Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam Trọng Thể Tu

Tiểu thuyết gốc · 3290 chữ

Trần Vô Hạo tên này cũng thật là có duyên cới mấy loại khảo nghiệm cơ duyên liên quan đến áp lực đè ép ở bên trong Bí Cảnh này.

Từ cái đầu tiên là gò núi có trọng lực cực kỳ lớn và tăng dần theo chiều cao hướng tới đỉnh núi của nó đè nặng lên người để mài giũa tinh thần ý chí và thân thể trở nên mạnh mẽ hơn...

Cho tới khu vực kiếm ý cuồn cuộn lan toả ra từ bia đá tạo ra áp lực về mặt cảm ngộ của mỗi người để vừa gia tăng ngộ tính về kiếm đạo cũng vừa rèn luyện tâm trí của bản thân người tham gia khảo nghiệm...

Rồi còn cả cái huyết đàm khổng lồ này cũng mang áp lực từ lực lượng của cường giả đã vẫn lạc trong quá khứ ép vào thân thể của người tu luyện dưới đây từ mọi phía đến mọi ngóc ngách trên cơ thể, tác dụng luyện thể vô cùng lớn...

Trần Vô Hạo sớm đã thầm nghĩ xem chắc nên đổi mới tìm một cơ duyên nào đó khác biệt hơn để tránh bị quá "nhàm" khi mà chúng cứ lặp đi lặp lại như vậy, cái suy nghĩ của tên này thật sự rất đáng ăn đòn.

Lúc này đây, hắn đã đi xuống được một nửa quãng đường rồi, có lẽ là vậy nếu như xét theo độ dốc và sự thu hẹp của cái mê cung nước máu này.

Tuy là có thể tiếp tục đi xuống sâu hơn nữa đấy nhưng mà không nên quá cố để làm gì kẻo lại bị phản tác dụng, vậy nên Trần Vô Hạo đã sớm ngồi xuống tu luyện được vài ngày ở đây rồi.

Từng giây từng phút trôi đi, hắn có thể cảm nhận một cách rõ ràng rằng nhục thể của mình đang ngày một cứng cáp hơn, sức mạnh không ngừng tăng lên từng chút một, từ xương cốt cho tới khiếu huyệt hay mạch máu cũng càng vững vàng hơn...

Hắn xác định, sẽ chẳng còn bao lâu nữa là mình sẽ có thể đột phá tới Tam Trọng Thể Tu rồi!

Theo thân thể hắn trở nên mạnh mẽ hơn, thế nhưng Trần Vô Hạo vẫn cảm thấy rõ ràng một loại cảm giác mà từ khi hắn bước chân xuống huyết đàm này mới thấy, đó chính là đau đớn.

Đúng là trước đó đã nói là cơn đau thế này không nhằm nhò gì đối với tên này vì hắn đã từng trải qua các loại cơn đau kinh khủng hơn, bất quá thì đau vẫn là đau, cái xúc giác hiện giờ là không thể phủ nhận.

Bởi vì mọi ngóc ngách trên cơ thể đều chịu áp lực cực lớn dồn ép vào từ mọi phía cùng một lúc, thế nên xúc giác của Trần Vô Hạo giờ đây đã trở nên tê dại, chỉ còn cảm thấy cơn đau này thật là nhức nhói.

Điều này khiến hắn ngứa ngáy vô cùng, tựa như hàng ngàn vạn con kiến đang bò khắp nơi trên da của mình rồi cứ bước một bước là lại cắn hắn một nhát vậy, đau nhói đến khó chịu.

Nhưng đây chính là hiệu quả cần có trong việc luyện thể, hiệu quả càng bao quát trọn vẹn toàn thân thì tu vi Thể Tu sẽ càng gia tăng nhanh hơn và toàn diện hơn nha.

Bình thường sẽ rất khó để tìm ra một loại cơ duyên nào đó mà có thể rèn luyện toàn bộ nhục thân của mình...

Đa số chỉ có tác động lên những bộ phận cơ thể thường hiển hiện lộ ra và che chắn cho toàn thân, vậy là những góc khuất trên cơ thể sẽ không được rèn luyện nhiều bằng, từ đó mà đột phá tu vi trở nên khó khăn hơn, lâu hơn.

Giống như khi chiến đấu và bị trọng thương ấy, vậy thì cũng là nội thương lục phủ ngũ tạng hay ám thương nơi linh hồn tâm trí, không thi rách nát hoặc bầm dập da thịt ngoài thân, chứ những chỗ khuất như phần nách, phần háng, kẽ chân kẽ tay, "chỗ hiểm" các loại thì sẽ ít bị tổn thương hơn.

Từ đó mà hiệu quả luyện thể sẽ không thể đạt được đến mức độ tối đa, trở thành một trong những lý do tại sao mà con đường Thể Tu khó đi hơn bình thường.

Chứ gặp phải trường hợp tan xương nát thịt như hồi Trần Vô Hạo cưỡng ép luyện hoá Trảm Không Phong ấy, đến da thịt cơ mỡ hay nội tạng cũng bị chém nát đến mức như hoá thành hư vô, xương cốt nứt tan tành đến mức chỉ như tro cát, chấn thương tận tới linh hồn thì mới toàn diện và kinh khủng.

Tu sĩ tầm tu vi yếu kém như hắn khi đó mà dính phải trường hợp kinh hoàng như vậy thì đã sớm chết từ khi thân xác bị huỷ diệt dáu tích luôn rồi chứ có ai may mắn như Trần Vô Hạo chứ...

Tên này thế mà có ý chí lớn thế, còn nhờ một phần vào ngộ tính của mình nên đã luyện hoá và khiến Trảm Không Phong nhận chủ thành công kịp lúc, nhờ vào năng lượng huyền diệu của một sản vật từ thiên địa tạo hoá như nó mà tái tạo thành công thân thể và hàn gắn linh hồn.

Chứ để mà khôi phục lại thể xác sẽ không đơn giản chỉ là luyện hoá tài nguyên rồi ngồi tu chuyện chờ đợi "vết thương" tự lành được đâu, toàn phải bỏ ra những nguyên liệu cực kỳ quý hiếm và cấp độ cao mới có hi vọng đúc lại thể xác đấy.

Đã như vậy, tu vi khi còn sống của tu sĩ càng cao thì nguyên liệu cần để đúc lại thể xác lại càng hiếm và cao cấp, đó là lý do mà Hoa Vô Khuyết mới khuyên tên này không cần quá chú tâm tìm cách giúp nàng phục sinh...

Cứ việc tuỳ theo duyên phận trong quá trình trưởng thành của tên này là đủ rồi, đằng nào thì ở trong thức hải của hắn, có Ngũ Thải Liên Hoa ở đó thì nàng không còn cần quá lo mình sẽ tiêu tan nữa...

Xem như gặp được Trần Vô Hạo cũng là một dạng cơ duyên của nàng ấy.

Tên này khi ấy tu vi quá thấp, thế nên mới có thể tái tạo lại cơ thể nhanh chóng như thế, còn dựa vào đó mà tăng tiến tu vi của mình tận tám tiểu cảnh giới trong tình trạng còn áp chế...

Và không thể thiếu việc hắn dựa vào trải nghiệm chết mất xác đó rồi khôi phục lại nên mới nhân hoạ đắc phúc, một lèo đột phá từ thân thể bình phàm tới Nhị Trọng Trung Kỳ Thể Tu.

Kế đến chính là đột phá tu vi của cảnh giới Siêu Phàm Cảnh, là cảnh giới tập trung chú trọng về mặt nâng cao thể chất nhất, do tu vi của cả hai loại Linh - Thể của Trần Vô Hạo đã sớm được ép tới tối đa, vậy nên liền thuận nước đẩu thuyền rồi tấn thăng Nhị Trọng Hậu Kỳ.

Xong ở gò núi trọng lực kia, chỉ cần là bất cứ thứ gì hiện hữu ở dạng thể vật lý thì chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng bởi trọng lực, thế nên trọng lực sẽ đè ép toàn bộ thể xác, trở thành một loại luyện thể toàn diện hiếm hoi...

Kết quả liền như đã thấy rồi, hắn một lần nữa đột phá, trở thành Thể Tu bậc Nhị Trọng Đỉnh Phong.

Và giờ thì Trần Vô Hạo đang ở đây, bên trong cái huyết đàm này, loại nước máu được phỏng đoán là từ vô vàn cường giả cực kỳ mạnh mẽ đã chết trong quá khứ tạo ra, rồi hắn còn đang ngâm kín thân xác mình trong đây, mọi ngóc ngách đều được bao trùm bởi thứ dung dịch mạnh mẽ này...

Không phải là luyện thể toàn diện thì còn thiếu sót điều gì nữa đây?

Cho tới bây giờ, nhờ ngâm mình trong huyết đàm nên Trần Vô Hạo đã gần củng cố hoàn toàn cảnh giới Nhị Trọng Đỉnh Phong Thể Tu mới đột phá cách đây không lâu rồi, chỉ cần sau đó tích luỹ thêm chắc chắn sẽ đột phá Tam Trọng.

Một lần nữa tên này có thể cảm nhận được thông qua dao động của dòng nước hồ là hắn chính là một trong những tên dẫn đầu trong số những người đang tìm đường đi tới đáy hồ, nơi có hoàn cảnh tu luyện mạnh mẽ nhất ở đây.

Nguyên nhân đơn giản chính là bởi hắn là Thể Tu, còn sắp đến được Tam Trọng, còn lại thì sớm đã nói ràng không phải ai cũng là Thể Tu và không dễ trở thành Thể Tu.

Đa số người ở đây chính là tu luyện trong huyết đàm để tìm cơ hội trở thành Thể Tu, những kẻ tu vi thấp thì ngồi dưới nước gần bờ thôi, những kẻ tu vi cao thì có nhục thân mạnh hơn mà đi được xa hơn, có cơ hội đạt thành ý muốn nhanh và tốt hơn.

Mà những mẻ tu vi cao cường chưa phải Thể Tu được nói đến ở đây chính là những tên đi gần ngang, ngang hàng và vượt qua Trần Vô Hạo.

Phải biết trước đó có nhắc tới rằng máu của tu sĩ Linh Hải Cảnh mới có hiệu quả trở thành Thể Tu, mà đây là một Trung Cấp Bí Cảnh cho phép cả Phản Hư Cảnh bước vào, thế nên nhục thân của đám đó sớm đã tầm cỡ Ngũ Trọng đến Lục Trọng Thể Tu rồi.

Nhưng mà cường giả bậc đó thì không phải rơm rạ gì, ở đây khá ít, nhưng họ vượt qua Trần Vô Hạo không chỉ có vài bước, ngay cả đơn vị trượng cũng phải hơn một khoảng nữa.

Còn lại thì chính là những tu sĩ, những cường giả đã sớm là Thể Tu tiến vào huyết đàm hòng tìm cơ may đột phá tiểu cảnh giới hoặc đại cảnh giới tiếp theo.

Có người đi không xa bằng hắn đoán chừng tu vi thấp và mới tầm Nhất Trọng Thể Tu thôi, có người thì vượt xa hắn thì chí ít cũng phải Tứ Trọng, thậm chí là Ngũ Trọng.

Nhưng tầm cỡ đó thì vẫn chưa đủ...

Nếu nói vị trí của người tiến xa nhất là đã được ba phần tư của cái hồ tính từ bờ cho đến chỗ ấy, thế thì để tiếp cận khu vực một phần bốn còn lại là một điều gần như bất khả thi.

Cho dù có là một Phản Hư Đỉnh Phong có tu vi Thể Tu tương đương là Bát Trọng Đỉnh Phong Thể Tu đi chăng nữa thì đoán chừng cũng khó có thể ngồi được tại chính nơi trung tâm, cùng lắm là cách chục trượng lận.

Dĩ nhiên, càng đi xuống được sâu hơn bên trong huyết đàm thì không chỉ là áp lực càng tăng lên mạnh hơn và nhanh chóng hơn đâu mà Cô Huyết Tinh Thể cũng sẽ nhiều hơn, to lớn hơn, phẩm cấp cao hơn và giá trị hơn nhiều.

Những kẻ tiến được cành xa không chỉ có lợi về mặt tu vi Thể Tu hay là độ mạnh của nhục thân mà còn có lợi về mặt tài nguyên khi mà có thể thu thập được Cô Huyết Tinh Thể tốt hơn.

Những tên không có thực lực, hoặc là không thể tiếp cận nổi đến khu vực có Cô Huyết Tinh Thể, không thì nhặt được vài khối lẻ cấp thấp, rời đi có khi còn bị cướp giết các kiểu.

Cá lớn nuốt cả bé a...

Đã thân xác mạnh nhờ cảnh giới Linh Tu kết hợp với Thể Tu ngang hàng để có được nhục thân vượt trội vẫn không thể đến được nơi ấy thì đừng nói một tệ tu sĩ "quèn" như Trần Vô Hạo.

Hắn là bằng vào nghị lực, trải nghiệm cùng kinh nghiệm, luôn áp chế tu vi trước khi đột phá để có được thực lực mạnh hơn thông thường mà đi được qua nửa quãng đường đã là đủ kinh người rồi.

Cùng lắm có tiến tiếp thì tiếp cận cái giai đoạn đầu của ba phần tư kia là tốt lắm rồi, nên đi tiếp thêm thì chỉ có bạo thể mà chết vì thể xác không chịu nổi áp lực bậc ấy mà thôi.

Nghe thì cái nghị lực và ý chí của tên này từ đầu đến cuối đem so sánh với tuổi tác và trải nghiệm của hắn cũng ảo diệu thật đấy nhưng bản thân Trần Vô Hạo cũng không rõ ràng tại sao lại như vậy.

Đến việc có ngộ tính tốt hơn tư chất thông thường hay là tâm tính suy nghĩ trưởng thành và thấu đáo một cách nhanh chóng cũng khiến bản thân tên đó thấy chính mình thật kỳ quái.

Như thể từ đầu hắn đã có chúng rồi ấy, mà nguyên nhân lại chẳng biết.

Liệu có đáp án nào cho điều này hay không, hay đơn thuần chỉ là tên này bẩm sinh có khả năng tăng trưởng ý thức nhanh hơn người thường a?

Thôi thì cứ để tương lai trả lời đi, giờ thì cứ chú tâm vào hiện tại cái đã...

Trần Vô Hạo ngồi tại đó chừng 2 tuần là tu vi Nhị Trọng Đỉnh Phong Thể Tu của hắn đã được ổn định hoàn toàn và đồng thời cũng củng cố tới vững chắc rồi.

Vậy nên hắn đã đứng dậy để lần mò mê cung, lượn lên rồi vòng xuống, rẽ trái rồi quẹo phải, bước tiếp thêm một đoạn đường nữa, gia tăng áp lực để tu luyện.

Suốt quá trình di chuyển dưới huyết đàm, Trần Vô Hạo đương nhiên có mấy lần gặp phải có tu sĩ đang ngồi tu luyện giữa đường đi, mà quá trình tu luyện thì sẽ không được bị ngắt quãng hay phá ngang nên là ta ngươi nước sông không phạm nước giếng.

Còn nếu như ngươi có phạm ta thì tất nhiên ta cũng phải phạm lại ngươi cho phải phép rồi.

May là vậy, chứ không với thực lực đám này thì muốn cướp muốn giết hắn là chuyện cực kỳ đơn giản, hắn chỉ có hai cách thoát chính là trốn vào Càn Khôn Kính rồi đố đám đó tổn hại nổi hắn.

Khi mà Hoa Vô Khuyết - một đại năng Vũ Hoá Đăng Tiên Hậu Kỳ cảnh giới từng bảo là ngay cả nàng cũng không nhìn ra điều gì từ thứ này, cũng không có tự tin phá vỡ được nó thì đám dưới Hợp Đạo Cảnh này không đủ tuổi.

Bí mật về Càn Khôn Kính càng nhiều hơn rồi, đến cả đại năng đỉnh cấp thế gian như nàng ấu còn chịu thì tồn tại tạo ra nó cũng như phá vỡ nó rốt cuộc phải khủng bố ra sao?

Cách còn lại là trực tiếp nhờ vị mỹ cường nhân nàng ấy chịu chút thiệt thòi tiêu hao linh hồn lực để hoặc là giúp hắn tẩu thoát, hoặc là đập chết địch giùm hắn rồi tĩnh dưỡng với Ngũ Thải Liên Hoa.

Đám người quanh khu vực này hầu hết toàn có tu vi cao hơn hắn nhiều, đó là điều hiển nhiên dễ hiểu khi mà hoi có thể đi được đến nơi này.

Cũng có thiểu số là chuyên tu luyện thể xác nhiều hơn là cảnh giới linh lực, vậy nên Thể Tu của họ mạnh hơn Linh Tu, chuyện khá hiếm gặp nhưng không phải không có và không thể.

Tất nhiên, điều đó không thay đổi được việc đám đó mạnh hơn Trần Vô Hạo.

Những người này xem như cũng không ngu ngốc, hay có thể nói là sống từng ấy năm, tu đến tầng thứ cảnh giới như thế thì sẽ cực hiếm có ai ngu dốt cả.

Bọn họ tuy lụm nhặt được không ít Cô Huyết Tinh Thể suốt quá trình di chuyển nhưng đều không có ý định sử dụng chúng ở dưới hồ này để kết hợp hai thứ giúp tu vi tăng tiến nhanh hơn.

Cô Huyết Tinh Thể chứ rất nhiều tạp chất, thanh lọc chúng để luyện hoá đã là cả một vấn đề nan giải rồi, còn muốn luyện hoá chúng ở dưới cái hồ đầy máu và nồng nặc lệ khí oán khí của người chết như thế này thì làm ăn được gì?

Làm vậy khác gì ngại mình sống quá lâu, Thiên Đạo chưa thiết lập đủ độ khó cho thiên hạ đâu?

Xong lúc thất bại hay là chịu thiệt thòi lại không thèm nghĩ rằng nguyên nhân tại bản thân, lại ngẩng đầu lên trời gào thét chửi Lão Thiên bất công, rồi còn muốn nghịch thiên các kiểu nữa a?

Đúng là cạn lời rồi...

Trần Vô Hạo mặc dù đúng thật là chẳng sợ ảnh hưởng tiêu cực của việc luyện hoá Cô Huyết Tinh Thể hay là tu luyện trong hoàn cảnh ảnh hưởng xấu tới linh hồn tâm trí, thoải mái mà thực hiện ở dưới này.

Nhưng mà hắn muốn dành dụm để thử xem sau này có cần thiết cho điều gì quan trọng hơn bây giờ hay không, dù sao thì tu luyện là không nên vội vàng, cơ duyên hiện tại là đủ rồi.

Biết đâu sau này thứ tinh thể pha lê máu này lại mang tới lợi ích tốt hơn thì sao, chẳng may bỏ lỡ thì khá tiếc đấy.

"Đến lúc rồi." Ngồi tiếp tại vị trí đã được "nâng cấp" đó thêm hơn 1 tháng trời, rốt cuộc Trần Vô Hạo đã chờ đợi được đến thời cơ đột phá.

Rào cản giữa các đại cảnh giới luôn khó phá hơn là tiểu cảnh giới, lại thêm tên này còn đè ép cảnh giới nữa nên vốn sẽ mất không út thời gian công sức mới đạt được cơ hội này.

Nhưng mà tại một vùng cơ duyên to lớn như huyết đàm này thì rào cản ấy bất giác sao mà mong manh, chỉ có gần 2 tháng kể từ khi mới xuống đây, cộng thêm hơn 1 năm kể từ khi mới đột phá, thế mà Trần Vô Hạo đã sắp tấn thăng được rồi.

"Chính là lúc này!" Trần Vô Hạo hơi gồng sức chút, phóng thích ra toàn bộ những gì mình đã đè nén thời gian qua, nhẹ giọng hô lên.

ẦM

Một luồng lực lượng mạnh mẽ từ thể nội của hắn xông thẳng ra, lan toả ra tứ phương bát hướng, nhưng động tĩnh lại không quá lớn...

Lý do là bởi đây là môi trường nước, lại còn có các tường đá vững trãi cản trở, thế nên dư ba không lan được mấy đã bị triệt tiêu và hoà tan vào dòng nước đỏ thâm trầm.

Trần Vô Hạo nhẹ mở ra đôi mắt, quen thuộc cảm nhận thực lực của chính mình, vui vẻ lẩm bẩm:

"Tam Trọng Thể Tu, chính thức đột phá!"

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.