Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến nhập động phủ truyền thừa

Tiểu thuyết gốc · 3462 chữ

Bạch Ngàn Lâm dù sao cũng là khu rừng rông lớn hơn rất nhiều so với Thu Tùng Lâm hay Duyên Xuyên Lâm mà trước đây Trần Vô Hạo đã trải nghiệm...

Thế nên măc cho tên này đã tăng hết tốc lực để tiến về phía Tây Bắc với mục tiêu không đâu khác chính là động phủ truyền thừa của Tà Hoả Ma Quân - Tề Phi Dương thì cũng đã phải mất đến 2 tháng trời mới tiếp cận được vùng Cao Nguyên Thiên Hoa, vẫn đang trên đường đi tiếp.

Cao Nguyên Thiên Hoa là vùng cao nguyên đồi núi khổng lồ cực kỳ rộng lớn, nó phải có kích thước tầm cỡ gần như ngang bằng với Bạch Ngàn Lâm.

Trải rộng khắp Cao Nguyên Thiên Hoa chẳng phải điều gì đặc biệt, cũng không có gì đáng nhắc đến, chỉ có duy nhất một điểm độc đáo nhất đã làm nên cái tên Cao Nguyên Thiên Hoa của nó...

Chính là vùng cao nguyên khổng lồ này được bao phủ hoàn toàn bởi hàng ngàn loài hoa khắc nhau!

Mỗi một loài hoa lại là một kiểu dáng, kích cỡ, màu sắc và mùi hương khác nhau, mỗi một loài lại chiếm cứ một khu vực của Cao Nguyên Thiên Hoa, nếu như nhìn từ trên cao xuống, đặc biệt là những tu sĩ Linh Hải Cảnh trở lên có khả năng phi hành được sẽ có thể chứng kiến một khung cảnh rực rỡ sắc màu tuyệt diệu của nơi đây.

Có thể nói đây là một trong những kỳ quan vô cùng hùng vĩ của thiên nhiên tạo hoá!

Nhưng Cao Nguyên Thiên Hoa này trước đây không có được khung cảnh tuyệt mỹ như hiện tại...

Bởi vì khu vực cao nguyên ngàn hoa này vào 3 vạn năm về trước chính là chiến trường huỷ diệt hoang tàn giữa Tà Hoả Ma Quân Tề Phi Dương và vị "huynh đệ tốt" kia của hắn, là cuộc đại chiến kinh động thiên hạ giữa hai vị "thiên tài" tuyệt đỉnh để tranh giành một nữ nhân xinh đẹp!

Trong cuộc chiến ngày đó đã ảnh hưởng cực xấu đến các tông môn lân cận từ Ngũ Cấp Thế Lực trở xuống của phạm vi Tây Bắc Đông Uyên Đại Lục, trong đó có bao gồm cả một vài tông môn hiếm hoi chuyên về luyện đan, thế nên có rất nhiều linh dược điền họ trồng để cho ra nguyên liệu để luyện đan...

Khi đó những tông môn như vậy đã bị chiến cuộc của hai đại cường giả tàn phá nặng nề, linh dược điền và các loại hạt giống bị đánh nổ văng di tứ phương bát hướng và hoà trong làm gió dư ba cuộc chiến đi khắp khu vực, phiêu miểu giữa bầu trời không thể hai xuống do cuộc chiến tạo ra dư ba quá lớn...

Cuối cùng sau khi cuộc chiến kết thúc thì đống linh dược linh thảo và hạt giống các loại mới có thể rơi về mặt đất, lại do sự trộn lẫn các loài khác nhau vào với nhau, cộng thêm sự nuôi dưỡng bằng thiên địa linh khí tự nhiên mà phát triển thành các loài cây hoa tuyệt diệu được như bây giờ, tác dụng của chubgs cũng vô cùng đa dạng...

Trải qua xuyên suốt gần 3 vạn năm mà trở thành Cao Nguyên Thiên Hoa như bây giờ, các cường giả cấp cao và các đại năng của Đông Uyên Đại Lục đã làm ra thống nhất sẽ không tuỳ tiện thu thập các loài hoa linh thảo ở đây để bảo tồn vùng đất hùng vĩ và đầy rẫy lợi ích này không bị tổn hại quá lớn...

Thu thập lượng nhỏ thì không vấn đề nhưng nếu muốn thu hoạch một lượng lớn thì phải được các cường giả đại năng hay các thế lực lớn có uy vọng chấp thuận với lý do thực sự chính đáng.

Nhờ đó mà mới có được Cao Nguyên Thiên Hoa ngày bay chứ nếu không đã bị vô vàn tu sĩ và các thế lực đến đây tranh giành, biến nơi đây thành vùng đất chết luôn rồi...

...

Nghe qua thì có vẻ thời gian 2 trôi qua coi như là khá nhiều, vậy thì truyền thừa đã phải bị vô số tu sĩ cũng ham muốn truyền thừa với truy cầu cơ duyên giống hắn càn quét hết sạch hoặc ít nhất thì đã bị khám phá mất một nửa rồi...

Nhưng không!

Sau hơn 1 tuần liên tục di chuyển băng băng qua hàng ngàn vạn linh hoa linh thảo trên Cao Nguyên Thiên Hoa, Trần Vô Hạo rốt cuộc đã bắt gặp được một đám đông lên tới hàng vạn người mà tất cả đều là tu sĩ đang tụ tập trước một cái cửa hang lớn nằm ở chân một vùng đồi lớn với đất đá linh hoa linh dược hổ lốn ở dưới chân cửa hang...

Nhìn qua hắn liền đã đoán được mình đã đến được nơi có động phủ truyền thừa của Tà Hoả Ma Quân rồi, và đống đất đá ngổn ngang dưới chân cửa hang ấy thì hắn có thể suy đoán rằng ban đầu vốn không có cái cửa hang nào ở vị trí đó cả mà là đống đất đá có mọc hoa và cây dược ở trên kia đã che lấp cái cửa hang đó...

Có thể là sau nhiều năm tháng trôi qua nên chỗ đất đá được dựng nên để bịt lấp cửa hang ấy đã bị xói mòn đi, hoặc là do những chấn động nào đó ví dụ như tu chân giả chiến đấu gây ảnh hưởng đến rồi làm cho cửa thạch động bị lộ ra...

Nhưng làm thế nào mà động phủ truyền thừa của Tà Hoả Ma Quân Tề Phi Dương bị phát hiện ra không quan trọng, điều quan trọng duy nhất ở đây chính là các cơ duyên và nguy hiểm ẩn chứa ở bên trong đó sẽ là những gì.

Tiến đến gần đám đông vạn người, có đủ mọi loại tu sĩ ăn mặc khác nhau, đến từ các thế luẹc khác nhau, vũ khí khác nhau, diện mạo từ tầm thường đến kỳ dị, đương nhiên là cả cảnh giới của họ cũng khác nhau dao động từ Võ Đạo Cảnh cho đến tận Nguyên Thần Cảnh, mà rất có thể còn có cả Phản Hư Cảnh trở lên nữa, đa dạng vô cùng.

Trần Vô Hạo nhìn về phía cửa hang động khá lớn và sâu hun hút trong kia, nếu nhìn kỹ thì liền lập tức nhận ra rằng ở cửa động phủ này dường như có một lớp màng trong suốt nào đó ngăn cách bên trong động phủ truyền thừa với ngoại giới...

"Hẳn là một loại trận pháp cấm chế nào đó, nhìn thật huyền diệu..." Trần Vô Hạo hơi vuốt cằm suy đoán. Chắc hẳn đây là nguyên nhân mà chưa có ai dám bước chân vào bên trong thạch động cả mà tụ lại hết ở bên ngoài.

Vì biết uy danh về Tà Hoả Ma Quân nên không ai dám lỗ mãng xông lên để có khả năng chịu chết cả...

Không một ai dám làm chim đầu đàn a!

Mà nhìn vào lớp trận pháp này Trần Vô Hạo cũng nhớ ra, rằng Tà Hoả Ma Quân còn được ghi chép là một Trận Pháp Sư cực kỳ cao siêu, tuy không ai biết chính xác đẳng cấp Trận Pháp Sư của hắn là tầng thứ nào nhưng đã được suy đoán và ước tính là vào khoảng Tứ Đẳng Trung Giai Trận Pháp Sư!

Đây là một thành tựu phải nói là kinh khủng khiếp mà trên toàn thiên hạ không phải cường giả nào cũng có thể đạt đến được.

Chắc hẳn Tề Phi Dương đã dựa vào số tài nguyên tu luyện mà hắn hoành hành cướp của giết người đạt được để tu luyện trận pháp thuật đến đẳng cấp cao đến như vậy, mà vỏn vẹn tất cả lại chỉ trong vòng trên dưới 6000 năm!

Lão quái vật này quả nhiên cũng thuộc hàng ngũ tuyệt đỉnh thiên kiêu của thiên hạ, giai thoại của hắn phải nói là một huyền thoại luôn nha...

Từ một cái phàm nhân tầm thường không có tư chất đặc biệt nào lại một đường tu luyện với nghị lực đến từ sự hận thù mà trong vòng 6000 năm đạt được nhiều thành tựu to lớn mà trong vô số cường giả đồng cấp bậc ngoài kia cũng chưa chắc làm được, trở thành một nhân vật "đại ma đầu" hô mưa gọi gió được cả tinh cầu biết đến.

Chỉ tiếc rằng nguyên nhân hắn đăng tràng tu chân giới lại là đến tự sự hận thù, nếu không giới tu sĩ sẽ xuất hiện một nhân vật phong vân đứng trên đỉnh cao, lấy hơn 3 vạn năm thời gian từ ngày đó đến nay rất có thể hắn đã phi thăng Tiên Giới được luôn rồi...

Vèo vèo vèo....

Lúc này đây, ở phía trước của động phủ truyền thừa đột nhiên có ba thân ảnh bay vọt đến, ngự trị trên không trung, uy nghiêm chắp tay sau hông mà đứng, diện mạo oai phong lẫm nhiên, y bào cao quý khoác trên thân, làm cho toàn trường đang xôn xao nghị sự ngay lập tức để ý, càng nhiều hơn là trầm trồ kinh ngạc nhao nhao lên...

"Trời đất, kia không lẽ là 3 vị Tông Chủ của tam đại Tam Cấp Thế Lực danh chấn một phương, đứng đầu của khu vực Tây Bắc Đông Uyên Đại Lục đấy chứ?!"

"Hình như là sự thật! Đây là 3 đại cường giả Phản Hư Cảnh đó a! Không ngờ sự việc phát hiện động phủ truyền thừa của Tà Hoả Ma Quân lần này lại kinh động đến bọn họ!"

"Người đứng ở giữa mặc áo bào màu xanh lam kia ta nhớ là Tông Chủ của Thiên Dương Tông - Mục Lăng Tà, là cường giả Phản Hư Cảnh Hậu Kỳ!"

"Đúng vậy, còn người bên trái mặc áo bào từ sắc chính là Tông Chủ của Thái Minh Tông - Triệu Thương Thiên, một cường giả Phản Hư Cảnh Trung Kỳ!"

"Hai đại lão đó thì ta không nhân biết, nhưng ta biết vị còn lại mặc áo bào trắng ở bên phải, đấy là thần tượng của ta đấy, chính là Tông Chủ của Mặc Lăng Tông - Mặc Cách Tiên, giống như vị Thái Minh Tông Tông chủ kia, là cường giả Phản Hư Cảnh Trung Kỳ!"

"Thật không nghĩ đến ba vị Tông Chủ tam đại tông này lại đích thân xuất hiện ở đây nha, thật là mở mang tầm mắt của ta!"

"Đúng đúng đúng! Không phải lúc nào cũng có thể gặp được cường giả Phản Hư Cảnh đâu, đặc biệt còn là người đứng đầu một Tam Cấp Thế Lực nha!"

"Thế mà ở đây còn cùng lúc xuất hiện tới ba người lận, đây quả là một cảnh tượng hiếm hoi đấy, ở đời chưa chắc ngươi đã được chứng kiến lần thứ hai đâu!"

"Ai da, một ngày nào đó ta sẽ làm khảo nghiệm tiến vào tông môn của Mục Tông Chủ!"

"Ta thì muốn gia nhập vào Thái Minh Tông!"

"Còn ta sẽ gia nhập vào tông môn của thần tượng ta là Mặc Tông Chủ!"

"..."

"..."

"..."

Những tiếng bàn tán nghị luận ca ngợi liên tục vang lên khắp nơi, hàng vạn người cùng lúc nhốn nháo như vậy đã tạo ra một cảnh tượng hỗn loạn và ồn ào vô cùng, phải nói là điếc cái tai vô cùng, hết sức nghịch nhĩ!

Chứng kiến tình cảnh hỗn loạn huyên náo như vậy, 3 vị Phản Hư Cảnh Tông Chủ liếc nhau một cái, cuối cùng, Thiên Dương Tông Tông Chủ - Mục Lăng Tà quyết định lên tiếng quát:

"Tất cả im lặng!"

Lời quát lớn này điều động cả linh lực vào khiến thanh âm to lớn vô cùng, vang vọng khắp toàn trường, khiến ai nấy cũng đều giật thót mình câm nín ngay tức khắc, hàng vạn ánh mắt đổ dồn về nơi phát ra âm thanh, chính là đến từ vị cường giả mạnh nhất ở đây, biểu cảm cực độ nghiêm túc, bao gồm cả Trần Vô Hạo vẫn luôn im lặng chú ý sự tình đang hoà trong đám người cũng vậy...

Tất cả những tu sĩ ở đây đều hiểu rằng người đứng đầu ở đây rốt cuộc đã lên bắt đầu tiếng rồi.

Trần Vô Hạo cũng không khỏi cảm thán không hổ danh là cường giả Phản Hư Cảnh Hậu Kỳ, chỉ là tiếng quát thôi cũng bá đạo như vậy, lực chấn nhiếp thực sự doạ người.

Thấy toàn trường đã được chấn tĩnh lại, Mục Lăng Tà rốt cuộc thoáng gật đầu hài lòng, bây giờ mới tiếp tục lên tiếng nói:

"Ta cùng Triệu Tông Chủ và Mặc Tông Chủ lần mày đích thân ra mặt để kiểm soát và ổn định tình hình, đồng thời kiếm chứng tính xác thực của động phủ truyền thừa này liệu có phải thực sự là của Tà Hoả Ma Quân hay không, và đã xác nhận đó là sự thực..."

Mọi người nghe thấy lời này trong lòng cực kỳ vui mừng thầm trong lòng, bởi vì họ chỉ phát hiện một số thứ có liên quan tới Tề Phi Dương mà suy đoán ra, chưa hề có sự chắc chắn, giờ đã được ba vị này xác nhận liền yên tâm hơn...

Bất quá không dám lỗ mãng lên tiếng khi mà ba đại lão này vẫn còn có mặt ở đây.

"Bất quá như các ngươi đã thấy, trước cửa động phủ này có một lớp trận pháp, mà sau khi chúng ta đã kiểm tra qua thì có một kết quả khá ngoài ý muốn..." Thái Minh Tông Tông Chủ - Triệu Thương Thiên chợt lên tiếng tiếp lời của Mục Lăng Tà, lại nghiêm trọng nói tiếp:

"Đây thực chất không chỉ là một lớp trận pháp mà là bốn mươi chín lớp trận pháp cấm chế khác nhau được kết hợp lại thành một cái, mỗi một trận pháp đều dao động từ Quân Cấp Hạ Phẩm đến Quân Cấp Thượng Phẩm, đẳng cấp ước tính của tất cả phải đạt tới Bá Cấp Hạ Phẩm gần đạt tới Bá Cấp Trung Phẩm!"

"Cái gì?!" Hàng ngàn người vô thức bật thốt lên thất thanh cực độ kinh ngạc, đến ngay cả Trần Vô Hạo cũng phải âm thầm giật mình biểu hiện nghiêm túc hơn.

Để lập nên một trận pháp Quân Cấp đã là tương đối khó ngay cả với Tứ Đẳng Trận Pháp Sư thông thường rồi, vậy mà ở đây có đến 49 trận pháp Quân Cấp hợp lực lại tạo thành một trận pháp có phẩm giai đạt đến tận Bá Cấp Hạ Phẩm gần đạt Bá Cấp Trung Phẩm!

Mà trong khi Tà Hoả Ma Quân xây dựng nơi này hẳn là sau khi đồng quy vu tận với Huyền Hoàng Đế Quốc Hoàng Đế mà bị trọng thương, trọng thương mà vẫn có thể xây dựng nên động phủ truyền thừa khổng lồ với cửa ải đi vào đã khó đến tầng bậc này...

Điều này chứng tỏ khả năng của Tà Hoả Ma Quân Tề Phi Dương theo lời của thiên hạ hay đồn thổi vẫn còn gọi là đánh giá rất thấp đấy a!

"Sau khi chúng ta điều động các Trận Pháp Sư cấp cao của tông môn hợp sức kiểm nghiệm cho thấy, trận pháp này là vừa có tác dụng như một cấm chế giới hạn tu vi ra vào từ Chân Nguyên Cảnh trở xuống mới được ra vào, lại vừa có lực phòng ngự bảo vệ trước uy năng tàn phá của cường giả từ Hợp Đạo Cảnh Đỉnh Phong tấn công trở xuống!" Người còn lại, Mặc Lăng Tông Tông Chủ - Mặc Cách Tiên cũng lên tiếng khẳng định nói.

Các tu sĩ có mặt ở đây vừa hãi nhiên trước lời nói của ba vị Phản Hư Cảnh cường giả Tông Chủ tam đại tông môn, vừa âm thầm cảm thán Tà Hoả Ma Quân thực sự là quá kinh khủng, quá mức đả kích lòng người rồi!

Mà theo như lời của ba vị cường giả ở đây nói, rằng tứ thập cửu trận pháp ở đây có đẳng cấp dao động từ Quân Cấp Hạ Phẩm cho đến Quân Cấp Thượng Phẩm, trong khi theo như những người cùng thời với Tề Phi Dương đã phỏng đoán là đại ma đầu này là một Tứ Đẳng Trung Giai Trận Pháp Sư...

Vậy có nghĩa là họ đã đánh giá sai khả năng trận pháp thuật của Tà Hoả Ma Quân Tề Phi Dương một bậc, thực tế hắn có đẳng cấp Trận Pháp Sư lên tới Tứ Đẳng Cao Giai!

Phải biết chênh lệch giữa một phẩm giai của chức nghiệp là cực kỳ lớn, đặc biệt là khi mà đang ở cấp độ cực kỳ cao siêu như Tứ Đẳng lại càng là mỗi một phẩm cấp cách biệt nhau như trời với đất vậy...

Mà lão ma đầu này vậy mà thi triển ra đến tận bốn mươi chín cái trận pháp Quân Cấp trong hoàn cảnh bị trọng thương rồi còn hợp lực chúng lại tạo thành một trận pháp có đẳng cấp đạt gần đến Bá Cấp Trung Phẩm lận!

Đã thế lực phòng ngự của nó được ước tính có thể chống lại được Hợp Đạo Cảnh Đỉnh Phong cường giả công kích, mà hẳn là lão quái vật này đã tính đến những lão quái vật như Hợp Đạo Cảnh sẽ rất hiếm người để ý đến truyền thừa của một Phản Hư Cảnh Đỉnh Phong "cỏn con" như hắn nên mới thiết lập trận pháp như vậy...

Mà trận phá còn giới hạn và ngắn cấm chỉ cho phép Chân Nguyên cảnh trở xuống tiến nhập vào để đảm bảo truyền nhân của mình có thể phát triển mạnh mẽ lên theo cùng với truyền thừa của mình chứ không phải cho các lão đại cao cường có thêm một thủ đoạn chiến đấu và tu luyện.

Điều này làm cho các cường giả cảnh giới cao hơn Chân Nguyên Cảnh cực kỳ khó chịu nhưng cũng bất lực chẳng thể làm gì được, chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay dùng ánh nhìn ghen ghét nhìn những tên tu sĩ Chân Nguyên Cảnh trở xuống, mà ngược lại các tu chân giả dưới Tiên Thiên Cảnh đều cực kỳ vui mừng và hưng phấn.

Thế nhưng cũng có một số ít đủ thông minh để hiểu rằng dù bọn hắn tiến vào được cũng chưa chắc có thể lành lặn có được lợi ích hay truyền thừa gì mà có thể sẽ bỏ mạng, hoặc dù có lấy được thì khi rời khỏi động phủ thì sẽ liền lập tức trở thành đối tượng bị truy sát của vô số tu sĩ cường giả!

Trần Vô Hạo chính là thuộc thiểu số những tu sĩ khôn ngoan ở đây nghĩ được như vậy, còn mấy thể loại bị lợi ích làm mù con mắt làm ngu cái đầu thì vẫn đang chẳng nhận ra nguy cơ tiềm tàng gì.

Mà lúc này ba vị Tông Chủ tam đại tông cũng ăn ý làm ra hành động, đồng thời khoát tay hô lớn:

"Bây giờ chúng ta tuyên bố, tất cả những tu sĩ dưới Tiên Thiên Cảnh đứng lại gần cửa động phủ theo hiệu lệnh của chúng ta tiến vào, còn các tu sĩ từ Tiên Thiên Cảnh trở lên thì mau giải tán đi, muốn ở lại thì ở lại nhưng nghiêm cấm động thủ hay làm náo loạn!"

Nghe thấy vậy, hàng vạn tu sĩ tức tốc làm ra động tĩnh, theo lời nói của tam đại cường giả, dưới Tiên Thiên Cảnh bao gồm cả Trần Vô Hạo liền lũ lượt tụ lại cửa hang chuẩn bị nghe hiệu lệnh, còn các tu sĩ trên Chân Nguyên Cảnh sắc mặt đều khó coi mà rời đi, số ít thì ở lại "rình mồi"...

Sau khi tất cả chỉnh đốn xong, tam đại Tông Chủ lại liếc nhau gật đầu một cái, cùng lúc hô lớn:

"Bắt đầu tiến vào!"

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.