Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu giết chóc

Phiên bản Dịch · 2545 chữ

"Nhiệm vụ lần này, thời gian có 5 ngày, 4 người tham gia, nói cách khác, độ khó của nhiệm vụ không phải là rất cao?"

Lữ Thanh sau một hồi trầm tư mở miệng.

Lão Đào lại đem một nhúm khoai lát chiên ném vào trong miệng, mồm miệng ngồm ngoàm mà lẩm bẩm: "Theo lý thuyết thì đúng là thế, nhưng thực tế có lẽ lại không phải thế."

"Người anh em, lời này là có ý gì?"

A Khải nghe có chút không hiểu ý Lão Đào.

"Là thế này, nếu Người Phá Mộng thực hiện nhiệm vụ đều là người mới, như thế độ khó của nhiệm vụ đúng thật là không cao, tỉ lệ sống sót sẽ khoảng 50-60%. Nhưng mà nhiệm vụ lần này, tôi cùng Lão Đào đều là người lâu năm có kinh nghiệm. Không dám giấu giếm, tôi lần này là lần thứ 4 làm nhiệm vụ, Lão Đào cũng đã 3 lần. Nói cách khác, nhiệm vụ lần này với người mới như các cậu phải nói là cực kỳ... nguy hiểm."

Lữ Thanh cùng A Khải cả kinh. Không thể tin nổi chính mình lần đầu đã dính phải nhiệm vụ khó khăn cao đến như vậy!

"Nhưng các cậu cũng đừng quá nhụt chí, xem xét ở khía cạnh khác, người lâu năm là những người có nhiều kinh nghiệm, người mới gặp được người lâu năm, chỉ vận may không quá kém thì cũng có thể thuận lợi vượt qua được nhiệm vụ lần đầu tiên."

Từ Chân nói không sai, những người lâu năm có thể sống sót ở trong Không Gian, ngoại trừ những thành phần có vận may nghịch thiên chiếm số lượng vô cùng ít ỏi ra thì đại đa số mọi người đều có kĩ năng cùng thủ đoạn của riêng bản thân. Bằng trực giác nhạy bén cùng bộ não thông minh, họ phân tích, tìm kiếm ra đường sống trong nhiệm vụ, dẫn dắt toàn đội chạy thoát, sống sót trong nhiệm vụ. Đương nhiên cũng có không ít người lâu năm lạnh lùng ích kỷ, dùng người mới đi dò đường, đem tính mạng người mới coi như đá đặt chân cho một mình mình bỏ trốn. Tất nhiên, Từ Chân và Lão Đào chính là thể loại đầu tiên trong những người lâu năm nhờ trí tuệ mà sinh tồn.

"Dù thế chúng ta cũng không thể buông lỏng cảnh giác, không bao giờ có chuyện Không Gian sẽ giao cho ngươi nhiệm vụ mà nhẹ nhàng liền có thể vượt qua. Một khi có người không cẩn thận kích hoạt đường chết, như thế kết quả cuối cùng chính là toàn bộ đều chết."

Từ Chân lên tiếng làm hai người lâm vào trong suy nghĩ, Lữ Thanh vỗ vai A Khải mà nói:

"Nào, anh em, lấy tinh thần chiến game của chúng ta ra đi, không đến giờ phút cuối cùng, quyết không bỏ cuộc."

"Được, anh Thanh, điều xấu nói lên trước lúc sau nạn qua, anh cũng cũng đừng có mà ra đi trong trò chơi này nha!"

Từ Chân cùng Lão Đào nhìn nhau mỉm cười, không khí nặng nề cũng vì vậy mà trở nên nhẹ nhàng vui vẻ hơn không ít.

"Để mọi người đợi lâu rồi! Ta đã chuẩn bị tốt để mọi người dọn đồ vào phòng rồi. Mời đến đây nhận vòng tay cùng thẻ phòng mọi người ơi!"

Nghe theo sự sắp xếp của Tiểu Điền, mọi người nhanh chóng phân chia thành hai người một tổ, cũng tức là mười tổ, ứng với mười phòng, mỗi tổ đều nhận được một cái thẻ phòng riêng.

Hướng dẫn viên du lịch lại phát cho từng người một chuỗi vòng tay. Tấm thẻ gỗ ở giữa vòng tay có khảm con chip điện tử, khi mọi người đi ngâm mình trong suối nước nóng, mỗi người đều có một tủ chứa đồ riêng biệt chứa quần áo hoặc các vât dụng quý giá, mà vòng tay này chính là chìa khóa của tủ chứa đồ. Làm như vậy vừa nhanh chóng tiện lợi lại còn đảm bảo an toàn không sợ mất cắp, mọi người nức nở khen dịch vụ khách sạn không ngớt miệng. Hướng dẫn viên cũng cẩn thận dặn dò: "Nhất định phải cất giữ đồ dùng bản thân thật tốt, nếu làm mất vòng tay hoặc thẻ phòng, tự cá nhân chịu trách nhiệm bồi thường khách sạn ạ."

"Hiện tại là 10:20, 2 tiếng tiếp theo mọi người được tự do hoạt động, có thể nghỉ ngơi tại phòng hoặc thỏa sức ngâm mình trong suối nước nóng. Tầng một bên trái đại sảnh là khu tắm vòi hoa sen cùng khu thay đồ, mọi người có thể rửa mặt hoặc tắm rửa tùy thích, trong phòng thay quần áo có thang máy thông thẳng tới tầng 9 và tầng 10 có bể ngâm nước nóng ."

"Thang máy phía bên phải đại sảnh có thể thông thẳng tới phòng của khách sạn. Tầng 2 là phòng ăn, mỗi ngày 7:00 sáng, 12:30 giữa trưa và 18:30 chiều mọi người tập hợp ăn cơm ở nhà ăn đúng giờ, thời gian ăn uống là 1 tiếng, quá thời gian không chờ thêm, mong mọi người chú ý nắm rõ để phân bố lịch trình cho hợp lý. Tầng 3 đến tầng 7 đều là phòng khách sạn cho du khách ở lại. Tầng 8 là phòng tạp thể thao cùng khu vui chơi, tầng 9 và tầng 10 là bể suối nước nóng, hơn nữa, tầng 10 không chỉ có suối nước nóng trong nhà, mà còn có bể lộ thiên nữa nha."

Lữ Thanh và A Khải nhìn tấm thẻ phòng một chút, sau khi hỏi hướng dẫn viên du lịch nơi phòng khách sạn. Mới biết họ được chia đến phòng 606, hai người Từ Chân ở 609. Vì là cùng trong một đoàn du lịch nên mọi người đều tập trung tại tầng 6. Còn đây là cách xếp phòng mà hắn tìm hiểu được:

Phòng 601: Mã Cần, Trương Hàm (hai người trung niên ngồi hàng ghế đầu)

Phòng 602: Ngô Quỳnh, Lưu Hạo (mấy đứa ngồi chơi game hàng ghế thứ 3)

Phòng 603: Tô Bạch, Trương Lực (đoàn 8 học sinh)

Phòng 604: Chu Oánh, Hứa Điềm (đoàn 8 học sinh)

Phòng 605: Hà Tâm Mỹ, Khương Bình (hai cô gái trong hàng thứ 2)

Phòng 606: Lữ Thanh, Đái Thời Khải

Phòng 607: Triệu Nam, Lưu Mộng Tuyết (đôi tình nhân trong đoàn 8 học sinh)

Phòng 608: Tiền Phong, Tôn Tư (đoàn 8 học sinh)

Phòng 609: Từ Chân, Lão Đào

Phòng 610: Lý Lâm Lâm, Vương Hàng (cặp người yêu trong hàng 2)

Bốn người một chút tâm tình đi thưởng thức cảnh đẹp cũng không có, nhanh chóng đem vòng tay cùng thẻ phòng ném vào trong túi xách rồi quyết định trước đi về phòng ở sắp xếp tốt hành lý, rồi sau lại cùng nhau thảo luận những hành động sắp tới cần làm.

Lúc rời khỏi đại sảnh, Lữ Thanh quan sát thoáng qua một lần, ngoại trừ đôi tình nhân nhỏ kia cùng với hai người lãnh đạo chọn đi về phòng trước thì những người khác đều thẳng tiến tới bể ngâm suối nước nóng.

"Hướng dẫn viên! Anh không đi ngâm suối nước nóng sao?"

A Khải thấy Tiểu Điền đứng một mình ở bên cạnh liền có ý tốt hỏi han.

"Ha ha, tôi không được đâu, đây là dịch vụ được chuẩn bị sẵn cho riêng mọi người mà."

Hướng dẫn viên du lịch Tiều Điền mỉm cười quỷ dị, rồi xong hắn tàn nhẫn liếm liếm môi mà rằng, "Chúc chúng mày chơi vui vẻ, chúng ta sẽ gặp lại sau 5 ngày nữa. Đấy là nếu bọn mày còn sống để rời khỏi đây. Ha ha ha ha ha ha!"

Nói xong Tiểu Điền liền xoay người rời đi, khóe miệng vẫn giữ nguyên nụ cười ghê rợn kia.

Lữ Thanh và A Khải sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thi ra hướng dẫn viên luôn nói cười vui vẻ hòa đồng với mọi người từ đầu đến giờ cũng là một con lệ quỷ!

Từ Chân vỗ vai hai người mà nói: "Mấy cậu cũng thấy rồi đó, lệ quỷ ngụy trang quả đúng là quá chân thật, trừ phi là bọn nó tự ý lộ ra thân phận thật, nếu không, bằng mắt thường là không thể nhìn thấy được."

Như vậy thì con lệ quỷ đang ẩn náu trong đám du khách, dùng đôi mắt thèm thuồng nhìn những con người kia, rốt cuộc là ai...

Trong phòng 610.

"Chồng yêu à, ngồi xe một ngày em sắp chết mệt rồi này, em đi vào tắm rửa trước nhé, xong rồi lên giường nghỉ ngơi một lát đã."

Lý Lâm Lâm vừa nói vừa kéo rèm che lại, đồng thời cởi quần áo ra. Nàng ta cùng Vương Hàng là một đôi người yêu đang tình cảm nồng thắm, lần này nhân dịp thời gian nghỉ rất dài liền cùng nhau đi du lịch, hưởng thụ thời gian riêng tuyệt đẹp của hai người, cũng gần gần như tuần trăng mật vậy.

Nhìn dáng người thướt tha uyển chuyển của Lý Lâm Lâm từ đằng sau,, Vương Hàng nuốt nước bọt đánh ực: "Lâm Lâm, hay là chúng mình tắm chung đi."

"Đáng ghét! Em không thèm tắm với anh đâu!"

Nói xong Lý Lâm Lâm liền đóng cửa phòng tắm lại.

"Oa, không hổ là khách sạn 5 sao, đến phòng tắm cũng rộng lớn xa hoa như thế này."

Cô nàng xem xét một chút, phát hiện trong phòng tắm có một cái gương lớn. Trong gương, cô thấy trên chóp mũi mình có một điểm đỏ tươi nhỏ nhỏ.

Lý Lâm Lâm có chút không vui: "Bực mình nhỉ, trên mặt lại có một cái mụn. Xấu quá đi!"

Sau đó cô bước lại bồn tắm, vặn mở vòi hoa sen bắt đầu tắm rửa. Lâm Lâm cũng không hề biết rằng, trong lúc mình đang vô tư thoải mái, hình ảnh của chính mình trong tấm gương kia cũng không chuyển động, "Lý Lâm Lâm" sắc mặt nhợt nhạt trắng bệch, ánh mắt tà ác cùng âm độc liếc nhìn chằm chằm vào thân hình của cô đang ung dung tắm rửa...

Vương Hàng chờ đợi một lúc, sau khi nghe được tiếng nước chảy liền len lén đi đến ạnh cửa, định bụng nhân lúc Lý Lâm Lâm đang tắm làm cái mà ai cũng biết là cái gì đó nhưng không ai nói ra.

"Kẹttt"

Cánh cửa đã được Vương Hàng nhẹ nhàng vặn ra.

"Nhìn lén cho no mắt trước đã."

Vường Hàng nở nụ cười đáng khinh, thật cẩn thẩn mà kéo ra một khe cửa vừa đủ để mắt mình có thể nhìn vào trong. Trong tích tắc hắn mới ngó đầu vào, đối diện hắn là một khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt oán độc nhìn chằm chằm vào hắn không chút rời mắt.

"Con mẹ nó!"

Vương Hàng bị dọa sợ tới mức ngã ngửa ra sau. Cánh cửa chợt bị kéo ra, Lý Lâm Lâm mình bọc khăn tắm, cười mắng: "Cho anh nhìn lén, bị dọa đáng đời! Còn dám tái phạm nữa không?"

"Không dám nữa! Bà trẻ à, em làm anh sợ quá!"

Vương Hàng vỗ vỗ ngực, trong lòng vẫn sợ hãi đứng lên.

Lý Lâm Lâm không chút bận tâm nhảy lên giường nghịch điện thoại, Vương hàng nhìn cặp đùi ngọc trắng muốt nhỏ thon kia, chỉ cảm thấy trong người nóng bừng khó chịu. Vừa định nhào lên "mần thịt", thì lại bị Lý Lâm Lâm ép đi tắm rửa. Vội vàng chạy vào phòng tắm, đóng cửa lại, trong lòng lại có chút vui sướng hí hửng.

"Hừm, tại sao trong phòng lại có mùi tanh?"

Vương Hàng vừa lẩm bẩm vừa kéo rèm che ra, thì bị cảnh tượng trước mặt dọa sợ một lần nữa: Bạn gái hắn Lý Lâm Lâm, hiện giờ hai mắt trợn trừng, cơ thể bị bẻ cong 90 độ quỳ gối trong bồn tắm. Khớp hàm cửa cô ấy cũng bị bẻ ra, đầu lưỡi cùng bị rút ra ngoài, máu tươi đỏ lòm vung vãi trên khuôn mặt máu thịt be bét.

"A!"

Vương Hàng sợ hãi kêu lên một tiếng nhưng lại lập tức che miệng lại. Bởi vì, bạn gái của mình đã chết trong phòng tắm này, vậy bên ngoài kia, "Lý Lâm Lâm" là cái gì? Vương Hàng chỉ thấy càng nghĩ càng sợ, đũng quần lại cảm thấy vừa ấm vừa ướt, hóa ra là đã sợ tiểu ra quần.

Hắn nhanh chóng chạy lại đem cửa phòng tắm khóa trái. Tuy ở chung với thi thể bạn gái thì quá khủng khiếp nhưng mà Vương Hàng càng thêm sợ hãi người "bạn gái" ở ngoài kia.

"Anh yêu à, vẫn còn chưa tắm xong sao? Người ta không chờ nổi nữa đâu đó."

Phía bên ngoài, giọng nói của "Lý Lâm Lâm" vang lên. Vương Hàng giờ phút này sợ hãi tột độ, bởi vì âm thanh này cực kỳ lãnh lẽo, không hề nhận ra chút tình cảm con người nào cả.

"Ơ kìa? Anh yêu, tại sao lại khóa cửa? Anh mở cửa ra đi! Mở cửa ra! A!!! Mày mở cửa ra nhanh!!"

Cùng với tiếng gào tức giận của ả đàn bà kia, Vương Hàng cũn bị dọa khóc, hắn sống chết không chịu mở cửa, bên ngoài "Lý Lâm Lâm" đã bắt đầu điên cuồng đập cửa. Sức mạnh của nàng rất lớn, Vương Hàng cảm thấy cửa sắp bị phá nát đến nơi. Lúc mà hắn đã tuyệt vọng định buông tay chờ chết, ngoài cửa đột nhiên yên lặng không động tĩnh. Vương Hàng không dám hành động bất cẩn, cố gắng khống chế cảm xúc, bình tâm tĩnh trí, khoảng năm sáu phút sau, bên ngoài vẫn chỉ có sự im lặng cùng với lặng im, hắn lấy hết can đảm mở cửa cái kẹt...

Bên ngoài không có bất kỳ thứ gì.

"Tách!"

Một giọt mồ hôi lạnh lăn trên trán hắn rơi xuống đất làm hắn giật cả mình. Nhẹ hít sâu một hơi, nơm nớp lo sợ nhẹ mở cửa, đúng lúc hắn chuẩn bị thoát ra ngoài, một giọng nữ lạnh lẽo không hề mang cảm xúc vang lên bên tai hắn: "Hì hì, anh yêu, em tìm được anh rồi."

Vương Hàng cứng người lại, liếc mắt qua cái gương trên vách tường, một người phủ nữ mặc váy đỏ đang bám trên lưng mình, đôi tay nhợt nhạt không chút huyết sắc ôm lấy cổ hắn, đầu nghẹo xuống vuông góc với bả vai Vương Hàng. Người đàn bà mặt đầy máu tươi, tóc xõa tung vô cùng kinh dị, đôi mắt đỏ lòm cũng nhìn chằm chằm vào chính mình ở trong gương...

"A!!"

Cửa phòng tắm lại một lần nữa khép lại.

Bạn đang đọc Nửa Đêm Quỷ Nhập Mộng của Mạc Đạo Mộng Hồn Dao

Truyện Nửa Đêm Quỷ Nhập Mộng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HCTver2
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.