Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện Khí Thập Tầng (1)

Phiên bản Dịch · 1283 chữ

--

"Vết thương đệ vừa hồi phục, nguyên khí còn chưa hồi phục, trước tiên không cần vội nghĩ đến việc tu luyện."

Thái Ất chân nhân vừa cười vừa bàn bạc, chỉ là nhìn thấy chân mày Ngọc Đỉnh bỗng nhiên cau lại.

Hắn ta phát hiện ra một chuyện. Đó là sau khi Ngọc Đỉnh trở thành phàm thể, tuy rằng về dung mạo thì hoàn mĩ không tì vết như cũ, khí chất cũng chả thay đổi gì, nhưng sau khi không có đạo hạnh nữa, vận vị tiên phong đạo cốt cùng siêu phàm thoát tục thuộc về tu sĩ lại tan biến không còn nữa. Với tình trạng hiện giờ của sư đệ, chắc rằng Hoàng Long bọn họ mà lại tới nữa thì giấu diếm không nổi...

Thái Ất nhìn vẻ đau đầu của Ngọc Đỉnh, ánh mắt sáng lên trầm ngâm một lúc, chẳng nói chẳng rằng ra khỏi động phủ.

"Ơ, sư huynh đâu rồi?" - Ngọc Đỉnh lấy lại tinh thần mới phát hiện ra Thái Ất chân nhân không còn ở đó nữa, không khỏi có chút khó hiểu.

Một hồi sau, Thái Ất chân nhân quay lại trong động, thần tình xem ra có chút mỏi mệt, lật tay lấy ra một quả ngọc trâm nói: "Sư đệ, vật này cho đệ."

"Ngọc trâm? Ta có!"

"Cái này không giống, vật này theo ta bao nhiêu năm rồi, sau khi sinh ra linh tính đã bị ta tế luyện thành một kiện linh bảo."

Thái Ất nói tiếp: "Đệ sau này mỗi ngày lấy nó ra đội trên đầu không cần tháo xuống, ngoài ôn dưỡng thân xác tăng tốc tu vi ra, còn có thể làm hộ thân chi bảo bảo vệ cho đệ trừ xà bất xâm."

Ngọc Đỉnh chân nhân nhãn tình sáng lên, lại có chút chần chờ: "Vậy...sao được!"

Nói thì nói như vậy, nhưng thân thể của hắn cũng rất thành thật nhận lấy ngọc trâm trước khi Thái Ất thay đổi ý định.

Thái Ất lúc này mới gật đầu hài lòng: Tiếp theo ta sẽ trở về Càn Nguyên Sơn điều động, mặt khác tra điển tịch (sách cổ) một chút, xem có cách nào giữ lại tu vi của ngươi không. Nếu quả thực không được...ta lại lên Ngọc Hư Cung một chuyến điều tra thêm điển tịch của sư phụ, đệ hãy ở động phủ yên tâm tĩnh dưỡng một thời gian."

"Phiền sư huynh rồi."

Ngọc Đỉnh nói lời cảm tạ, tuy rằng hy vọng mong manh, nhưng tâm ý này rất ấm lòng người.

"Đã là huynh đệ, chuyện nên làm mà."

Thái Ất cười, đúng lúc sắp đi, chợt lấy ra trước ngực một chiếc bình sứ nhỏ đặt xuống: "Đúng rồi, cái này cho đệ."

" Đây là gì?"

"Một ít Dưỡng Nguyên Đán, dược tính ôn hòa không kích thích, vốn là chuẩn bị cho Kim Hà Đồng nhi, giờ đúng lúc cần dùng rồi. Dược lực của đan này phàm nhân thân thể cũng thừa thụ được, một viên này có thể bằng một tháng chịu khổ ăn uống của đệ, vả lại còn có thể bổ sung nguyên khí."

Sau khi nhìn Thái Ất rời đi, Ngọc Đỉnh mở chiếc bình nhỏ ra thì thấy có một ít đan dược, thanh khí lượn lờ, tan ra thành một luồng thấm vào ruột gan có hương thơm ngát.

"Thái Ất suy tính thật là chu đáo!"

Sinh lực trong thâm tâm Ngọc Đỉnh không kềm nổi có phần cảm khái, trước kia ấn tượng của hắn ta với việc Thái Ất chân nhân dung túng cho Na Tra gây họa tứ phương thật sự chẳng mấy thiện cảm lắm. Nhưng qua lần này ấn tượng đã có thay đổi một chút. Dẫu sao thì ai có thể cự tuyệt lúc mà ngươi đang suy yếu chứ, hỏi han quan tâm ngươi, chiếu cố như đích sư huynh đây?

Ngọc Đỉnh trước khi hôn mê đã không tìm ai khác mà lại tìm tới Thái Ất chứng tỏ trước đây quan hệ của hai người vẫn còn nhỏ giọt. Tiếp đó, hắn vội đậy ngay miệng bình rồi cất vào ngực áo, mắt đảo khắp động phủ một lượt, lúc có Thái Ất ở cạnh hắn cũng không dám nhìn kĩ Kim Hà Động. Toàn bộ động Kim Hà này, bao gồm cả bên trong Ngọc Tuyền Sơn đều là tài sản do tiền thân hắn để lại!

Động phủ rất lớn, phía dưới giường mịt mờ mây mù trắng xóa, giống như hao phí lên Tiên cảnh đặc trị vậy, một cảnh tượng Tiên gia đầy tiên khí bồng bềnh.

Động phủ tả hữu có hai giá linh mộc, phía trên đặt rất nhiều thẻ tre, ngọc giản, ngọc giản sách mà trong tay hắn cầm đúng là là được lấy từ bề trên.

Ngọc Đỉnh thở dài. Cho rằng là Tiên gia pháp môn vì vậy hắn không thể đợi lâu liền lấy xuống một cuốn rồi mở ra, nhìn trộm thần tiên bí truyền trong truyền thuyết.

Ai ngờ khi mở ra mặt hắn liền tái mép, một chữ ở trên đó hắn cũng không biết... làm cho kẻ xuyên không mất thể diện.

Phía sau giá gỗ còn có hai thạch thất tự mở ra, bị cửa đá che đi tầm mắt, cuối cùng sự chú ý của hắn đã va vào một thanh kiếm nằm trong vỏ được treo ở trên tường.

"Trảm Tiên kiếm..."

Ngọc Đỉnh dần thở gấp, nhận ra đây là trấn động chi bảo của Ngọc Tuyền Sơn Kim Hà Động. Một món Pháp bảo trong Phong Thần uy lực cường đại đối với chủ nhân có thể tăng thêm rất cao về thực lực. Có một số pháp bảo thậm chí có thể giúp chủ nhân xuống dưới chinh phạt, lấy yếu địch mạnh.

"Muốn luyện công này trước tiên phải biết chữ?"

Ánh mắt Ngọc Đỉnh lại nhìn vào ngọc giản trên tay, da thịt nơi hốc mắt hắn khẽ nheo nhúm lại. Người khác xuyên không từ việc bắt đầu tu luyện, đến lượt hắn thì là từ việc bắt đầu biết chữ. Hơn nữa, cũng chưa biết lúc nào thì Dương Tiễn sẽ tới bái sư, nhỡ đồ đệ hắn tới mà thấy sư phụ mình đang học chữ thì... mất mặt chết..."

Một lúc sau, đạo đồng áo xanh của Thái Ất chân nhân nhẹ tay kiễng chân đi vào sâu trong động phủ, liền nhìn thấy Ngọc Đỉnh vừa nhìn vào sách ngọc giản, vừa vân vê đôi chân mày.

"Lão gia, người... không sao rồi chứ ạ?"Đồng nhi bước gần hơn về trước rón rén hỏi.

Trong mắt hắn khắp người Ngọc Đỉnh bây giờ so với trước khi bị thương cũng không khác là bao.

Cả người nét phong thần tuấn tú vẫn như trước kia, ôn hòa như ngọc, giống như một mĩ ngọc được điêu khắc tỉ mỉ thành Vô hạ ngọc nhân. Toàn thân so với trước đây cũng vậy, tiên phong đạo cốt, siêu thoát phàm tục. Đôi mắt thâm sâu như Tinh Hà trong trời đêm, khiến người ta vừa nhìn đã kìm không nổi mà sa vào...Tuy nói tiên phong đạo cốt, siêu phàm xuất trần rất xứng danh với cao nhân, thập nhị Kim tiên Xiển Giáo đều có, nhưng nếu bàn về giá trị dung nhan, thì những người kia không ai có thể bì được với lão gia của chúng. Ngay cả lão gia nhíu mày cũng đẹp thế kia... nhìn thấy gương mặt đó đồng nhi không khỏi ngây người.

"Lão gia?"

Bạn đang đọc Đừng Để Ngọc Đỉnh Thu Nhận Đồ Đệ Nữa (Bản dịch) của Ba La Tiểu Xuy Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.