Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuất quan

Tiểu thuyết gốc · 3521 chữ

Ngay sau khi thành công bước chân vào con đường Trận Pháp Sư, Trần Vô Hạo vẫn không vì vậy mà thở phào một hơi nhẹ nhõm để rồi nghỉ ngơi dưỡng sức...

Trái ngược lại thì hắn không hề dừng lại mà lập tức liền rời khỏi Tụ Linh Trận, rời khỏi cái trận pháp đầu tiên mà đích thân hắn thực hiện được ấy, tiếp tục vận chuyển linh lực từ đan điền truyền vào các đầu ngón tay, luyện tập vẽ lại trận pháp thêm một lần nữa.

Không ngừng nghỉ luyện tập lập trận pháp bới tổng số lần thất bại lên đến 368 đã mất của tên này hơn hai tháng thời gian, thực sự là cả một quá trình không ngừng hao tổn bản thân rồi lại cố gắng nhánh chóng hồi phục để tiếp tục tiêu hao, lặp đi lặp lại như vậy hàng trăm lần, điều đó là vô cùng mệt mỏi.

Lần học cách luyện đan trước đây hắn chỉ mất hơn một tháng thời gian với tổng số lần thất bại là 112 lần, trong khi vốn hắn cứ nghĩ lần này được đích thân truyền thừa ghi chép cảm ngộ của một cường giả Tứ Đẳng Cao Giai Trận Pháp Sư thì sẽ có khả năng tu luyện nhanh chóng và nhỉnh hơn trước cơ.

Xem ra là bản thân hắn nghĩ nhiều rồi, xét cho cùng thì thế mạnh của hắn là nằm ở đầu óc, là ngộ tính chứ không phải kiểu thiên tư, tư chất, hiện nhiên một bên là Luyện Đan Sư đòi hỏi ngộ tính so với Trận Pháp Sư đòi hỏi kỹ năng là hai khái niệm rất khác biệt nhau.

Lại thêm vốn cảnh giới của Trần Vô Hạo phải gọi là cực kỳ thấp mặc cho có hàng vô số người cũng không chắc chắn có thể đạt được cảnh giới như hắn là Võ Đạo Cực Cành chứ đừng nói là trong hơn chục năm tình cờ có một cơ duyên mà cắt hẳn vài trăm năm đạo hạnh tu hành.

Cảnh giới đã thấp thì chớ lại còn so với việc tu luyện một lúc nhiều loại hình khác nhau lại càng làm tu hành của hắn ngày sau càng trở nên chông gai hơn rất nhiều, hiển nhiên đó cũng là một phần nguyên do tại sao lần này hắn lại thất bại và mất nhiều thời gian hơn so với trước nhiều như vậy.

Chủ tu kiếm đạo, học thêm đan đạo phụ trợ rồi nay còn thêm trận đạo nữa, tên này chẳng biết nên chê trách mắng hắn là ngu xuẩn mất khôn hay là tán thưởng khen ngợi hắn tài giỏi chí lớn đây a!

Vậy là Trần Vô Hạo chỉ mất "vỏn vẹn" gần hai mươi năm thời gian để trở thành một tu chân giả với thành tựu vừa là Kiếm Tu, vừa là Thể Tu, vừa là Luyện Đan Sư và cũng vừa là Trận Pháp Sư luôn, thật sự là quá khủng bố rồi đi.

Nhưng có lẽ sau lần này, sau khi hắn rời khỏi cái động phủ truyền thừa của Tà Hoả Ma Quân này thì sẽ bớt bớt đi được không ít, nắm giữ nhiều thủ đoạn tu luyện như vậy vốn đã rất là khó rồi, mà nay hắn đã nắm giữ chúng, vậy thì việc tu luyện sẽ càng bị trì trệ hơn nhiều.

Chỉ trừ khi hắn dám dừng lại tu luyện hầu hết thủ đoạn và chỉ để lại một cái để tu thì với ngộ tính của tên này thì tu hành của hắn chắc chắn sẽ coi là thuận buồm xuôi gió rồi, ở đây chính là để chỉ con đường kiếm đoạ của hắn.

Nhưng tay nghề và chức nghiệp không phải cứ đã đạt đến hay luyện thành thì chắc chắn nó sẽ nằm sâu mãi trong tiềm thức của ngươi và muốn tu luyện lúc nào thì luyện đâu, chỉ những kẻ tu đến đỉnh cao của những chức nghiệp đó thì mới có thể ngừng một thời gian chứ bình thường ngươi sẽ ngày một mai một dần đi, rồi sẽ đến một lúc nào đó mà ngươi sẽ hoàn toàn mất đi cái chức danh chức nghiệp ấy của ngươi!

Thế nên đã tu thì sẽ phải luôn tu hành song song và cùng đề thăng đột phá, đã tu là phải tu đến cùng không thể bỏ bê được...

Nếu không đến một lúc nào đó thì Trần Vô Hạo sẽ phải tu luyện trận pháp chi đạo hay luyện đam chi đạo lại từ đầu rồi, thậm chí là tu luyện và cảm ngộ lại kiếm đạo chi lộ.

Hiếm tại Trần Vô Hạo đã lập thành công Tụ Linh Trận với đẳng cấp đạt Huyền Cấp Hạ Phẩm, chính là tương đương cấp bậc Thập Đẳng Sơ Giai Trận Pháp Sư.

Nhưng ngay sau cái lần thứ 369 vừa mới có bước đột phá và luyện thành, căn cơ dĩ nhiên sẽ chưa đủ vững chắc và cảnh giới chưa đủ ổn định, rất dễ gây ảnh hưởng đến tu hành trận đạo ngày sau của hắn nếu như không thể củng cố lại kịp thời.

Vì vậy nên ngay khi vừa thiết lập xong Tụ Linh Trận đã tiếp tục động thủ tiếp tục vẽ lại một lần nữa, mà lần nữa này là sẽ không chỉ một lần đâu, với tính cảnh cẩn thận cà chắc chắn của tên này thì chắc chắn sẽ luyện tập đến khi nào bản thân cảm thấy tầng bậc đã vững chắc rồi mới chịu thôi.

Có khi hắn sẽ luyện đến viên mãn của tầng cảnh giới này luôn thì mới dừng lại a!

Hấp thu một chút năng lượng từ linh thạch để vổ sung bản thân, Trần Vô Hạo nhanh chóng bắt tay vào việc cần thiết trước mắt nhất của mình...

...

Vì trận pháp phức tạp hơn so với luyện đan nên để cho chắc ăn thì Trần Vô Hạo đã dành ra khoảng 1 tháng trời để luyện tập nắm vững Tụ Linh Trận hơn cũng như củng cố tu vi Thập Đẳng Sơ Giai Trận Pháp Sư của mình.

"Như vậy chắc là ổn rồi, giờ là khoảng thời gian ngắn để nghỉ ngơi trước khi nghiên cứu Huyền Cấp Trung Phẩm Tụ Linh Trận để sớm ngày cố gắng đột phá được lên Thập Đẳng Trung Giai thôi." Trần Vô Hạo sau khi thành công lập ra và kích hoạt Huyền Cấp Hạ Phẩm Tụ Linh Trận tròn thứ 100 của mình, lúc này mới dừng tay ngả lưng ra đất nghỉ ngơi, thoáng nghĩ nói.

Một trận pháp không phải là cứ luyện đi luyện lại thật nhuần nhuyễn để làm kỹ năng của bản thân tăng lên mà đột pháp cấp độ tiếp theo của chức nghiệp Trận Pháp Sư...

Trận pháp cũng chia theo các loại cấp bậc với các loại mức độ phức tạp khác nhau, càng lên cao thì sự phức tạp trong việc tạo lập ra nó càng khó khăn hơn.

Hoặc cũng có những loại cao thâm lĩnh ngộ trong trận pháp chi đạo mà làm theo một cách đơn giản và tối giản hơn không ít nhưng vẫn thể hiện được ra đẳng cấp cao không hợp với thao tác tạo ra của nó...

Chỉ là những loại hình trận pháp như vậy dù nhìn vào thì có vẻ đơn giản nhưng ẩn sâu bên trong là sự cao thâm hiếm người nhận ra và lĩnh ngộ được, người không thể phát hiện hay không thể lĩnh ngộ thì sẽ không bao giờ có thể thành công lập ra loại trận pháp như đã được học và luyện tập.

Cuối cùng, những thứ cao thâm đó khi nằm trong tay một kẻ không thể lĩnh ngộ được chúng thì hiển nhiên sẽ liền trở thành một vật tầm thường như những trận pháp bình thường khác, chẳng có gì đặc biệt và có giá trị cả.

Ngược lại, nếu nằm trong tay những kẻ có khả năng lĩnh ngộ được chúng thì lại trở thành một vật cực kỳ đáng giá, giúp cho những người đó có được một đột phá không hề nhỏ trong cả về cảm ngộ và kỹ thuật của mình đối với trận pháp nói riêng và tất cả các chức nghiệp kháp nói chúng.

Nhưng để đợi đến cái lúc có thể nắm trong tay những thứ như vây, Trần Vô Hạo phải củng cố tu luyện thật vũng chắc từ những điều căn bản nhất của chúng thì ngày sau mới có cơ hội đủ bản lĩnh mà cảm ngộ được những cái cao siêu kia.

May sao truyền thừa trấn pháp chi đạo lần này hắn nhận được là đến từ một vị Tứ Đẳng Cao Giai Trận Pháp Sư cực kỳ cao siêu như Tà Hoả Ma Quân, những cảm ngộ hắn ghi chép sẽ giúp ích cho Trần Vô Hạo rất nhiều, các loại trận pháp mà lão có cũng đầy đủ từ thấp đến cao, thoải mái cho tên này luyện tập từng bước một.

Tụ Linh Trận không ngoại lệ, giờ trong tay của hắn đang nắm giữ phương pháp tạo lập Tụ Linh Trận với nhiều loại cách bằng trận văn hay là ngoại vật dẫn đủ loại, đẳng cấp còn dao động từ Huyền Cấp Hạ Phẩm đến tận Quân Cấp Cực Phẩm!

Tà Hoả Ma Quân sở hữu kiến thức trận pháp đến Quân Cấp Cực Phẩm, thế nhưng có lẽ là chưa kịp đột phá hoặc là chưa thể đột phá nên tất cả cảm ngộ được ghi chép của lão ma đầu này chỉ đến Tứ Đẳng Cao Giai chứ không phải là Tứ Đẳng Mãn Giai, nhưng từng đó là quá đủ để Trần Vô Hạo tu luyện trong thời gian dài rồi...

Ít nhất cũng phải hàng mấy ngàn năm!

...

Để cho chắc chắn thì trước khi bắt đầu tiếp tục chuyển sang thử nghiệm vẽ Tụ Linh Trận đẳng cấp Huyền Cấp Trung Phẩm để sớm ngày đột phá luôn Thập Đẳng Trung Giai Trận Pháp Sư, Trần Vô Hạo đã lấy ra quyển sách chứa tất cả ghi chép về trận pháp này để đọc và xem lại một lần nữa về nó.

Đã sớm bằng vào khả năng ghi nhớ cực cao của mình mà ghim kỹ tất cả kiến thức mình học cào đầu rồi, nhưng xem lại vẫn rất có lợi nha, dù sao cũng là nét mực ghi chép do đích thân một Tứ Đẳng Cao Giai viết ra, là tâm huyết của lão ma đầu ấy, vừa đọc vừa ngẫm ngộ sẽ rõ ràng và hiệu quả hơn là nhớ lại thứ mình đọc rồi cảm ngộ đấy.

"Được rồi, không phải bản thân có hơi chút tự phụ, nhưng mà mình tự tin ít nhất là trong vòng nửa năm sẽ có thể đột phá được đi." Trần Vô Hạo sau khi dành ra 4 canh giờ để đọc đi đọc lại những trang giấy ố vàng về Tụ Linh Trận mà cuốn quá đọc lại cả quyển, lúc này gập quyển sách lại cất đi, nghĩ nghĩ nói.

Trung bình những Thập Đẳng Sơ Giai Trận Pháp Sư thông thường khi muốn luyện tập để đột phá Thập Đẳng Trung Giai cũng phải mất ít nhất 1 năm trời, vậy mà tên này lại đang tự tin dám mở mồm nói sẽ mất ít nhất là nửa năm, lời này mà truyền ra chắc chắn sẽ "lại" bị vô số kẻ mắng là tự phụ hay kiêu ngạo gì đó...

Bất quá, cái tự tin đó của Trần Vô Hạo không phải là không có cơ sở.

Nhưng kia là nói trung bình những người thông thường, mà Trần Vô Hạo thì có chút không phải thông thường, hoặc nhiều người sẽ nói là quá bất bình thường đi...

Trần Vô Hạo quả thật rất bình thường, chỉ là diện mạo "hơi" anh tuấn với cơ thể cơ bắp săn chắc và chiều cao lên đến mét 9 sau khi bị Trảm Không Phong xé xác rồi trở thành Thể Tu cùng với ngộ tính "có chút" cao hơn người thường mà thôi...

Còn lại thì đều rất bình thường nha...trừ cái cách suy nghĩ và biểu hiện thảnh thơi tự do tự tại đối với người khác là không bình thường cho lắm của hắn.

Mà tên này cũng chỉ nói là tự tin với ít nhất nửa tháng thôi chứ chưa có nói lên được điều gì, ít nhất nửa năm thì có thể là 7 tháng, 8 tháng hay thậm chí thành 1 năm thì sao, nói miệng thì ai mà chẳng nói được chứ? Thế nên quan trọng vẫn là hành động.

Và Trần Vô Hạo đã đang thực hiện điều đó rồi, linh lực điều động tại đầu ngón tay sau mấy trăm lần vẽ trận thất bại và thành công đã được hắn khống chế ở một mức độ khá phù hợp và vẫn còn đang từng bước trở nên tốt hơn, từng đường nét vẽ ra đều đã cải thiện mượt mà hơn trước đây rất nhiều rồi.

Nhưng dù sao thì đây cũng là một Huyền Cấp Trung Phẩm trận pháp, lại còn là lần đầu tiên hắn thực hiện nó nữa, vì thế nên vẫn phải tập trung cao độ, cẩn thận vô cùng.

Nếu như hắn đã dự tính ít nhất nửa năm đột phá Thập Đẳng Trung Giai Trận Pháp Sư, vậy thì sẽ mất bao lâu để đạt được mục tiêu hắn đặt ra ban đầu là ít nhất đạt Cửu Đẳng đây?

...

Trong khoảng thời gian tu luyện chức nghiệp này, từ lần học tập luyện đan lần trước hắn đã có hơi ngờ ngợ rồi nhưng chưa rõ ràng, nhưng sau lần luyện tập lập trận liên tục này Trần Vô Hạo đã có được một kết luận bất ngờ mà không hiểu sao lại chẳng thấy có ghi chép gì trong đống sách hắn đọc về đan đạo và trận đạo cả...

Đó chính là tu luyện chức nghiệp, tuy không đáng là bao nhưng nó còn có hiệu quả giúp gia tăng lực tinh thần và cường độ của linh hồn mình!

Có thể là do cảnh giới của hắn còn quá thấp để cảm nhận được, nhưng khi tiếp xúc với chức nghiệp, đằng này còn là hai loại chức nghiệp đã đẩy nhanh quá trình này của hắn lên.

Lực tinh thần nó có thể nói ngắn gọn và dễ hiệu là sức chịu đựng của tâm trí, tinh thần càng gia tăng mạnh mẽ thì tu luyện càng trở nên thuận lợi hơn, khả năng gặp bình cảnh khi tu luyện sẽ hiếm hơn, tu hành sẽ ít khả năng bị gặp tâm ma để rồi bị tẩu hoả nhập ma hơn rất nhiều.

Cường độ linh hồn hay có thể gọi theo cách khác là hồn lực thì đặc biệt hơn rất nhiều và còn phân ra thành một nhánh tu luyện riêng gọi là Hồn Tu!

Hồn Tu được phân ra cấp bậc giống với Thể Tu, thấp nhất là Nhất Trọng và cao nhất là Thập Trọng, mỗi cảnh giới cũng chia ra Sơ Kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Đỉnh Phong.

Hồn Tu tu luyện chính là lấy linh hồn của mình làm chủ tu, lực phòng ngự chiến đấu của Hồn Tu thường tương đối thấp, rất dễ nhận thương tổn từ các đòn tấn công vật lý hay vũ kỹ tầm xa...

Tuy là có phần yếu thế như vậy, Hồn Tu thế nhưng là loại tu sĩ mà phần lớn các tu chân giả e ngại nhất, bởi các loại đòn công kích do Hồn Tu gây ra đều là tấn công trực tiếp vào tận sâu trong linh hồn của đối thủ, loại công kích này cực kỳ khó phòng ngự, hay có thể nói là vô pháp phòng ngự, một khi đã trúng chiêu là vô cùng khó để chữa trị thậm chí là không thể chữa...

Phương thức tu luyện của Hồn Tu cũng khá đặc thù, đa số là tìm kiếm các thiên tài địa bảo hay linh đan diệu dược liên quan đến linh hồn, nhưng thứ đó cực kỳ quý hiếm nên không dễ kiếm được, hoặc có những cách cực đoan chính là đi giết người khác rồi thôn phệ linh hồn của họ bồi bổ cho linh hồn mình, đây chính là cách thức của ma đạo hay tà đạo thường làm.

Có thể nói rằng Hồn Tu chính là khó tu luyện nhất trong hệ thống tu hành của thế gian này, khó hơn cả tu luyện chức nghiệp.

Có khoảng ba cách để có thể chống lại được một kẻ địch là Hồn Tu...

Thứ nhất nghe thì có vẻ đơn giản nhưng cũng là một dạng khó khăn, đó là tu vi của ngươi ít nhất phải cao hơn tu vi linh hồn của Hồn Tu hai đại cảnh giới, cao hơn một đại cảnh giới sẽ chỉ có thể giảm thiểu thiệt hại chứ không thể chống lại.

Thứ hai chính là bản thân ngươi cũng phải là Hồn Tu và tu vi linh hồn của ngươi ít nhất cũng chỉ được kém đối phương một tiểu cảnh giới thì mới có có may kháng cự đánh lại, bằng không còn có thể bị đối phương đánh bật linh hồn lại gây ra phản phệ mà trọng thương linh hồn, đến lúc đó thì phải nói là chết chắc. Còn nếu tu vi cao hơn thì không cần phải giải thích dông dài gì nữa, cái kết của đối phương chính là như lúc mà ngươi có tu vi Hồn Tu yếu hơn đấy.

Cách cuối cùng chính là dùng pháp bảo có liên quan đến linh hồn với đẳng cấp ngang hoặc cao hơn đối thủ, chỉ là loại pháp bảo này rất hiếm có, Luyện Khí Sư cũng phải gặp không ót khó khăn trong quá trình luyện chế ra chúng, một món pháp bảo linh hồn Huyền Cấp Hạ Phẩm cũng phải ngang với cả một Cửu Cấp Thế Lực rồi.

Thực tế thì vẫn còn có những cách khác nhưng không hề phổ biến cũng như là khó đáp ứng được nên sẽ chưa được đề cập tới ở đây.

Nói chung là, một khi ngươi kết thù địch hay đắc tội với một Hồn Tu thì nên chạy đi, chạy càng nhanh càng tốt, đừng để kẻ đó tìm ra hay bắt gặp ngươi, nếu không thì coi như ngươi yểu mệnh rồi...

...

Tứ quý cứ thế luân chuyển, nhật nguyệt thay phiên không ngừng...

Thoáng chốc, vậy mà tận 21 năm đã trôi qua rồi?!?!

Lúc này, ngồi trong một Địa Cấp Trung Phẩm Tụ Linh Trận ở giữa thạch thất với xung quanh là đủ các loại trận pháp với các tác dụng khác nhau dao động từ Huyền Cấp Hạ Phẩm đến Địa Cấp Hạ Phẩm, Trần Vô Hạo vẻ mặt tĩnh lặng chững chạc đang vận công thử nghiệm trận pháp mình mới thành công nàyc trong lòng không thể che giấu nổi vui mừng.

Suốt 21 năm thời gian này, Trần Vô Hạo chủ suốt ngày luyện tập lập trận pháp, hết trận pháp này đến trận pháp khác, đa số là những trận pháp phụ trợ tu luyện và trận pháp giam cầm vây khốn kẻ địch với các loại phụ trợ cho tâir thoát nếu mấy cái giam cầm kia không thể giúp được.

Một khoảng thời gian coi như cũng dài mà có thể đối với nhiều người đã theo dõi quá trình trưởng thành của tên này thì lại mắng vì tua thời gian các kiểu, Trần Vô Hạo mới đây vài tháng đã thành công đột phá lên Cửu Đẳng Trung Giai Trận Pháp Sư!

Thời gian hắn đạt đến thành tựu này còn nhanh hơn những người tư chất tầm thường ít nhất khoảng 5 năm, may mà tên này ngộ tính tốt nên đã đẩy nhanh được tiến trình, lại còn nhờ liên tục tu luyện không ngừng chứ không như người khác là đột phá xong là dừng luôn rồi nghỉ một thời gian mới tiếp tục.

Đấy là tên này còn củng cố vững chắc cảnh giới rồi mới tu luyện thăng tiến đấy, cũng coi như là một tên cuồng tu mà rất biết dùng não.

Sử dụng Tụ Linh Trận của mình để hồi phục lại bản thân sau quá trình dài hăng say tu luyện, Trần Vô Hạo lúc này chậm rãi mở ra đôi mắt đen láy nhìn cứ thấy thâm thuý sao sao của mình, miệng nhếch lên hài lòng nói:

"Bế quan từng đó cũng được rồi, nên xuất quan thôi!"

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.