Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hương sợ hai ngắn một dài

Tiểu thuyết gốc · 1655 chữ

Bác Mộc kể đến đây, tay run run với lấy chén nước chè, đưa lên một hơi uống cạn.

Ông cu Đức nghe xong thì lặng im, giống như đang trầm tư suy nghĩ, một hồi ông mới mở miệng:

- Nghe cháu kể truyện, thì mọi việc cũng khá là lạ, nhưng chưa chắc là có ma, cũng có thể chỉ là một cơn ác mộng bình thường mà thôi. Chắc do dạo này sắp đến lễ hội của làng, cháu áp lực nên suy nghĩ nhiều quá mà thôi.

Bác Mộc cười khổ nói với ông tôi:

- Trời ơi, nếu đơn giản chỉ có thế thì cháu cũng không dám đến làm phiền chú, hôm đầu thì cháu cũng không có dám tin, cũng nghĩ như chú nói.

Nhưng đến đêm thứ hai, rồi đêm thứ ba, thì cháu chắc chắn 100%!

- Cái gì? Còn gặp 2 lần nữa cơ à? Cháu kể thử chú nghe xem sao.

Ông tôi ngạc nhiên, bác Mộc liền bắt đầu run giọng kể tiếp:

- Đến đêm thứ hai khi cháu qua đình, đạp xe đến đúng đoạn hôm đầu cháu đi qua, thì xe... tiếp tục lại bị tuột xích!

Lúc đó cháu cũng hơi sợ, bởi không lẽ có thể trùng hợp đến như vậy.

Nhưng vì có cái dớp hôm qua, nên cháu sợ, chẳng dám cúi xuống lắp lại, đành phải dắt bộ vào trong đình.

Khi vừa xuống xe đi được một tí, thì cháu nghe thấy tiếng bước chân "Bịch, bịch, bịch". Cháu giật mình quay người lại phía sau, vì tiếng bước chân phát ra ở ngay sau lưng cháu.

Nhưng khi quay lại thì chẳng thấy gì cả, lúc đó cháu cứ nghĩ mình thần hồn nát thần tính nên nghe nhầm, thế là lại quay về phía trước, định bụng bước vào trong đình. Thì... tiếng bước chân ở sau lưng lại vang lên! Lần này cháu nhanh chóng quay phắt lại vì nghĩ có ai trêu, nhưng lại một lần nữa thất vọng vì xung quanh không có ai cả!

Thấy điều kì dị xảy ra, cảm thấy bất an trong lòng, cho lên cháu nhanh chóng dắt xe mở cổng đình, chui vào trong đình chốt cửa chặt lại, trong suốt quá trình đó, tiếng bước chân sau lưng cháu càng ngày càng rõ, nghe điệu bộ rất dồn dập, và nó đã ở rất gần cháu.

Lúc đó vì hoảng, khi vào trong đình cháu nhanh chóng đi tìm hương nến, đốt 3 nén cắm trên bàn thờ đức thần hoàng.

Thầm khấn đức thần hoàng làng phù hộ, lúc đó mọi việc mới bình thường trở lại.

Cũng như hôm trước, một lúc sau thì cháu tắt đèn đi ngủ.

Vừa đặt lưng xuống, đang còn mơ mơ màng màng, thì đột nhiên, cháu nghe thấy tiếng tù và thổi lên, lại một lần nữa tiếng hô chém giết rất lớn vang lên như trong giấc mơ hôm trước, nhưng lần này cháu không mơ, mà vẫn còn đang thức!!!

Cháu nghe rõ mồn một, tiếng la , tiếng thét, rồi tiếng chân người, chân ngựa, rầm rập chạy quanh đình chú ạ!

Lúc đó cháu sợ quá, nghĩ bụng giống như mọi lần lên thắp nhang khấn đức thần hoàng, để ngài phù hộ là mọi chuyện sẽ qua.

Nhưng cháu vừa quay mặt lên ban thờ thì trời ơi!

Hai ngọn nến thắp hai bên gian thờ đột nhiên bùng lên cháy dữ dội, mới nãy ngọn lửa mới chỉ lập lòe, thì bây giờ nó cháy bùng lên như đuốc vậy!

Ngọn lửa không phải màu đỏ hồng như mọi khi, mà nó tỏa ra thứ ánh sáng xanh lét màu da trời như ma trơi ấy.

Cháy lớn như vậy mà cháu không thấy nóng chút nào, ngược lại cháu còn thấy vô cùng lạnh lẽo.

Hai cây nến bùng cháy khoảng 15 giây thì tắt ngủm.

Cháu vội vàng ra châm lại thì nến bắt lửa, lại tỏa ra ánh sáng đỏ hồng bình thường.

Nhưng khi nhìn lên trên ban thờ, thì cháu lại kinh sợ hơn, vì đợt nhang cháu thắp cho thành hoàng lúc ban đầu khi mới bước vào trong đình ấy, đã tắt tự bao giờ, nếu nhang cháy đến tàn thì cháu không nói, đằng này nó đã tắt rụi, để lại hai cây ngắn một cây dài.

Lúc đó tiếng chém giết vẫn vang lên rung trời ở bên ngoài đình.

Không còn cách nào khác cháu đành mặc kệ đợt hương đó, mà châm đợt hương mới...

Đốt xong 3 cây mới, cắm lên bát nhang, cháu quỳ sụp xuống khấn vái thì tiếng động chém giết bên ngoài mới biến mất.

Lúc này cháu không dám ngủ lại luôn, cứ như vậy mà thức đến tận sáng.

À mà chân nhang, cháu có khấn xin thần thành hoàng cho đem về, rồi đem đến đây, chú xem thử xem có gì lạ không. Nói rồi, bác Mộc cẩn thận lấy trong áo khoác ra một cái túi, mở ra, đặt lên bàn cho ông tôi xem.

Ông cu Đức cau mày nói:

- Cháu làm như vậy là không đúng đâu, sao lại lấy chân nhang ra khỏi bát hương? Nhang có làm sao thì cũng phải đốt cho cháy hết đã chứ?

Bác Mộc cười khổ nói:

- Nào cháu có muốn lấy ra đâu, nhưng mà cháu đốt kiểu gì nó cũng không cháy, nên đành đem qua cho chú xem thử...

Ông của Đức nhặt lấy mấy đoạn hương bên dưới, đưa lên trước mặt xem thử, đột nhiên thì hương liệu trên thân cây nhang mủn hết ra, rồi rơi lả tả đầy mặt đất.

Ông cu Đức ( từ giờ sẽ gọi là ông Tuấn) ngạc nhiên quay sang hỏi bác Mộc:

- Cháu để nó ướt à? Sao đang yên đang lành mủn hết ra rồi?

Bác Mộc lúc này cũng há mồm:

- Ơ, sao lại thế? Không, cháu đâu dám để ướt, chú không thấy cháu còn bọc kĩ nó trong túi ni lông cơ mà, ướt thế nào được!

Ông Tuấn nhăn mày, tỏ vẻ khó hiểu. Nghĩ đoạn, ông cúi xuống lấy ngón tay, quệt lấy hương liệu vừa rơi xuống, dùng hai ngón tay vo tròn rồi đưa lên mũi ngửi thử.

Vừa ngửi, ông Tuấn đã chun mũi, nhăn mặt lại

Thấy ông Tuấn làm vậy, bác Mộc cũng thử làm theo, vừa đưa lên mũi ngửi, bác đã thốt lên:

- Ối trời, thối quá, đéo mẹ nó, sao lại thối như vậy chứ!

Bác Mộc ngạc nhiên đưa đôi mắt dò hỏi hướng về phía ông Tuấn, nhưng ông cũng lắc đầu ra vẻ không biết.

Thường khi nhang đốt lên hương sẽ rất thơm, khiến người ta có cảm giác an nhiên trong lòng, thì hương liệu cũng phải có mùi như vậy, chỉ khác là mùi sẽ gắt hơn một chút.Ông Tuấn thở dài nói:

- Người sống ở đời sợ 3 dài 2 ngắn, hương sợ 2 ngắn 1 dài. Đúng là ở điểm này thì có điều quỷ quái, khác lạ xảy ra trong đình rồi!

- Tôi tạm tin chú, chú kể tiếp đi.

Thấy ông mình nói vậy, cu Đức mới tò mò chõ mồm vào:

- Cái gì mà ngắn ngắn dài vậy ông?

Ông Tuấn bèn quát:

- Trẻ con, biết cái gì, nói leo.

Đức khó chịu nhưng chẳng dám nói gì, chỉ bĩu môi quay sang ở một bên.

Nhìn thấy Đức như vậy cũng tội tội, bác Mộc mới cười ôn tồn nói:

- "Không phải dài dài ngắn ngắn, mà là người sợ 3 dài 2 ngắn, ý tứ của câu này có nghĩa là khi người ta chết đi, thì khi đóng quan tài, sẽ có 3 mảnh ván dài ở xung quanh ,hai mảnh ván ngắn ở hai đầu bịt lại, chưa kể đến nắp quan tài.

Còn hương khi thắp thì sợ tàn hương sẽ là hai ngắn một dài, điều này báo hiệu có ma quỷ quấy phá, hoặc oan hồn của người chết vẫn chưa được siêu thoát,..

Nói chung là sẽ có điềm hung, mang lại vận rủi."

Nghe bác Mộc giải thích, cu Đức mới vỡ lẽ, quay sang cười hì hì thì thấy ông nó đang trừng mắt nhìn, cu cậu đành lè lưỡi, ngoan ngoãn im mồm.

Ông Tuấn quay sang chỗ bác Mộc:

- Chú kể nốt đi, cứ kệ nó.

Bác Mộc lúc này mới quay lại chuyện chính, rót một chén nước chè cho ông, rồi nói tiếp:

- "Thực sự là quỷ dị, sáng sớm hôm sau, khi cháu mở cửa đình ra ngoài, thì cháu ngạc nhiên vô cùng, vì mấy cái cây cảnh trong đình mới hôm qua còn xanh rì, tự nhiên hôm nay vàng úa, héo rũ, mất đi sức sống hết một lượt chú ạ.

Việc này cực kì lạ lùng, vì chính tay cháu chăm sóc cho bọn chúng, sao lại có thể qua một đêm mà chúng héo rũ được như vậy.

Ngoài ra chiếc xe đạp bị tuột xích ngày hôm qua cháu ném ở góc đình, chưa kịp lắp lại vì sợ, thì đã có người lắp lại dây xích rồi!

Không giải thích được, cháu đành đi quét sân, nhưng vừa quét đến gần khu vực tấm bia đá.

Thì cháu sợ gần chết! bởi vì dưới tấm bia đá... có mấy chục xác con chim nằm chết ở đấy!"

Ông Tuấn vội vàng cắt lời:

- Từ đã, Tấm bia nào? Tấm bia tiến sĩ hay...

Bác Mộc gật đầu:

- Đúng rồi chú, chính là cái tấm bia mới đào lên ở dưới ao ấy.

Chú không biết đâu, theo cháu đoán mấy chục con chim đó chết... là do tự sát.

- Cái gì?!

Thằng cu Đức không nhịn được há hốc mồm, thốt lên.

Bạn đang đọc Ẩn Thế Tru Ma Đại Truyện sáng tác bởi hungbppnpt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hungbppnpt
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.