Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tâm Nhi bị thương

Tiểu thuyết gốc · 1786 chữ

Sau khi đưa Tâm Nhi đi dạo trong trung tâm thương mại xong, Trương Minh đưa cô đi tới phố ăn vặt. Hắn nhớ rằng lúc trước các cô gái đã tường dẫn hắn tới con phố này. Khi ấy nhìn những đôi yêu nhau, tay trong tay thưởng thúc những món ăn vỉa hè hắn cảm thấy rất thú vị. Nhưng vì sự tự ti lúc trước của hắn khiến hắn không dám rủ ai đi cùng mình cả. Hôm nay khi được ở cùng Tâm Nhi như này hắn chợt nảy ra ý định đưa cô tới đây. Khi xuống xe Trương Minh để ý Tâm Nhi bước xuống có chút khó chịu. Hắn quan sát một hồi chọt nhận ra vấn đề nằm ở đâu. Hắn quan sát hai bên đường sau đó nói với cô:

-Em đợi anh ở đây một chút, anh đi rồi sẽ quay trở lại ngay.

Tâm Nhi vẫn đang chìm đắm trong sự ngọt ngào khi hắn tặng chiếc túi xách cho mình, cô gật nhẹ đầu đồng ý với hắn. Trương Minh nhanh chóng quay người bước đi. Tâm Nhi đứng cạnh chiếc xe, cầm chiếc túi sách mà Trương Minh tặng ôm vào lòng, thích ý không thôi.

Rất nhanh Trương Minh đã quay lại, trên tay hắn cầm theo một đôi giày và một túi bông băng. Tâm Nhi nhìn hắn có chút ngạc nhiên:

-Anh mua gì vậy?

Trương Minh không trả lời cô, hắn đi tới trực tiếp bế cô để cô ngồi lên đầu xe. Vì Tâm Nhi hôm nay mặc một chiếc váy ngắn nên khi hắn đặt cô ngồi lên đầu chiếc xe, một vùng da thịt trắng toát trực tiếp lộ ra bên ngoài khiến cô xấu hổ không thôi. Đưa tay cố gắng kéo chiếc váy của mình che đi càng nhiều mảng da thịt càng tốt, cô khẽ trách cứ hắn:

-Chúng ta đang ở ngoài mà, anh định làm gì vậy?

Nhìn biểu cảm của cô Trương Minh không khỏi cười lớn. Khẽ nựng mũi của cô một cái hắn nói:

-Em đang nghĩ cái gì trong đầu vậy? Anh thấy em đi giày cao gót đến mức chảy máu như này lên mới đi mua bông băng lại cho em thôi mà. Không phải em nghĩ anh định làm chuyện kia với em ở đây chứ?

Nói xong hắn nâng chân cô lên, tháo chiếc giày cao có của cô ra, phần gót chân bị sước một mảng nhỏ. Trương Minh nhanh chóng khử trùng vết thương sau đó băng lại cho cô. Tâm Nhi khuôn mặt đỏ ửng, cô cúi đầu nhìn hắn đang từng chút băng vết thương của cô lại. Không kìm được cô hôn lên trán hắn sau đó tiếp tục quan sát hắn cẩn thận xử lý vết thương cho mình. Xử lý vết thương xong hắn còn không quên mang đôi giày đế bằng vừa mua về cho cô.

-Chúng ta còn đi nhiều, em đi đôi này sẽ thích hợp hơn.

Tâm Nhi ngoan ngoãn gật đầu, hai người nắm tay nhau đi vào con phố ăn vặt nổi tiếng trong thành phố Nam Phong này.

-Đại ca, đã xác định được vị trí của tên đó. Hắn và bạn gái của hắn đã đi vào phố ăn vặt. Nơi đây khá đông người, thuận tiện cho hành động của chúng ta.

Một đám người đang theo đứng ở rất xa quan sát Trương Minh. Ai lấy đều ăn mặc rất bình thường, nếu không tập trung rất khó có thể phát hiện ra họ. Tên được gọi là đại ca gật nhẹ đầu:

-Bắt đầu đi. Nhất định phải giết được nó bằng bất cứ giá nào?

Đám người đó vội vàng tản ra hòa vào dòng người đi vào phố ăn vặt. Trương Minh lúc này luôn tập trung vào Tâm Nhi vì thế hắn không hề phát giác đám người này. Hắn đưa Tâm Nhi vào một quán bán tôm hùm đất bên đường.

-Ông chủ, cho cúng tôi hai bát tôm hùm đất nhé.

Trương Minh gọi ông chủ kêu đồ. Ông chủ hớn hở nhanh chóng bưng lên hai đĩa tôm nóng hổi. Tâm Nhi không phải lần đầu ăn thứ này, cô vốn định lấy chiếc găng tay để bóc tôm nhưng Trương Minh đã nhanh hơn một bước, trực tiếp cướp đi đôi găng tay của cô.

-Em không cần động tay đâu, để anh bóc cho em ăn.

Hắn vừa nói vừa cầm con tôm lên lột vỏ một cách tỷ mỉ sau đó bỏ vào bát cho cô ăn. Tâm Nhi nhìn hắn bóc tôm cho mình, trong lòng cảm động. Nếu không phải là đang ở ngoài đường có lẽ cô còn muốn hiến thân cho hắn ý chứ.

Trương Minh vừa bóc tôm, vừa quan sát Tâm Nhi, hắn còn không ngừng pha trò trọc cười cô. Hai người vui vẻ vừa ăn vừa cười đùa, hoàn toàn không quan tâm đến mọi việc xung quanh mình.

Khi Tâm Nhi còn đang tận hưởng cảm giác ấm áp, ngọt ngào của Trương Minh thì một sự việc bất ngờ sảy ra. Một bé trai không biết từ đâu chạy ra ngoài, lúc này cũng có một chiếc xe khác đang lao nhanh tới hướng về phía bé trai kia. Điều này vô tình được Tâm Nhi nhìn thấy, cô vội vàng hét lên:

-Cẩn thận!!!!

Trương Minh quay đầu lại trông thấy chiếc xe kia chỉ còn cách chú bé một khoảng, hắn không nghĩ nhiều trực tiếp lao tới với tốc độ nhanh nhất, mau chóng ôm đứa bé kia vào lòng ngã sang một bên. Sự việc sảy ra quá nhanh, mọi người xung quanh đều giật mình. Rất may Trương Minh nhanh tay cứu đứa bé kia kịp. Mọi người đồng loạt vỗ tay cho Trương Minh. Trương Minh cũng chẳng tỏ ra thái độ gì cả, ân cần hỏi han đưa bé sau đó hắn để đưa bé đi xong quay đầu nhìn lại. Hình ảnh trước mắt khiến hắn đứng hình.

-Đứng im nếu không mày sẽ thấy con bé này thủng một lỗ đó.

Lúc này Tâm Nhi đã bị tên đại ca bắt giữ, hắn dí mạnh khẩu súng trong tay lên trán cô. Đằng sau hắn con hai tên đứng cạnh, mỗi người một bên chĩa súng hướng vào Trương Minh. Tâm Nhi lúc này rất sợ hãi. Khi Trương Minh vừa lao qua cứu đứa bé thì cô đã bị tên này không chế. Lúc này cô cố gắng áp chế nỗi sợ hãi của mình vì cô hiểu cô càng tỏ ra sợ hãi thì Trương Minh sẽ càng gấp, như vậy hắn sẽ gặp nguy hiểm. Cô thà để mình chịu thương tổn chứ không hề muốn người cô yêu gặp nguy hiểm một chút nào. Đám người xung quanh thấy tên kia chĩa súng vào đầu Tâm Nhi ai lấy cũng đều hốt hoảng thoáng chốc đã loạn thành một đống.

Trương Minh nắm chặt tay. Hắn đã quá chủ quan lơ là cảnh giác để cho đám người này uy hiếp mình. Hắn lúc này cũng không thể manh động được. Trong tay tên kia đang là người phụ nữ của hắn. Hắn không muốn cô chịu bất kì thương tổn nào cả dù chỉ một chút. Trương Minh giữ cho bản thân mình thật bình tĩnh. Hắn cũng đã cảm nhận được xung quanh mình lúc này có hơn 10 người đang chĩa súng vào hắn ở nhiều hướng khác nhau. Hắn bước từng bước tiến lại gần tên kia, vừa đi vừa nói:

-Mày muốn gì tao có thể cho mày, thả cô ấy ra tao thế chỗ cô ấy được chứ?

Tên kia cũng không ngu. Hắn nhanh chóng kéo Tâm Nhi lui lại:

-Đừng tiến lại, mày sảy ra nông nỗi này cũng chỉ trách mày động vào nhầm người mà thôi. Đến con của Phó chủ tịch Phi Chính Uông mày cũng dám động vào. Hôm nay mày nhất định phải chết.

Nói xong hắn hướng súng về phía Trương Minh đưa tay muốn bóp cò. Nhìn tên này muốn nổ súng bắn Trương Minh không biết một luồng sức lực ở đâu truyền vào Tâm Nhi vùng mạnh người khiên cho tên kia không nổ súng được.

-Con khốn này, tao cho mày đi trước.

Dứt lời hắn hướng lòng súng vào Tâm Nhi. Trương Minh đương nhiên không cho hắn cơ hội. Chỉ nửa giây mất tập trung của tên kia, Trương Minh thoáng chốc đã xuất hiện bên cạnh hắn. Đưa tay cướp súng của hắn, Trương Minh đưa chân đạp mạnh một phát khiến hắn bay ngược ra sau ngã lên hai tên đàn em của mình. Đồng thời cũng nhanh chóng ôm lấy Tâm Nhi lăn vài vòng sang một bên. Một loạt tiếng súng đồng thanh vang lên. Vị trí vừa nãy mà Tâm Nhi đang đứng lập tức tỏa ra khói đen mù mịt. Trương Minh nhanh như chớp bắn liên tiếp ba viên đạn khiến cho tên đại ca cùng hai tên đàn em của hắn á lên một tiếng. Trên người mỗi tên đều dính một phát súng của hắn nhưng sẽ không chết được. Hai người lăn vài vòng tới chân của một chiếc bàn, Trương Minh nhanh chóng úp chiếc bàn đó xuống tạm thời làm nơi tránh đạn của hai người.

-Em không sao chứ?

Vừa nói Trương Minh vừa quét qua một lượt cơ thể cô. Tâm Nhi lắc đầu, giọng cô run run đáp lại hắn:

-Em không sao? Chúng ta mau báo cảnh sát đi.

Trương Minh lắc đầu, hắn không bao giờ tin tưởng vào đám cảnh sát cho má đó. Trương Minh dùng khả năng nhìn xuyên vật của mình trực tiếp xác định vị trí của những tên còn lại, hắn ước tính thời gian hợp lý để sử lý đám người này. Hằn lên đạn chuẩn bị sử lý bọn kia thì lúc này trực giác mách bảo hắn có nguy hiểm. Hắn vừa quay đầu lại thì thấy một tia sang đỏ hướng về phía mình. Tâm Nhi hành động còn nhanh hơn hắn, cô đẩy Trương Minh sang một bên.

-Đoàng!

Tiếng súng bắn tỉa vang lên khiến Trương Minh chết lặng. Hắn ngơ ngác nhìn Tâm Nhi. Cánh tay cô đang nhỏ xuống từng giọt máu đỏ tươi khiến hắn đau lòng không thôi. Trương Minh tức giận, hắn cắn mạnh vào môi của mình đến bật máu, gằn giọng:

-Tao sẽ giết hết chúng mày...

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.