Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đòi lại sự trong sạch

Tiểu thuyết gốc · 1570 chữ

Một tiếng sau cuối cùng cuộc mây mưa trong phòng đã dừng hẳn,nhìn Chỉ Tình nằm bẹp trong lòng mình hai mắt nhắm nghiền khiến Trương Minh không khỏi muốn cười thật to.Mọi việc diễn ra rất hoang đường nhưng tất cả đều đã sảy ra,không còn lý do gì để cho Trương Minh có thể trốn chạy nữa.Để mà bỏ mặc người con gái này chính Trương Minh cũng biết rằng đó là chuyện không thể nào.Giờ đây có thể chắc chắn một điều là anh và cô đã buộc lại với nhau dù cho có chuyện gì sảy ra cũng không thể tách rời.Cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô,Trương Minh bước xuống giường mặc lại quần,quay lại thấy Chỉ Tình đang chăm chú nhìn mình.

-Sao trước đây em không biết tên cái tên yếu đuối nhà anh có thân hình đẹp như thế nhỉ??

-Biết sao bây giờ,chính anh còn không biết cơ thể anh bị sao nữa.Có thể là tác dụng của thứ kia.

-Ukm...không còn nguy hiểm nữa là tốt rồi dù sao thì anh nhìn như này cũng có chút hương vị đàn ông rồi đó chứ.

-Anh có đàn ông hay không trả lẽ em không biết sao.Không biết ai vừa nãy còn khóc lóc xin tha ấy chứ?...Hahahaha

Chỉ Tình đỏ ửng mặt vươn tay muốn bị mồm hắn không cho hắn cười nữa.

-Im miệng...không cho cười...cái đồ chết tiệt này em đã nói là không cho anh cười mà..

Hai người đùa giỡn một hồi thì có tiếng điện thoại phá đám.Chỉ Tình bước xuống giường với tay lấy chiếc điện thoại đang nằm lăn lóc ở góc phòng.Có lẽ là bị cô ném đi lúc nãy.Màn hình đã vỡ làm mấy mảnh.Vẫn may còn có thể sử dụng được.Đưa máy dơ lên trước mặt hắn cô trách móc một câu rồi mới nhận cuộc gọi.

-Alo,Tâm Nhi.Tôi cũng đang định gọi cho cô đây.Nói với giáo viên Ninh hôm nay tôi bệnh nên xin nghỉ nhé.Không có chuyện gì đâu tôi nằm nghỉ chút là khỏe ngay ấy mà.

Vừa nói cô vừa kéo Trương Minh ngồi xuống giường,không chút ngại ngùng ngồi lên đùi hắn.Dù sao hắn cũng thấy rồi có nhìn thêm chút nữa thì cũng trả mất mát gì.Ôm Chỉ Tình trong lòng Trương Minh nhẹ nhàng giúp cô vuốt lại tóc bên mai đang xòa xuống bên má cô.Hành động của Trương Minh làm Chỉ Tình rất cảm động không khỏi quay lại hôn nhẹ lên môi hắn mặc dù vẫn đang nói điện thoại.

-Ừ cảm ơn cô nhé.Không có gì nữa thì tôi cúp máy đây,bye.

Cúp điện thoại cô quay lại hờn dỗi với Trương Minh:

-Tại anh hết đó...Làm em không thể đi học được... tất cả là tại anh..hừm!!

-Được rồi là tại anh.Bây giờ em nghỉ ngơi đi,anh xuống tầng kêu dì Lê đã làm bữa sáng rồi mang lên cho em.Em muốn ăn gì để anh chuẩn bị.

-Anh định xuống tầng với bộ dạng như này sao đồ ngốc.Bế em về phòng mau lên em kiếm đồ cho anh mặc đỡ chứ anh mà đi như vậy xuống dì sẽ nghĩ sao chứ?

-Vẫn là vợ Tình Tình suy nghĩ thấu đáo hihi.

-Nói vớ vẩn!!Ai đồng ý làm vợ anh chứ chắc chắn không phải em.

Chỉ Tình xấu hổ phản bác.

-Thật không??Như vậy anh sẽ phải tìm người khác làm vợ sao?

-Hừ...Anh dám...Anh mà phụ em em sẽ cho anh biết mặt đồ đáng ghét.

-Được rồi không đùa nữa anh đưa em về phòng,

Trương Minh ôm Chỉ Tình ngồi dậy từ từ bế cô về căn phòng bên cạnh.Phòng của cô cũng là lần đầu tiên Trương Minh bước vào,bên trong là một không gian vô cùng dễ chịu,căn phòng được bao bọc bởi một phông nền vàng nhạt làm cho người bước vào cảm thấy rất thoải mái.Trên tường treo rất nhiều ảnh của Chỉ Tình từ bé đến lớn.Có thể thấy rằng cô khá ăn hình.Trong phòng còn thoang thoảng mùi hương hoa nhài gợi cho con người ta cảm thấy nhẹ nhàng,dịu dàng trái ngược hoàn toàn với tính cách mạnh mẽ mà cô thể hiện ra bên ngoài.

-Phòng em gọn gàng quá nhỉ.

-Anh nghĩ em là ai chứ,hừ,đưa em tới tủ để em lấy đồ.

Mở tủ ra cô nhìn trước nhìn sau phải mất mấy phút mới chọn xong cho Trương Minh một chiếc áo vừa lòng.Một chiếc áo thun với màu sắc có chút sặc sỡ.Nhìn Trương Minh mặc chiếc áo vào khiến cô ôm bụng mà cười.Nếu là lúc trước cô sẽ thấy chiếc áo này rất hợp với hắn dù màu sắc có chút sặc sỡ không hợp với con trai nhưng đại khái là có thể mặc được.Còn nhìn Trương Minh bây giờ muốn cô không cười cũng khó.Chiếc áo ấy bó sát vào cơ thể hắn nhìn hắn không khác gì một cái bánh tét cả.Trương Minh nhìn mình trong gương khiến hắn khóc không ra nước mắt.

-Em xem anh thành cái dạng gì rồi này,không còn chiếc nào khác rộng hơn chiếc này ư.

-Hahahaa...chết cười quá đi mất...chiếc này là chiếc to nhất của em rồi đó.Ai bảo anh to lên một cách bất ngờ như vậy chứ haha.

-Còn cười nữa hả có tin ngay bây giờ anh cho em không xuống được khỏi giường không hả.

-Không cười...em không cười nữa là được chứ gì...chỉ biết bắt nạt người ta thui...Anh xuống tầng đợi em đi,em đi tắm xong rồi sẽ xuống,chúng ta đi dạo phố em chọn cho anh bộ đồ khác.

Trương Minh cũng bó tay,giờ cũng chỉ đành như vậy chứ cũng không còn cách nào khác.Dưới lầu dì Lê đang dọn dẹp khi thấy Trương Minh đi xuống cô cũng mắt chữ O mồm chữ A.

-Cháu dậy rồi à.Chiếc áo này hợp với cháu đó hihi.

-Dì Lê,dì đừng trêu cháu mà.Còn không phải do cháu uống say nôn ra áo sao.Chỉ Tình đưa cháu đó trời ơi sự trong sạch của cháu phải tìm ai để mà lấy mà lấy lại đây chứ.

-Hì...Cô chủ vẫn chưa xuống à.

-Chắc là cũng sắp xuống rồi.Hay dì làm chủ cho cháu để cháu đòi lại sự trong sạch...

Chưa nói hết câu giọng Chỉ Tình từ đằng sau truyền lại:

-Anh mà có trong sạch cái nỗi gì.Dì đừng có nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ.Lại đây đưa bổn tiểu thư xuống lầu.

-Tới đây...tới đây.Dì thấy không toàn là cô ấy bắt nạt cháu thôi.Là đàn ông con trai khổ vậy đó!!!

Dì Lê nhìn Trương Minh than thở cũng cảm thấy phì cười,cô chủ với Trương Minh như vậy cô cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy.Hai người bọn họ luôn thân thiết với nhau như chị em ruột thịt.Nhìn Chỉ Tình trên cầu thang Trương Minh phải ngơ ngác.Cô mặc một chiếc váy mỏng màu trắng,tóc buông thõng,trên cổ đeo một chiếc khăn mỏng.Thấy Trương Minh đi lên nhìn cô chằm chằm làm cô đỏ mặt.

-Nhìn cái gì chứ.Nhìn còn chưa chán sao??

Trương Minh thì thầm nhỏ vào bên tai cô.

-Nhìn vợ anh thì sao chán được cơ chứ.

-Hừm,chỉ dẻo miệng thôi,cõng em xuống dưới đi.Tại anh hết.

Trương Minh chỉ biết cười ngượng cõng cô xuống dưới lầu.

-Dì Lê con đi dạo với Trương Minh,dì kêu bác La lái xe đưa con tới trung tâm thương mại nhé.Trưa con với Trương Minh sẽ ăn bên ngoài.

-Được,tiểu thư đợi chút tôi liên hệ với ông ấy.

Bên ngoài ngôi biệt thự chiếc xe Cadillac XT6 vẫn kiên nhẫn chờ đợi ở bên ngoài,cách ngôi biệt thự khoảng 50m.Xung quanh đây cũng có rất nhiều chiếc xe sang trọng đỗ nên chiếc xe Cadillac XT6 đỗ ở đây cũng không có gì lạ lùng cả.Trên xe Báo,Long và một người phụ nữ nữa vẫn chăm chú quan sát ngôi nhà không một chút dời mắt.Bất chợt cả ba người đều ngồi ngay ngắn lại khi thấy cánh cửa của ngôi biệt thự kia cuối cùng cũng mở ra.Một chiếc Audi từ trong biệt thự di chuyển dần ra ngoài,hướng di chuyển là con đường lớn dẫn tới khu trung tâm thương mại.

-Có động tĩnh rồi,cuối cùng cũng đi ra ngoài.

-Mau đuôi theo đi,nhưng đừng theo sát quá sẽ dễ bị lộ.Xác định được mục tiêu rồi chứ.

-Xác định được rồi.Người thanh niên đó đang ngồi trong xe.Trên xe còn có thêm hai người nữa.

-Có vẻ như tên kia đã không chế được tác dụng phụ của thứ đó.

Người phụ nữ cười với vẻ khinh miệt:

-Có gì phải lo chứ.Không phải chỉ là một loại thử nghiệm thôi sao.Tôi không tin là tôi không làm gì được hắn.

-Dù sao chúng ta vẫn nên cẩn thận thì hơn.

Bên này khi đưa Chỉ Tình lên xe thì Trương Minh đã thấy có gì đó không đúng cho lắm.Hắn luôn cảm thấy như có ai đó đang theo dõi hắn.Từ khi tỉnh lại thì các giác quan của hắn rất nhạy bén.Hắn tin vào cảm giác của mình,nhưng dù sao hắn cũng không quản được bây giờ chỉ có thể "Binh tới tướng chặn,nước tới đắp đê" thui.Đi được tới đau hay tới đó.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.