Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba năm trước

Tiểu thuyết gốc · 1286 chữ

Về đến nhà, Bối Na nằm vật ra sô pha. Cả ngày làm việc vất vả cộng thêm có chút rượu vào người khiến cơ thể cô như muốn rụng rời. Cũng may ngày mai là chủ nhật, không phải đi làm, cô có thể ở nhà nghỉ ngơi.

Điện thoại trên bàn có cuộc gọi đến. Mở ra xem, là mẹ cô.

" Alo, Mẹ yêu quý !" 10h rồi. Sao mẹ cô gọi muộn thế nhỉ?

" Tiểu Na à, con dạo này thế nào?" Mẹ Bối quan tâm hỏi han.

"Con vẫn ổn, sao khuya rồi mẹ chưa ngủ?"

" Ai da... mẹ cũng chuẩn bị đi ngủ đây, nhưng đột nhiên nhớ ra có chuyện phải báo cho con nên mới gọi điện. Thứ tư tới con có bận gì không, con gái dì hai của con lấy chồng." Không đợi Bối Na đáp bà Bối đã nói tiếp: " Nếu không có việc gì thì con cố gắng sắp xếp thời gian về nhà một chuyến."

" Vâng, vậy để con sắp xếp. " Thứ tư à... Hình như hôm đấy công ty không có việc gì, cô có thể xin nghỉ một hôm.

" Được, vậy mẹ đi ngủ đây, con cũng đi ngủ sớm đi. Trời sang thu bắt đầu lạnh rồi, ra ngoài nhớ giữ ấm, đừng để bị cảm... cũng đừng làm việc vất vả quá, chú ý nghỉ ngơi..." Trước khi cúp máy, bà Bối còn không quên nhắc nhở con gái mình.

Nhìn màn hình điện thoại tối đen mà Bối Na không khỏi bật cười. Người mẹ này của cô lần nào cũng thế, lần nào gọi điện cũng nhắc nhở đủ thứ mặc kệ những lời này đã được bà nói rất nhiều lần. Thật sự coi cô như đứa trẻ 3 tuổi mà.

Cô còn nhớ hồi bé, mỗi lần ra khỏi nhà, mẹ cô thường bắt cô mang theo một chiếc ô và một ít bông băng. Lúc đấy bà bảo, ô dùng để khi trời bất chợt mưa, còn bông băng dùng khi cô chẳng may bị ngã. Lớn lên tí nữa, khi đã có điện thoại rồi, thay vì bắt cô chuẩn bị hết cái này đến cái kia thì bà sẽ thường xuyên gọi điện nhắc đi nhắc lại đến mức cô có thể thuộc lòng. Khi đó cô còn cảm thấy rất phiền, mỗi lần bà gọi tới cô đều dùng thái độ không mấy vui vẻ để đáp lại. Nhưng sau này, lúc cô đã ra ngoài bươn trải với cuộc sống mới cảm thấy lúc đấy bản thân đáng ghét đến nhường nào.

Day day huyệt thái dương đau nhức, Bối Na chậm chạp đi vào phòng tắm. Tắm rửa xong, người cô đã thoải mái hơn rất nhiều. Uống thêm một cốc nước rồi chuẩn bị đi ngủ. Nằm trên chiếc giường mềm mại, Bối Na nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.

...

Cùng lúc đó, trong một căn biệt thự cao cấp. Người đàn ông ngồi sau bàn làm việc đang chăm chú nhìn chiếc vòng trên tay. Không ai biết Lục Thần đã ngồi như thế này bao lâu, cũng không ai biết tại sao anh lại nhìn chiếc vòng chăm chú như thế... Mọi người đều không biết... riêng chỉ có mình anh. Mảng kí ức gần như đi vào quên lãng nay lại được khuấy động.

Ba năm trước...

Ban đêm trời se lạnh, đường lớn không còn một bóng người, chỉ còn một vài chiếc xe chạy vụt qua mang theo những vệt sáng le lói. Hôm nay công ty có việc đột xuất, ngồi suốt mấy tiếng trong phòng họp, đến hơn 9h công việc mới tạm ổn. Lục Thần mệt mỏi lái xe về nhà. Đang chạy xe trên đường khóe mắt anh khẽ liếc thấy một cô gái co người ngồi trên băng ghế ven đường, mặt vùi vào hai đầu gối, xung quanh là vỏ lon bia được vất ngổn ngang. Ban đêm vắng vẻ không một bóng người sao lại có một cô gái ở đây?

Tò mò tạt xe vào ven đường, Lục Thần mở cửa xuống xe. Bước chân anh đi về phía cô gái, đến gần mới thấy bả vai cô ta run run, tiếng khóc dần lọt vào tai anh.

" Này, cô không sao chứ?" Anh nhẹ giọng hỏi.

Nghe thấy tiếng anh, cô gái ngừng khóc trong giây lát rồi ngẩng phắt đầu lên " Đàn ông các người đều không phải là đồ tốt. Cút hết đi!"

"..." Gì vậy, chả lẽ anh gặp phải người điên sao???

" Cô nên về nhà thôi, ban đêm một mình ở ngoài đường rất nguy hiểm." Lục Thần tốt bụng nhắc nhở. Nhưng có vẻ đối phương không hề quan tâm đến lòng tốt của anh

" Tôi có làm sao thì liên quan gì đến anh. Tôi bảo anh cút đi cơ mà."

"..." Hừ, nếu cô ta thích ở đây một mình thì anh cũng không cần bận tâm làm gì.

Tức giận xoay người bước đi. Nhưng đi chưa được hai bước thì tay áo anh bỗng được níu lại. Cô gái nước mắt nước mũi tèm lem ngước lên nhìn anh:

" Này, anh đi đâu đấy, ai cho anh đi."

"..."

" Sao các người đều không cần tôi, tôi đã làm gì sai chứ???" Khuôn mặt cô ta rất đáng thương.

Lục Thần bắt đầu thấy mệt mỏi. Anh cố gắng gỡ bàn tay đang nắm chặt lấy tay áo mình ra nhưng không được. Có ai nghĩ tới anh lại xui xẻo đến mức gặp phải một con ma men giữa đêm hôm vắng vẻ thế này chứ.

Mệt mỏi và bất lực, Lục Thần để mặc cho người ta kéo tay áo mình. Cô gái có được người tâm sự, bắt đầu lải nhải đủ thứ. Khi ấy, qua lời kể đứt quãng, anh đã phần nào hiểu được câu chuyện của cô gái này.

Thì ra là một người thất tình mượn bia giải sầu. Anh bắt đầu nhìn kĩ khuôn mặt của cô gái. Đôi mắt vì khóc nhiều mà sưng lên như hai hạt hạnh nhân, khuôn mặt ửng đỏ, lời nói thì đứt quãng, thỉnh thoảng lại nấc lên từng hồi. Rất đáng thương.

Lục Thần mềm lòng ngồi xuống chỗ trống còn lại trên băng ghế. Anh chậm rãi lắng nghe những gì cô gái nói, thỉnh thoảng đáp lại một vài câu. Nghe rồi, nghe mãi... anh cũng bắt đầu tâm sự chuyện của mình. Anh kể về quãng thời gian khi anh học cấp 3, rồi lên đại học, đến khi anh tốt nghiệp và có một công việc ổn định. Có lẽ vì áp lực về công việc, về cuộc sống hay vì đã kìm nén quá lâu mà anh có thể ngồi tâm sự với một người xa lạ không hề quen biết này.

Ánh đèn đường khẽ chiếu sáng lên hai bóng lưng với nhiều tâm trạng trong cái se lạnh thoảng qua của từng cơn gió.

Sau hôm đấy, hình ảnh cô gái cứ bám riết lấy tâm trí anh. Khi đi qua đoạn đường đó anh thường khẽ nhìn sang băng ghế mà hai người từng ngồi. Nhưng không lần nào anh bắt gặp cô gái ấy nữa.

Thời gian cứ thế trôi, khi mọi thứ đều bắt đầu ngủ yên, cuộc sống đã đi vào quỹ đạo thì hôm nay, anh gặp lại cô, sau ba năm. Nhưng... có vẻ như cô không nhớ anh là ai.

Trên môi Lục Thần xuất hiện một nụ cười chua chát.

Bạn đang đọc Hương Vị Tình Yêu sáng tác bởi nguyethasohoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyethasohoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.