Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ lang thang "A Thủy"

Phiên bản Dịch · 2307 chữ

Không quên việc đi tìm Trưởng Làng để học ma thuật nhưng ông ấy chỉ có thể dạy cho cậu hai loại ma thuật cơ bản là "Sơ Cấp Hồi Phục Thuật" và "Sơ Cấp Hỏa Cầu Thuật". Đây là những phép thuật cơ bản của các linh mục và pháp sư trong nhiều trò chơi. Trưởng Làng không ngờ trong người có tới hai nghề, thật đúng là quá bất thường! Nhưng nghĩ kỹ thi nghề nghiệp “Học Đồ” của cậu chẳng phải còn kỳ lạ hay sao?

Các kỹ năng ma thuật thuật đắt hơn kỹ năng sống nhiều, hay có thể là do Trưởng Làng tham lam hơn so với Á Bảo và những người khác mà mỗi loại ma thuật tiêu tốn của cậu một ngân tệ (1000 đồng tệ). Thế là ba giờ săn được một số lượng lớn da hổ, xương hổ và thịt hổ của cậu coi như đi tong.

Sau khi học được 2 loại ma thuật thì MP của tôi đã tự động + 10 điểm. Hiện tại, Trương Minh có 75 HP và 30 MP. Mỗi lần sử dụng ma thuật cần tới 10 MP, vì thế trước khi có thể mua được thuốc hồi MP thì cậu nghĩ mình không có nhiều cơ hội để sử dụng (dù cho có bán thì thằng bé cũng không có tiền để mua vì bị trưởng làng lấy hết rồi :v).

Bây giờ cậu đã không cần phải dùng đá để dẫn quái mà chỉ cần tung ra một hỏa cầu nhỏ và đứng im tại chỗ để chờ đợi con hổ chạy đến tấn công. Sau khi giết xong con hổ thứ n, cậu còn lại 30% HP và sau khi sử dụng phép thuật chữa trị thì hồi phục từ từ được 2/3 tổng lượng máu. Sau đó, cậu vừa đi bộ để chờ HP và MP vừa tìm kiếm mục tiêu tiếp theo. Với vòng lặp như vậy, việc đánh quái diễn ra rất dễ dàng. Bây giờ con hổ đối với cậu đã trở nên khá yếu ớt và cậu cũng không cần phải động đến thuốc hồi máu nữa!

Tuy nhiên, chiến đấu nhẹ nhàng như vậy mục đích chủ yếu là để thư giãn và giải tỏa căng thẳng thần kinh sau 36 giờ mệt mỏi tinh thần. Sau khi kiếm đủ tiền mua thuốc hồi máu, cậu không dùng phép thuật chữa trị nữa mà tất cả mp được dồn cho hỏa cầu, cậu cũng không chờ hồi phục đầy MP và HP quá nhiều nữa mà lao thẳng vào tấn công lũ hổ.

Sau bốn giờ chiến đấu liên tục, Trương Minh lên được cấp 16. Lần này ngoài lực lượng +3, thể chất +2, nhanh nhẹn +2 và tinh thần +3, HP+10 thì MP cũng đã có sự tiến bộ đáng kể là +5.

..........

Có lẽ là do Trương Minh giết hết bầy hổ hoang trong vùng nên mức độ an ninh của thôn làng đã tăng lên 2 điểm và môi trường cũng tăng thêm 1. Vì cậu giao dịch nhiều với A Bội và Thương Nhân nên mức độ kinh tế của làng cũng +1. Ngoài ra, việc tăng cấp của cậu giúp làng gia tăng thứ hạng thêm một chút.

Hơn nữa, khi ở trong khu rừng lân cận, cậu vô tình cứu được một người lạ mặt và sau một hồi thuyết phục thì anh ấy đã đồng ý gia nhập và trở thành một thành viên của làng.

Hiện tại, Thất Lạc Chi Thôn có thuộc tính:

Dân số 8,

Quân sự 7,

Văn hóa 2,

Ma thuật 2,

Kinh tế 2,

An ninh 5,

Sản xuất 2,

Môi trường 3.

Thứ hạng tổng thể là 10.398.800, tăng lên 53 hạng trong một thời gian ngắn như vậy, tuy không có gì đặc biệt khi đứng chung với 10 triệu ngôi làng khác nhưng nó vẫn khiến Trương Minh rất vui mừng và có chút cảm giác thành tựu. Điều này cậu thậm chí còn chưa được trải nghiệm trong 20 năm sống ở thế giới thực.

Và có lẽ, ý nghĩa của cuộc sống không phải là tận hưởng mà là thể hiện giá trị của bản thân.

Đi bộ bên trong làng, Trương Minh cảm thấy ánh mắt của các cư dân đầy sự tôn trọng và biết ơn, dù biết rằng tình cảm của NPC không thực sự tồn tại nhưng nó vẫn khiến cậu rất mãn nguyện. Đặc biệt là thỉnh thoảng trưởng làng lại gửi cho cậu một cái nhìn đầy khích lệ.

“Liệu ông ta có chuẩn bị chuyển giao chức vị cho mình không nhỉ? Haha.” – Trương Minh tự sướng cười thầm.

Tuy nhiên có một điều khiến cậu rất khó chịu là kẻ lang thang mới đến này thật sự quá lười biếng. Trong khoảng thời gian cậu cố gắng để lên cấp 17 thì hắn ta nếu như không ngủ thì cũng chỉ ngồi ở ban công phươi nắng, khi bị chó hoang quấy rầy thì hắn chỉ biết trốn vào nhà. Vào giữa trưa, Tên này lại mặt dày đi đến hai nhà khác để xin ăn.

Khi Trương Minh đang làm công việc của Vệ Binh là tiêu diệt động vật hoang dã trong làng thì cậu cũng đồng thời quan sát anh chàng này một thời gian và thật sự không thể chịu nổi. Vì thế, cậu đã tìm anh ta để nói chuyện (Đáng ra công tác tư vấn tâm lý phải do lãnh đạo của làng đảm nhiệm, tiếc là trưởng làng dường như không quan tâm đến dân chúng trong làng cho lắm).

Gã đàn ông ấy tên là "A Thủy", vì được cậu cứu sống nên anh ta rất sẵn lòng nói chuyện cùng cậu. Sau khi sử dụng các từ khóa như "kỹ năng", "nghề nghiệp" thì cậu cuối cùng cũng hiểu rõ vấn đề, con người này có duy nhất một kỹ năng: "Câu cá".

Trương Minh cảm thấy hơi bối rối vì ở vùng Tây Bắc này có rất ít sông ngòi ao hồ, sông suối gần đây cần phải đi bộ hơn ba giờ đồng hồ, ai mà biết được một ngư dân từ phía Nam lại lang thang đến đây bằng cách nào? Tuy nhiên, để cứu giúp anh chàng tồi tệ này thì cậu ra sức thuyết phục anh ta hãy quay lại với nghề "câu cá" của mình.

……

Cậu và "A Thủy" cùng đến được con sông nhỏ sau 6 giờ di chuyển và lever của cậu cuối cùng cũng từ 17 tăng lên 18. Khu vực bên bờ sông này tập trung các quái vật cấp 21 gọi là "Ba Ba", sau khi giết thì cậu nhận được khá nhiều điểm kinh nghiệm từ chúng. Những con quái từ cấp 20 đổ xuống được là cấp bậc "dã thú" còn từ cấp 21 thì chúng đã không còn là dã thú nữa mà thuộc cấp độ nguy hiểm hơn, được gọi là "quái thú". Loài Ba Ba này có thể tấn công từ xa, chúng có hình dạng giống rùa nhưng đầu thì lớn và cực kỳ hung dữ. Đây là lần đầu tiên cậu gặp phải quái vật có thể tấn công từ xa như thế trong trò chơi này. Nước phun ra từ miệng chúng có thể bắn xa tới 5 mét nhưng nó không thể so sánh với phép thuật của cậu. Vì vậy, trong trường hợp tấn công vật lý không thể đập tan được lớp giáp của dày này thì cậu đã sử dụng phép thuật để tiêu diệt chúng.

Trương Minh đánh theo kiểu hit and run, loại quái vật này di chuyển chậm và khó bị tiêu diệt bởi đòn đánh vật lý nhưng kinh nghiệm nhận được lại rất cao làm cậu hơi tiếc vì không tìm thấy nơi này sớm hơn. Cũng không biết tới khi nào tiểu thương mới đi nhập hàng mới? Nếu như có thuốc phép thì tốc độ lên cấp của cậu ít nhất cũng tăng lên ba lần.

Các NPC khác có thời gian làm việc cụ thể vào ban ngày và ngủ vào ban đêm. Tuy nhiên, có vẻ như A Thủy không cần phải ngủ đủ vào ban đêm mà anh ta câu cá đến sáng hôm luôn, tới khi phụ trọng đã đầy thì anh ta yêu cầu cậu cùng quay trở về làng. Lúc này, lever của cậu vào khoảng 19,5.

Khi lên cấp 19, Trương Minh được thưởng 2 điểm lực lượng, 5 điểm thể chất, 0 điểm nhanh nhẹn và 4 điểm tinh thần, HP +15 và +8 MP. Có vẻ như đánh những quái vật khó chịu với HP trâu kèm thể chất cao đã giúp cậu gia tăng điểm thể chất và HP đáng kể nhưng thật đáng tiếc là không được cộng điểm nhanh nhẹn nào (do quái vật này có chỉ số nhanh nhẹn quá thấp). Nhưng bù lại, sử dụng phép thuật nhiều cũng giúp cậu tăng tinh thần và MP.

Trên đường trở về làng cậu gặp ít quái hơn lúc đi nhiều và chỉ mất 4 giờ đồng hồ để trở về. Trương Minh đã quyết định tạm thời không quay lại đó nữa bởi vì dù đã gặp được những con quái vật có cấp độ "quái thú", nhưng nếu tính cả thời gian đi lại thì thực sự không đáng công. Cậu không muốn từ bỏ việc rèn luyện kỹ năng của mình chỉ vì để giúp để giúp một NPC có công ăn việc làm.

Trương Minh tự hỏi hôm qua tại sao lại quyết định giúp A Thủy đi tìm con sông? Phải biết rằng mặc dù có trí thông minh nhân tạo nhất định nhưng họ vẫn chỉ là những dữ liệu ảo mà thôi. Tuy nhiên, sau đó cậu lại cố thuyết phục chính mình: làm hài lòng NPC thường sẽ dẫn đến các nhiệm vụ và chắc chắn rằng phía sau A Thủy có nhiều câu chuyện để khai thác khi đi lang thang từ phía Đông Nam tận vùng Tây Bắc này, và nếu anh ấy không có gì để làm mà ăn không ngồi rồi ở đó thì sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu và mọi người trong làng. Vì thế, cậu sẽ tiếp tục làm việc đó.

Học hỏi từ bài học lần trước, cậu hỏi han các NPC về các từ khóa chỉ phương tiện như "giao thông", "thú cưỡi" và "khinh công" v.v…. để tìm kiếm các phương pháp di chuyển nhanh hơn. Cuối cùng, A Bảo đã cung cấp cho cậu một tin tốt rằng trên đồng cỏ ở phía Tây Bắc cách nơi đây một ngày đi đường có những người dân tộc du mục chuyên chăn thả gia súc và họ có bán ngựa.

Tuy đường đi hơi xa nhưng cậu hiểu được tầm quan trọng khi có thú cưỡi. Xung quanh làng mạc và thành phố thường chỉ xuất hiện quái vật cấp thấp và nếu muốn chiến đầu cùng những con quái cấp cao thì thường phải đi xa hơn. Vì thế, nếu có một con thú cưỡi thì có thể tiết kiệm được không ít thời gian đi lại, từ đó kinh nghiệm kiếm được cũng sẽ tăng nhanh hơn nhiều.

.......

Tiếp theo là công việc chuẩn bị. Trương Minh đã sử dụng khả năng chế tác của mình để kết hợp vỏ cứng của Ba Ba cùng với lông hổ, và sau nhiều lần thất bại thì cậu đã hoàn thành bộ trang bị"Lông hổ khảm vỏ Ba Ba" và kỹ năng "May vá" của cậu đã tăng lên 50% điểm kinh nghiệm. tổng phòng thủ của bộ trang bị là 14, cao hơn nhiều so với bộ giáp lộn xộn trước đó chỉ có 6 điểm phòng thủ, nhưng nó cũng khiến cho cậu giảm đi 3 điểm nhanh nhẹn.

Bên cạnh đó, cậu đang chuẩn bị tiền để mua ngựa. Sau khi giết đàn nai xung quanh làng, cậu có được 10 đồng bạc và cũng chầm chậm đạt tới lever 20.

Sau khi tới cấp 20, trưởng làng giao cho cậu nhiệm vụ là giết 30 con quái vật cấp 25 gọi là "Phi Trượng". Cậu ước tính rằng cậu chưa đủ sức để hoàn thành nhiệm vụ này, hơn nữa vùng đất sinh sống của Phi Trượng cách xa nơi này tới mười tiếng đồng hồ đi bộ, cậu quyết đinh rằng sau khi mua ngựa rồi hãy quay lại để giải quyết nhiệm vụ này.

Trong thời gian chuẩn bị thì Trương Minh không thể đi câu cá với A Thủy nhưng tạm thời, cậu đã thấy tình hình của mình trong làng khá ổn, bởi vì ngoài việc lần trước bán cá cho tiểu thương thì còn tặng cho hàng xóm của mình và học từ họ cách trồng trọt từ những người nông dân trong làng (kỹ năng " trồng trọt" là kỹ năng cấp thấp nhất mà người chơi có thể học được từ NPC) nên cậu đã được lòng của tất cả mọi người trong làng và trước khi ra đi, A Thủy còn bất ngờ đưa cho cậu toàn bộ tiền bán cá của mình là 5 đồng bạc.

Sau khi chuẩn bị đầy đủ đồ ăn và thuốc máu (lương khô được bán bởi tiểu thương với giá 10 đồng một lọ, chỉ được sử dụng 2 lần mỗi ngày), thêm nữa là cá khô được làm bởi A Thủy, nếu so mới lương khô thì nó thực sự dễ ăn hơn nhiều.

Chuẩn bị hoàn tất, Trương Minh một mình dọc theo hướng Tây Bắc bắt đầu lên đường.

..........

Bạn đang đọc Dũng Sĩ Trở Về (Bản Dịch) của Shiou
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemxoi01
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.