Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự tát một phát

Tiểu thuyết gốc · 921 chữ

"Ta!?!" Cái...cái gì chứ! Chắc có nhầm lẫn ở đây rồi! Đúng rồi! Mơ, đích thị là mơ. Tiểu ngẩn ngơ gật gật hài lòng với giả thuyết của mình. Mơ mà có thể gặp được mỹ nam như vậy quả nhiên là may mắn a. Đông Phương Kỳ thực sự không chịu nổi nữa rồi. Hắn muốn đánh nữ nhân này, thực sự hắn trong đời chưa bao giờ cảm thấy giận dữ như vậy. Trực tiếp gầm lên" Hoàng hậu!!"

Tiểu ngân ngơ giật mình một chút, thiệt tình, mỹ nam này chưa già mà đã lẫn sao, có phải hay không mắt nhìn không rõ? Mi tâm hơi nhăn lại, uỷ khuất nhìn mỹ nam trên đài cao, hơi bực mình nói "Mỹ nam a~ có phải nhầm người rồi không?"

Hí.....

Toàn bộ người trong Đại điện hít vào một ngụm lãnh khí. Cơ thể họ đều run rẩy, còn thiếu nước sủi bọt mép ngất thôi. Gọi Hoàng Thượng là mỹ nam, thiên a ...chuyện đại nghịch bất đạo gì đây. Cái này đừng nói là một cái đầu, mười cái vẫn chưa đủ đền tội a. Triệu Thái Anh quỳ rạp trên đấy, khuôn mặt thái sơn ngàn năm không đổi có chút co rút. Có chút ngoài ý muốn của hắn, rốt cuộc nàng ta toan tính điều gì?

Mỹ nam!?!

Đông Phương quốc chủ cảm thấy vị ngái ngái dâng lên cổ họng, từ khi sinh ra đến bây giờ, lần đầu tiên có kẻ dám châm chọc hắn như vậy. Suýt chút nữa động thủ đánh nữ nhân này, chợt biểu hiện nhỏ nhoi của Triệu Thái Anh lọt vào mắt hắn, lửa giận ngùn ngụt phút chốc vơi đi phần nào, xem ra hắn không phải là người duy nhất . Trấn tĩnh bản thân lại, phất tay "Các khanh lui đi, Diệu thái y, khanh qua xem chút cho hoàng hậu"

Tiểu ngân ngơ có chút bất đắc dĩ nhìn đám người rời đi, lại có chút khó hiểu nhìn lão già đang dấm dúi đưa tay bắt mạch cho nàng. Đảo mắt quan sát xung quanh phát nữa, nàng bây giờ đang cảm thấy rất chân thực, một chút là mơ cũng không giống. Đại sanh rộng lớn, trang hoàng lộng lẫy, đậm đặc mùi phong kiến cổ xưa. Mỹ nam ngồi trên long ỷ bằng vàng quý phái, mỹ thực mỹ, ba ngàn tóc đen búi lên một nửa, ưu nhã thanh cao, long bào cao quý. Ân, rất giống hoàng thượng trong mấy cái phim cổ trang nàng hay xem, không, có khi còn chân thực gấp vạn lần trên màn ảnh.

Mà khoan....

Phong kiến ?

Cổ trang ?

Hoàng thượng ?

Hoàng.....hoàng hậu?

Nhìn lão già đang run rẩy bắt mạch cho nàng, trực tiếp bỏ qua thái độ sợ hãi của hắn, nàng nhỏ giọng hỏi "Này...ta thực sự là Hoàng hậu?"

Diệu thái y âm thầm khinh bỉ trong lòng, người có cháy thành tro ta cũng nhận ra, tất nhiên chỉ là lời trong lòng, ngoài mặt vẫn cung kinh nói "Hoàng hậu nương nương chính là Hoàng hậu nương nương"

Chát!

Tiểu ngẩn ngơ tay còn lại tự tát vào mặt mình một cái thật mạnh. Cảm giác đau nhức từ má truyền đến, ân...rất đau. Vậy không phải mơ..

Nàng đã xuyên qua!

Thật sự đã xuyên qua!

Nhìn Hoàng hậu tự tát chính nàng, Đông Phương Kỳ có chút giật mình. Nàng ta rốt cuộc biến thành cái dạng gì? Đánh mắt ra hiệu cho Diệu thái y, ngay lập tức Diệu thái y quỳ gối xuống nói " Bẩm Hoàng thượng, Hoàng hậu mạnh đập ổn định, ngoài trừ tổn thương ở trán, không có bất cứ điều gì bất thường. Thần e rằng, tổn thương ở trán đã ảnh hưởng đến trí nhớ của nương nương. Cái này.....Thần cũng thúc thủ vô sách a..."

"Có khả năng hay không trí nhớ quay về?" Đông Phương Kỳ nhàn nhạt hỏi, lời của Diệu thái y hắn đương nhiên tin tưởng, lão cũng đã theo hắn 20 năm rồi. Chỉ là chuyện của Dương Thiên Lệ có ngoài ý muốn, nhưng dù sao nàng ta vẫn còn giá trị.Diệu thái y đưa tay vuốt chòm râu bạc phơ, mặt đăm chiêu suy nghĩ. Nửa ngày mới âm trầm cất lời "Có thể! Nhưng cũng tùy thuộc vào vận khí của nương nương a! Thần đã gặp không ít những trường hợp hỏng đầu, có người bình phục, có người không. Chuyện này không thể nói trước được a"

Có người mới hỏng đầu! Cả nhà người đều hỏng đầu!

Tiểu ngân ngơ âm thầm chửi rủa, nhưng hiện tại nàng có thể làm gì được a. Bây giờ nói nàng không bị hỏng đầu...Ai tin? Chả nhé nói nàng là từ tương lai hay từ thế giới khác tới.....Có mà nàng sẽ bị đem đi hỏa thiêu ngay tức khắc. Ài .....im lặng là vàng a. Dù thân thế hoàng hậu có gì đi chăng nữa, nàng phải sống dưới thân phận đó thôi, tùy cơ ứng biến vậy.

Đông Phương Kỳ hơi nhướn mày, hỏng đầu? Có lẽ hắn phải chuẩn bị cách khác rồi. " Người đâu! Truyền lệnh của trẫm! Hoàng hậu thân thể bất an, hiện tại điều tra chưa đủ chứng cớ. Giờ không thể ở trong lao ngục, đặc xá cho Hoàng hậu chuyển vào lãnh cung trong quá trình điều tra. Khâm thử!"

Bạn đang đọc Giản Dao sáng tác bởi Lism2307
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lism2307
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.