Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị vào Nam thôi!

Tiểu thuyết gốc · 1213 chữ

“Em gõ anh bây giờ?”

“Cái con lùn một mẩu như mày mà đòi gõ đầu tao á?”

Anh Quân nhìn chằm chằm tôi, ờ anh cao thì hơn em cái gì?

Tôi cao 1m58, anh ý cao 1m80:)

Xung quanh tôi toàn là người không lồ ei!

Anh ấy cầm quyển Hồi Kí Vanitas đập cái bốp vào đầu tôi, ủa anh biết em mãi mới mua được không?

Tôi cầm ngay quyển Truyện cổ Andersen dày cộp gõ vào đầu anh:)

Xong việc thì tôi chạy luôn vào phòng, thiên đường cụa tôiii!

Nendoroid này, goods này, poster và manga:3

Ừ cái bạn trước màn hình, bạn biết rồi đó, tôi thì những người ghét gọi là wibu, thân thiện thì người thích anime.

Ôi Levi, Manjirou, Shinichiro, Ramune

Chồng ơi em về rồi nàyyy!

“Nguyệt ơi ra ăn cơm con ơi!”

Mẹ tôi mở cửa phòng gọi to, tôi nhanh chóng thay bộ quần áo ở nhà rồi chạy ra ngoài.

Bàn ăn thực sự rất nhiều đồ luôn, và đặc biệt là…

Ăn Lẩu!

Tôi vui vẻ nhanh chóng ngồi xuống ghế cạnh ông anh tôi, mùi lẩu Thái thơm lừng luôn!

Khói bốc lên nghi ngút, cũng có khá nhiều đồ được thả vào rồi, tôi mắt sáng lên gắp mấy miếng đậu phụ thả thêm vào nồi.

Ý ẹ, trên bàn có bò này, ốc này, hàu này, cua này, tôm này:3

Hải sản chắc chắn là ngon vì nhìn bằng nửa con mắt cũng biết là bố tôi mua.

“Này, chẳng phải mày thích ăn đậu à?”

Anh Quân gắp hai miếng đậu vào bát tôi, chầm chậm nói.

Tôi cười cười, dùng đũa chia chia phần đậu ra rồi hỏi:

“Cũng biết em thích ăn đậu cơ?”

Anh tôi nhìn tôi, mặt kiểu khinh bỉ nói:

“Tao còn lạ. À, tao gửi code để lấy vé sang Zalo cho rồi nhé, chiều 1h thì ra sân bay đi, dù 2h mới bay.”

Ô đặt thật này?

2 tiếng sau, 12h30 phút chiều

“Bố, mẹ, con đi đây, tuần này con vào trong Nam với anh Long nên không về nhà đâu nhé!”

Tôi vừa đi giày vừa nói, chạy luôn ra ngoài.

Anh tôi dừng xe lại trước mặt tôi, hạ cửa kính xuống nói:

“Lên xe, tao chở mày ra sân bay.”

Tôi kiểu: Ồ:)

Anh ấy xuống mở cốp sau ra, để vali của tôi lên.

Tôi nhanh chóng trèo lên ghế phụ, để anh ấy cất vali cho tôi.

Anh ấy cất xong vali thì lên xe, khởi động rồi đi luôn.

Tôi quay sang nhìn anh ấy, hỏi:

“Anh, cái vé lần này gần bằng hai tháng lương của em đấy?”

Anh vẫn tiếp tục lái xe, với lấy cốc Gongcha bên cạnh đưa tôi, đáp:

“Nó bằng một phần nhỏ trong tháng lương của tao thôi, đi xa thì ngồi chỗ tốt một chút. Tao bảo thằng Long nó đón mày rồi đấy, mà nghe nó bảo sẽ đưa bạn gái đi đón mày đấy.”

Tôi cắm ống hút vào, vừa uống vừa nói tiếp:

“Ồ, chị dâu à?”

Anh chuyển cần số, đáp:

“Ờ, nghe nó bảo là hiền lành lắm các thứ, tao thì không tin, nên lần này mày check em dâu cho tao đi. Chúng nó bảo là đợt này nếu được thì về cùng mày, ra mắt phụ huynh rồi tháng 12 cưới đấy.”

Tôi sặc luôn, anh quay sang nhìn rồi hỏi:

“Có sao không đấy?”

Và xong chúng tôi cứ nói về chuyện đấy cho đến khi đến sân bay.

“Bai bai!”

Xem nào, đi check in đã…

Tôi nhanh chóng tìm quầy check in của hạng thương gia, kí gửi hành lý rồi sang phòng chờ.

phòng chờ thương gia

A, chị Linh gọi.

Tôi nhanh chóng bắt máy.

đã kết nối

Chị Linh quản lý: “Alo Nguyệt à em?”

Bé yêu đáng sợ: Em đây, sao thế chị?

Chị Linh quản lý: “Lần này bị cáo mời hai người bào chữa, là em và một người khác, cậu ta đi cùng chuyến với em đấy!”

Bé yêu đáng sợ: “Thế cậu ta tên là gì?”

Chị Linh quản lý: “Trần Hạ Phong, bằng tuổi em.”

Bé yêu đáng sợ: “À…cậu ta cùng khoá với em hay sao ấy…”

Chị Linh quản lý: “Thế chị gửi số cậu ta sang cho em nhé, tập hợp rồi đi cùng nhau luôn.”

Bé yêu đáng sợ: “Mà từ từ đã, mấu chốt là sao chị biết?”

Chị Linh quản lý: “Chúng ta mới hợp tác với văn phòng Tần Minh, sao có thể không biết?”

Bé yêu đáng sợ: “Vậy thế đã, gửi sang cho em đi.”

đã kết thúc

Hừm…

A, lại một người nữa gọi.

Số này giống số chị Linh vừa gửi sang thế nhỉ?

Nghe máy đã.

đã kết nối

Mộc Nguyệt: “Moshi moshi?”

Hạ Phong: "Xin chào, tôi là Hạ Phong, cô là Mộc Nguyệt, đúng không?”

Mộc Nguyệt: “Là tôi, anh đang ở đâu thế?”

Hạ Phong: “Tôi đang ở phòng chờ thương gia của Vietnam Airlines, cô đang ở đâu?”

Mộc Nguyệt: “Tôi cũng đang ở đó, ở khu bánh ngọt ấy.”

Hạ Phong: “Tôi đến ngay. Cô mặc váy màu đen, đúng không?”

Tôi vội bỏ điện thoại xuống, nhìn xung quanh rồi quay ra sau.

Một người mặc áo sơ mi đen đi về phía tôi, gật đầu nói:

“Tôi là Trần Hạ Phong, lần đầu gặp mặt.”

Ồ, người này…

“Tô Mộc Nguyệt, lần đầu gặp mặt.”

Đẹp trai ạ:)

Tóc đen mượt, mái dài để lộ một khoảng trán, mũi cao vừa với ngũ quan trên mặt, không bị phô, nhưng mà tóc giống Levi thật sự:3

Ây nhưng mà…

Cậu ta cao mét bao nhiêu đấy?:)

Mình cao 1m58, thì tầm này cũng phải ngang ngang ông Quân.

Cậu ta hơi cúi xuống nhìn tôi, nói tiếp: “Chúng ta đi thôi, đến giờ lên máy bay rồi.”

Tôi gật gật, nhanh chóng đi theo cậu ta.

Lần này chúng tôi đi trên Airbus 330 của Vietnam Airlines.

Hai người bọn tôi cầm vé di chuyển đến cổng vào máy bay.

Tôi là C1, còn cậu ta là A1.

Nhưng mà, A1 là ghế cạnh cửa sổ!

Muốn ngồi cạnh cửa sổ cơ…

Tôi lôi nguyên cái bộ mặt u ám đấy đến lúc ngồi xuống ghế.

“Có muốn đổi chỗ không?”

“Hả?”

Tôi quay sang người ngồi cạnh mình rồi hỏi.

Cậu ta hỏi lại:

“Cô muốn đổi chỗ không?”

Tôi rất nhanh chóng gật đầu lia lịa, chúng tôi rất nhanh đã đổi chỗ với nhau.

Sau khi nhìn cửa sổ được một lúc thì máy bay chuẩn bị cất cánh, tôi liền thắt dây an toàn rồi chuyển điện thoại sang chế độ máy bay.

Tôi chán nản tựa lưng vào ghế, lấy tai nghe ra đeo lên.

Sau độ khoảng 5-10 phút gì đấy thì máy bay cất cánh thành công, có một chị tiếp viên đẩy xe đến gần, hỏi tôi muốn dùng gì không.

À và vâng, tôi bỏ tai nghe ra rồi lấy một cốc coca:3

Hehe, đơn giản là vì tôi mang mấy hộp bimbim Oscar đi, có coca uống chẳng phải rất ngon sao!

Bạn đang đọc Giấc Mộng Pháp Luật sáng tác bởi ayase_2537
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ayase_2537
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.