Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên Hiệp Lô Đỉnh (1)

Phiên bản Dịch · 1498 chữ

Editor: Nhiếp Vô Ưu

Đau đớn qua đi, Minh Ca còn chưa kịp mở mắt lấy lại tinh thần, cánh môi đã bị người ta cắn cho một cái, đầu môi cô tê dại một trận, đầu ngửa ra sau theo bản năng trốn tránh, cổ ngay sau đó bị người ta giữ lấy.

Nháy mắt cả người Minh Ca như chìm vào trong nước, dường như tiếp theo cô sẽ hít thở không được mà chết, Minh Ca cố há miệng, đôi tay theo bản năng giãy ra khỏi cánh tay đang nắm chcặt cổ tay cô.

Nhưng tất cả đều vô dụng, cái tay kia giống như một khối đá không lay chuyển cố định trên cổ tay cô, cô thậm chí cảm thấy móng tay của mình đều phủi đi không dưới hoa ngân.

Cũng may, cái tay này không dùng lực mạnh như muốn bóp chết cô nữa.

Hơn nữa đại khái là phát giác cô sắp nghẹ chết, nên buông tha cho cô.

Minh Ca thở hắt một hơi, lục phủ ngũ tạng tham lam hít thở không khí.

Đại não rốt cuộc đã có thể vận chuyển, chỉ là ngay lập tức, Minh Ca liền cảm giác được dưới thân khác thường.

Thân thể, đang ở bị tiến vào..

Thân thể Minh Ca cứng đờ.

Thật ưu tang aa..

Vì cái gì mỗi lần cô tỉnh lại đều gặp loại phong cách quỷ dị này?

Tiếp theo lại đối mặt với cái thanh âm kia, cô nhất định phải nghiêm túc, mãnh liệt kháng nghị việc thân thể ký chủ bị nhập vào.

Như là cảm giác được Minh Ca thân thể cứng đờ, nam nhân bất mãn lại siết chặt cổ Minh Ca, cắt đứt luôn sự hít thở không khí mát mẻ của cô..

"Vừa mới không phải còn cầu xin ta sao, bây giờ còn giả bộ trinh tiết liệt nữ hửm? Chậc chậc, ở đây lại không có người khác, giả bộ cái gì chứ?"

"Tại sao không nói, tại sao không muốn ta, chẳng lẽ ngươi còn nhớ đến cái người sư phụ sư huynh kia của ngươi? Có ta còn chưa đủ? Còn nghĩ những cái dưa vẹo táo nứt?"

Minh Ca rất oan khuất a, cổ cô bị bóp nghẹn, hô hấp đều khó khăn, càng miễn bàn đến việc có thể lên tiếng a..

Thanh âm của nam nhân thật ra khá dễ nghe, thanh âm giống như châu ngọc va chạm, nhẹ miểu du dương, bất quá nếu không phải hắn nói với giọng bất kham tức giận như vậy, hẳn là sẽ có thể khiến người khác vì thanh âm này mà mê đắm.

"Thế nào, bị ta chọc trúng tim đen? Không nghĩ tới ngươi lại dơ bẩn như thế, danh môn chính phái nhập thất đệ tử, cũng chỉ như vậy!" Nam nhân phẫn nộ kịch liệt phát tiết lên cơ thể Minh Ca: "Ngươi không được nhớ bọn họ, ngươi đã quên rằng bọn họ đều vứt bỏ ngươi sao? Không đúng, bọn họ không những vứt bỏ ngươi, còn coi ngươi như vật phẩm đưa cho ta, hừ, ngươi chỉ là một trò cười, cũng cũng chỉ có ta mới miễn cưỡng sẽ xem, ngươi tự nhìn bộ dáng hiện tại của mình xem, ha.. thật là khó coi"

Minh Ca: .

Cô rõ ràng là cái gì cũng chưa nói a! Này nam nhân tự biên tự diễn, não thật lớn.

Dứt lời, nam nhân quay người Minh Ca quỳ phục trên giường, sau đó ở trước mắt Minh Ca huyễn hóa ra một mặt gương, hắn một tay đỡ lấy eo Minh Ca, một tay kia nên niết cằm cô, Minh Ca áp sát vào người hắn, hắn há mồm cắn lên bả vai cô một cái: "Mở to mắt ra, nhìn xem nữ nhân này nhục nhã bất kham đến thế nào!"

Minh Ca đổ mồ hôi đầm đìa, bị nam nhân hiếp bức mơ mơ hồ hồ mở to mắt, liền nhìn thấy rõ ràng gương mặt trong gương, trong gương, nữ tử tóc tai tán loạn, ngũ quan nhưng thật ra khá bình thường, chỉ là một đôi ngập nước mắt đặc biệt ấn tượng a, đại khái là bởi vì làm việc nam nữ, nữ tử tuy rằng cực lực cắn môi, nhưng má vẫn ửng hồng, mị ý phi dương nơi khóe mắt!

Kỳ thật trong gương càng nổi bật chính là gương mặt nam nhân đang gác cằm lên vai nữ tử.

Gương mặt tuấn mỹ, môi hồng răng trắng, ngũ quan sắc bén như đao rìu đục khắc, tinh xảo tuyệt mỹ tựa cửu thiên tiên nhân, ánh mắt màu hổ phách khẽ động, mơ hồ tỏa ra ánh sáng.

Đẹp đến so cái gọi là tuyệt sắc mỹ nhân còn muốn nhập mộc tam phân, nhưng lại có nhiều phần nghiêm nghị kiêu lãnh, cho nên dù có đẹp cũng khiến người ta mắt một cái là có thể từ ngũ quan của hắn hơi thở của hắn biết được hắn là nam nhân thế nào, mà không phải cái gọi là nhân yêu hoặc là yêu nhân.

So với mấy vị nam sinh nữ tướng Tiểu Thiên vương, người nam nhân này nháy mắt là có thể đè bẹp Tiểu Thiên vương.

Gương mặt nam nhân nữ nhân cùng xuất hiện trong gương, gương mặt nữ nhân so với lá cây còn muốn xanh hơn.

"Thế nào, chẳng lẽ hiện giờ mới phát hiện ta lớn lên rất tuấn mỹ?" Nam nhân hôn lên mặt cô "Cái người ngươi gọi là sư phụ kia có thể đẹp bằng ta sai?"

Thanh âm nhè nhẹ như lông vũ ở bên tai Minh Ca, hơi thở nóng bỏng phả vào tai cô, đầu Minh Ca trong nháy mắt nóng lên.

Cũng không biết là bị thanh âm nam nhân mê hoặc hay là bị gương mặt nam nhân này mị hoặc, hay có lẽ, kỹ thuật của nam nhân thật không tồi, Minh Ca cảm thấy mình vẫn luôn ở trạng thái đến đỉnh, muốn thanh tỉnh đầu óc cũng không được, chỉ cảm giác như một làn gió thổi qua khiến cô mơ màng!

Chi lễ Chu Công như vậy, Minh Ca cũng không từng lĩnh hội qua, có lẽ đây mới là cái gọi là hoan hảo!

Cũng không biết trải qua bao lâu, Minh Ca cảm bản thân giống như là say đến choáng váng, mặc kệ là thân thể hay là linh hồn đều bị nam nhân xoa dịu, không biết mệt mỏi theo nam nhân phóng đãng.

Sau đó, nam nhân cũng không có rời đi, hắn ôm Minh Ca đến phòng tắm nước nóng, cùng cô ở bên trong làn nước nóng chìm vào lạc thú sa đọa.

Một dòng nước ấm áp từ tay nam nhân đi vào trong cơ thể Minh Ca, tẩm bổ kinh mạch phế phủ của cô, thân thể giống như hạn hán bỗng gặp mưa rào, sảng khoái vô cùng.. nhưng thân thể đã mệt lả, Minh Ca liền ngất đi, chìm vào giấc ngủ

Khi tỉnh lại, trong phòng tối tăm, chỉ có một viên dạ minh châu ở góc phòng tỏa ra ánh sáng lờ mờ, Minh Ca nhìn qua lớp màn trên giường ra ngoài cũng không thấy người, cô thừa dịp này vội nhắm mắt tiếp nhận ký ức của ký chủ.

Thân thể của nguyên chủ có linh khí dư thừa, có thể là ở thế giới tu tiên, nguyên chủ tên là Tiết Minh Ca, mười tuổi có linh căn biến dị hệ băng, có thể trở thành nhập thấy đệ tử của chưởng môn Tô Uyên tại phái Thiên Kiếm trong tứ đại môn phái của Vân Tiên Giới, tư chất của nàng như vậy vốn nên ở trong môn phái nàng thuộc cấp trân bảo, ngày sau định có thể đắc đạo môn phái, rạng rỡ phi thăng, nhưng mà thể chất nàng lại là thuần âm, ngàn năm khó có được một ngộ thuần âm thể chất, chú định là cái vận mệnh lô đỉnh, chẳng sợ lại tu luyện, cũng bất quá là trở thành lô đỉnh cao cấp.

Phái Thiên Kiếm là danh môn chính phái, Tiết Minh Ca lại ở trước mắt bao người bị tra ra thể chất thuần âm, chưởng môn Tô Uyên sợ các phong trưởng lão vì tranh giành Minh Ca mà đánh nhau, mới thu nhận Tiết Minh Ca làm nhập thất đệ tử.

Chỉ là nội tình lúc đấy nhỏ quá, không được tiết lộ ra ngoài nên Minh Ca cũng không rõ lắm.

Tô Uyên thân là chưởng môn của danh môn chính phái, hắn cũng không giống như người khác, sẽ bởi vì thể chất lô đỉnh của Tiết Minh Ca mà tâm sinh oai niệm với nàng, càng không có kỳ thị hoặc là khinh thường nàng.

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ (Dịch) của Bổn Cung Vi Bàn

Truyện Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi demokun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.