Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếp tục tập luyện đan

Tiểu thuyết gốc · 3436 chữ

Trần Vô Hạo hiện tại không nghĩ đến bản thân chỉ là sinh ra hứng thú với một người, một nữ nhân, hơn nữa còn là đôi bên cùng một suy nghĩ mà từ đó ngầm gián tiếp nối lấy một sợi nhân duyên...

Chỉ là không biết nhân duyên này sẽ là tốt hay xấu, diễn biến sẽ thế nào mà cái kết sẽ ra sao?

Hắn không biết, nàng không biết, cũng giống như hắn và Nguyệt Minh Không nữ nhân kia vậy...

Một hành động nhỏ, một ý nghĩ nhỏ thôi nhưng lại có thể dẫn đến sợi nhân duyên được nối lấy nhau, như vậy là đủ hiểu chữ "duyên" vô thường thế nào, không ai có thể hiểu được, không ai có thể biết được, càng không ai có thể nắm bắt được nó...

...

Lúc này đây, sau khi rời khỏi tầng thứ 10 nơi diễn ra và vừa kết thúc Đấu Giá Hội, đoàn người lên đến hàng chục vạn nhân đang lũ lượt rời đi, chen lấn xô đẩy, vô sự gây gổ,... Cảnh tượng vô cùng nhốn nháo hỗn loạn.

Trần Vô Hạo vì để cho an toàn hơn nên đã đứng lại ở gần lối ra vào để chờ đợi cho đám người này vơi đi hết thì mới xuống, hắn không muốn bị kéo vào phiền phức đâu.

Đoàn người cứ dần dần khuất dạng dưới cầu thang rộng lớn nhưng vẫn không đủ chứa cả chục vạn người này, hắn lúc này mới thấy rõ hơn ở đây có những tên tán tu như hắn có khí tức cảnh giới không thấp, có những tên công tử, tiểu thư của gia tộc lớn, những nhóm thanh niên thiếu nữ đến từ thế lực tông môn cấp cao,... đủ thể loại người...

Chuyến này không những mở mang tầm mắt về vật mà còn cả về người nha.

"Thời gian hiện tại ở Giang Tây Thành này có lẽ nên thu mua một lượng linh dược thảo để tiếp tục tập luyện đan thôi, cố gắng sao cho ít nhất phải ngang bằng với Trận Pháp Sư." Trong lúc đứng chờ đợi, Trần Vô Hạo tranh thủ suy tính trước cho hành động sắp tới trong một thời gian dài ở đây.

Dù sao thì tu vi cảnh giới Võ Đạo Cực Cảnh hiện tại của hắn đã tích luỹ rất không tồi rồi, chỉ cần thêm một vài năm nữa là sẽ được củng cố và ép đến cực hạn mà hắn có thể, khi đó cũng nên chuẩn bị để đột phá lên Siêu Phàm Cảnh rồi.

Mà để cho chắc ăn đột phá mười phần thành công không để lại di chứng suy yêu sau đột phá nào cũng như để đột phá một cách thật thuận lợi và mang tới nhiều lợi ích nhất có thể sau khi đột phá thì cách tốt nhất là nên vận dụng đan dược trong lúc đột phá.

Loại đan dược có thể giúp hắn thực hiện yêu cầu nói trên đang được nhắc đến lúc này có tên gọi là Trúc Cơ Đan!

Trúc Cơ Đan là một loại đan dược tối trọng yếu và đồng thời cũng là đan dược mơ ước đối với đa số tu sĩ bị dính bình cảnh ở Thập Phẩm Võ Đạo cảnh giới hoặc là không hề nắm chắc có thể đột phá thành công có mong muốn đột phá tới Siêu Phàm Cảnh.

Trúc Cơ Đan đúng như tên gọi của nó, có nghĩa là đan dược có thể giúp cấu trúc lại cơ thể, bồi đắp cho thân thể cứng cáp hơn để có thể thích nghi và chịu được các loại môi trường khác nhau, có thể nói là đao thương bất nhập, kiếm trảm vô sự!

Nhưng là đối với cùng lắm Huyền Cấp Hạ Phẩm pháp bảo phá khí trở xuống thôi, cao hơn toàn là các tu sĩ gầm bằng, đồng cảnh giới hoặc cao hơn sự dụng thì hiển nhiên vẫn bị thương như thường.

Chủ yếu sau khi dùng Trúc Cơ Đan đột phá cảnh giới Siêu Phàm Cảnh khá là tương đồng với cách đột phá thành một Nhất Trọng Thể Tu vậy, nhiều người lợi dụng sự đột phá Siêu Phàm Cảnh để tranh thủ đột phá luôn thành Thể Tu đấy.

Mà Trần Vô Hạo đã là Nhị Trọng Trung Kỳ Thể Tu rồi, sau khi đột phá thì cảnh giới Thể Tu chắc chắn có đột phá, ít nhất là sẽ đột phá được Nhị Trong Hậu Kỳ!

Đối với những Võ Đạo Cảnh thông thường, việc có thể mua được một viên Trúc Cơ Đan là rất tiếc của khi mà một viên Trúc Cơ Đan thường được đòi hỏi đẳng cấp cao, mà Trúc Cơ Đan cấp thấp thì người ta lại ái ngại sử dụng rồi lại vẫn không đủ để đột phá.

Mỗi một loại đan dược không phải cái nào cũng sẽ có phân đẳng cấp từ Huyền Cấp tới tận Tiên Cấp mà còn tuỳ thuộc vào tác dụng và sự cần thiết của nó đối với tu sĩ mà giới hạn phẩm cấp của nó cũng được thiết lập ra...

Ví dụ như Tụ Linh Đan thường chỉ tác dụng tối đa được cho Linh Hải Cảnh bởi sau khi đột phá tới Chân Nguyên Cảnh sẽ ngưng tụ linh lực thành chân nguyên, một dạng cao cấp hơn của linh lực được tu sĩ nén ép cô đặc linh khí lại mà thành, thế nên sẽ phải cần đến Ngưng Nguyên Đan mà bước tiếp, Tụ Linh Đan đã chẳng còn tác dụng bao nhiêu.

Thế bên đẳng cấp cao nhất của Tụ Linh Đan chính là Linh Cấp Cực Phẩm mà thôi, lên đến Bảo Cấp dù tốt hơn nhưng cũng chẳng đáng, tác dụng chỉ nhiều hơn chút mà thôi.

Mà Trúc Cơ Đan được sinh ra chỉ đơn giản là để giúp đỡ tu sĩ Võ Đạo Cảnh đột phá tới Siêu Phàm Cảnh, một loại đan dược phụ trợ đột phá giữa hai đại cảnh giới này, sau khi đột phá Siêu Phàm Cảnh thì liền chẳng còn tác dụng nữa...

Chính vì thế mà Trúc Cơ Đan cùng lắm chỉ có Địa Cấp Cực Phẩm là đã có thể tối đa hoá tỉ lệ đột phá thành công cũng như phát huy toàn bộ tác dụng của nó rồi, cao lên Thiên Cấp thì gần như cũng chỉ thế thôi, thậm chí vì dược lực Thiên Cấp quá lớn mà tu sĩ Võ Đạo Cảnh sẽ không thể luyện hoá nổi, cuối cùng cái kết chính là bạo thể mà chết.

Mà Trần Vô Hạo chính là muốn đột phá thật hoàn mỹ như vậy, thế nên hắn đã ngay lập tức đặt ra mục tiêu là phải luyện tập luyện đan đến chừng nào đột phá Cửu Đẳng Mãn Giai Luyện Đan Sư mới thôi, thậm chí nếu được thì đột phá luôn Bát Đẳng để cho chắc ăn a!

Chỉ là vì chức nghiệp Trận Pháp Sư của hắn đã tăng cao đẳng cấp đến Cửu Đẳng Trung Giai rồi, như vậy đồng nghĩa với thời gian hắn tu luyện chức nghiệp Luyện Đan Sư sẽ bị kéo dài ra thêm nhiều hơn cả lần trước.

Vậy nên mới nói, không có kẻ nào dù muốn nhưng sẽ thực hiện việc tu luyện song song hai loại chức nghiệp cả, quả tốn kém tài nguyên, quá tiêu hao nhiều thời gian.

Bất quá đối với tên Trần Vô Hạo này thì khác, quả thật không thể phủ định mấy điều bất lợi ấy, nhưng hắn đã nhìn ra không ít ưu điểm của việc làm này...

Tu luyện nhiều chức nghiệp có thể đả thông tinh thần trở nên kiên cường hơn, tư duy lực lĩnh ngộ có thể theo đó mà gia tăng, linh hồn cũng trở nên vững chắc mạnh mẽ hơn, vô cùng có lợi cho người tu nhiều chức nghiệp cũng như là một Kiếm Tu như hắn.

Đối với Kiếm Tu, sức mạnh tinh thần, lực lĩnh ngộ cao và linh hồn mạnh mẽ là những thứ rất cần thiết và hữu ích trong kiếm đạo chi lộ, mà Trần Vô Hạo đnag lợi dụng cái người ta gọi là bất lợi này để khiến cho bản thân có nhiều lợi thế hơn!

Hắn có cảm giác sau lần này đột phá được Cửu Đẳng Mãn Giai Luyện Đan Sư, lực linh hồn của hắn có thể đủ để đột phá Nhất Trọng Sơ Kỳ, chân chính trở thành một Hồn Tu nha.

Ấy là còn chưa nói đến luyện đan cũng cần vận dụng tới linh lực, như vậy càng thuận tiện để hắn củng cố thật vững chắc cảnh giới của mình, không cần phải tốn công ngồi không tu luyện rồi, thế nên chỉ cần xuất quan là hắn đã hoàn toàn sẵn sàng cho đột phá rồi.

Trần Vô Hạo dám chắc sau lần bế quan "khá" dài hạn này của mình sẽ mang lại lợi ích không tồi đâu...

...

Sự ồn ào theo thời gian càng lúc càng ít đi, từng người, từng nhóm người hầu hết đều đã ai về nhà nấy, rời khỏi Đế Tài Các hoặc là đi bộ hoặc là phi hành mà đi mất, hoặc có những người cũng giống như Trần Vô Hạo, trực tiếp thuê phòng ở trong Đế Tài Các này mà ở lại nên chỉ việc đi xuống và về phòng thôi.

Thấy như vậy đã được rồi, Trần Vô Hạo cũng dừng lại dòng suy tính kỹ lưỡng sớm đã hoàn thành của mình, tiền tới phía cầu thang mà đi xuống.

Công thức và phương thức luyện chế Trúc Cơ Đan hắn đã ghi nhớ từ trước khi đọc đống sách về luyện đan, bây giờ hắn định sẽ xuống tầng về các loại tài nguyên luyện đạ để mua một lượng vừa phải, còn lại sẽ là số lớn các loại đan dược phổ thông phụ trợ tu hành giống Tụ Linh Đan để luyện tập.

Hắn định sẽ thử nghiệm và luyện tập gia tăng cấp độ Luyện Đan Sư bằng cách luyện những đan dược bình thường dư dả lại khá hữu dụng này, rồi sau khi tiến cảnh đến đẳng cấp chức nghiệp như ý rồi thì mới tận dụng mà luyện Trúc Cơ Đan, như vậy tỉ lệ thành công sẽ cao hơn, không bị phung phí tài nguyên...

Tất nhiên để tay nghề luyện đan đa dạng và tốt hơn thì hắn sẽ không chỉ tập trung luyện mỗi Tụ Linh Đan rồi, nhưng các loại đan dược khác sẽ có tạc dụng tương đương hoặc khác biệt nhưng vẫn thuộc dạng phổ biến.

Dù sao so với các đan dược phổ thông phụ trợ tu luyện tương đồng như Tụ Linh Đan thì Trúc Cơ Đan cần tài nguyên quý giá hơn, thế nên để tránh bị quá hao phí tiền và của thì cứ áp dụng lên những đan dược bình thường là phương pháp tốt nhất, bây giờ như thế và sau này cũng vậy...

Cứ làm theo cách này thì hắn sẽ giản thiểu được tổn thất tài nguyên và tiền bạc đối với chức nghiệp đi được ít nhất là một phần nha.

Nói là một phần có vẻ ít không đáng là bao nhưng đối với Luyện Đan Sư lấy ví dụ như Tam Đẳng thì cái một phần ấy đủ để thành lập và nuôi cả một Lục Cấp Thế Lực trong một thời gian dài nha.

Nếu như tính toán theo thống kê thiên phú và tốc độ tu luyện trung bình của các Luyện Đan Sư trên toàn thế giới, rồi giả dụ Trần Vô Hạo thuộc dạng trên trung bình thì số tài sản trông có vẻ cực kỳ nhiều trong tay hắn lúc này cũng chỉ đủ để cho hắn đột phá được đến Ngũ Đẳng Cao Giai là đã tiết kiệm lắm rồi đấy a!

Chi nhánh Đế Tài Các ở Giang Tây Thành này có tầng chuyên bán tài nguyên luyện đan nằm ở tầng thứ 2, đứng từ đây có thể thấy được toàn cảnh ở dưới đại sảnh, dù đã rời đi hàng bao vạn người nhưng nhìn vẫn đông như kiến, quả nhiên dù được đặt ở bất cứ đâu thì Đế Tài Các luôn cực kỳ tấp nập như vậy.

Cuối cùng thì sau khi hỏi thăm một vị thị nữ xinh đẹp phụ trách công việc về nguyên liệu luyện đan, nàng đã nhanh chóng đưa cho Trần Vô Hạo tất cả những nguyên liệu và số lượng mình cần và phải trả khoảng 100 vạn Cực Phẩm Linh Thạch cho đống này, so với trước đây hắn dùng để thành công đột phá Thập Đẳng Luyện Đan Sư gấp ít nhất là 100 lần lận, và hắn còn mua thêm một số không nhỏ bình dùng để chứa đan dược đề phòng cho hiện tại và sau này, cũng phải mất đến 2 vạn Cực Phẩm Linh Thạch...

"Đắt nhưng đáng a..." Trần Vô Hạo thoáng thầm than thở trong khi giao dịch cùng với thị nữ đứng ở quầy thanh toán, thế nhưng dù cho biết là tất cả chỗ này đều là để tốt cho mình, vô cùng hữu ích với mình, lại thêm hiện giờ tiền hắn có thừa, nhưng tên này vẫn bị cái tính tiếc của mà thấy tiếc a!

Lần này Trần Vô Hạo không cần phải ra khỏi thành rồi tìm một cái hang động yên tĩnh mà bế quan tu luyện nữa, bởi vì lúc này hắn đã có phòng thuê có lắp đặt các loại trận pháp phòng ngự bảo vệ hay trận pháp cách âm, dù giá cả của loại phòng bảo mật và an toàn thế này sẽ nâng cao lên nhưng thật sự đáng để đầu tư...

Và tên này một lần nữa tiếc đứt ruột nộp ra 5 vạn Cực Phẩm Linh Thạch tiền thuê phòng.

Dù sao thì so với không gian yên tĩnh tự nhiên lại công cộng ở bên ngoài rất dễ có thể bị tu sĩ hoặc yêu thú cảm nhận được dao động linh khí hoặc âm thanh luyện đan mà tìm đến phá bĩnh, ở trong một căn phòng đàng hoàng luyện đan không ai có thể làm phiền mà mĩnh cũng sẽ không làm ảnh hưởng gì đến xung quanh liền thật sự tốt hơn rất nhiều lần.

Nói là thuê nhưng thực chất là bất cứ gian phòng thuê nào ở Đế Tài Các cũng đều có lắp đặt đủ mọi loại trận pháp để đáp ứng nhu cầu của khách nhân như vậy, chỉ là chủ phòng tức là người thuê cần phải trả thêm tiền thuê nếu như muốn Đế Tài Các kích hoạt trận pháp mà thôi, chứ bình thường trước đó nó sẽ không được thiết lập, chỉ như một căn phòng nhỏ bình thường.

Mang theo đống nguyên liệu vừa mua được mà thần thanh khí sảng nhanh chóng trở về phòng của mình, đóng kín hết cửa ra vào và cửa sổ lại, lấy kinh nghiệm là Trận Pháp Sư mà cảm nhận sự hiện diện trận pháp trong phòng đã được kích hoạt, khi đó hắn mới thức sự yên tâm mà bế quan.

Ngồi ở dưới sàn nhà ngay giữa gian phòng, Trần Vô Hạo từ Nhẫn Trữ Vật của mình lấy ra Linh Liên Đỉnh đặt ở ngay trước mặt, sau đó là một đống các loại nguyên liệu dùng để luyện đan...

Tụ Linh Đan thì như công thức trước đó đã biết, bao gồm ba loại nguyên liệu là Tụ Linh Thảo, Huyền Căn Diệp và Bách Khi Linh Chi.

Lại thêm có nguyên liệu để luyện chế một loại đan dược chuyên để trị thương cơ bản mà hiệu quả có tên là Liệu Thương Đan với các loại nguyên liệu cần thiết để luyện chế là Phục Khí Tán, Hồi Thương Thảo và Bồi Sinh Thảo.

Hay là có đan dược mang tên Gia Tốc Hành Đan mà Trần Vô Hạo đặc biệt chú tâm khi mà tu sĩ sau khi phục dụng nó tốc độ sẽ được gia tăng lên ít nhất là gấp 3 lần, thậm chí là gấp 5 lần tuỳ thuộc vào đẳng cấp của đan dược được luyện chế...

Gia Tốc Hành Đan cần nhiều nguyên liệu hơn, và cái giá của số nguyên liệu này gần như là cao nhất trong số các nguyên liệu hắn chọn để luyện các loại đan dược, bao gồm Lưu Huyết Thảo, Cường Mạch Diệp, Cố Cân Thảo và Phong Kinh Nhánh.

Vẫn còn có không ít loại nguyên liệu cho các loại đan dược khác đấy, bất quá Trần Vô Hạo hắn quyết định sẽ chú tâm vào tu luyện đột phá đẳng cấp Luyện Đan Sư với ba loại đan dược này là chính vì nó có tác dụng nhất, cũng như có giá trị nhất, nếu có thừa có thể đem bán lấy giá lãi được...

Mặc dù hiện tại hắn không cần thiết điều đó cho lắm.

"Trước tiên để luyện lại tay nghề, bắt đầu với cái quen thuộc nhất là Tụ Linh Đan cho chắc." Trần Vô Hạo muốn khởi động trước với loại đan dược quen thuộc mà hắn luyện cả trăm lần để bước chân vào con đường luyện đan này, phải bắt đầu từ những cái quen thuộc cơ bản nhất thì khởi đầu mới sẽ thuận lợi hơn được.

Không nghĩ nhiều nữa, miệng hắn hơi hé nhẹ hô:

"Khởi!"

Phừng phừng...

Bên trong Linh Liên Đỉnh bùng cháy, ngọn lửa luyện đan của Trần Vô Hạo hiện nay so với trước đây trông đã thuần thục và tốt hơn rất nhiều, xem ra tên này sau nhiều năm vẫn chưa quên bài nha.

Trần Vô Hạo ngay khi nổi lửa lò luyện lên đã rất nhanh khống chế hoả bên trong ổn định vừa đủ, tay phải liên tục đưa hai ngón giữa và trỏ chỉ về phía Linh Liên Đỉnh, truyền linh lự từ trong đan điền theo đầu ngón tay mà dẫn tới bên trong đỉnh để không chế hoả, tay trái bắt đầu điều động linh lực bao bọc vào các loại nguyên liệu quen thuộc lần lượt đưa vào trong đỉnh, đầu thầm nhẩm:

"5 gốc Tụ Linh Thảo..."

"3 gốc Bách Khí Linh Chi..."

"2 lá Huyền Căn Diệp..."

Đưa từng loại nguyên liệu vào trong rồi khống chế lửa trong Linh Liên Đỉnh chuẩn bị chuyển sang bước tiếp theo, hắn tiếp tục nhẹ hô:

"Luyện!"

Phừng phừng...

Theo sự khống chế của Trần Vô Hạo, ngọn lửa bắt đầu mạnh mẽ lại uyển chuyển thiêu đốt ba loại nguyên liệu được bỏ vào, dần dần thiêu đốt dược liệu từng cái từng cái một thật cẩn thận, lớp vỏ bên ngoài của đám linh dược theo đó mà dần tan biến, để lộ ra linh dược dịch của những nguyên liệu đó...

Chỗ linh dược dịch sau khi lộ ra vì lớp vỏ bọc đã hoàn toàn bị thiêu đốt bắt đầu chuyển sang quá trình cô đặc lại...

Khâu khó nhất là thiêu đốt lớp vỏ, nếu không cẩn thận sẽ đốt luôn cả linh dược dịch bên trong thì hỏng cả lò, nhưng giờ nó đã qua rồi, bây giờ dù Trần Vô Hạo đã có thể thả lỏng tinh thần hơn chút nhưng cũng không dám sơ sảy chút nào, cẩn thận như nâng niu bảo vật mà tụ dịch thành đan...

Trải qua một đoạn thời gian, cảm nhận rốt cuộc thời khắc này đã đến, hắn nghiêm túc hô:

"Xuất!"

Vút...

Theo âm thanh bay vụt ra của vật nào đó, hai vậy có hính dáng như một viên bi ve sáng bóng màu xanh lam nhàn nhạt đang phát sáng lơ lửng giữa không trung trước mặt hắn, mùi dược liệu và dược lực toả ra từ nó vô cùng rõ ràng và nồng đậm không thua gì lần hắn đột phá Thập Đẳng, thậm chí còn tốt hơn một chút.

Chứng kiến thành quả không chút sa sút này của mình thậm chí còn tốt hơn "gấp đôi", Trần Vô Hạo không khỏi nhếch mép lẩm bẩm:

"Khởi động làm nóng người đã xong!"

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.