Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Hoàng Không Chỉ Có Đánh Đánh Giết Giết (1)

Phiên bản Dịch · 1017 chữ

Ngọc Đỉnh nhẹ nhàng gật đầu: "Nếu môn phái các ngươi tên là Kiếm Tông gì đó, thì chắc chủ tu kiếm đạo nhỉ?"

Linh Hư Tử nhanh chóng trả lời: "Đúng vậy."

"Vậy có bản lĩnh gì, trình ra, cho bần đạo xem qua." Ngọc Đỉnh nói.

"Ý Thượng tiên là..."

Linh Hư Tử ngớ người, bỗng nhiên mừng rỡ.

Chẳng lẽ Ngọc Đỉnh Thượng tiên có ý muốn chỉ điểm bọn hắn một phen?

Xong hắn liền xoay người, không chút do dự, nói: "Huyền Thiên đệ tử thập phương kiếm trận, chuẩn bị, lên....."

Một giây trước hắn vẫn là tiểu bối(vai dưới) trước Ngọc Đỉnh.

Sau một khắc liền biến thành Kiếm Tông trưởng lão, bắt đầu phát hiệu lệnh cho các đệ tử.

Hai tầng thân phận chuyển đổi cực nhanh, chuyển đổi một cách tự nhiên, có thể nói là vừa mực.

"Thập phương kiếm trận?"

Nghe vậy, vốn là đệ tử mới lạ vẫn còn run sợ, nét mặt bỗng nhanh chóng nghiêm túc lách mình đứng tựa sát vào nhau, tạo thành trận pháp, tay niết kiếm quyết chỉ lên trời.

Boang....!

Ngay sau đó bên tai không dứt âm thanh bảo kiếm xuất ra khỏi bao.

Trường kiếm sau lưng chúng đệ tử phóng lên trời, mang theo hào quang tụ hợp lại cùng nhau tạo thành một Kiếm long lượn vòng trên không trung, bao vây thập phương.

Xùy xùy xùy...

Lúc này, Linh Hư Tử, Xích Dương Tử, Thủy Vân Tử linh lực quanh người bùng lên xông vào giữa trận, mỗi người tế xuất linh kiếm của mình, làm thành trung khu dẫn dắt đại trận vận hành.

Nếu như nói lúc trước Kiếm Long chỉ là đồ hữu kỳ hình, thì sau khi có ba người kia gia nhập chủ trận, Kiếm Long này càng thêm có thần.

Trong chốc lát, Kiếm Long thần hình gồm nhiều mặt, khí tức trên người mạnh mẽ kinh khủng tăng thêm gấp bội lần, trước Kim Hà Động gầm gừ, gào thét tung hoành.

Sau một phiên diễn luyện, trường kiếm rơi xuống tay chủ nhân ào ào.

Ba người Linh Hư Tử cũng phiêu nhiên đáp xuống, bước lên trước, vẻ mặt chân thành chắp tay nói: "Mời Ngọc Đỉnh Thượng tiên vui lòng chỉ điểm."

"Chỉ điểm gì?"

Ngọc Đỉnh nhìn qua kiếm trận, không khỏi sa vào trầm tư.

Chớ nhìn hắn lúc này, vẻ ngoài của hắn vững vàng như lão cẩu.

Nhưng trong lồng ngực hắn, một trái tim bé nhỏ vẫn đang nhảy phập phồng, vẫn chưa ngừng trì hoãn.

Đại trận Kiếm Long vừa rồi dẫn động cuồng phong, kiếm khí xé ngang trời.

Tình cảnh một lần kinh khủng như thế, cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.

Lông măng trên mặt hắn dường như cũng lâm râm có thể cảm giác được Kiếm khí từ trước mắt cắt xẹt qua.

Hắn phải chỉ điểm Ni Mã này thế nào đây? Nếu như không thể chọn được đôi câu dễ nghe?

Lúc này với tư cách khách quý biểu diễn, các đệ tử Huyền Thiên Kiếm Tông sau khi vận công giống nhau cũng không trì hoãn gì, có hơi thở nhẹ thôi.

Nhưng mỗi người đều trông mong chờ đợi, giống như là học sinh tiểu học lên lớp, sau khi trả lời xong câu hỏi chờ đợi thấy giáo khen ngợi vậy.

Nhưng bọn hắn không hề hay biết tràng biểu diễn trước mắt Thượng tiên là để...

Không sai, bọn hắn chính là "con sen" đó!

Trong lòng bọn hắn chỉ nghĩ đây là cơ hội ngàn năm có một, được Thượng tiên chỉ điểm, có thể ngộ nhưng không thể cầu, phải một mực nắm bắt.

Nếu như người có vận khí tốt một chút được Thượng tiên nhìn trúng, thu làm Đồng nhi hoặc là Ký danh đệ tử gì đó, vậy thì càng là thiên đại phúc duyên rồi.

"Ừm!"

Trầm ngâm một lát, Ngọc Đỉnh nhẹ nhàng vuốt cằm nói; "Không tồi, bần đạo thưởng thức trận kiếm này cũng công nhận tinh diệu. Nghĩ rằng cũng phải trải qua thiên chùy bách luyện mới có được uy lực như hôm nay."

"Thượng tiên quả nhiên tuệ nhãn như đuốc, thực không dám giấu giếm, kiếm trận này là do tông sư tổ sáng chế.

Linh Hư Tử mừng rỡ giải thích: " Sau này trải qua nhiều trận và đại chiến với giới yêu ma đã được các vị tiền bối không ngừng cải đổi, đến nay, dù là có mười đệ tử cũng có thể bày bố trận."

Ngọc Đỉnh nhẹ gật đầu: "Các người luyện khá tốt rồi."

Vẻn vẹn là 6 chữ thôi, nhưng nghe xong những lời này làm cho mọi người như nhận được cổ vũ,

Ngay cả gương mặt của ba người Linh Hư Tử trưởng lão Kiếm Tông cũng lộ ra không giấu được sự vui mừng.

Tán thưởng không quan trọng,

Quan trọng là...người nói ra những lời này.

Ngọc Đỉnh chân nhân thân phận gì?

Nguyên Thủy Thiên Tôn cao đồ, thần tiên tiếng tăm lừng lẫy Tam giới.

Với địa vị Ngọc Đỉnh chân nhân trong Tam giới cùng với thân phận, có được một câu tán dương như vậy của người, có thể nói toàn bộ Huyền Thiên Kiếm Tông bọn chúng từ thấp tới cao đều vinh hạnh vô cùng.

Nếu như tin này mà truyền ra ngoài dù chỉ một chút thôi thì Huyền Thiên Kiếm Tông bọn hắn, địa vị Tông môn trong vùng cũng được nâng lên một chút.

"Nhưng các ngươi tới Ngọc Tuyền Sơn là để đuổi theo yêu quái kia ư?" Ngọc Đỉnh đột nhiên hỏi.

Mục đích hắn đem đám người này tới không vì gì khác chính là để hù dọa con yêu quái kia đi, bây giờ kiếm trận vừa xuất, chỉ cần Linh quang đầu quái vật kia giờ phút này tuyệt đối rời đi là được.

Cũng là thời điểm đuổi đám "diễn viên thời vụ" này.

Bạn đang đọc Đừng Để Ngọc Đỉnh Thu Nhận Đồ Đệ Nữa (Bản dịch) của Ba La Tiểu Xuy Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.