Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu hoạch, chữa thương

Phiên bản Dịch · 1085 chữ

"Ai~"

Thấp giọng thở dài một câu, Chu Khai Định không nghĩ nhiều nữa, chỉ là quyết tâm trong lòng lại nặng thêm vài phần.

Sờ soạng thi thể Thiên Dưỡng đạo nhân một lần, Chu Khai Định có chút buồn bực, trong lòng muốn hộc máu, Thiên Dưỡng đạo nhân ngoại trừ một ít linh thạch, những pháp khí bùa chú đan dược khác đều không có, lần này lỗ nặng rồi.

“Thật là một tên điên!”

Chu Khai Định lại mắng một câu, nếu không phải đầu óc người này có vấn đề, làm sao có thể biến thành bộ dáng như bây giờ.

Không chỉ làm cho mình mất mạng, còn làm cho Chu Khai Định cùng Mặc Huyền đều bị thương không nhẹ, quả thực là hại người hại mình.

Cũng may trong túi trữ vật còn có một môn công pháp, tên là Nhiên Pháp bí thuật.

Chu Khai Định đại khái lật xem một lần, xác định đây là nguyên nhân tu vi Thiên Dưỡng đạo nhân tăn vọt chỉ trong nháy mắt.

Lại nhìn bí pháp mấy lần, không khỏi có chút vui vẻ, buồn bực ban đầu xua tan không ít.

Mặc dù môn bí thuật này khiến cơ thể tổn hại không ít, nhưng cũng là một môn bảo mệnh cực tốt, vừa vặn có thể dùng để lấp đầy bảo khố trong nhà, gia tăng nội tình gia tộc.

Chỉ là ngoại trừ môn bí thuật này, công pháp và thuật pháp mà Thiên Dưỡng đạo nhân tu luyện lại hoàn toàn không thấy.

Thiên Dưỡng đạo nhân cường đại có thể thấy rõ, công pháp tu luyện làm cho Chu Khai Định cực kỳ thèm thuồng, kết quả, lật qua lật lại túi trữ vật nhưng hoàn toàn không tìm ra được.

Tặng một tấm Thiêu Đốt phù cho Thiên Dưỡng đạo nhân, Chu Khai Định lại đi tới chỗ Liễu Nhược Mai.

Gom lại đống Yên La Chướng rải rác khắp nơi, tuy rằng pháp khí này bị tổn hại nghiêm trọng, Chu Khai Định cũng không biết chữa trị như thế nào.

Nhưng cũng có thể mang nó đi bán, đổi lại một ít linh thạch.

Tiếp theo lại mở túi trữ vật của Liễu Nhược Mai ra.

Phát hiện bên trong ngoại trừ một ít vật phẩm nữ nhân dùng, còn có Đào Hoa Hoặc Tâm Quyết mà Liễu Nhược Mai tu luyện.

Mở Đào Hoa Hoặc Tâm Quyết xem một chút, tuy rằng môn công pháp này chỉ có vài thuật pháp, nhưng một môn Độn thuật trong đó lại cực tốt, hoàn toàn không tầm thường.

Nhưng Chu Khai Định lại cảm thấy tiếc hận, chỉ vì môn công pháp này là tà công, thải dương bổ âm, không phải môn công pháp đứng đắn, như vậy không thể cho gia tộc dùng, chỉ có thể tìm cơ hội bán đi.

Ngoại trừ những thứ này, cũng chỉ có một tàn phiến kỳ lạ khiến Chu Khai Định chú ý, tàn phiến không phải vàng không phải ngọc, nhưng lại to bằng bàn tay, mang theo một vài hoa văn kỳ dị.

Chu Khai Định suy đoán, có lẽ đây chính là vật mà ngày đó Thiên Dưỡng đạo nhân đòi.

Mò mẫm hồi lâu, không có thu hoạch gì, Chu Khai Định chỉ có thể cất nó vào trong túi trữ vật, đợi này sau tính tiếp.

Hai người này đều không phải là nhân vật đơn giản, lại vì mảnh tàn phiến này mà đánh nhau sống chết, có lẽ còn có nhiều người bởi vậy mà chết.

Tuy rằng không rõ đây rốt cuộc là vật gì, nhưng cũng khiến Chu Khai yên tâm, nghĩ ngày sau điều tra thêm một chút, có lẽ có thể tìm ra chút manh mối.

Xử lý xong một vài thứ không cần thiết, lại kiểm kê số lượng bùa chú đan dược tiêu hao lần này.

Lúc này Chu Khai Định mới ngưng thần cảm nhận vết thương trong cơ thể, lúc trước vì ngăn cản công kích của Thiên Dưỡng đạo nhân, hắn đã thúc dục pháp lực trong cơ thể đến cực hạn.

Pháp lực cuồn cuộn như thế đương nhiên sẽ phá nát kinh mạch.

Chu Khai Định cười khổ, bộ dáng này, chỉ sợ nếu một tu sĩ Luyện khí sơ kỳ xuất hiện cũng đủ để lấy mạng hắn.

Nơi này động tĩnh lớn như vậy cũng không nên ở lại lâu, chỉ có thể tìm chỗ chữa thương khác.

Chịu đựng kinh mạch đau đớn, Chu Khai Định hơi kích phát pháp lực, tìm một phương hướng mà đi.

Mấy canh giờ sau, Chu Khai Định ngừng lại, nơi này đã cách đủ xa, có lẽ sẽ không hấp dẫn người khác đến.

Lại quan sát hoàn cảnh chung quanh, nhìn dấu vết không có người lui tới, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, tìm một chỗ yên tĩnh, lật tay một cái, xuất hiện ba lá cờ nhỏ màu xám tro.

Rót pháp lực vào trận kỳ, cắm vào ba nơi khác nhau, tạo ra một màn thanh quang nhàn nhạt, bao phủ khu vực hơn mười thước chung quanh Chu Khai Định.

Tiểu Tam Nguyên Trận này chỉ có chút tác dụng chống muỗi côn trùng dã thú cùng cảnh giới, lực phòng ngự không phải quá mạnh, Chu Khai Định làm vậy thật ra cũng là muốn tăng thêm chút thủ đoạn bảo vệ mà thôi.

Lấy ra một viên đan dược, nuốt vào trong bụng, Chu Khai Định khoanh chân ngồi xuống, chậm rãi cảm thụ dược lực phát ra, chữa trị kinh mạch bị tổn thương.

Vài ngày sau.

Chu Khai Định mở hai mắt ra, thở ra một ngụm trọc khí, cảm thụ kinh mạch trong cơ thể, khá hài lòng.

Mấy ngày chữa thương đã ôn dưỡng kinh mạch bị thương trở lại bình thường, pháp lực toàn thân cũng đã khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, khí thế vững chắc, không còn chật vật.

Chu Khai Định đứng dậy, tiện tay bấm pháp quyết, làm sạch thân thể một lần, lúc này mới phất tay triệu hồi ba cây trận kỳ, thu vào trong túi.

Cảm thụ được Mặc Huyền vẫn đang ngủ say trong ống tay áo, thấy trạng thái của hắn vẫn tốt, cũng không quấy rầy, lấy bản đồ ra nhìn một chút, đi về phía Trường Sinh cốc.

Bạn đang đọc Gia Tộc Tu Tiên: Ta Làm Trấn Tộc Linh Thú (Bản Dịch) của Triều Bắc Hải
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yuri254
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.