất tự nhiên cởi bỏ quần áo. Hắn đóng cửa lại đi tới bên cạnh cô, nhẹ nhàng giúp cô kéo chiếc khóa đằng sau lưng. Vừa kéo hắn vừa hỏi:

-Có chuyện gì sao?

Bích Hàm từ từ cởi chiếc áo trong lộ ra một bộ ngực căng tròn xung mãn đang được chiếc áo lót nâng đỡ một cách khó khăn:

-Tôi trông thấy sự việc đó rồi. Họ là ai thế?

Trương Minh đưa tay cở chiếc khóa của áo ngực ra, hai tiểu bạch thỏ trắng noãn như được giả thoát nảy lên liên tục:

-Chính là đám người Yến Kinh muốn xông vào bắt Tư Thuần. Nhưng không sao, chuyện này tôi đã giả quyết rồi.

Bích Hàm có chút nghi hoặc:

-Yến Kinh sao? Công tử của nhà nào vậy.

-Tôi cũng không rõ lắm, hắn tên Vũ Văn Chiến gì đó. Không có gì nguy hiểm cả. Chỉ là đi theo hắn có một tên dị năng giả cấp hai. Tôi không muốn có thêm rắc rối nên đã tha cho bọn chúng đi rồi.

Bích Hàm có chút suy tư:

-Vũ Văn sao? Đó không phải là một trong tứ đại gia tộc ở Yến Kinh sao? Chưa về nước được mấy hôm đã đắc tội với một trong tứ đại gia tộc rồi.

Trương Minh cười khổ:

-Cũng đâu có muốn như vậy đâu, tại bọn chúng tự tìm tới cửa mà.

Bích Hàm trách cứ:

-Còn không phải do sự đào hoa của cậu sao. Đừng nghĩ tôi không quản sự đào hoa của cậu mà cậu có thể thích làm gì thì làm.

Trương Minh ôm cô đặt ngồi lên đùi mình, bàn tay nhẹ nhàng nâng niu bầu ngực tròn của cô.

-Tôi biết chị Hàm thương tôi mà. À phải rồi. Có chuyện gì mà kêu tôi vào đây thế. Không phải là muốn tôi đấy chứ?

Vừa nói bàn tay của hắn không ngừng vân vê hạt đậu trước ngực của cô. Bích Hàm không từ chối sự thân mật của hắn, trái lại cô còn xoay người tạo một tư thế thoải mái hơn để cho hắn dễ hoạt động. Cô đáp:

-Thứ kia đã làm ra rồi, độ nguy hiểm có thể là 0,1%. Chúng ta cần có người có thể thử và phải là người trong nhà này. Người tôi thấy phù hợp nhất chính là Chỉ Tình.

Trương Minh thoáng chốc dừng lại một chút suy nghĩ:

-Vẫn có sắc xuất nguy hiểm sao?

Bích Hàm gật đầu:

-EVI đã tính toán cẩn thận rồi. Độ an toàn là 99,9%,

Trương Minh lắc đầu.

-Đừng nói cho các cô ấy vội. Chúng ta có thời gian mà, bao giờ 100% lúc ý hãy nói cho các cô ấy.

-Nhưng đây đã là lần cao nhất của chúng ta rồi. Cậu lên hiểu rằng chúng ta càng lớn mạnh thì trách nhiệm sẽ nhiều. Chỉ có thể để cho các cô ấy tự mình có thể bảo vệ cho bản thân thì trách nhiệm trên vai cậu mới có thể giảm bớt được.

-Chị cứ nghe tôi đi. Tôi nhất định sẽ khiến nó đạt được 100%.

Bích Hàm không thuyết phục được hắn đành gật đầu. Đừng nhìn hắn luôn luôn tùy ý của các cô như vậy nhưng khi một chuyện mà hắn đã quyết định đến ngay cả cô cũng khó có thể thay đổi được. Trương Minh đè Bích Hàm xuống giường hai người bắt đầu cuộc mây mưa, căn phòng thoáng chốc tràn ngập xuân sắc

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.