Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thể Tu đối chiến

Tiểu thuyết gốc · 3085 chữ

So với tu vi Nhị Trọng Đỉnh Phong Thể Tu trước đó, cảnh giới Tam Trọng hiện tại có thể nói là mạnh hơn rất nhiều.

Thứ gì tu luyện càng gian nan, càng khó khăn, càng gian khổ thì thành quả khi thăng tiến của nó lại càng kinh người.

Nếu nói trước đó lấy một thân sức mạnh thuần tuý đến từ Nhị Trọng Đỉnh Phong có thể một quyền đánh phá hư hại núi đá, khai thác khoáng sản bằng tay không, đao kiếm Huyền Cấp khó có thể đả thương được...

Vậy thì khi tu tới Tam Trọng, Trần Vô Hạo hắn có thể dễ dàng lấy một đấm huỷ diệt cả một ngọn đồi nhỏ, Địa Cấp vật phẩm chưa chắc gây nên tổn hại gì tới thân thể của hắn!

Nhấn mạnh là "ngọn" đồi nhỏ chứ không phải là cả cái quả đồi nhỏ để tránh bị hiểu lầm là sức mạnh bị phóng đại quá mức, chỉ có không phân tích kỹ thì mới nghĩ sai như vậy thôi nha.

Đấy là nói tới thực lực nhục thân thuần tuỳ của một Tam Trọng Thể Tu chứ còn chưa có nói tới việc gia trì thêm pháp bảo hay linh lực, công pháp, vũ kỹ các loại đâu đấy.

Như thế đủ để phần nào tưởng tượng được sức mạnh của một tu sĩ khi đạt đến Tam Trọng có thể mạnh mẽ tới mức nào.

Trước đó vì lo ngại nên Trần Vô Hạo mới đợi cho tên Triệu Tâm bị tiêu hao, bị thương và khiến cho thực lực của tên đó bị suy giảm một tiểu cảnh xuống còn Thông Linh Sơ Kỳ mà vẫn phải trải qua một phen chiến đấu khá cân bằng dù lợi thế vẫn nghiêng về phía hắn...

Mà giờ thì hắn không nhất thiết là phải cân nhắc tính toán và cẩn trọng e ngại khi đánh một trận với Thông Linh Trung Kỳ nữa, Trần Vô Hạo lúc này nhờ đã đột phá mà thậm chí còn gia tăng thêm nhiều khả năng đánh bại được cả tầng thứ cảnh giới đó lận.

Vượt cấp chiến đấu vừa thật sự rất khó khăn, nhưng nếu biết cách tu hành và thêm "một chút" cơ duyên vào đó thì bằng một cách nào đấy điều này lại trở nên có chút đơn giản.

Sự chênh lệch về cảnh giới có thể bù trừ về mặt chất lượng tu hành, đây là một đạo lý rất hiển nhiên mà hẳn là ai cũng hiểu.

Nhưng đương nhiên là để kéo gần khoảng cách của sự chênh lệch ấy mà không cần phải cố gắng gia tăng cảnh giới sao cho ngang bằng hay vượt qua là rất khó...

Từ trước đó đã nói rồi, tu hành trên một con đường thì sẽ chỉ gặp phải trở ngại gian khó của con đường mà thôi, còn nếu muốn đi nhiều con đường khác nhau, lại còn là cùng một lúc thì thật sự rất khó khăn.

Trường hợp hiếm hoi đặc biệt như Trần Vô Hạo chính là một ví dụ điển hình, cùng lúc luyện nhiều loại chức nghiệp, Linh - Hồn - Thể đồng tu...

Quá kinh người.

Thử hỏi liệu có tên phàm nhân không chút bối cảnh hay bối phận nào, thiên phú tu hành chỉ thuộc hàng bình phàm may mắn bước được lên tu hành chi đạo có tên nào có được thành tựu như hắn?

Câu trả lời là có! Nhưng cực kỳ ít ỏi, toàn là hạng người có nghị lực phi phàm, ý chí mạnh mẽ đáng kinh ngạc,  không quản khó khăn mà phấn đấu vươn lên, trả giá để thực hiện được,... mới quy tụ được những kiểu thành tựu ấy trên thân mình.

Trần Vô Hạo khá mong chờ vào một cuộc gặp gỡ nào đó trong tương lai vô định này, gặp một kẻ cũng giống như hắn, để xem xem một đồng đạo như vậy cũng đã phải trải qua những câu chuyện thế nào, khả năng của họ đến đâu, con đường họ đi và điều gì đã thúc đẩy cho họ nghị lực như thế,... các kiểu.

Cảnh giới là một loại thực lực, may mắn là một loại thực lực, bối cảnh là một loại thực lực,... Bất cứ thứ gì cũng có thể đại diện cho thực lực cả, chỉ có khác là mỗi người một kiểu, không có ai giống ai, không có ai vẹn toàn.

Giống như Trần Vô Hạo muốn thử tu mọi chức nghiệp, gia tăng thực lực hơn là tấn thăng cảnh giới, đi trên con đường Kiếm Tu mạnh mẽ.

Vậy thì ngoài kia sẽ có kiểu phế vật nhưng có cơ duyên để nghịch chuyển tình thế, có thiên tài nhưng chịu phải hạn chế, có người phàm nhưng may mắn tiếp xúc với tu chân,...

Rồi mỗi người trong đó lại tu hành nhiều kiểu nhau, nào là chỉ tu mỗi cảnh giới, hoặc là không tu luyện cảnh giới mà chú tâm tu nhiều chức nghiệp, không thì là chú trọng chỉ tu một trong ba loại tu hành phổ biến, cũng có cả người chỉ tập trung tu đạo về một loại bình khí trở lên,...

Mà đấy chỉ là những gì mấy người đó chú trọng tu, chứ không phải tất cả những gì mà họ tu, vẫn có thể tu thêm những thứ khác bổ trợ cho mình giống như cách Trần Vô Hạo đang làm vậy.

Mặc dù chủ yếu là hắn chọn tu nhiều loại như thế là để trải nghiệm thử cũng như để con đường tán tu của hắn không còn chông gai khi phải thiếu thốn thua thiệt quá nhiều với đám có quyền thế hay có "đùi" để ôm.

Từ một lần đột phá tới Tam Trọng Thể Tu lại có thể diễn hoá ra nhiều suy nghĩ như thế này cũng có thể xem như một điều thần kỳ rồi.

Trần Vô Hạo chỉ cần xác nhận cảnh giới Thể Tu của mình đã thuận lợi bước vào Tam Trọng, lại cũng như mọi lần là mạnh hơn so với đồng cảnh thông thường nhờ đè ép tích luỹ, sau đó đã bước vào trạng thái tu luyện tiếp.

Cảnh giới chỉ vừa mới đột phá, cần phải tranh thủ củng cố cho thật vững chắc cái đã rồi chuyện gì cần tình thì hẵng tính sau.

Rất nhanh đã 1 tuần trôi qua, dưới hoàn cảnh đặc thù dưới huyết đàm này nên không chỉ có thể củng cố căn cơ vững vàng mà còn càng làm sức mạnh thể xác của hắn càng gia tăng thêm.

Nếu như kéo dài thêm thời gian chừng vài tháng nữa có khi Trần Vô Hạo hắn thực sự có thể đột phá luôn tới Tam Trọng Trung Kỳ đấy.

Nhưng mà hắn không muốn dành thời gian vào chuyện này, tuy là quả thật sẽ khá đáng tiếc nếu bỏ lỡ một môi trường luyện thể hoàn hảo như vậy, nhưng mà thời gian của Bí Cảnh này cho là có hạn, không thể quá lãng phí được.

Ngoài kia còn biết bao nhiêu cơ duyên, cứ ôm khư khư một loại cơ duyên trong suốt quãng thời giam kể từ khi đến đây tới lúc cần thoát ra thì chỉ có kẻ ngốc mới làm.

Nhưng trước khi đi, có thể tận dụng được thêm bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, nếu như đã quyết định không ở đây tu luyện thì cũng nên thử thách giới hạn của chính mình và kiếm chác chút lợi.

Nếu như đi tiếp về phía trước, đi xuống sâu hơn thì áp lực sẽ kinh khủng hơn, kèm theo đó chính là Cô Huyết Tinh Thể chất lượng hơn, không nên bỏ lỡ nha.

Với cảnh giới Tam Trọng mới đột phá này, việc di chuyển sâu vào trung tâm huyết đàm đã đơn giản hơn khi trước một chút rồi, có cơ hội chắc sẽ tiếp cận được làn ranh giới của giai đoạn đầu vùng ba phần tư đã nói đấy.

Đứng dậy tiến tiếp, lại một phen lần mò đường đi của mê cung nước máu này diễn ra, nếu không có gì cản trở mà đi một đường thẳng còn đỡ chứ cứ phải rẽ bên này rồi quẹo bên kia, vòng lên rồi lượn xuống thế này thật sự hơi mất công.

Thỉnh thoảng khi còn chẳng may đi vào đường cụt đành phải quay ngược lại tìm đường nữa chứ, đúng là tu sĩ có cảm ứng rất tốt nhưng mà lệ khí dưới đây đã làm nhiễu mất phần nào rồi.

Chỉ có thể dựa vào động tĩnh phát ra trong nước để xác định tốt hơn mà không thể chính xác hết, chẳng biết mấy vị cường giả khác có giống hắn hay không.

Tu vi cao thì linh cảm sẽ mạnh hơn, thực lực Trần Vô Hạo mới chừng đó nên gặp chút trở ngại là dễ hiểu.

Thế là cứ như vậy, 1 tháng dưới huyết đàm nhanh chóng trôi qua...

Trần Vô Hạo lúc này thật sự đã gần đi được gần ba phần tư cái hồ máu này, thu hoạch Cô Huyết Tinh Thể diễn ra khá là thuận lợi, người không phạm ta nên ta không phạm người.

Bất quá, hắn chỉ có thể cố gắng được tới đây thôi, đi quá thêm nữa thì thể lực sẽ bị tiêu hao rất nhanh, thật sự không đáng.

Quá trình vừa qua đã để tu vi Tam Trọng Sơ Kỳ của Trần Vô Hạo có thêm tích luỹ, bước thêm mấy bước để gần hơn đến thời điểm tấn thăng Trung Kỳ rồi.

Đúng là chỉ cần ở dưới hoàn cảnh hoàn hảo để tu luyện một cái gì đó thì nó sẽ trở nên thuận lợi và nhanh chóng vô cùng, mang đến cho tu sĩ lợi ích lớn lao xứng đáng để đổi mạng mà tranh đoạt.

Thu hoạch Cô Huyết Tinh Thể xem như không tồi chút nào, viên to viên nhỏ đủ loại phẩm cấp và hình dáng dao động từ Huyền Cấp Hạ Phẩm cho tới Linh Cấp Cực Phẩm lận, thậm chí còn có một vài khối lên tới Bảo Cấp.

Cũng dễ hiểu thôi, đi xa được đến đây, nơi mà phải Tứ Trọng Thể Tu mới có thể dễ bề hành động hay là một Tiên Thiên Cảnh mới có khả năng dặt chân tới như thế này thì thu hoạch được chỗ đó còn gọi là thiệt thòi chút đấy.

Tất nhiên điều vừa mới nói trên là để xác định xem tu sĩ cần phải đạt đến đẳng câp nào thì mới đi được đến đây mà không gặp phải trở ngại áp lực chứ không có nói là những kẻ yếu hơn không tới được.

Nhưng người đó sẽ làm giống như Trần Vô Hạo đang làm thôi, gồng mình chịu đựng, dùng ý chí mà xuống sâu thêm để trưng cầu một hoàn cảnh tu luyện đủ khắc nghiệt để tu hành của họ tăng tiên nhanh hơn.

Mà bây giờ thì Trần Vô Hạo đã đang trên đường quay ngược trở ra rồi...

Thay vì ngoi lên khỏi mặt nước cho dễ hành động thì cứ trở lại theo đường dưới đây cũng sẽ có thể tận dụng được tối đa môi trường tu luyện này trong khi vẫn có thể tìm đường trở ra.

Khi đi tới đây hắn đã ghi nhớ đường đi của đoạn đường mê cung này rồi, giờ thì việc quay trở lại sẽ trở nên dễ thở hơn, không bị mất quá nhiều thời gian như trước nữa.

Đến được vị trí ban đầu mình lặn xuống huyết đàm là có thể cứ thế men theo vách tường đá cứng cáp dày đặc này để leo lệ cái lối ra là cửa miệng hố của cái hang khổng lồ này.

Nhưng mà, làm gì thì sẽ không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió được, cuộc sống luôn tồn tại những thử thách, tương lai luôn có những cản trở...

Chẳng bao lâu sau khi Trần Vô Hạo quyết định quay đầu lần đường trở về địa điểm cũ thì bỗng dưng gặp phải một tên đại hán có hình thể khá đô con chắn ngang trước mặt không cho đi tiếp.

"Ngươi là ai, chặn đường ta là có ý gì?" Hắn nhìu mày mở miệng hỏi, đối phương chắn đường mình chắc chắn là không hề có ý tốt rồi, đã thế thì hiển nhiên mọi chuyện sẽ không thể kết thúc êm đẹp dễ dàng, cần phải thật cảnh giác.

"Tiểu tử, ta là Ngưu Đại Lăng của Thiết Tứ Bang! Cho ngươi hai sự lựa chọn, một là giao ra tất cả số Cô Huyết Tinh Thể đã thu thập được thì ta sẽ thả ngươi đi không cần gì thêm, hai là để mạng lại đây và ta sẽ đoạt lấy tất cả!" Tên đại hán trầm giọng uy hiếp, lại nói nghe có vẻ là một kẻ ngay thẳng.

Tên này chỉ muốn lấy, à là muốn cướp số Cô Huyết Tinh Thể có trong người của Trần Vô Hạo chứ không cần gì khác, ngược lại nếu không chấp thuận thì trực tiếp giết người cướp của luôn, đây chính là ý của kẻ gọi là Ngưu Đại Lăng này.

Bất quá đấy cũng chỉ là lời nói hăm doạ cả thôi, không có gì xác thực là hắn sẽ không nuốt lời cả, cẩn trọng là trên hết.

Nghe nói qua danh tiếng của thế lực sau lưng Ngưu Đại Lăng là Thiết Tứ Bang này là một Ngũ Cấp Thế Lực khá có danh tiếng về mảng đào tạo ra Thể Tu, vậy hẳn kẻ này cũng là một Thể Tu mạnh mẽ khi đặt chân được tới đây.

"Hừ, ta chọn cái thứ ba, đánh bại ngươi!" Trần Vô Hạo lạnh giọng nói, muốn cướp đồ của hắn đâu có đơn giản như vậy chứ.

Trước tiên cần phải đánh một chút để phán đoán năng lực của đối thủ, đánh được thì dốc toàn lực đánh nhanh thắng nhanh, không đánh lại thì buộc phải chạy, mà không có khả năng thoát thì đành phải thoả hiệp thôi.

"Rượu mời không uống lại cứ phải chọn rượu phạt? Ngu xuẩn!" Ngưu Đại Lăng hừ một tiếng, khí tức trên thân nhanh chóng gia tăng lên, đã muốn động thủ rồi.

Bụp...

Hắn giậm chân mạnh đến mức mặt đất dưới chân xuất hiện một vết nứt nhỏ, sau đó được đà phi thân cực kỳ nhanh tới, nắm đấm thô to tụ lực đấm mạnh thẳng tiến tới Trần Vô Hạo.

Phải biết đất đá ở đây không hề tầm thường khi nó cũng nhiễm khí tức cường đại của huyết đàm, không dễ để phá huỷ nó, kẻ này có thể làm cho mặt đấy nứt một chút trong hoàn cảnh thuỷ chiến thế này thì phải công nhận thực lực không yếu.

"Để ta xem thử, sức mạnh của mình bây giờ khi so với một Tam Trọng Trung Kỳ Thể Tu có cách biệt ra sao!" Trần Vô Hạo lẩm bẩm một tiếng, thủ thế vững chắc trên nền đất như thể núi đá không thể lay chuyển, một quyền vung ra ngạnh kháng...

Đúng thế, sau khi Ngưu Đại Lăng bộc phát khí tức lao đến là Trần Vô Hạo đã phần nào cảm ứng được thực lực của kẻ này là Tam Trọng Trung Kỳ Thể Tu, rất mạnh mẽ.

Có vẻ nguyên nhân vì xuất thân từ một thế lực danh tiếng chuyên về luyện thể nên hắn không có tu vi Linh Tu sánh bằng với Thể Tu của mình, chỉ là Thông Linh Sơ Kỳ, vả lại khí tức còn không ổn định thể hiện cho căn cơ Linh Tu không vững của hắn.

Nhưng mà hai thứ ấy kết hợp vào với nhau đã rất kinh người rồi, với thực lực vượt cấp hiện tại của Trần Vô Hạo còn chưa biết liệu có đối chọi được với Ngưu Đại Lăng hay không đấy.

ẦM

Song quyền va chạm gây ra một áp lực cực lớn, dư ba quyền kình phóng ra làm cho dòng nước máu vốn tương đối tĩnh lặng đã dậy sóng nhẹ lăn tăn.

Soạt... Soạt...

Hai người cùng lúc bị đẩy lùi về sau, Trần Vô Hạo phải trượt dài chục bước mới định trụ được cơ thể, trong khi đối thủ chỉ cần vài bước ngắn.

Hiển nhiên kinh nghiệm chiến đấu bằng ngục thân Thể Tu thuần tuý của Ngưu Đại Lăng phong phú hơn một kẻ tu luyện đa dạng và tập trung vào Kiếm Tu như hắn nhiều.

Chính vì biết rõ điều này nên Trần Vô Hạo mới quyết định sẽ đánh một trận chủ dùng thể thuật và sức mạnh nhục thân để đánh với kẻ này nhằm gia tăng kinh nghiệm thực chiến với Thể Tu của hắn.

Hạo Ninh Kiếm lần này sẽ không được xuất ra...

"Ồ, mới Siêu Phàm Cảnh nhưng đã có tu Vi Tam Trọng Thể Tu, tiểu tử ngươi không tồi." Ngưu Đại Lăng nhìn vào nắm đấm vừa tung ra của mình, nhếch miệng cười khen ngợi.

"Chỉ là chút tài mọn mà thôi, không đáng bàn tới, đến!" Trần Vô Hạo trầm giọng mà khiêm tốn, lần này chủ động tấn công.

"Haha tiểu tử thú vị, để ta cho ngươi thấy Thể Tu chân chính là như thế nào!" Ngưu Đại Lăng được khơi dậy chiến ý, cười sảng khoái đồng dạng vung quyền.

Thể Tu đối chiến có thể còn đường đường chính chính hơn cả Kiếm Tu khi mà sẽ không có chuyện lùi bước mà chỉ có ngạnh kháng, lấy cứng đối cứng so thực lực, thể lực và sức chịu đựng thôi.

Kiếm Tu thì tuy chiến đấu sâm nghiêm chính trực nhưng đa dạng hơn rất nhiều, không có trực tiếp như Thể Tu.

Đây xem như cũng là một loại trải nghiệm chiến đấu tương đối mới mẻ và phong phú đối với Trần Vô Hạo, khiến hắn khá là hưng phấn.

Trận chiến bây giờ mới bắt đầu...

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.