Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm hiểm

Phiên bản Dịch · 996 chữ

Ba tầng thủ đoạn, chỉ có pháp kiếm phía sau mới là sát chiêu.

Tất cả động tác này đều hoàn thành trong nháy mắt, sắc mặt Chu Khai Định nghiêm nghị, lạnh lùng.

Liễu Nhược Mai thấy sóng lớn đánh tới, tay phải vung lên, mấy đóa hoa đào xuất hiện, kiều diễm ướt át, lơ lửng trước người Liễu Nhược Mai, phóng thẳng đến sóng lớn.

Hoa đào, sóng lớn ầm ầm gặp nhau, hoa đào nở rộ, cánh hoá xoay tròn bao phủ sóng lớn.

Sóng lớn vỡ vụn, hóa thành dòng nước, không còn uy thế, hoa đào cũng hóa thành lưu quang màu hồng, tiêu tán.

Còn chưa đợi Liễu Nhược Mai thở phào nhẹ nhõm, theo sóng lớn vỡ vụn, gai băng ẩn phía sau lộ ra.

Không có sóng lớn che lấp, Chu Khai Định phóng vụt tới cũng bại lộ trước mặt Liễu Nhược Mai.

Liễu Nhược Mai nhíu mày, điều khiển Yên La Chướng chia làm hai, một nửa hoá thành dải lụa màu hồng nhạt, cuốn tới Chu Khai Định.

Một nửa khác vẫn bảo vệ trước người, ngăn cản gai băng, chỉ là yếu ớt hơn rất nhiều.

Lúc Yên La Chướng phân đôi, Chu Khai Định tìm được điểm yếu của Yên La Chướng, ngón tay vừa động, Phục Thương Kiếm bắn ra, tốc độ cực nhanh.

Phục Thương kiếm như sao băng ban ngày, hóa thành một đạo quang ảnh, hung hăng đâm vào điểm yếu của Yên La Chướng, khói hồng tản ra, không thể ngăn cản Phục Thương Kiếm nữa.

“Không!”

Đôi mắt Liễu Nhược Mai như muốn nứt ra, Phục Thương Kiếm phá vỡ ngăn cản, đâm vào vai trái Liễu Nhược Mai.

Dải lụa màu trắng mất khống chế, lần nữa hoá thành làn khói, trở lại trước người Liễu Nhược Mai, dung hợp với một nửa kia.

Liễu Nhược Mai chịu một kích này, thương thế càng nặng, miệng phun ra máu tươi, bay ngược ra, chỉ có thể miễn cưỡng khống chế Yên La Chướng mỏng manh đang bay tán loạn bảo vệ quanh thân.

Chu Khai Định thấy một kích có hiệu quả, khống chế Phục Hoàn Kiếm vốn định công kích lần nữa, nhưng lại phát hiện Thiên Dưỡng đạo nhân đuổi theo phía sau đã đến.

Tâm thần khẽ động, triệu hồi Phục Thương Kiếm, treo quanh người, bảo trì đề phòng.

Liễu Nhược Mai tuyệt vọng bất an, thù hận trong lòng càng sâu, xen lẫn một chút hối hận, biết trước như vậy...

Kẹp giữa hai người, Liễu Nhược Mai như dê vào miệng hổ, không còn cơ hội trốn thoát.

Thiên Dưỡng đạo nhân thấy Liễu Nhược Mai trọng thương, ngừng lại, chắp tay nói với Chu Khai Định: "Thủ đoạn của đạo hữu thật không tệ, nhưng bây giờ ta sẽ bắt yêu phụ này.”

Nói xong, trên mặt hắn hiện ra ý cười, nhìn về phía Liễu Nhược Mai nói: "Ta vốn định ra khỏi động phủ mới ra tay lấy tính mạng các ngươi, các ngươi cũng xứng chạm vào bảo vật thuộc về ta.”

"Chỉ là không ngờ bị ngươi ra tay trước, thiếu chút nữa đã hại chết ta, tốt, rất tốt!”

Ý cười biến mất, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm.

Nói xong, hắn lại thâm trầm nói với Chu Khai Định: "Đạo hữu thiếu chút nữa đã giết chết người ta muốn giết, ta nên báo đáp đạo hữu như thế nào đây?”

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên ra tay, linh khí hoá thành bàn tay khổng lồ vọt thẳng về phía Chu Khai Định và Liễu Nhược Mai.

"Nhất Khí Cầm Nã Đại Thủ Ấn.”

Sắc mặt Chu Khai Định ngạc nhiên, tuy rằng ngay từ đầu hắn đã cảnh giác với Thiên Dưỡng đạo nhân, nhưng vẫn kinh ngạc khi hắn đột nhiên ra tay.

"Quả nhiên là một tên điên."

Chu Khai Định tức giận thầm mắng, vốn không muốn giao thủ cùng Thiên Dưỡng đạo nhân, tuy hắn ta không ở trạng thái đỉnh phong, mình lại có Mặc Huyền tương trợ.

Nhưng Thiên Dưỡng đạo nhân dù sao cũng là tu sĩ Luyện khí hậu kỳ, không biết có ẩn dấu thủ đoạn gì không, nếu khiến mình và Mặc Huyền gặp nguy hiểm, vậy cực kỳ không sáng suốt.

Chỉ là hôm nay lại không thể không ra tay.

Mặc Huyền cũng hơi kinh ngạc, không hiểu được mạch não của người này.

Sẵn sàng chuẩn bị ra tay.

Chu Khai Định khống chế Phục Hoàn Kiếm bay về phía trước, xuyên tới xuyên lui, cắt bàn tay khổng lồ kia ra, chỉ là sắc mặt trắng bệch mấy phần, cộng thêm lúc trước đấu một trận cùng Liễu Nhược Mai, hiện giờ pháp lực đã bị tiêu hao hơn phân nửa.

Liễu Nhược Mai bị Chu Khai Định đâm một kiếm, vốn đã là nỏ mạnh hết đà, bây giờ lại bị Thiên Dưỡng đạo nhân đánh trúng một chưởng, Yên La Chướng lập tức tan rã, cả người bị đánh rơi xuống đất, mất đi khí tức, không rõ sống chết.

Không quan tâm Liễu Nhược Mai như thế nào, Chu Khai Định một chiêu phá vỡ bàn tay khổng lồ, không lùi mà tiến, bùa trong tay hiện lên, bắn về phía Thiên Dưỡng đạo nhân.

Thiên Dưỡng đạo nhân nhịn không được mà bật cười: "Chút thủ đoạn nhỏ đó, có thể làm gì được ta?”

Pháp lực trên người chấn động, tràn ra khỏi thân thể, nhanh chóng hoá giải bùa chú đột kích.

Pháp khí trong tay hắn ngưng tụ thành một thanh cự phủ màu vàng kim, bổ về phía Chu Khai Định.

"Cự Phủ Thuật."

Chu Khai Định bị tập kích bất ngờ nhanh chóng bấm quyết, pháp lực trên người bắt đầu khởi động, liên tục bày ra ba tầng thủy kính hộ thuẫn trước người.

Bạn đang đọc Gia Tộc Tu Tiên: Ta Làm Trấn Tộc Linh Thú (Bản Dịch) của Triều Bắc Hải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yuri254
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.