Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống

Phiên bản Dịch · 2320 chữ

Chương 2 : Hệ thống

Ngày hôm sau, bà ngoại mang đến một cái túi lớn, bên trong đựng toàn tiền mặt, có một cọc tiền cột lại với nhau thành một vạn, cũng có một cọc tiền lẻ, năm mươi, mười tệ.

Hiển nhiên, đây chính là tiền tiết kiệm của ông bà ngoại nàng.

Từ Tú Uyển có chút ngượng ngùng cười cười, ngón tay nắm thật chặt cái túi, "Bà ngoại biết các con hiện tại người trẻ tuổi đều thích dùng thẻ ngân hàng, nhưng ta già rồi chỉ có tiền mặt. Không biết hôm nay con xuất viện, ta cũng chỉ có thể lấy ra nhiêu đây . . . . . ."

Nàng cười đến thật cẩn thận, sợ cháu gái ghét bỏ bọn họ cổ hủ.

Số tiền này quả thật là toàn bộ số tiền dành dụm được của hai ông bà. Mẹ nàng gả cho Trình Trường Tây xem như là nàng Lọ Lem kết hôn với người đàn ông giàu có. Hai ông bà sợ Trình gia đối với con gái họ có thành kiến, chưa bao giờ nhận tiền từ con gái.

Lúc trước ba nàng cũng có ý mua một căn phòng cho hai ông bà ở, nhưng hai lão nhân không muốn. Vẫn ở nông thôn, thận trọng làm nông.

Trình Nguyên Hoa đỏ hoe đôi mắt, hốc mắt có chút ướt át.

Cả nhà bác trai đều không có lương tâm, nên nàng cũng không cần xem họ là người thân.

   Lúc ba mẹ còn sống đều đối tốt với nàng, còn có ông bà ngoại cũng rất thương yêu nàng.

Trình Nguyên Hoa một chút cũng không ghét bỏ đem tiền giao lại cho bà ngoại, cười nói: "Con có tiền, đã làm xong thủ tục xuất viện rồi.”

Bà ngoại vô cùng kinh ngạc: " Con lấy tiền ở đâu ra?”

Trình gia quản cháu gái rất nghiêm khắc, lúc còn chưa tốt nghiệp, bình thường sẽ không cho nhiều tiễn, Trình Nguyên Hoa lần này trọng thương, nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt một tuần, tuyệt đối không phải là một con số nhỏ.

Trình Nguyên Hoa chớp mắt: "Con đem phòng ở bán?"

Tài sản duy nhất mà ba mẹ nàng để lại, sau khi tỉnh lại nàng liền dùng di động liên hệ người đại lý bán.

Từ Tú Uyển vẻ mặt khiếp sợ, thanh âm run nhè nhẹ: "Đó là của hồi môn ba mẹ để lại cho con nha, con như thế nào liền bán! Bán rồi con ở chỗ nào?"

Trình Nguyên Hoa đỡ nàng đi ra ngoài, vừa đi vừa giải thích: "Phòng ở không có còn có thể kiếm, con liền ở nhà bà ngoại, bà có hoan nghênh con không?"

Hai người già tuổi đã lớn, trước kia khi nàng còn đi học không nói, hiện tại tốt nghiệp rồi, chuyện chăm sóc hai ông bà, chính là trách nhiệm của nàng.

Phòng ở quả thật còn có thể mua, lão nhân nhưng là tuổi thọ có hạn.

Trình Nguyên Hoa tuy rằng rất lười biếng, nhưng không có nghĩa là nàng ngốc, nàng luôn luôn thông suốt.

Vốn nghĩ rằng ba mẹ có thể hiếu thuận ông bà, lên đại học liền học chuyên ngành nông nghiệp, chuẩn bị tốt nghiệp về sau tìm một công việc nhàn hạ, lười nhác qua cả đời.

Nhưng hiện tại trên người nàng có trách nhiệm, nhiều ít phải làm một chút thay đổi.

Vừa lúc hai người ra tới cửa, xe nàng gọi cũng tới rồi, trực tiếp đem hai người đưa đến phòng đã bán.

Trình Nguyên Hoa chỉ mang đi những đồ vật của mình cùng của ba mẹ, rồi lại ngồi xe tới nhà ông bà ngoại.

   Tại vùng ngoại ô thành phố, đều có rất nhiều nông dân,  người thì trồng trọt, người thì buôn bán nhỏ. Nhưng phần lớn đều là những cụ già, mỗi ngày hái rau đem vào trong thành phố bán.





   Giao thông thuận lợi,  mỗi ngày đúng giờ đón xe là có thể chạy vào trong thành phố, Nhưng những người này cũng vì cuộc sống mà bất đắc dĩ thôi. Trong thành phố tấc đất tấc vàng nhưng ở nơi đây so ra rất chênh lệch, đất không đáng bao nhiêu tiền, phần lớn đều là nhà tự xây lên. Khi xe taxi đem hai người đưa tới nhà ,trời đã muốn tối sầm.





   Ông ngoại nàng Dương Lâm đang nấu cơm nghe thấy động tĩnh, thân hình tuy hơi khòm xuống nhưng bước chân thì phi thường nhanh.



   "Nguyên Hoa!" 



    "Ông ngoại!" Trình Nguyên Hoa bước lên vài bước ôm lấy ông.





    Ông ngoại đỏ hoe đôi mắt, mắt ông không được tốt lắm, tầm mắt mơ hồ, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhận ra cháu gái ngoan của mình. 



    " Đi nhanh một chút! Nhanh vào nhà ăn cơm! Ông ngoại làm món sườn xào chua ngọt con thích nhất đấy. Thanh âm ông ngoại run rẩy, nhanh chóng nắm tay Trình Nguyên Hoa kéo vào.











     Trình Nguyên Hoa gật gật đầu:" Được ạ!"



     Nàng thực ra không thích ăn sườn xào chua ngọt, đó là sở thích khi còn nhỏ thôi, nhưng ông ngoại vẫn nhớ rõ, mỗi lần nàng tới đều phải làm sườn xào chua ngọt, nàng cũng không làm trái ý tốt của ông bà. 









      Cả ba người vào nhà, dọn đồ ăn lên, tươi cười ăn cơm. 





     Ba mẹ nàng đã mất một năm rồi, bi thương cũng đã phai nhạt rất nhiều, khó có được cháu gái bên cạnh, hai ông bà đều rất vui vẻ. 









      Bôn ba suốt một ngày, thân thể Trình Nguyên Hoa vẫn chưa khỏe hẳn, ăn cơm tối xong liền đi ngủ. Hai ông bà cũng đi ngủ, họ luôn luôn đi ngủ rất sớm.

---------

      Người trẻ tuổi thường rất ít khi dậy sớm, nhưng nàng hôm qua ngủ sớm, buổi sáng nghe thấy tiếng động bên ngoài, liền tỉnh giấc.





      Quả nhiên, hai ông bà đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi tới ga tàu điện ngầm, bán đồ ăn sáng.





     Công việc này đã rất lâu họ không có làm, nhưng mà nghĩ lại, khẳng định là muốn kiếm tiền nhiều hơn dành cho nàng.



     " Kìa, Nguyên Hoa sao con dậy rồi? Có phải hay không chúng ta làm ồn tới con? Chúng ta cũng chuẩn bị đi rồi, con mau đi ngủ thêm một chút, bây giờ còn chưa tới 4 giờ đâu." Hai ông bà vẻ mặt đều kinh ngạc, thúc giục nàng mau trở về ngủ tiếp.





     Trình Nguyên hoa lắc đầu, nhanh chóng giúp đỡ nâng một lồng bánh bao hấp: " Con giúp…."



     Nói một nửa, chợt dừng lại, sắc mặt trở nên quái dị.





     Bởi vì …



      Nàng rõ ràng có thể nghe thấy trong đầu mình có một âm thanh đặc biệt vang lên!



     【Đinh ------  Hệ thống Vua đầu bếp đang tiến hành trói định! 】



     【Đinh —— Hệ thống Vua đầu bếp trói định thành công! 】





     【Đinh —— Nhiệm vụ tối thượng của Hệ thống Vua đầu bếp: Đưa ký chủ trở thành quốc bảo được cả thế giới công nhận! 】

Trình Nguyên Hoa: ? ? ? ? ? Cái quỷ gì vậy? ??

   Vẻ mặt Trình Nguyên Hoa khó tin.











   Hệ thống Vua Đầu Bếp?









   Cái quái gì vậy?

"Nguyên Hoa? Con làm sao vậy? !" Hai ông bà thấy nàng cứng ngắc đứng tại chỗ nhất thời sốt ruột.

Trình Nguyên Hoa kéo ra một cái nụ cười, bất chấp cái gì hệ thống, trấn an hai ông bà :"Không có việc gì, con chính là ngửi được bánh bao ông bà làm thật sự rất thơm!"

Ông bà nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt ông ngoại thoải mái lên rất nhiều, chân mày nhíu chặt lại cũng buông ra, liền âu yếm nhìn nàng: "Con nếu đói bụng trước hết ăn tạm một chút, ăn xong nhanh đi ngủ."

"Con ngủ đủ rồi, hôm nay liền cùng ông đi bán bánh bao sớm, liền bà có thể ở lại nhà nghỉ ngơi." Trình Nguyên Hoa cười nói.

Hai ông bà tự nhiên không muốn cháu gái sáng sớm phải đi theo vất vả, nhưng không có biện pháp, bọn họ không thể cự tuyệt cháu gái cầu xin. Cuối cùng, bà ngoại ở nhà nghỉ ngơi, nàng theo ông ngoại đi bán sớm một chút.

Khi hai người xuất phát còn chưa tới 5 giờ, ông ngoại chạy xe điện ba bánh, còn nàng ngồi sau giúp đỡ giữ lồng hấp.

Gần đât thời tiết nóng nực, phía dưới còn có than, bánh bao sẽ không bị nguội.

Trình Nguyên Hoa cũng là ngồi phía sau mới bắt đầu cùng Hệ thống Vua Đầu Bếp câu thông.

Hệ thống thực tự động hóa, không trả lời câu hỏi của Trình Nguyên Hoa, nhưng chỉ cần nàng nhắm mắt lại nghĩ thầm, có thể thấy một khung giao diện có rất nhiều thông tin hiện lên trong đầu.

Kí chủ: Trình Nguyên Hoa

Cấp bậc: sơ cấp

Nhiệm vụ tối thượng: trở thành quốc bảo.

Tài phú: 0

Đây là giao diện thứ nhất, lại nhìn đến giao diện thứ hai chính là giới thiệu vắn tắt về hệ thống.

Xem xong, Trình Nguyên Hoa vẻ mặt phi thường phức tạp.

Hệ thống không biết là sản phẩm khoa học kỹ thuật đến từ nơi nào, hết thảy là lấy mục đích hoàn thành nhiệm vụ tối thượng là chính. Khi người sở hữu vừa mới chết, liền giúp cho người đó tiếp tục được sống sót, đồng thời hoàn thành nhiệm vụ.

Cho nên. . . . . . Nàng kỳ thật lúc trước đã chết rồi sao?

Chẳng qua khi vừa mới tử vong liền trói định cùng hệ thống, nên còn sống sao?

Trách không được nàng bị thương nghiêm trọng, phải nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, nhưng khi đi ra cũng chỉ nằm hai tuần liền xuất viện.

Nàng một chút chấn động não đều không có.

Nguyên lai nàng đã chết sao?

Trình nguyên hoa không có hỏi nếu không cùng trói định với hệ thống thì nàng sẽ như thế nào, hiển nhiên, nàng còn sống là bởi vì có hệ thống này, nếu không có hệ thống, nàng tự nhiên sẽ chết.

Nàng lật sang trang sau, mặt sau chính là thực đơn .

Nhưng tất cả đều phải dùng tiền mua, trang thứ nhất xem như rẻ nhất, mà rẻ nhất cũng là trứng luộc nước trà cũng tới tận 10 vạn.

10 vạn này còn phải là là dùng hệ thống nấu ra mỹ thực kiếm ra tiền mới mua được. Dùng số tiền 200 vạn mà nàng bán phòng cũng vô ích..

Trình Nguyên Hoa: ". . . . . ."

Cho nên. . . . . . Nàng không có tiền mua công thức, không có công thức thì không làm ra được mỹ thực của hệ thống, cũng sẽ không kiếm được tiền. . . . . .

Một vòng tròn luẩn quẩn a? ? ?

Quên đi, vẫn là từ bỏ làm Vua đầu bếp đi, nàng nghe liền mệt.

【 Đinh —— Nhiệm vụ sơ cấp 1: Mở một quán ăn, thưởng cho 【công thức trứng luộc trong nước trà】, thời gian làm nhiệm vụ 7 ngày, nhiệm vụ thất bại, điện giật. 】

Trình Nguyên Hoa: ". . . . . ."

Được rồi, hóa ra còn có nhiệm vụ có thể làm.

Nàng ngẫu nhiên lật xem có bao nhiêu công thức, liền không thấy hết, đang chuẩn bị rời khỏi phát hiện một cái giao diện hiện lên trên hệ thống ——

【 Thời gian giảm giá có hạn: Canh kéo dài tuổi thọ, tác dụng: dùng ăn kéo dài tuổi thọ, không đau không ốm, giá gốc: 100000000, giảm còn: 99999999. 】

Trình nguyên hoa: ". . . . . ."

Hệ thống này cũng không máy móc như trong tưởng tượng, cũng rất là giảo hoạt!

Nàng vừa định buông tha việc làm vua đầu bếp, nhiệm vụ sơ cấp đã tới rồi.

Nàng vừa mới chuẩn bị lười làm nhiệm vụ, liền treo một củ cà rốt trước mặt con la…. . . .

Một bát canh giá một triệu tệ, giảm giá cũng chỉ giảm 1 tệ, đây còn gọi là giảm giá sao? !

Đây là làm cho nàng biết, bọn họ có những thứ này!

Nàng muốn sống lâu một chút, cũng muốn ông bà ngoại sống lâu thêm một chút, thứ này quả thực làm nàng ngứa ruột ngứa gan a !

Mà giá cả của thứ này cũng thật là trên trời a, quán ăn Trình gia tính ra còn chưa tới 1 triệu, công thức này liền giá 1 triệu. Sau khi nàng mở một quán ăn, thật sự có thể thật kiếm được một triệu sao ?

Trình Nguyên Hoa lòng đầy hoài nghi.

Nàng nhẫn nại xem thực đơn trong hệ thống, phía trước đều là những món ăn phổ biến, tổng cộng có 10 trang, giá cả cũng tăng dần lên, nhưng trứng luộc trong nước trà quả thật là rẻ nhất .

Nàng lật tới mặt sau, bắt đầu xuất hiện món Phật nhảy tường, hàng loạt món ăn phức tạp, giá cả đương nhiên cũng phi thường đắt.

Lật đến trang cuối cùng, tim Trình Nguyên Hoa nhảy dựng lên .

Trang cuối cùng tất cả đều là canh, xem đến tên của món ăn liền khiến người khác hít thở không thông ——

   Canh dưỡng sinh, canh dưỡng trắng đẹp da, canh dưỡng thân thể, canh kéo dài tuổi thọ ---------- 







   Những tên này nhìn thực giống lừa đảo, nhưng lại xuất ra từ hệ thống, việc hệ thống trực tiếp trói định vào trong đầu nàng, cũng xem như quá kỳ diệu, lại nhìn tới những cái tên này thực ra cũng có thể hiểu được.
Bạn đang đọc Dựa Vào Mỹ Thực Trở Thành Quốc Bảo của Thập Vĩ Thố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuNgưăncỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.