Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối thủ đáng tôn trọng

Tiểu thuyết gốc · 3188 chữ

ÙNG ÙNG ÙNG ÙNG ÙNG...

Dưới đáy huyết đàm thâm trầm tĩnh lặng sâu hàng trăm trượng, những thanh âm chiến đấu vang dội làm dậy sóng liên tiếp diễn ra.

Đây là một trận chiến tay đôi cực kỳ giản đơn và công bằng, không chút tiểu xảo hoa lệ, không có binh khí chiêu thuật, chỉ có chiến đấu như người bình thường đánh nhau mà thôi.

Quyền va quyền, cước đụng cước, phòng thủ và tấn công tất cả đều lấy một thân thần lực thuần tuý của chính mình ra mà đánh.

Một bên dựa vào kỹ thuật học tập và rèn luyện thể thuật chiến đấu qua thời gian dài, một bên thì dựa kinh nghiệm chiến đấu phong phú của mình, mỗi bên lại có một lợi thế riêng, một thế mạnh riêng...

Cũng như sẽ có hạn chế và điểm yếu riêng.

Ngưu Đại Lăng từ khi xuất đạo đến nay đều được dạy dỗ chỉ điểm bởi các bậc tiền bối trong Thiết Tứ Bang, nào là thể thuật chiến đấu, nào là võ kỹ thuật thức, nào là những trận cọ xát rèn giũa kỹ năng của mình.

Lại thêm một thân tu vi Tam Trọng Trung Kỳ Thể Tu cực kỳ uy lực và mạnh mẽ, thế nên từng đòn công kích đánh ra, từng thao tác di chuyển và những hành động phòng thủ đều vô cùng bài bản và dũng mãnh.

Trần Vô Hạo một thân thành tựu cho đến bây giờ của mình hoàn toàn là dựa vào tự mình trải nghiệm, tự mình lĩnh ngộ và tự mình học tập mà thành.

Những kinh nghiệm thực chiến của hắn đa dạng hơn so với một người chỉ luyện tập với các đồng môn của mình hay thỉnh thoảng thì ra ngoài lịch luyện như Ngưu Đại Lăng...

Tất nhiên phóng cách chiến đấu của hắn cũng tự do đa dạng hơn, còn mang theo chút dã tính phóng khoáng lại dứt khoát vì thể thuật của mình đều là tự hắn trau dồi qua vô vàn trận chiến mà thành, người có kỹ nghệ bài bản như đối thủ này sẽ khó lòng nắm bắt mà phải dựa và trực giác và kinh nghiệm của hắn mà đánh.

Nhưng cũng vì cách thức tu luyện ấy mà trong đòn tấn công của Trần Vô Hạo rất dễ bị lộ ra sơ hở khi không có chút kỹ thuật nào cả, vẫn có thể bị Ngưu Đại Lăng tận dụng cơ hội mà phản công lại.

Trần Vô Hạo rất chăm chỉ, rất chuyên tâm tu hành, kinh nghiệm quả thật rất phong phú, nhưng cách biệt về kỹ thuật giữa một tên tự học tự ngộ và một tên được dạy bảo và rèn luyện bài bản vẫn không thể loại bỏ.

Cả hai phương thức tuy khác biết nhưng cũng đều có thế mạnh của riêng mỗi bên, từ đó mà tạo nên một sự cân bằng không bên nào thua bên nào, trong thời gian ngắn thì khó lòng quyết định được ai thắng ai bại.

Đó là cách biệt về mặt khả năng chiến đấu của mỗi người, giờ là về sức mạnh của đôi bên...

Ngưu Đại Lăng là Tam Trọng Trung Kỳ, công thêm cảnh giới là Thông Linh Sơ Kỳ nên có nhục thân cứng cáp cùng sức mạnh nhục thân lơn hơn một chút so với Trần Vô Hạo.

Trần Vô Hạo mặc dù được cái là căn cơ được rèn đúc vô cùng chắc chắn và sở hữu được sức mạnh lớn hơn so với thông thường, nhưng chung quy vẫn có một khoảng cách nhỏ về mặt sức mạnh giữa hai người.

Với cảnh giới Tam Trong Sơ Kỳ và tu vi Siêu Phàm Lục Trọng hiện tại có thể đánh ngang cơ với Ngưu Đại Lăng đã đủ cho thấy thực lực của hắn bây giờ đã mạnh bất thường rồi, lại thêm vốn cách biệt tu hành cảnh giới trong thế giới này vốn rất khắt khe, không dễ đang để đánh vượt cấp được đâu.

Thế nên Trần Vô Hạo có thể phát triển tới mức này trong thời gian tương đối ngăn như vậy đã là quá đáng khen rồi.

Hơn kém nhau một tiểu cảnh giới thôi đã có thể chiếm tỉ lệ lớn về khả năng chiến thắng giữa một cuộc đấu rồi, nếu như trong một trận đấu công bằng mà có một trong hai lâm trận đột phá thì gần như đã nắm chắc phần thắng luôn đó.

Có lẽ thứ ảnh hương đến thực lực Thể Tu của Trần Vô Hạo chính là con đường Kiếm Tu của hắn...

Kiếm Tu xuất kiếm là phải thật nhanh, nhát chém là phải thật dứt khoát không chút do dự ở trong lòng, Kiếm Tu không coi trong sức mạnh bằng tốc độ, thế nên võ thuật của hắn sẽ vì yêu tố cầm kiếm của mình mà bị yếu đi một phần so với khả năng chân chính.

Ở điểm này Trần Vô Hạo đã lờ mờ nhận ra được rồi, và hắn đang mượn những trận đấu kiểu thế này để mài giũa lại bản thân, cân bằng giữa Kiếm Tu và Thể Tu...

Cả hai khác biệt mà ảnh hưởng nhau, giờ phải luyện tập càng nhiều thêm để kiểm soát chúng, chia tách chúng ra để làm không xung đột, ngược lại còn phải tìm cách tận dụng kết hợp cả hai.

Giống như hiện tại, tuy là hắn chịu hạn chế về sức mạnh của mình khi chiến đấu nhưng tốc độ tấn công của hắn lại nhỉnh hơn so với đối thủ của mình, nhở thế mà dù chịu chút thiệt về sức mạnh nhưng lại không chút rơi vào thế hạ phong.

ÙNG ÙNG ÙNG ÙNG ÙNG...

Từng đòn đánh va chạm nhau là từng đợt sóng lăn tăn trong dòng nước máu lan toả ra xung quanh, nhưng nhờ lực lượng khổng lồ trong dòng huyết đàm mà dư ba mới văng ra rất nhanh đã bị triệt tiêu, không gây ra bao nhiêu động tĩnh ảnh hưởng tới xung quanh.

Thậm chí sóng xung kích còn chưa kịp va đập được vào lớp tường đá mê cung xung quanh đây là đã biến mất luôn rồi, thế nên sẽ không gây ảnh hưởng đến các đám tu sĩ khác đang tu luyện dưới đây.

Chỉ lo là sẽ có kẻ muốn ngư ông đắc lợi mà đánh lén thôi, trường hợp xấy nhất là những tên đó là loại tu sĩ cấp cao...

Trần Vô Hạo và Ngưu Đại Lăng càng đánh lại càng hăng, trên khuôn mặt của cả hai người dường như có thể thấy một nụ cười khá là máu chiến, như thể mục đích ban đầu của trận đánh này đã bị vứt xó đi đâu mất.

Ngưu Đại Lăng đang vô cùng phấn khích, trước nay hắn chỉ toàn khiêu chiến và giao chiến với các tu sĩ, tất nhiên đa số đều là Thể Tu đồng môn trong Thiết Tứ Bang hay là các thế lực đối thủ, hiếm khi làm nhiệm vụ tông môn thì đi ra ngoài lịch luyện chiến đấu tìm cơ duyên, thế nên dần dà mà cảm thấy có chút nhàm chán.

Nay lại tình cờ gặp được một kẻ đặc biệt, một tán tu chiến đấu bằng bản năng, bằng kỹ thuật tự ngộ thông qua kinh nghiệm chiến đấu nhiều hơn hắn, tiềm lực thậm chí có cảm giác là cao hơn hắn vì tên này đang vượt cấp ngang cơ mình...

Nhưng điều đó cũng chỉ là một trong những yếu tố khiến tên này hưng phấn thôi, bởi vì nếu là đánh một trận đã đời ngang với hắn thì đầy kẻ ngoài kia có thể làm được.

Cái quan trọng ở đây là về phong cách chiến đấu của kẻ này, quá đa dạng, quá phong phú, các chiêu thức và thao tác như thiên biến vạn hoá không trùng lặp, hết sức khó phán đoán.

Kiểu chiến đấu mà vừa dễ dàng để lộ ra sơ hở rõ rệt vì không được chỉ điệm và đào tạo chút cơ bản nào này lại dường như không hề có một điểm sơ hở bởi vì kinh nghiệm chiến đấu đầy mình của hắn, bởi vì hắn không có kỹ thuật bài bản mà từ đó tạo ra một cách đánh tự do, một loại thân thủ của riêng tên đó!

Chính vì điều này ở Trần Vô Hạo đã làm cho Ngưu Đại Lăng cảm thấy trận chiến giữa hắn và đối thủ của mình là một màu sắc mới mẻ mà hắn chưa từng trải qua, từ đây tạo thành động lực để hắn đánh hăng hơn mọi khi rất nhiều.

Đánh với đối thủ có bài bản, có kỹ thuật được dạy dỗ và rèn luyện thì chỉ cần giao thủ một vào hiệp là có thể lờ mờ phán đoán được thân thủ, võ thuật mà đối phương thi triển được sẽ là như thế nào, mà kẻ có thiên tư không tồi như Ngưu Đại Lăng thì càng rất nhanh đọc vị được đối thủ...

Mà đã đọc vị được đối thủ rồi, cộng thêm thân thủ và kỹ thuật đã được luyện tập nhiều vô số kể lần của hắn thì sẽ sớm đả bại được đối phương mà thôi.

Trong khi đó, chiến đấu với một đối thủ mà hắn gần như khó mà đọc vị được điều gì, chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm và trực giác của mình mà chiến đấu với hắn mới có thể làm cho Ngưu Đại Lăng hắn có cơ hội phát triển hơn, trưởng thành hơn và mạnh mẽ hơn.

"Hahaha!! Lâu lắm rồi ta mới gặp được một kẻ có thể khiến bản thân hưng phấn mà đánh hết mình thế này đấy! Tiểu tử ngươi rất không tồi a!" Ngưu Đại Lăng vừa đánh vừa há miệng cười lên ha hả, đột nhiên có cảm giác biết ơn nào đó.

"Họ Ngưu ngươi cũng không tệ, hiếm khi có một trận đánh khiến ta hăng máu thế này!" Trần Vô Hạo nhếch mép cười gằn đáp lại, công nhận đối thủ trước mặt mình.

Sát khi trong ánh mắt của cả hai người đã tiêu tan mất từ lúc nào, khoảnh khắc hiện giờ chỉ có hưng phấn, trong tâm chỉ có ba ý nghĩ là đánh, đánh và đánh.

Một kẻ thì vui mừng vô cùng như gặp được bằng hữu tri kỷ, lại may mắn gặp được đối phương để mà có được một trận đấu mãn nhãn tuyệt vời hiếm hoi thế này.

Một tên thì âm thầm sục sôi máu chiến, càng đánh càng hăng, càng đánh kinh nghiệm càng gia tăng, càng đánh hắn càng mạnh lên, phải nói là cảm ơn đối thủ này đã giúp hắn càng tiến gần hơn đến cái ngày mà hắn có thể thuật thục loại Thể Tu đối chiến này.

Trần Vô Hạo chính là như thế, tuy tâm tính khá ôn hoà và suy nghĩ có thể coi là rất trưởng thành, thế nhưng trong chiến đấu thì hắn chẳng ngán ai cả, muốn chiến thì chiến, đã chiến là luôn chiến hết mình, dốc ra toàn lực.

Một phần đơn giản là bởi vì dù sao hắn trải đời còn ít, vẫn chỉ là một tiểu tử, một thiếu niên trẻ tuổi nhiệt huyết có phần trưởng thành thôi, phần còn lại thì là vì chiến đấu mang tới nhiều lợi ích cho bản thân, chie có kẻ ngu mới không biết tận dụng triệt để.

Hắn cũng rút kinh nghiệm khi đọc qua nhiều ghi chép của các bậc tiền bối, rằng đã đánh thì không được nương tay nếu không kẻ thiệt sẽ là bản thân, kẻ thù đã nổi sát tâm thì phải có cái tâm phản sát nếu không người chết sẽ là mình, diệt cỏ thì phải diệt tận gốc, mối hoạ thì cần sớm loại bỏ,...

Chính vì thế nên phong cách chiến đầu của hắn rất tốc độ, đòn đánh luôn là đòn hiểm, tấn công dứt khoát, tâm trí cẩn trọng từng chút, vậy nên mới khiến cho Ngưu Đại Lăng tuy nhìn ra sơ hở mà vẫn không hoàn toàn tận dụng được.

"Ngưu Sơn Phách Quyền!" Ngưu Đại Lăng lúc này bất chợt tung vũ kỹ, hai chân chuyển động nhanh chóng phi cái thân đô con ấy của mình như một con bò điên cuồng, song quyền cùng duỗi thẳng về phía trước, hai bàn tay thô ráp nắm chặt vào nhau...

Một đấm này nếu mà đánh trúng kẻ địch, cho dù là Tam Trọng Hậu Kỳ Thể Tu cũng lãnh phải thương thế không nhẹ.

"Xung Linh Quyền!" Đáng tiếc là Trần Vô Hạo không thông thạo chiêu thức thể thuật cho lắm, đến cả vũ kỹ cũng không đổi kể từ khi lần đầu tu luyện công pháp đó, thế nên sức mạnh hắn đánh ra trong quyền này không uy thế bằng đối thủ.

Rất may là khả năng điều động linh lực của hắn khá cao, lại luôn giở bài nén ép linh lực tu vi cảnh giới đột phá nên Xung Linh Quyền này đã bộc phát sức mạnh lớn hơn nhiều so với phẩm cấp mà nó có thể thể hiện được.

ĐÙNG

Như hai khối đá khổng lồ nặng hàng ngàn cân va đập vào nhau, cảnh tượng lại như một con người đang muốn lấy tay không đẩy lùi một con bò dữ lao về phía hắn.

ÙNG

Không có cọ xát đụng độ gì lâu dài, nhất quyền chỉ vừa mới chạm song quyền được vài giây ngắn ngủi đã lập tức bị lực lượng lớn hơn ấy đẩy văng ra xa về phía sau, mà bản thân nó thì chỉ lùi lại vài bước ngắn.

Hiển nhiên tuy lực lượng của hai người đúng là gần tương đương nhau đấy, thế nhưng chênh lệch về phẩm cấp vũ kỹ thi triển ra và sức mạnh khác biệt giữa tung một đấm và ra hai đấm là không thể bàn cãi.

Nếu như Trần Vô Hạo có thể lấy một đấm đánh ngang hay thậm chí mạnh hơn cả hai đấm của Ngưu Đại Lăng thì hắn đã sớm chiến thắng trận này rồi chứ không có chuyện triền đấu giao thủ ngang cơ từ nãy tới giờ đâu.

"Đến tiếp! Thiết Kim Quyền!" Ngưu Đại Lăng nhe răng cười, chân vừa chạm đất sau va chạm đã lập tức tiếp tục giậm chân lao lên tiếp, lần này tuy chỉ dùng một đấm nhưng sức mạnh của nó lại không thua gì song quyền Ngưu Sơn Phách Quyền vừa rồi.

Chứng kiến cú đấm cứng rắn như khoáng thạch kim loại của đối thủ, Trần Vô Hạo khẽ cau mày, về mặt chiêu thức tấn công dạng vũ kỹ hắn thực sự thua cho Ngưu Đại Lăng, phẩm cấp hắn có quá thấp, không thể lấy thực lực tự thân bù đắp được.

Vậy mới thấy hắn đã chủ quan tới mức nào khi đã không tìm thêm chút công pháp hay vũ kỹ thuật thức gì khi kiếm công pháp và kiếm pháp hồi ở Tàng Thư Lầu của Đế Tài Các trước đây.

Khi ấy Trần Vô Hạo chỉ muốn kiếm công pháp để gia tăng khả năng tu hành của mình cùng với kiếm pháp vì đơn giản là hắn là Kiếm Tu, càn kiếm kỹ kiếm pháp để tu luyện và chiến đấu là điều thường thức.

Khi ấy chỉ tập trung vào tìm cách ẩn thân cới mấy thuật thức và thân phận Kiếm Tu của mình, từ đầu đến cuối hắn vẫn chỉ coi cách chiến đấu tay đôi của Thể Tu là phụ trợ, thế nên mới lâm vào tình thế như hiện tại.

Cho tới tận khi bắt đầu có ý nghĩ muốn gia tăng kinh nghiệm chiến đấu vận dụng thể thuật và lực nhục thân thế này thì mới phát hiện ra thì đã quá muộn.

Ngưu Đại Lăng là một đối thủ đáng tôn trọng, kẻ này vừa chiến đấu với hắn vì cả hai cùng cảm thấy tận hưởng trận đánh này, vừa như đã nhận ra thiếu khuyết của hắn trong loại chiến đấu này mà cố tình dùng vũ kỹ tấn công thay vì đối chọi như ban đầu để cảnh tỉnh hắn...

Rằng bản thân Trần Vô Hạo đang bất lợi và thiếu hụt ở đâu, cũng lấy tôn nghiêm của một Thể Tu như Ngưu Đại Lăng ra cho đối thue của mình thấy bản thân đang xem thường Thể Tu đối chiến như thế nào.

Thiết Kim Quyền rất nhanh đã tiếp cận mình, tốc độ này rất nhanh, xung kích cũng rất lớn, rất khó để có thể né được một cách an toàn, cái cảm giác giống như lúc hắn đối đầu với Thông Thu Phá của Triệu Tâm vậy.

Trần Vô Hạo hiện giờ chỉ có thể kích hoạt Canh Linh Hộ Thân và xuát toàn lực đồng thời tung ra hai đòn Xung Linh Quyền cùng một lúc, chỉ hi vọng chừng này có thể miễn cưỡng chống đỡ được đòn đánh này.

"Haaaaaaaa!!" Hắn gầm lên như để tiếp thêm động lực và sức mạnh cho chính mình, chống đỡ được thì còn có cơ hội lật ngược tình thế, không thì chỉ có nước bại.

ẦM

Xung kích lần này còn kinh khủng hơn cả cuộc va chạm khi trước, chấn động cũng mạnh hơn, hết sức kịch liệt.

Rầm...

Rốt cuộc thì Trần Vô Hạo vẫn là không chống lại được đợt tấn công này, bị Ngưu Đại Lăng đấm văng đi đập mạnh vào tường đá, may thay có áp lực nước đã triệt tiêu đi phần nào chấn động nên hắn mới chỉ bị thương nhẹ.

"Vẫn chưa hết đâu! Đả Ngưu Bức Chưởng!" Ngưu Đại Lăng vừa đánh bay đối thủ vẫn không dừng lại thế công, càng lúc càng đàn áp đối phương...

Bàn tay thô to của hắn đã chuyển quyền thành chưởng, hung hăng nhắm thẳng vào ngực của Trần Vô Hạo mà đập đến...

RẦM

"Phụt!" Máu tươi cuồng phún, cơ thể găm sâu vào tường đá, một đòn này Trần Vô Hạo chỉ kịp co người dùng cả tay và chân để chắn trước người phòng thủ, điều động linh lực ngưng tụ bao phủ lấy vị trí Ngưu Đại Lăng nhắm vào.

Nhưng chỉ chừng đó vẫn là không đủ, thế nên hắn vẫn bị thương không nhẹ chút nào, đầu óc có phần choáng váng, nhất thời không thể phản ứng lại ngay.

Mà tận dụng triệt để cơ hội, Ngưu Đại Lăng lại tiếp tục toàn lực tung đấm đến...

Tình thế cực kỳ nguy cấp!

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.