Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bên em suốt đời

Tiểu thuyết gốc · 1564 chữ

Tạ Chấn Nam nghe thấy có người gọi mình thì không khỏi ngạc nhiên. Nhìn về phía tiếng gọi phát ra, ông thấy được đứa con gái mà ông yêu quý lại có mặt ở nơi này. Điều này khiến ông không khỏi tò mò:

-Uyên Nhi sao con lại ở đây?

Tạ Uyên Nhi cười hì hì bước tới thân mật ôm tay của ông nói:

-Con tới đây với bạn, sao cha với anh cũng tới đây vậy?

Bạn? Từ khi nào con gái của ông lại có người bạn quan hệ tới hắc đạo vậy? Trong trí nhớ của ông thì con gái là một cô bé hiền thục, nết na, là một kiểu con gái thục nữ điển hình. Vậy mà chỉ sau mấy tháng không gặp con gái của ông giờ còn quen với người trong hắc đạo nữa. Mà dường như không chỉ là quen một nhân vật bình thường. Được có mặt trong buổi lễ khai trương của Tô Thiên Hải sao có thể bình thường được cơ chứ.

-Bạn sao? Ta cũng thật tò mò về người bạn của con đó.

Ông yêu chiều xoa đầu của con gái nói. Tạ Đình Phong đi bên cạnh cũng chen vào:

-Cha, bạn của em gái cũng là người mà con muốn cha gặp mặt đó.

Tạ Chấn Nam nghe xong, trong lòng càng thêm tò mò về người bạn của các con mình. Trương Minh lúc này cũng rất biết phép tắc, hắn đứng dậy đi đến trước mặt của Tạ Chấn Nam chào hỏi:

-Con chào bác, thật không ngờ người mà Tạ Đình Phong muốn con gặp lại là bác.

Tạ Chấn Nam có chút bất ngờ:

-Cậu là...

Tạ Đình Phong ngay lập tức giới thiệu:

-Cha, cậu ấy là Trương Minh, người mà con nói với cha chính là cậu ấy.

Tạ Chấn Nam ồ lên một tiếng. Thì ra đây chính là người dám đánh con trai của Lý Thịnh Sinh. Nhìn bề ngoài của câu thanh niên nay khá bình thường, hoàn toàn không có bất kì một điểm gì đặc biệt thu hút ông cả. Ngoài bộ mặt có chút gọi là đẹp ra ông không nhìn thấy bật kì một thứ gì có thể khiên con trai mình ngay lập tức muốn ông gặp hắn. Tạ Chân Nam đưa tay ra bắt tay với Trương Minh, trong lòng thì không ngừng đánh giá người thanh niên trước mặt này.

-Chào cháu, nghe nói cháu là bạn của Đình Phong nhà ta. Con trai ta kể cho ta nghe rất nhiều chuyện về cháu làm cho ta có chút tò mò muốn gặp cháu.

Trương Minh rất lịch sự bắt tay ông đáp:

-Cháu cũng có dự định nhờ Đình Phong làm cầu nối để cháu có thể gặp chú để bàn một số việc nhưng không ngờ cậu ấy lại đi trước cháu một bước thế này.

Câu nói của Trương Minh quả thật khiến ông phải nhìn hắn bằng một ánh mắt khác. Thật không ngờ cậu thanh niên rất tầm thường này lại có thể đứng trước mặt của ông muốn bàn chuyện với ông. Ông có thể cảm nhận được sự tự tin mà ít ai ở cái độ tuổi này mà có được sự tự tin như vậy.

-Bàn chuyện sao? Lần đầu tiên có một người trẻ tuổi có thể đứng trước mặt ta muốn bàn chuyện với ta đấy. Cháu thật thú vị.

Trương Minh cười đáp:

-Dạ, chút việc nhỏ thôi ạ. Nhưng cháu tin việc này nhất định bác sẽ giúp cháu?

Tạ Chấn Nam càng ngày càng có thêm hứng thú với người thanh niên trẻ này. Ông vốn còn định nói chuyện với cậu ta chút nữa, lúc này Tô Thiên Hải lên tiếng cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.

-Xin lỗi, anh Tạ à, chuyện công việc chúng ta để sau đi. Dù sao hôm nay anh đến đây cũng coi như là khách mời đặc biệt của chúng tôi. Tôi mạn phép mời anh lên cùng tôi cắt băng khánh thành công ty bảo an Thiên Bang của tôi được không nào?

Tạ Chấn Nam cười lớn đáp:

-Thất lễ, thất lễ rồi. Anh Tô đừng để bụng. Tôi hôm nay không mời mà đến đã mất mặt rồi. Anh còn muốn mời tôi lên thực hiện nghi thức cắt băng thiêng liêng như vậy tôi thấy ngại lắm.

-Đừng ngại, anh Tạ có mặt ở đây đã đủ cho Tô Thiên Hải tôi bao nhiêu phần mặt mũi rồi. Anh có thể cắt băng cùng tôi đó là một điều thật sự là tuyệt vời mà. Sao có thể ngại chứ?

Tạ Chấn Nam biết khó lòng từ chối Tô Thiên Hải được, ông đành nhận lời bước đi với Tô Thiên Hải. Trước khi đi còn không quên căn dặn sẽ gặp Trương Minh nói chuyện sau. Sau khi Tạ Chấn Nam đi, Tạ Uyên Nhi mới đi tới nắm lấy tay của hắn. Trương Minh dẫn Tạ Đình Phong đến ngồi cùng bàn với đám Phong Thiên.

-Giới thiệu với cậu đây đều là các anh em vào sinh ra tử của tôi. Người này là Phong Thiên, cậu ta chính là giám đốc của tập đoàn Trương Hàm cơ sở ở nước ngoài. Lần này cậu và cậu ta sẽ là hai phó giám đốc đắc lức trợ giúp cho Chỉ Tình. Hai người có thể làm quen với nhau dần đi.

Nói xong Trương Minh quay đầu đi về vị trí bên cạnh các cô gái của mình. Buổi lễ khai trương diễn ra một cách rất thuận lợi. Sự có mặt của phó chủ tịch thành phố càng làm cho các vị khách tham gia bữa tiệc thêm phần nào mở rộng tầm mắt về mối quan hệ của Tô Thiên Hải. Mặc dù thực tế Tạ Chấn Nam không phải ông ta mời đến. Nhưng dù sao với những người có mặt trong buổi lễ khai trương này thì họ đều cho rằng là như vậy. Trương Minh hoàn toàn thoải mái khi ngồi cạnh các cô gái. Thỉnh thoảng hắn còn không quên trêu ghẹo các cô tạo ra một không khí vui vẻ cho họ. Sau khi trải qua chuyện của Trịnh Khả Khả tình cảm của các cô gái dành cho hắn càng tăng thêm. Dường như ai cũng không muốn rời Trương Minh ra vậy. Khi bữa tiệc kết thúc, Trương Minh vốn có ý định mời Tạ Chấn Nam ở lại nói chuyện nhưng ông ấy hôm nay có vẻ uống hơi nhiều, đi đứng cũng cần Tạ Đình Phong phải rùi mới bước đi được vì thế hắn đành từ bỏ ý định đó.

Việc thành lập công ty bảo an dù không nằm trong kế hoạch lúc ban đầu của hắn nhưng mà việc có công ty này làm khởi điểm của hắn sẽ càng khiến cho xuất phát điểm của hắn càng trở lên vững chắc hơn trong tương lai. Các cô gái cũng đã rời đi, hiện tại chỉ còn duy nhất Tâm Nhi vẫn ở lại bên cạnh hắn. Cô không ra về cùng những cô gái khác mà chỉ nói rằng có chuyện cần nói với Trương Minh. Hắn vẫn còn chút việc nên không thể về cùng các cô gái được. Tâm Nhi ở lại với hắn đương nhiên hắn không bao giờ phản đối.

-Sao thế? Có chuyện gì muốn nói với anh sao?

Tâm Nhi không trả lời hắn mà chỉ ngồi vào lòng hắn không quan tâm tới ánh nhìn của bất kì ai cả.

-Em muốn ở cạnh anh.

Một câu nói tưởng trừng như nhẹ nhàng nhưng nó cũng là một điều mà Tâm Nhi luôn ao ước. Bề ngoài có thể cô tỏ ra lạnh lùng, ít nói nhưng bên trong cô luôn muốn có được sự ấm áp hơn bất kì cô gái nào bên cạnh Trương Minh.

-Em sao thế. Anh vẫn luôn ở cạnh em mà.

Trương Minh nhẹ nhàng nói với cô, đôi tay không khỏi yêu thương vuốt ve làn tóc dài suôn mượt của cô.

-Anh có thể bên em hết hôm nay được không. Coi như quà sinh nhật muộn anh tặng em. Từ sau khi cha mẹ mất em không bao giờ tổ chức sinh nhật nữa. Nhưng em cũng muốn được như bao cô gái khác có thể được bạn trai mình tặng quà. Được không anh?

Trương Minh không nói gì, hắn nhìn xuống khuôn mặt đầy chờ mong của Tâm Nhi, hắn không thể nào mà từ chối cô được mặc dù hắn cũng trả có lý do gì để từ chối cô cả. Trương Minh nhẹ nhàng nâng cô dậy, nắm tay cô kéo ra ngoài. Sau khi đưa cô vào trong xe, hắn cẩn thận cài dây an toàn cho cô. Không quên hôn lên bờ môi mọng của cô nữa.

-Em ngốc quá. Sao chỉ có thể bên em hết hôm nay được chứ. Anh sẽ bên em cả đời. Em có muốn thoát khỏi anh cũng không được đâu.

Nói rồi hắn khỏi động xe phóng đi hướng về trung tâm của thành phố. Hắn muốn cho cô một buổi sinh nhật thật đáng nhớ.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.