Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xung đột tại quán cà phê

Tiểu thuyết gốc · 1601 chữ

Trung tâm thương mại Nam Phong là trung tâm mua sắm chính hiệu dành cho những người trẻ sang chảnh. Mọi loại hình dịch vụ ở đây đều đắt đỏ. Còn ở bên trong thì toàn những nhãn hàng luxury với giá thành đắt xắt ra miếng như MontBlanc, Moschino, Versace, Kenzo, Tommy Hilfiger, Valentino,…Nằm tại vị trí siêu đắt địa của thành phố với lối kiến trúc, trang trí bắt mắt từ bên ngoài lẫn bên trong khiến cho khu trung tâm thương mại này thu hút lượng lớn người tiêu dùng. Các gian hàng bên trong đều được phân chia rõ ràng và được đầu tư chăm chút từ ánh sáng cho tới vị trí trưng bày hàng cực kỳ đẹp và bắt mắt.

Cùng Chỉ Tình đi dạo trong đây Trương Minh mới hiểu được cảm giác đi mua sắm với con gái là cực hình như thế nào.Mới đi có hơn một giờ mà hai tay Trương Minh đã túi lớn túi bé phải đến chục cái rồi.Trừ chiếc áo mà lúc mới đến Chỉ Tình mua cho hắn mặc ra còn lại mọi thứ trên tay hắn đều là đồ của cô.Nào là quần áo,giày dép cho đến cả nội y đều có cả.

-Tình Tình à chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút không?? Em mua nhiều đồ như vậy định mở của hàng sao?

-Có đâu!!! Vẫn ít mà...

-Trời!!! Bà cô của tôi ơi như vậy mà em còn thấy ít sao anh thật phục em đấy.

-Ít thật mà,vậy được rồi chúng ta tới quán cà phê trước mặt nghỉ ngơi được không?

-Được được..

Bước vào trong quá cà phê,Trương Minh không khỏi thở phào nhẹ nhõm đưa mắt nhìn cách bài trí của quán khiến cậu không khỏi trầm trồ.Mọi phong cách trang trí bên trong mang đậm phong cách Á Đông.Mọi nơi trong quán đều khiến cho con người ta cảm thấy được thư dãn.Trái ngược hoàn toàn với sự nhộn nhịp của trung tâm thương mại nơi đây gợi cho ta cảm giác yên bình không ồn ào vội vã.Chọn được một vị trí gần cửa sổ vừa định ngồi đối diện với Chỉ Tình thì Trương Minh bị cô đá cho một cái rồi đánh mắt sang bên cạnh.Trương Minh gãi đầu,cười ngốc nghếch ngồi vào chiếc ghế bên cạnh cô.Trước khi ngồi còn cố tình đưa môi chạm nhẹ vào má cô làm cô ngượng ngùng tới đỏ mặt.

-Tình Tình em thật đẹp.

-Dẻo miệng...Hừm không biết câu nói này đã nói với bao nhiêu cô gái rồi?? Thật đáng ghét.

-Oan quá mà,em còn không hiểu anh sao?

-Ai biết được chứ.

Hai người chìm đắm vào không gian riêng của mình tận hưởng cái không khí yên bình ấy mà quên luôn cả thời gian.Cửa quán cà phê mở ra,có một tốp học sinh bước vào đi đầu là một nhóm nam sinh mặc quần áo trung học phô thông.Không ai khác đó là Lý Nam người mà hôm qua nói Trương Minh trong quán bar,bên cạnh hắn ngoài tên Trần Đức ra còn có hai người nữa cũng là đàn em của Lý Nam.Đằng sau họ là ba cô gái nhìn trông cũng rất xinh đẹp nhất là người ở giữa có thể sánh ngang vẻ đẹp với Chỉ Tình.Bọn họ bước vào quán đã nhìn thấy Chỉ Tình và Trương Minh đang nói chuyện rất vui vẻ nên bước tới:

-Chỉ Tình không ngờ lại gặp được cô ở đây.

Lý Nam bước tới bắt chuyện với Chỉ Tình cố ý bỏ qua sự tồn tại của Trương Minh.

-Ồ sao mọi người tới đây không phải đang đi học sao??

-Chúng tôi đi học về rồi muốn ghé qua đây uống cốc cà phê nhưng thấy cô lên tiến lại chào hỏi.

-Trời xem tôi này,mải nói chuyện quá quên luôn cả thời gian rồi.

Cô gái ở giữa vẫn chăm chú nhìn Trương Minh ngay từ lúc bước vào cửa đến giờ ánh mắt cô ấy vẫn chưa bao giờ rời đi cả.Chỉ Tình cũng không hề xa lạ gì với cô ấy,người mà luôn đối đầu với cô trong tất cả mọi thứ.Nhưng một điều mà không ai trong trường Nam Phong không biết đó là người cô ấy thích lại chính là cái tên khốn đang cắm đầu uống cà phê,không quan tâm tới xung quanh này,Trương Minh.Mà sự đối đầu của cô ấy với Chỉ Tình cũng là do Trương Minh.Ai bảo tên khốn khiếp này luôn đi với cô tạo nên tin đồn trong trường rằng hai người là một cặp,tin này tới tai của cô ấy mới khiến cho hai người luôn đối đầu nhau.

-Trương Minh cậu cũng ở đây à.Hôm nay thấy cậu không đến lớp mình còn nghĩ cậu bị ốm nữa.Mình còn đang tính chiều tới thăm cậu đấy.

Cô gái đó không hề quan tâm tới Chỉ Tình,chỉ nhìn Trương Minh khiến cho mấy người con trai bên cạnh cũng phải ghen tị.Nhất là tên Trần Đức,hắn ta theo đuổi cô ấy rất lâu rồi nhưng cô luôn làm mặt lạnh với hắn.

-Thiến Thiến,cô quan tâm làm gì tới cái tên này chứ,trông cái vẻ mặt hắn là biết lại làm cái đuôi đi theo sau chị Tình,trả khác nào tên tiểu bạch khiểm cả.

Cùng lúc cả Thiến Thiến và Chỉ Tình đồng thanh quát lên khiến cho mọi người đều ngơ ngác:

-Câm miệng.

Đến cả Trương Minh cũng suýt nữa thì phun ngụm cà phê vừa uống ra ngoài,ngơ ngác nhìn hai cô gái.Chỉ Tình lên tiếng đầu tiên xóa bỏ đi sự xấu hổ này:

-Cậu là cái gì mà có quyền gì mà nói Trương Minh.So với Trương Minh thì cậu còn cách xa lắm...hừm

-Chỉ Tình,tôi nể mặt anh Nam và ông bố cô mới gọi cô mới để cô muốn nói gì thì nói.Cô đừng có được nước làm tới.

Trần Đức lên mặt với Chỉ Tình xong quay lại chỉ vào mặt Tô Thiến nói:

-Còn cô nữa Thiến Thiến nếu không phải bố cô có chút thế lực trong giới thì cô nghĩ bây giờ cô còn được an ổn sao.Tên Trương Minh này là cái thá gì chứ.Xách dép cho ta còn không xứng.

-Ê...Lý Nam phiền mày có thể đưa con chó của mình ra ngoài không?Đừng làm ảnh hưởng không khí của người khác chứ.

Không biết từ lúc nào Trương Minh đã đứng dậy,tay cầm ly cà phê lắc qua lắc lại.Đưa mắt nhìn Lý Nam,hắn không một chút e sợ nào cả mà thay vào đó là một vẻ mặt đầy tự tin khác hẳn với cái tên yếu đuối hằng ngày mà mọi người vẫn thường biết đến.

-Mày ăn nói cho cẩn thận dù cho nó có là chó thì cũng phải xem chủ nó là ai.Còn mày liệu có hơn được con chó của tao không chứ hay cũng chỉ là một thằng bám váy đàn bà.

-Mẹ kiếp mày hôm nay ăn phải gan hùm rồi hả,dám chửi cả tao mày có tin....ưm,,,ưm,,,

Trần Đức nói còn chưa hết câu thì đã không thể nào nói được nữa.Mọi người trong quán đều trợn mắt mà ngơ ngác nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mặt.Đến ngay cả Chỉ Tình dù biết rằng Trương Minh không còn là Trương Minh của ngày xưa nữa nhưng cô cũng không ngờ rằng mấy phút trước hắn còn cười đùa với mình.Vậy mà giờ đây hắn đang dùng một tay nhấc cổ tên Trần Đức kia giơ lên thị uy.

-Chó thì phải biết sủa đúng lúc,đừng cắn càn làm liên lụy đến chủ của mày.Còn mày nữa Lý Nam đừng có tỏ ra mình là người cao thượng.Ngày xưa tao không thích phiền phức nên im lặng để mặc chúng mày thích làm gì thì làm.Tao không quan tâm.Nhưng đó là ngày xưa còn bây giờ tao cũng không biết được rằng tao có thể làm ra chuyện gì đâu nên đừng có thách thức giới hạn của tao.Không kết cục của mày sẽ thảm hơn cả con chó của mày bây giờ đấy.

Uỳnh.

Vừa dứt lời Trương Minh vung tay nhẹ bẫng ném Trần Đức vào chiếc bàn gần cửa khiến hắn kêu lên một tiếng rồi ngất lịm đi.Mọi người lại được một phen ngây dại.Phải biết rằng Trần Đức còn cao hơn hắn một chút vậy mà từ đầu đến cuối hắn đều chỉ dùng một tay để xử lý Trần Đức.Lý Nam cũng giật mình nhưng hắn là con người thông minh biết lúc này không thể động được vào Trương Minh nên sai hai người đi cùng mình kia nâng Trần Đức bỏ đi.Trước khi đi vẫn không quên bỏ lại sau lưng một câu:

-Mày hãy nhớ kĩ chuyện mày đã làm.Chúng ta còn chưa xong đâu.Đi thôi.

-Mày cũng nên nhớ kĩ những gì tao đã nói,tao không đùa đâu.

Đợi bọn Lý Nam bước ra ngoài Trương Minh lại đưa mắt nhìn ba cô gái đang nhìn mình chằm chằm.Hài hước đùa một câu:

-Các cô vừa vừa thui chứ nhìn tôi chằm chằm như vậy tôi cũng ngại lăm ý.

Vừa nói vừa bước lại ngồi cạnh Chỉ Tình.Dưới eo chợt cảm giác nhói đau,nhìn xuống thấy được tác nhân gây ra là thứ gì không khỏi nuốt một ngụm khí lạnh.

-Anh còn biết cả ngại cơ đấy.

-Đau...đau... chị Tình à, Tình Tình...xin tha mạng kẻ hèn này không dám nữa.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.