Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi bị ốm rồi

Phiên bản Dịch · 2011 chữ

Rơi xuống cấp 9, nhiệm vụ cấp 10 của Trương Minh đã bị hệ thống tự động hủy bỏ và sau hai giờ cầy cuốc thì cậu đã lên lại cấp 10, cậu quay về gặp trưởng làng nhưng không nhận lại được nhiệm vụ đó nữa. Cậu thấy hơi tiếc cho mớ phần thưởng, đặc biệt là trong tình trạng hiện tại không thể mua được trang bị mà chỉ có thể dựa vào phần thưởng của nhiệm vụ. Nhưng giờ nhiệm vụ đó đã bị hủy bỏ và trưởng làng bảo cậu phải đạt tới cấp 20 mới có thể nhận được nhiệm vụ tiếp theo.

Sau khi hoàn thành công việc của một "Vệ Binh", cậu quyết đinh nghỉ ngơi một chút, A Bảo tiến lại gần và nói lời cảm ơn. Và đương nhiên, Trương Minh sẽ không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, bởi vì A Bảo thường ngày rất lạnh lùng và việc anh ấy nói "cảm ơn" cũng có nghĩa là độ hảo cảm đã tăng lên. Cậu nghĩ rằng sẽ chẳng thái quá khi yêu cầu một chút đồ tốt từ anh ấy. Có thể có người nói rằng cậu quá thực tế nhưng trong tình trạng hiện tại, khi sức mạnh của cậu còn quá yếu thì cậu đành phải tận dụng mọi thứ có thể để sinh tồn trong cái thế giới này. Hơn nữa, cậu cảm thấy cũng không cần quá khách khí đối với NPC.

Trương Minh đề nghị A Bảo về việc học các kỹ năng và nhận được sự đồng ý, tuy nhiên anh ta lại đòi cậu phải trả phí (Do chỉ số mị lực thấp).

A Bảo biết hai kỹ năng, đó là "Đặt Bẫy" và "Phân Giải thuật". Sau khi đưa cho anh ta 100 đồng xu (theo cách nói của A Bảo thì đây là giá hữu nghị) thì túi tiền của cậu cũng sắp chạm đáy. Còn về kỹ năng chiến đấu thì A Bảo không biết cái nào cả mà chỉ chia sẻ một số kinh nghiệm chiến đấu căn bản.

Kỹ năng "Phân Giải Thuật" có thể tăng lượng nguyên liệu thu được từ xác thú, giống như trước đây khi cậu săn sói thì chỉ có thể thu được thịt hoặc da thì sau khi học kỹ năng này, cậu có thể thu được cả hai loại. Thu hoạch từ hươu rừng là lớn nhất, ngoài thịt và da thì còn có thể lấy được cả máu và sừng của nó, nếu may mắn thì từ một con hươu rừng có thể kiếm được 12 đồng.

"Đặt Bẫy" là một trong những kỹ năng mà trước đây Trương Minh rất muốn sở hữu. Tuy nhiên, để nâng cao khả năng của bản thân thì cậu không thể phụ thuộc quá nhiều vào những yếu tố bên ngoài. Vì quá dễ dàng trong chiến đấu sẽ khiến cho điểm thưởng thuộc tính của cậu giảm xuống, đặc biệt là sự tăng trưởng của chỉ số tinh thần, nó chắc chắn sẽ tụt giảm rất nhiều. Cậu tin rằng thuộc tinh thần có thể sẽ là chìa khóa giúp cậu hồi phục cơ thể của mình.

Sau 6 giờ nỗ lực của cậu cùng với A Bảo thì số lượng các loài thú hoang trong khu vực xung quanh ngôi làng đã giảm đi rất nhiều, hiếm khi còn thấy cảnh quái vật đông đúc xuất hiện tấn công ngôi làng. Gia đình của người dân A cũng không còn bị quấy rầy khi làm nông nghiệp. Do đó, thuộc tính sức mạnh quân sự của ngôi làng đã tăng thêm 2, an ninh +3, sản xuất + 1 và môi trường + 1. Việc "di cư" mà gia đình người dân A thường đề cập với trưởng làng trước đó cũng đã được loại bỏ hoàn toàn. Sau quá trình giết quái liên tục, cậu cũng đã lên đến cấp độ 13.

…….

“không biết xã hội hiện tại đã thay đổi thành dạng nào?” Trương Minh rất muốn tìm hiểu về thế giới thực nhưng hệ thống cảnh báo rằng trước level 50 thì người chơi không thể sử dụng diễn đàn của trò chơi. Điều này làm cậu rất khó chịu vì cậu không giống như các game thủ khác có thể offline và trò chuyện trên các trang web khác để tham gia thảo luận. Thêm nữa, trò chơi này không có GM mà mọi thứ đều được điều khiển và theo dõi bởi chủ não một cách tự động nên cũng không thể phản ánh tình hình.

Ngoài ra, cậu vẫn rất mong muốn mở lại được Truyền Tống Trận để có thể gặp được "người sống". Tuy nhiên, ma lực 10 không phải là điều dễ dàng đạt được, với chỉ một pháp sư là Trưởng Làng (điểm ma pháp của làng: 1) và ngôi làng không có thuốc phép thì cho dù cậu học được ma thuật thì có lẽ chỉ số ma pháp của làng cũng tăng lên không đáng kể, Trương Minh thở dài ngán ngẩm.

Cậu đi hỏi từng người trong làng về “Ma Lực” và “Truyền Tống Trận”. Cuối cùng, một người có nhiều kinh nghiệm khác trong làng là Thương Nhân đã cho cậu biết một tin tức rất hữu dụng rằng, dọc theo hướng đi đến ngôi làng lân cận có một ngọn núi gọi là Lam Ngọc Sơn, ở trên đỉnh của nơi đó có một loại tinh thạch ma lực được cho là có thể tăng giá trị ma lực của làng, trấn và thành trì. Tuy nhiên, con đường đến ngọn núi đó cách ngôi làng này một ngày lộ trình cùng với nhiều quái vật cấp cao trên đường, vì vậy hiện tại vẫn chưa phải lúc thích hợp để cậu đi đến đó.

Khi Trương Minh định cầy cuốc tăng cấp để chuẩn bị cho chuyến đi tìm tinh thạch ma lực ở đỉnh Lam Ngọc thì có một sự cố đã xảy ra:

cậu bị ốm rồi!

Trong trò chơi trước đây, cậu chưa bao giờ nghe nói đến việc người chơi cũng có thể bị ốm như vậy.

Lúc này cậu cảm thấy rất khó chịu giống như cả cơ thể đều không được thoải mái. Mặc dù Trưởng Làng đã thu 100 đồng và sử dụng một phép thuật chữa trị cơ bản nhưng tình trạng bệnh của cậu cũng chỉ được kiểm soát phần nào và cũng không biết phải mất bao lâu thì mới khỏi hoàn toàn. Cậu hỏi Trưởng Làng xem có loại thuốc thảo nào chữa trị được bệnh không thì ông đáp rằng, ở gần làng có một ngọn đồi thấp và trên đó có một loại thảo mộc gọi là "Xích Quả", nó có thể chữa trị được căn bệnh này.

Thật đáng tiếc là trí tuệ và cảm xúc của những nhân vật NPC trong game vẫn chưa đủ cao, Trưởng Làng và những người khác đều không có ý định giúp đỡ cậu đi hái thuốc. Trương Minh luôn muốn tỏ ra mạnh mẽ nên cũng không muốn yêu cầu nhiều hơn. Vì vậy, cậu phải tự mình cố gắng vượt qua đoạn đường này với thân thể chỉ còn 1/3 sức mạnh so với bình thường.

Trên đường đi, những con thú hoang từng bị cậu bán hành cuối cùng cũng có được cơ hội trả thù. Cậu phải mất nhiều công sức hơn bình thường để có thể giết được chúng, và khi mới chỉ đi được một nửa đường thì thuốc hồi HP của cậu đã hết nên đành phải quay lại làng và dùng toàn bộ tiền tiết kiệm của mình để mua thuốc hồi máu để có thể tiếp tục hành trình.

Ba giờ đồng hồ trôi qua này có lẽ là ba giờ khó khăn nhất trong cuộc đời cậu, bao gồm việc mất hơn nửa giờ để có thể tiêu diệt một con chim ưng canh giữ trên ngọn đồi, cuối cùng thì cậu cũng tìm thấy được "Xích Quả". Nhìn vào những trái cây đỏ nhỏ nhỏ xinh xinh, cậu gần như khóc òa lên vì niềm hạnh phúc. Nó còn sướng hơn việc đánh chết một con BOSS cuối cùng hoặc là nhặt được một vật phẩm huyền thoại nhiều,

Trương Minh thán phục,【Vô Hạn Thế Giới】, một thế giới thật kỳ diệu!

Ăn vào "Xích Quả" đã giúp cậu phục hồi từng chút một sức mạnh nên cậu quyết đinh sẽ thu thập nhiều nhiều để dự trữ. Trong quá trình tìm kiếm trên dãy núi, cậu vô tình tìm thấy vài mảnh quặng. Dựa trên kinh nghiệm của cậu từ các trò chơi khác thì mấy loại quặng này khá quý giá. Dường như đây là một khu vực giàu có tài nguyên quặng có thể khai thác. Tuy nhiên, tiếc thay là ngôi làng của cậu không có thợ rèn để thu mua quặng.

Trên đường về làng, dù sức mạnh của cậu chỉ phục hồi được đến mức 1/2 nhưng việc giết quái đã trở nên dễ dàng hơn và kỹ năng chiến đấu của cậu cũng có cơ hội mài giũa nhiều hơn. Cậu đã lên đến cấp độ 14 trong niềm hân hoan vì điều bất ngờ là cậu nhận đột nhiên được thưởng 20 điểm kỹ năng chia đều cho 4 thuộc tính sức mạnh, sức bền, nhanh nhẹn và tinh thần. Bên cạnh đó, tỷ lệ mắc bệnh của cậu cũng giảm xuống chỉ còn 0,05%. Cậu vô cùng vui mừng, bởi số 20 điểm thưởng cho 1 lever quả thực quá tuyệt vời, nó khiến khoảng cách giữa cậu và các game thủ cao cấp khác đã được thu hẹp đi khá nhiều. Cậu bây giờ có thể coi mình là một game thủ trung bình rồi, không còn là thành phần kém cỏi trong game nữa.

Cùng lúc đó, hệ thống thông báo:

"Chúc mừng người chơi Thánh Ma Vương là người chơi đầu tiên đạt đến cấp độ 30, khen thưởng danh vọng 1000."

Trương Minh hơi ngạc nhiên khi tính toán thời gian lên cấp của người chơi này. Từ lần cuối cùng hệ thống thông báo là khi người chơi này mới lên cấp 20, đến hiện tại, sau gần ba mươi giờ mà anh ta đã lên cấp 30 thì quả thực là quá nhanh.

Hiện tại, để lên từ cấp 14 lên cấp 15 cậu ước tính cần khoảng ba giờ và càng về sau thì tốc độ lên cấp sẽ càng chậm. Cậu tự hỏi hắn ta đã làm những gì để có thể đạt được điều này. Chẳng lẽ anh ta cũng là một "quái vật" có thể chơi game không ngủ không nghỉ suốt 24 giờ một ngày.?

Vì cậu sở hữu "Khả năng phát triển đặc biệt", nếu như mỗi cấp độ chỉ cộng thêm một ít điểm thì thực sự quá lãng phí. Vì thế hiện tại, cậu cũng không có ý định cạnh tranh với người khác về tốc độ lên cấp mà chỉ muốn tận dụng khoảng thời gian bệnh tật của mình để tiếp tục đi săn quái vật. Trương Minh bán các đồ trang bị thu được trên đường để mua thuốc, việc cầy cấp trong giai đoạn này được thưởng nhiều nhưng cũng đồng nghĩa là cậu sẽ mất nhiều thuốc hồi máu hơn bình thường. Sau khi mua xong thuốc thì cậu tiếp tục tiến đến khu đất của mãnh hổ, loại quái vật ở cấp độ 18.

Ba giờ sau, Trương Minh cuối cùng đã lên đến cấp độ 15, kiểm tra và thấy phần thưởng giảm đi một chút: sức mạnh +4, thể lực +4, nhanh nhẹn +3, tinh thần +2, nhưng tổng số là 13 điểm vẫn cao hơn mức tối đa của người chơi thông thường là 12 điểm.

cảm giác rút ngắn khoảng cách với người khác thật tuyệt vời!

.............

Bạn đang đọc Dũng Sĩ Trở Về (Bản Dịch) của Shiou
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemxoi01
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.