Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối đầu sát thủ

Tiểu thuyết gốc · 1651 chữ

Trương Minh đã từng tự hứa với lòng rằng sẽ không để bất cứ điều gì gây tổn thương cho những người con gái bên cạnh hắn. Vậy mà hôm nay Tâm Nhi lại bị bắn trước mặt hắn, mặc dù không thương tổn tính mạng nhưng điều này đã quá đủ chạm đến ranh giới của hắn. Máu trong miệng hắn dần dần thẩm thấu, đôi mắt hắn đỏ dần lên. Mái tóc dần dần che kín đi một khuôn mặt của hắn. Mọi cơ quan trong cơ thể hắn đang tràn chề sức mạnh, sãn sàng phóng đi bất kì lúc nào.Mọi giác quan của hắn trở lên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Ánh mắt sắc lạnh của hắn nhìn chằm chằm vào ngôi nhà cao tầng phía đối diện.

Đám người mai phục ở phố ăn vặt cũng dần dần chia hướng tiến tới chiếc bàn mà Trương Minh trốn. Bọn họ rón rén từng chút tiến tới, súng trên tay nắm chặt chĩa về phía chiếc bàn. Khi chỉ còn một mét nữa thì cả bọn ngừng lại, một tên tiếp tục tiến lên phía trước đá chiếc bàn ra. Đồng loạt một tràng súng vang lên. Kì lạ thay thứ bọn họ bắn vào không có bất kì thứ gì cả. Trương Minh và Tâm Nhi vốn đang ở đây lúc này đã biến mất. Đúng lúc này một loạt tiếng súng vang lên. Năm tên không kịp né trực tiếp bỏ mạng. Nhìn theo hướng tiếng súng có thể thấy được Trương Minh đang cõng Tâm Nhi đứng ở một góc khuất chĩa súng về bên này. Có hai tên may mắn thoát được, nhưng bọn chúng còn chưa kịp vui mừng đã trông thấy thân ảnh của Trương Minh đứng trước mặt, khẩu súng trên tay hướng thẳng về phía bọn họ.

-Ma quỷ....Tên đó là ma quỷ...

Một trong hai tên run run thốt lên.

-Đoàng! Đoàng!

Hai tiếng súng vang lên trực tiếp lấy đi mạng sống của hai tên này. Trương Minh cõng Tâm Nhi chạy về phía tòa nhà đối diệm. Vừa chạy ánh mắt hắn vẫn không ngừng quan sát tầng thượng của tòa nhà đó. Tên sát thủ kia dường như rất tự tin. Hắn còn đưa ngón giữa ra khiêu khích Trương Minh từ xa. Dường như tên kia cũng không phải người thường. Bước chân của Trương Minh mỗi lúc một nhanh hơn, thoáng cái đã tới lối vào của tòa nhà đó. Trương Minh đặt Tâm Nhi xuống đưa cho cô khẩu súng mình đang cầm dặn dò:

-Em đứng ở đây đợi anh. Anh sẽ nhanh chóng quay lại tìm em.

Tâm Nhi lắc đầu:

-Em...em đi...với anh.

Khóe miệng Trương Minh nhếch lên, hắn hôn lên trán cô, giọng nói của hắn lạnh băng:

-Nghe anh, ở đây đợi anh.

Câu nói của hắn như một mệnh lệnh đối với cô vậy, cô còn muốn nói gì đó nhưng nhìn vẻ mặt của hắn lúc này cô tự giác nuốt chúng lại, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cách vô thức. Trương Minh cũng không trần chừ, hắn nhanh chóng biến mất khỏi cửa ra vào.

Trên sân thượng, tên sát thủ khá điềm nhiên, điếu thuốc trên tay vẫn đang cháy dở tỏa khói nghi ngút. Cửa sân thượng bị đạp bay, Trương Minh bình tĩnh bước vào. Gió nhẹ nhàng thổi bay làn tóc che đi một nửa khuân mặt ác ma của hắn.

-Cũng nhanh đấy, Hắc Thiên Minh nói không sai đúng là không xem thường mày được.

Trương Minh không biết Hắc Thiên Minh hắn nói là ai, hắn quan sát tên kia một hồi, hình ảnh một người áo đen xuất hiện trong đầu hắn. Thì ra là người mặc áo đen bảo vệ cho Vũ Văn Chiến.

-Thì ra là chó của Vũ Văn Chiến sao?

-Mày đừng có mà ngông cuồng.

Tên sát thủ nói xong, thân ảnh nhanh như chớp lao về phía Trương Minh. Tốc độ của hắn khá nhanh, có lẽ đã được đào tạo một cách cẩn thận. Thoáng chốc hắn đã cách Trương Minh chỉ còn một mét, miệng hắn khẽ nhếch lên:

-Đi chết đi.

Không biết từ lúc nào trong tay hắn đã xuất một con dao quân đội dài khoảng 30cm. Trực tiếp đâm về phía Trương Minh. Mặc dù động tác của hắn rất nhanh, nhưng không thể nào qua mắt được Trương Minh cả. Chỉ thấy Trương Minh lui một bước dễ dàng tránh thoát được nhát dao của tên sát thủ. Một dao của tên sát thủ đâm vào khoảng không.

-Nhanh nhẹn đó.

Nói xong hắn lại một lần thi triển công kích về phía Trương Minh, lúc này Trương Minh cũng không né nữa. Đợi tên đó sắp đến gần mình, nhanh như chớp Trương Minh bắt lấy bàn tay cầm dap của hắn, tay còn lại dồn lực đánh thẳng vào mặt của tên kia khiến hắn lăn ra đất. Con dao trên tay cũng vô thức rơi ra. Tên kia hơi giật mình với tốc độ của Trương Minh. Phải biết để trở thành một sát thủ chuyên nghiệp thì tốc độ ra đòn là một thứ vô cùng quan trọng. Vậy mà tốc độ của hắn trước mặt Trương Minh chẳng khác nào muối bỏ biển. Tên sát thủ run run hơi lùi lại. Trương Minh không tiến tới mà chỉ đứng im ở đó chờ tên sát thủ tấn công mình. Mái tóc che đi một bên mắt còn lại của hắn khẽ bay lên, để lộ ra một khuôn mặt ác quỷ đầy đáng sợ. Tên sát thủ nhận thấy khó có thể chạm vào được Trương Minh, hắn lấy trong ngực ra một lọ thủy tinh nhỏ dốc vào miệng. Trương Minh vẫn yên lặng ở đó quan sát hắn từng chút một. Sau khi uống lọ thủy tinh đó xong, cơ thể tên sát thủ khẽ co giật. Một luồng sức mạnh tỏa ra từ trong cơ thể của tên sát thủ khiến Trương Minh chú ý.

-Hợp chất cải tạo mới sao?

Tên sát thủ từ từ đứng dậy, đáp lại câu hỏi của Trương Minh, hắn đá mạnh con dao dươi mặt đất về phía Trương Minh. Con dao lao đi như một viên đạn thẳng hướng Trương Minh lao tới. Cảm nhận được sự nguy hiểm Trương Minh nhanh chóng nhảy sang một bên. Con dao không có mục tiêu trước mặt trực tiếp cắm thẳng vào lan can bằng kính trước mặt. Tấm kính nhanh chóng nứt ra một khoảng đủ biết được sức mạnh của nó như thế nào. Trương Minh không còn đứng yên nữa, hắn biến mất trước mắt của tên sát thủ, đẩy tốc độ của mình lên một mức nhất định lao tới tên sát thủ. Tên sát thủ cũng không đứng yên, hắn cũng nhanh chóng lao về phía Trương Minh. Hai người đồng loạt vung nắm đấm hướng về nhau. Có lẽ Trương Minh ra tay hơi chậm một chút, hắn bị tên sát thủ đấm mạnh vào ngực văng sang một bên. Một dòng máu trào ngược lên họng trực chờ muốn phun ra ngoài. Trương Minh cắn răng, nuốt ngụm máu đó lại. Tên sát thủ thấy Trương Minh trật vật nằm dưới đất thì không ngừng khiêu khích:

-Đến đây nào, cho tao thấy sức mạnh của mày đi.

Trương Minh chống tay đứng dậy, tay hắn nắm lại, những khớp xương kêu lên răng rắc:

-Tao quá chủ quan rồi. Nhưng không có lần thứ hai đâu.

Giọng nói của Trương Minh ồm ồm, khuôn mặt hắn lạnh băng nhìn chằm chằm tên sát thủ kia. Đột nhiên không hề báo trước, thân ảnh Trương Minh một lần nữa biến mất. Tên sát thủ rùng mình. Lúc nãy hắn còn có thể cảm nhận được thân ảnh của Trương Minh nhưng lúc này hoàn toàn không có một chút gì cả. Vô thức hắn muốn lùi lại một bước. Cơ thể hắn vừa muôn nhúc nhích nhưng lại không thể nào động đậy được. Một nắm đấm trực tiếp đáp thẳng vào mặt của hắn. Cơ thê tên sát thủ như diều đứt dây bắn ngược ra sau va thẳng vào ống dẫn nước khiến cho nước bắn ra tung tóe. Trương Minh dứng lại ánh mắt đỏ ngầu như máu nhìn chằm chằm vào tên kia:

-Mày động vào tao ít ra mày còn có cơ hội để chọn cái chết nhưng mày làm tổn thương người phụ nữ của tao thì mày không còn cái đặc quyền đó nữa rồi. Vốn dĩ còn muốn chơi với mày thêm một chút nữa nhưng mà người phụ nữ của tao còn đang sốt ruột đợi tao vì vậy chúng ta lên kết thúc thôi.

Tên sát thủ gắng gượng đứng dậy, hắn đã trông thấy được sự đáng sợ của Trương Minh. Hắn biết muốn chạy cũng không được. Hắn vừa há miệng vừa định làm gì đó thì Trương Minh đã xuất hiện trước mặt hắn trực tiếp túm chặt lấy cổ họng của hắn.

-Tao bảo rồi mày không có quyền tự sát.

Nói xong Trương Minh bóp mạnh tay trực tiếp khiến cổ hắn nát vụn, máu tươi chảy ra lênh láng thấm đẫm vào quần áo. Khuôn mặt của Trương Minh đỏ au vì máu của tên sát thủ bắn vào. Tác dụng phụ của việc đốt máu bắt đầu phát tác. Trong đầu hắn lúc này đang chứa đụng một sự tàn bạo không tên. Đúng lúc này cửa sân thượng lại một lần nữa mở ra, Tâm Nhi bước vào, trông thấy hình ảnh của hắn lúc này khiến cô đứng sững lại. Tay cô run run chỉ về phía Trương Minh:

-Anh...anh...

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.