Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự thật tàn nhẫn

Tiểu thuyết gốc · 1655 chữ

Đau thương lớn nhất của một người đó là khi biết sự thật, sự thật luôn rất tàn nhẫn nó có thể khiến cho rất nhiều người phải đau khổ trong đó có Lan.

Trong suốt hai năm qua cô trải qua cuộc sống không bằng chết đau khổ tận cùng,cuộc sống không có anh bên cạnh nhiều lúc cô nghĩ đến cái chết để chấm dứt nỗi này, nhưng cô không làm được cô còn bố mẹ cô phải làm tròn chữ hiếu chứ. Có lẽ trong hai năm qua chỉ biết khóc thôi, nước mắt không ngày nào cô không rơi, trái tim cô như bị rỉ máu cô cũng không hiểu tại sao trong hai năm ngày nào cô cũng mơ thấy anh,cứ chỉ mơ thôi đã thấy đau rồi nhưng khi cô biết đươc sự thật về cái chết của anh,thì không biết trái tim của cô sẽ còn đau như thế nào nước mắt của cô sẽ rơi vô hạn hay sẽ trở thành những cơn mưa rào.Rồi cái ngày mà cô vừa tìm được niềm vui khi tình yêu vừa chớm nở sau hai năm không biết nụ cười mà chỉ là nhũng giọt nước mắt. Phải chăng đó là duyên số đã đưa Phongđến với cô một anh chàng đã kiến cô có thể quên anh,khoảng hai tháng trước Phong bất ngờ tán tỉnh cô Cô, đi về nhà thì vô tình nghe thấy mẹ cô nói với bố cô. Ông à!hình như con Lan có lẽ đã quên đi thằng Tùng rồi thì phải thằng Phong nó đã khiến con Lan vui trở lại rồi ông nhỉ.

Ừ bà nói đúng đấy tôi cũng thấy vậy,hai năm trôi qua thật nhanh con bé đã đau khổ sau cái chết của thằng Tùng .Tôi nghĩ cứ làm con bé đau một lần còn hơn đau mãi mãi !

Ý ông là sao ?, Là ba năm trước tôi đã sai người tiêm thuốc độc làm phá hủy hồng cầu khiến nó chết nhanh hơn. Tôi nghĩ .Nếu con Lan mà lấy thằng Phong thì qua tốt rồi.

Lan ở bên ngoài nghe thấy toàn bộ câu chuyện của bố mẹ nói về anh, đối với cô đó là một sự thật quá tàn nhẫn lúc này nước mắt cô cứ rơi, tình yêu của cô vừa tới tới thì lại vụt tắt hóa ra tất cả đều là do bố mẹ cô sắp xếp,cô bước vào giọng cô nhẹ nhàng như một cơn gió thoáng qua, hóa ra tất cả đều là do bố mẹ làm sao con không thể tin được, tại sao?tại sao? Vậy bộ mẹ có từng nghĩ đến cảm giác của con chưa, đau khổ bi thương của con tất cả đều do bố mẹ gây ra, bố mẹ có biết anh Tùng chưa từng nghĩ khi yêu con là vì tài sản của nhà mình không, anh luôn cố gắng để tự mình vươn lên thế mà bố mẹ lại lỡ giết chết anh ý,c òn những người mà bố mẹ cho là tốt thì toàn giả tạo ngoài tài sản của nhà mình thì họ đâu có yêu thương con. Lan à hãy nghe bố mẹ giải thích,con không muốn nghe rồi cô đi lên phòng nước mắt cô cứ rơi, cô lại nhớ anh những kỉ niệm mà cô cùng anh trải qua chả nhẽ tình yêu của con người lại không thắng được số phận.

Cô vô cùng đau khổ cứ mỗi lần đau khổ cô lại khóc nước mắt cô lại rơi, cô không biết làm sao nữa, nếu có anh bên cạnh thì tốt biết mấy cố nhớ anh mà mỗi lần cô nhớ anh thì cô lại nhớ những kỉ niệm mà cô,anh bên nhau những kỉ niệm ấy nó lại ùa về trong tâm trí cô, cô cứ khóc nước mắt của cô lại rơi, trời thì lại mưa cô lại càng nhớ anh hơn cô lại càng đau khổ. Những hình bóng của anh cô nhìn lên di ảnh của anh mà nước mắt lại càng rơi tim cô nhói đau hơn rồi cô nhớ đến lần đầu tiên gặp anh, rồi những câu nói của anh từ lời tỏ tình ngọt ngào, những nụ hôn ngọt ngào, chuyến đi sapa đấy hạnh phúc, vị đắng từ cái bẫy của con Hoa, những ngày cuối bên anh ở thung lũng hoa tây hồ, cho đến câu chia tay tràn đầy những giọt nước mắt, cứ mỗi lần cầu vòng xuất hiện cô cứ nhìn nó như vẫn còn anh bên cạnh.

Rồi cô đến thăm mộ anh nơi mà hai năm liền cô không giám đến, cô không đến không có nghĩa là cô không còn yêu anh mà là cô sợ mình sẽ không kìm nén được cảm súc khi nhìn thấy anh giờ chỉ còn là một nắm đất cô luôn mong muốn gặp anh dù chỉ một lần.Nhưng đó là điều không bao giờ có thể sảy ra nhưng mơ thì cứ mơ,rồi cô từ từ tâm sự với anh những điều mà cô đã kìm nén suốt ba năm qua nhưng không hiểu sao gió lại thổi rất mạnh như muốn đuổi cô về trả nhẽ anh không còn yêu cô nữa sao cứ nghĩ như vậy cho tới khi về đến nhà thì bố cô nói, Lan à bố xin lỗi con vì những gì bố mẹ đã gây ra cho Tùng khiến con phải đau khổ nhưng con à tất cả những gì bố mẹ làm đều là vì con thôi.Sau khi nghe những lời bố cô nói không nói gì cô đi lên phòng rồi cô lại khóc trái tim cô lại đau như ai đó xé nát trái tim của cô vậy.

Sau cái chết đầy bi thương của mình anh theo hình chiếu của linh hồn về ngôi mộ của mình tu luyện chuyển oán khí thành tu vi nhưng anh vẫn chưa hết toàn bộ oán khí mà oán khí ngày một nhiều tu vi của anh tăng lên khá nhiều anh, đã tăng lên quỷ hồn bậc ba khi đã đủ năng lực, anh quyết định tìm ra sự thật về cái chết cuả mình anh không tin mình chết mà vẫn còn oán khí, oán khí chỉ sinh ra khi người ta chết oan, anh bắt đầu tìm từ nơi anh anh đã chết. Nhưng tất cả là vô ích không có manh mối nào anh thất vọng, anh theo hình chiếu trở về ngôi nhà thân yêu của anh thăm bà anh,bất ngờ anh thấy Lan người con gái cả cuộc đời này anh yêu, anh rất đau khổ hối hận khi thấy Lan quá đau khổ vì anh, thấy cô đang ôm bà anh khóc anh biết chứ suốt hai năm qua thông qua hình chiếu anh biết cô luôn chăm sóc cho bà anh, cũng biết cô đau khổ như thế nào khi mất anh.

Nhưng trong tiềm thức của anh thì câu nói mà anh hối hận nhất là câu chia tay đầu những giọt nước mắt không phải anh không còn yêu Lan mà là anh không chiến thắng được số phận nhiệt nhã,anh đã thua cuộc trong tình yêu nhưng cũng vì quá yêu Lan. Từ ngày hôm đó anh luôn đi theo cô bảo vệ cô, còn sự thật thì anh tạm gác lại vì quỷ hồn bâc 3 không sợ ánh sáng mặt trời nhạt nhòa khi chiều tà dương khí ít âm khí thịnh.

Lúc này anh đang theo hình chiếu nơi Lan thờ cúng anh,thì bất ngờ anh nghe thấy cuộc nói chuyện của bố mẹ Lan với Lan anh rất bất ngờ khi bí mật mà anh muốn tìm kiếm bao lâu lại ở ngay ngôi nhà của Lan.

Anh bất ngờ khi cái tên Phong xuất hiện hắn cũng là bạn của anh mà chẳng nhẽ tài sản của bố mẹ Lan lại lớn thế, mà anh yêu cô đâu không phải vì tài sản anh yêu cô là thật lòng vật chất đâu quý bằng tình yêu chứ. Bây giờ anh không biết làm sao đây có trả thù nữa không, anh nghĩ đến Lan bố mẹ Lan là kẻ gây ra toàn bộ anh có lỡ không, anh không muốn thấy cô lại đau khổ thêm nữa anh đã quá đủ rồi nhng phong thì anh sẽ không tha đâu. Đối với Lan anh luôn kiến cô mơ thấy anh những kỷ niệm với anh đó cũng là tội ác với Lan, khiến cô đau đớn từ trong tim, rồi anh xuất hiện cả trong giấc mơ của bố mẹ Lan nữa khiến gặp ác mộng.Kinh khủng hơn anh còn hiện lên ngồi đầu giường khiến họ sợ hãi đến tột đỉnh, Có lẽ với anh sẽ không bao hiện hồn lên gặp Lan bởi anh sợ nếu gặp Lan anh sẽ không kìm nén được cảm súc của mình mà quên đi mục đích chính của mình.

Lại nó về Lan sau khi biết được sự thật đấy cô không thể nào tha thứ cho bố mẹ mình được, đêm nào cô cũng khóc khi mơ thấy anh không hiểu tại sao cô cứ mơ thấy anh như những gì cô đã trải qua những kỷ niệm cô cùng với anh cả cái chết của anh nữa anh đã đau khổ thế nào trước khi nhắm mắt. Nhưng lại còn đau hơn khi bố mẹ cô cũng mơ thấy anh rồi cả thấy anh nữa, rồi khi thấy bố mẹ cô hoang mang lo sợ như thế kiến cô càng đau giờ cô không biết làm gì để cho mình hết đau thương cứ đau như thế này thì làm sao mà chụi được, cô thì chụi được chứ bố mẹ cô chụi làm sao làm sao được.

Bạn đang đọc Duyên Nợ sáng tác bởi ngọctùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngọctùng
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.