Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cùng đi với quỷ

Phiên bản Dịch · 1812 chữ

"A, người anh em tỉnh ngủ rồi nhỉ! Vẫn ổn chứ?"

Trong lúc hai người nói chuyện, một chàng trai tóc ngắn ngồi hàng phía trước Lữ Thanh, quay đầu lại cắt ngang họ. Hai người giật mình, ngẩng đầu nhìn lại, người thanh niên trông cực kỳ sáng sủa đẹp trai, trên khuôn mặt là nụ cười thân thiện, có vẻ khá quan tâm tình trạng sức khỏe của Lữ Thanh.

"Ài, ngủ một giấc xong đã tốt lên khá nhiều, cảm ơn anh."

Trả lời xong Lữ Thanh liền vội dò hỏi: "Đúng rồi, chúng tôi lần đầu tiên tới nơi này chơi đấy, có thể cho hỏi một chút nơi có chỗ nào đặc sắc? Chúng tôi nghĩ nên tham khảo một chút." Hắn không dám hỏi quá nhiều, chỉ có thể hỏi bóng gió, hy vọng có thể kiếm được chút thông tin hữu ích.

"Ấy, tới khách sạn này rồi thì tất nhiên là đi ngâm suối nước nóng rồi! Ngồi xe cả ngày, tôi sắp chết mệt rồi đây này. Nghe đâu suối nước nóng của khách sạn Sâm Lâm Ôn Tuyền là loại suối có nhiều khoáng chất hữu ích, thư giãn tâm thần rất tốt. Không những thế còn có thể nướng BBQ, câu cá,... rất nhiều trò vui."

Cô gái ngồi cạnh đột nhiên chen vào nói, nhìn qua không lớn lắm, buộc tóc đuôi ngựa rất dễ thương.

Đái Thời Khải nhân đó liền lên tiếng: "Hai người trông trẻ quá, hình như đều là học sinh nhỉ?"

Thanh niên đẹp trai vừa cười vừa trả lời: "Đúng vậy, chúng tôi tám người thuộc một tổ, vừa mới thi đại học xong, mọi người liền đăng kí đi chơi cho đỡ căng thẳng, coi như là chuyến đi cho tốt nghiệp đi! Ta là Tô Bạch, còn đây là người ngồi cùng bàn, Chu Oánh."

Lữ Thanh và Đái Thời Khải cùng với mấy học sinh cấp 3 nói chuyện một lúc liền thôi. Mỗi người riêng phần mình nhanh chóng suy nghĩ, chọn lọc và xử lí đống thông tin vừa thu thập được.

"Các bạn, đằng trước chính là đích đến, khách sạn Sâm Lâm Ôn Tuyền! Mọi người mau thu dọn hành lý thật tốt, chuẩn bị xuống xe."

Hướng dẫn viên du lịch Tiểu Điền vừa nói xong, các hành khách trên xe cầm hành lý bắt đầu lục tục xuống xe, chỉ có hai người Lữ Thanh và Đái Thời Khải sắc mặt nghiêm trọng, bởi vì họ biết từ bây giừo trở đi, chuyến đi chết chóc, chính thức bắt đầu!

Sau khi xuống xe, hai người liền cẩn thận xem xét khách sạn trước mắt. Đây là một khách sạn lớn rất hiện đại, so với khung cảnh núi cao rừng già xung quanh lại có chút không cân xứng. Bên ngoài khách sạn sơn toàn bộ một màu đen sì, nhìn qua thấy diện tích cực kỳ rộng lớn, có tới 10 tầng lầu. Đi vào trong đại sảnh khách sạn, mọi người càng thêm kinh ngạc lẫn vui mừng.

Đại sảnh cực kỳ lộng lẫy tráng lệ, bên trong khách sạn xây dựng theo phong cách Đông Nam Á, chính giữa đại sảnh là đài phun nước, dưới ánh đèn chiếu xuống càng thêm đẹp đẽ cùng huyền ảo. Hướng dẫn viên Tiểu Điền đi vào khách sạn rồi sắp xếp tất cả ở lại sảnh chính chờ một lúc, còn mình đi vào trước xử lý phòng ở cho mọi người. Nếu không phải vừa mới trải qua việc khủng khiếp ở trên xe, Lữ Thanh có khi sẽ thật có loại cảm giác vui sướng khi đi du lịch vui chơi.

"Anh Thanh, anh có thấy hai người cùng đoàn với chúng ta kia không, từ lúc mới xuống xe đến giờ luôn nhìn chằm chằm hai ta!"

Đái Thời Khải đi đến ghé sát vào tai Lữ Thanh nói thầm.

Từ ánh mắt của Đái Thời Khải nhìn sang, Lữ Thanh quả thật phát hiện có hai người đàn ông luôn nhìn về phía mình. Nếu nhớ không lầm thì hình như hai người nọ là người thanh niên đọc sách cùng tên béo mập ngồi cạnh ngấu nghiến đồ ăn vặt . Vừa nghĩ xong, hai người kia như đọc được ý nghĩ Lữ Thanh hướng về phía hắn mà đi tới.

"Anh Thanh, thế này có việc gì không?"

"Không sao cả, tùy cơ ứng biến."

Trực giác nhạy bén cho hắn biết, hai người này cùng du khách khác có gì đó không giống nhau.

"Xin chào! Tôi cùng bạn đến chơi, các cậu cũng là hai người, không bằng chúng ta hợp thành một tổ 4 người, được chứ?"

Nói chuyện là chàng trai đọc sách: "Tôi gọi là Từ Chân, đây là Lão Đào."

"Chào hai người."

Lão Đào một bên chào hỏi, một bên nhét vào trong miệng một nhúm khoai chiên cắt lát, quả là một tên mập ham ăn.

Lữ Thanh cẩn thận suy nghĩ một hồi rồi vẫn lựa lời từ chối của thanh niên: "Cảm ơn ý tốt hai người, nhưng hai ta vẫn muốn tự mình du lịch hay là hai người tìm những nhóm khác đi."

Đái Thời Khải vội vàng xen vào: "Có chút xấu hổ nha, chúng tôi là một đôi anh em rát thân thiết đó, muốn hưởng thụ thế giới riêng của hai người một chút!"

Vừa nói xong, ánh mắt hung tợn của Lữ Thanh đã nhìn chằm chằm vào hắn, bởi vì âm thanh nói chuyện khá lớn, những người xung quanh nghe được cũng chăm chú nhìn vào họ rồi khẽ xì xào bàn tán làm Lữ Thanh cảm thấy rất khó chịu. Đái Thời Khải làm như không có biết mình đang bị mọi người nhìn đến, vẫn ngây ngô cười ha hả Lữ Thanh vộ vàng lôi hắn định rời đi. Ngay lúc hai người đang xoay người định trốn thì Từ Chân nhẹ nhàng nói một câu làm hai người như bị điện giật toàn thân sửng sốt một hồi.

"Hai người hẳn cũng là Người Phá Mộng."

Người Phá Mộng, không phải là cách nói của Không Gian với chính mình sao? Thì ra nhiệm vụ lần này còn có đồng minh! Lữ Thanh lập tức quay phắt lại bắt lấy tay Từ Chân mà nhẹ giọng hỏi: "Hai anh cũng là thành viên tham gia nhiệm vụ? Còn nữa, làm soa hai người biết được thân phận của chúng tôi?"

Lão Đào kinh ngạc nói với Từ Chân: "Mày nhìn quả không sai, hai người mới này có tố chất cao hơn những người trước rất nhiều nha! Không mất bao lâu mà có thể làm quen được quy tắc của Không Gian."

Từ Chân mỉm cười với hai người: "Đúng thế, các cậu là người mới bình tĩnh nhất mà tôi từng thấy, từ trên xe tới giờ cũng không hề để lộ ra điều gì bất thường, người bình thường đi vào Không Gian Quỷ Mộng đều sẽ bị lệ quỷ trong này dọa nạt một lần. Đây là sở thích đặc biệt của Không Gian, lấy việc này ép buộc Người Phá Mộng tin tưởng sự tồn tại của mình."

"Mà đại đa số Người Phá Mộng sau khi bị đe dọa, hoặc là không thể chấp nhận làm làm loạn khóc lóc, hoặc là lừa mình dối người, sống chết không tin tưởng sự tồn tại của Không Gian. Đại đa số người thì đã bị dọa đến ngu ngốc, sợ hãi rụt rè. Thậm chí còn có những người mất kiểm soát không khống chế được lý trí mà làm ra hành động điên rồ ngu xuẩn vi phạm quy định, cuối cùng bị Không Gian giết chết."

"Chỉ có hai người các cậu, từ lúc đi vào đây đến giờ, tiếp nhận hiện thực rất nhanh. Được nửa đường bọn tôi liền chú ý đến các cậu cùng du khách khác không giống nhau, vẫn luôn lặng lẽ quan sát và thảo luận, hơn nữa lúc trước giới thiệu nhiệm vụ đã ghi chú rõ ràng lần này có bốn người thực hiện, vậy nên chúng tôi liền có thể xác định thân phận hai cậu. Làm người đi trước, nếu có thể giúp được chúng tôi sẽ giúp, hai người có tố chất thật quá tốt, tôi cũng không muốn bọn cậu chết trong lần nhiệm vụ đầu tiên của mình."

Sau đó Từ Chân kiên nhẫn giảng giải cho hai người một chút sự việc: Bọn họ là được Không Gian Quỷ Mộng lựa chọn ngẫu nhiên làm Người Phá Mộng. Không Gian sẽ trong lúc ta ngủ say liền kéo vào trong Quỷ Vực, đồng thời giới thiệu các loại nhiệm vụ. Mỗi 12 giờ đêm, dù cho các cậu có buồn ngủ hay không, đều sẽ bị cưỡng ép đi vào giấc ngủ. Mà trong nhiệm vụ nguy hiểm trùng trùng, vì trong mỗi một nhiệm vụ đều có tồn tại lệ quỷ! Chúng có thể tùy ý giết chóc Người Phá Mộng tham gia nhiệm vụ, trong nhiệm vụ hầu như không có phương pháp nào khả thi để có thể chống lại quỷ hồn tàn sát, cách duy nhất đó là tìm được đường sống trong nhiệm vụ, như vậy mới có thể sống sót được.

Hoàn thành nhiệm vụ, ngày hôm sau 6 giờ sáng sẽ tỉnh dậy bình an, bằng không, một khi bị chết trong nhiệm vụ, thì ngoài hiện thực cũng sẽ tử vong, biến mất hoàn toàn khỏi thế giới này! Đáng nói hơn chính là Người Phá Mộng không giống với người thường khi mơ ngủ, các cậu bị thương trong nhiệm vụ vẫn sẽ cảm nhận được đau đớn ở trên cơ thể đang ngủ say, nhưng dù cho mấy cậu có bị thương nghiệm trọng cỡ nào, chỉ cần có thể cầm cự đến lúc nhiệm vụ hoàn thành, Không Gian sẽ tự động chữa lại cho mọi người lành lặn như thường.

Không mất bao lâu liền xử lí xong lời Từ Chân, Lữ Thanh lập tức hỏi một vấn đề: "Vậy mấy anh làm sao biết được số người thực hiện nhiệm vụ lần này?"

"Chỉ cần là Người Phá Mộng lâu năm, trước mỗi nhiệm vũ, dòng chữ máu đều sẽ cho biết rõ số lượng người tham gia. Người lâu năm là những người đã hoàn thành phá giải nhiệm vụ hai lần trở lên . À ừ, độ khó nhiệm vụ cùng với số lượng người thực hiện, thời gian thi hành là có liên quan, số người càng nhiều, thời gian càng ít, cũng nói rõ rằng độ khó càng lớn, tỉ lệ hi sinh của Người Phá Mộng cực kỳ cao."

Bạn đang đọc Nửa Đêm Quỷ Nhập Mộng của Mạc Đạo Mộng Hồn Dao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HCTver2
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.