Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20: Rắc rối

Tiểu thuyết gốc · 2419 chữ

- Nè! Thủy Tiên ! - Đại Long gọi khi đang đi vào phòng.

- A ! Hả ! Có chuyện gì ? - Thủy Tiên giật mình.

- Có bận không ?

- À ! Không !

- Chơi game đi !

- À ! Được !

Sau đó thì 2 người vào phòng Thủy Tiên để chơi trò chơi nhiều người. ( trong sáng lên nha =)) )...

- Múa hay quá ! Cậu hack à ? - Thủy Tiên nói.

- Đâu có ! Điều kiện để múa flo là.... Hihi ! - Đại Long nói .

- Đồ đáng ghét ! - Thủy Tiên đỏ mặt.

- Nè cẩn thận !

- A ! (Double kill)

- Haha !....

Khi đi cùng gia đình Thủy Tiên, Đại Long phát hiện ra 1 điều thú vị. Hàn Trương và Thủy Tiên đều đã từng tu luyện, còn Hồ Tuyết thì... rất bất ngờ nha !

Hàn Trương cũng mới chỉ là Võ Sĩ, miễn cưỡng là Võ Sư, xem ra ông ấy không có thiên phú tu luyện rồi. Như mà Thủy Tiên lại đã Linh Sư cấp 1, hay là Võ Tướng sơ kỳ.

Theo Đại Long nhớ thì trước đây, hồi còn sống ở quê Đại Long, Thủy Tiên không hề có chút biểu hiện nào là Võ giả cả. Cô nàng hoàn toàn bình thường, sức lực yếu như bao cô bé khác cùng lứa, chỉ có điều là rất nghịch thôi. Có nghĩ là cô nàng mới chỉ tu luyện được nhiều nhất là 4 năm thôi.

Với kinh nghiệm, kiến thức của mình, Đại Long phân tích, nếu là 1 người có thiên phú luyện võ vào mức bình thường thì cũng phải mất hơn 10 năm để bước vào Linh Sĩ với điều kiện linh khí của trái đất. Những kẻ võ giả Đại Long từng đối đầu kia cũng phải tầm hơn 20 đến 40 tuổi, nhưng cũng chỉ tầm Võ Sĩ đến Võ Tôn, cũng chỉ có vài kẻ là Võ Tướng, Võ Quân, tức Linh Sĩ. Mà hai người Tô Lê Chí và Lê Minh Bắc cũng phải tầm 70,80 tuổi mới bước vào Linh Sư tức là Võ Vương. Những kẻ này Đại Long nhìn ra thiên phú cũng không hề tầm thường, xem căn cốt cho thấy là họ từ nhỏ đã luyện võ rồi.

Chỉ cần những phân tích này cũng có thể thấy được, Thủy Tiên là 1 thiên tài tu luyện. Đến đây, Đại Long lại nhớ tới người kia, nàng ấy cũng là thiên tài, 1 siêu cấp thiên tài. Nếu như Arious phải dựa vào Hắc Ám mà tiến đi, thì nàng lại dự vào thiên phú của mình mà sánh vai cùng hắn, rồi tu vi cũng vượt trên hắn.

Một người bình thường muốn tu thành Chân Linh Thiên Giả thì cũng phải mất 8, 9 nghìn năm. Nhưng Arious chưa tới 1000 tuổi đã là Chí Tôn Thiên Giả, cảnh giới mà ai cũng ao ước, mà chỉ sau 5 năm nàng cũng đạt đến cảnh giới tương đương hắn, rồi 1 bước vượt qua hắn.

Hôm nay, Thủy Tiên khá ít nói. Có lẽ là còn xấu hổ về chuyện tối qua. Việc này Đại Long sẽ không nhắc lại, không trêu bạn nha ! Nhất là đây là 1 việc khá nghiêm túc !

Đại Long là lão hồ ly sống hơn nghìn năm với cái tính lươn lẹo của ác ma. Cậu cũng nhận ra với tính cách của Thủy Tiên, cô sẽ không gọi điện chỉ để tỏ tình người khác 1 cách rụt rè. Hơn nữa, tối đó, cậu nghe ra được tiếng của 1 người vừa mới ngừng khóc. Mắt Thủy Tiên hình như còn hơi thâm.

Khi cậu liếc nhìn 3 người nhà Thủy Tiên. Cậu bắt gặp nét u buồn, ảm đạm trong đôi mắt họ. Nhất là vợ chồng hai người Hàn Trương. Họ buồn khi thấy con gái họ vui vẻ.

Tại sao lại vậy ? Đại Long rất nhạy cảm về vấn đề tình cảm gia đình. Cậu cảm nhận được sự lo lắng trong đôi mắt họ. Chắc chắn đã có chuyện xảy ra. Đại Long hỏi và được biết, hôm trước Thủy Tiên đi thủ đô Thiên Long, hôm đó là đại thọ 90 tuổi của cố Thủy Tiên nên là nàng phải về để chúc thọ. Nhưng xem ra là đã có chuyện gì đó.

Những vết thương rõ ràng là do chiến đấu tạo thành, Đại Long chỉ cần dùng thần niệm kiểm tra là biết. Vết thương cũng không hề nhẹ, có chỗ trật khớp. Có lẽ là do tỉ võ mà thành. Dù sao gia tộc võ thuật có giao lưu cũng là chuyện bình thường. Nhưng mà ai ở cái tuổi 15, 16 có thể làm 1 võ tướng bị thương được, trưởng bối tất nhiên không được tham gia rồi.

Cứ cho là Thủy Tiên mới luyện võ nên còn chưa có kinh nghiệm thực chiến đi. Nhưng mà hồi nhỏ, nhỏ này có tập đó, đánh người không ít đâu, ngay cả chính Đại Long cũng ăn không ít đau khổ nha ! Với lại Thủy Tiên có lẽ là đã chịu ủy khuất gì rồi. Thế nên việc Thủy Tiên bị thương chắc chắn là không bình thường rồi.

Có lẽ nào là... cái này cũng có lý ha... xem ra sống lâu vào đọc tiểu thuyết cũng có lợi phết... Nhưng mà có này có gì hay chứ ?

- Thủy Tiên là bạn thân của ta ! Không những vậy, nàng còn có thể là... ! Nếu như tên nào dám đụng đến nàng, bắt nạt nàng ! Hắc Ám Ma Quân nay sẽ cho biết thế nào là địa ngục ! - Đại Long thầm nghĩ.

Nói đi cũng phải nói lại, thật ra 1 phần làm Thủy Tiên rụt rè và ít nói là do Đại Long cứ thỉnh thoảng là ngắm nàng. Tên này cứ nhìn say đắm vào mắt Thủy Tiên, chỉ đến lúc nàng chú ý mới thu lại. Làm nhiều lần nên cũng bị Thủy Tiên chú ý, làm cho cô nàng đỏ mặt 1 phen. Cứ lẩn lẩn tránh tránh Đại Long.

Đại Long lúc đầu cũng hay ngắm đôi mắt Thủy Tiên. Có lúc cậu thẫn thờ hồi tưởng. Nhưng sau đó thì ít dần. Đại Long nhận ra dù cả hai đều có đôi mắt giống nhau, như mà tính cách 2 người lại hoàn toàn khác nhau.

Nàng ấy là 1 người thùy mị, hiền dịu, mang theo 1 vẻ yên tĩnh như ánh trăng trên trời, lấp lánh và quý phái đó là phong cách quý tộc chuẩn mực thời xưa.

Còn Thủy Tiên lại là 1 người hay nói hay cười, chút tinh nghịch, vui tính, đó là tính cách của 1 cô nàng tuổi teen ngày nay, năng động, cá tính. Cả hai người gần như trái ngược. Một xinh đẹp, thầm lặng như mặt hồ, một sôi động và lộng lẫy như lễ hội.

Dù là vậy, nhưng mà Đại Long vẫn có cảm giác với Thủy Tiên. Trái tim của cậu vẫn rung động trước đôi mắt đó. Nó vẫn mang lại cảm giác quen thuộc đáng yêu khó hiểu, xuất phát từ tận đáy lòng....

Tối hôm đó, Đại Long lại tiếp tục tu luyện, như lại đi ngủ sớm. Sáng hôm sau, quả nhiên là Đại Long bị con nhóc rắc rối napf đó đập cửa, may mà không đến mức ngáp ngắn ngáp dài. Hồi trước toàn là Thủy Tiên đứng trước cửa nhà gọi đi học không. Mùa hè nó cũng cho ngủ nướng nữa, mệt !...

- Nè ! Chiều nay đi đón tên kia đó ! - Đại Long nói.

- Ai ! À. Bảo Quân hả ? Biết rồi, hôm trước chú Tiến Anh đã gọi cho cha tớ rồi ! - Thủy Tiên trả lời. Hiện tại, 2 người đang đi dạo trong công viên.

- Oh ! Thế chiều có đi không ?

- Có !

- Ummm.... ! Còn chuyện tối hôm trước. Là sao vậy ? - Đại Long hỏi. Nghe vậy, Thủy Tiên đỏ mặt. - Có chuyện gì xảy ra đúng chứ ? Có ai bắt nạt cậu à ?

- Sao cậu biết ? - Thủy Tiên giật mình nói.

- Là thật à ? Là ai vậy ?

- Không ! Không có gì đâu ! Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi !

- Vậy sao ? Thế tại sao cậu lại bị thương ?

- Là tớ ngã mà !

- Ở đâu ? Ngã như thế nào ? - Đại Long hỏi dồn.

- Ờ thì là... - Thủy Tiên ấp úng nói. Cô bị Đại Long làm cho luống cuống. Như không biết vì sao, trái tim cô lại đập loạn nhịp, hai má đỏ lên. Chuyện cô bị thương không được phép tiết lộ cho người ngoài, điều này làm cô rất khó sử. Nhưng mà được Đại Long quan tâm, Thủy Tiên có cảm giác hạnh phúc.

- Thì là ở nhà cố, tớ ngã khi vào bậc thềm !

- Thật sao ? Sao bác Trương bảo cậu bị vấp khi đang đi dạo mà ? - Đại Long ghé sát Thủy Tiên mà hỏi. Nhìn thấy thái độ của Thủy Tiên, Đại Long chắc là có chuyện xảy.

- A ! Thì là... - Bị Đại Long ghé sát, Thủy Tiên càng bối rối. Cô lắp bắp nói.

- Oh ! Tiểu thư Thủy Tiên đó à !

Đúng lúc này 1 giọng nói vang lên. Thủy Tiên như vớ được cọng cỏ cứu mạng, liền nhìn về phía âm thanh phát ra. Nơi đó có 5 người đang đi tới. Đó là 4 nam, 1 cô gái. Trong đó có 1 tên trẻ tuổi tầm 20 tuổi, tóc đỏ hoe, hai tên có cơ bắp, tầm 25 tuổi, 1 tên cao gầy tầm 30,40 tuổi mặc com lê đang đi đứng khép nép, còn lại là 1 cô gái xinh đẹp tầm 18 tuổi mặc áo ngắn hở bụng và cái quần short, đang nép người vào tên trẻ tuổi tóc đỏ khi.

Tên kia khi tiến lại gần thì thấy Đại Long đang sát lại gần Thủy Tiên, mặt hắn liền nhăn lại.

-Là anh Tấn sao ? - Thủy Tiên lùi ra bước, cách xa Đại Long ra, quay lại chào tên tóc đỏ, nhưng khi thấy tên này tay đang ôm gái thì lại có cảm giác khó chịu.

- Sao anh lại không tới đây được ? Lâu rồi không gặp nhỉ. Thủy Tiên, trông em lại xinh hơn rồi. - Tên thanh niên tầm hai mươi tuổi kia bỏ tay ra khỏi người cô gái cạnh mình.

- Chào tiểu thư Tiên, tôi tên là Phan Tự Trung, làm giám đốc công ty Gifytic. Rất vui được gặp cô. - Tên mặc com lê tiến lên chào.

- Xin chào tiểu thư ! Tôi tên là Kevin Trần.

- Xin chào tiểu thư ! Tôi tên là Bùi Đức.

Hai tên cơ bắp lần lượt tiến lên chào Thủy Tiên.

- Xin chào tiểu thư ! Tôi tên là Trần Thị Mai.

Chị gái kia cũng tiến lên chào cô.

- Dạ ! Rất vui được gặp chú ạ ! - Thủy Tiên nói.

- Lâu rồi mới gặp ! Em dạo này khỏe chứ. Nghe nói ông cụ nhà em mới mừng đại thọ xong, tiếc là anh không đi được ? Mà đây là ai thế ? - Tên Tấn kia tiến lại gần chỗ Thủy Tiên, hắn quay sang liếc Đại Long hỏi.

- A ! Đây là Lê Đại Long, là bạn thuở nhỏ của em. Lần này cậu đến đây để đi học trường Sume. - Thủy Tiên nói. - Đại Long. Đây là Lý Trọng Tấn, là con thứ của Lý Trọng Quân, gia chủ của nhà Lý Trọng, chủ tịch tập đoàn Lý Trọng. Khá nổi tiếng đấy !

- Oh ! Thì ra là bạn của tiểu thư sao ? Rất vui được gặp cậu. - Lý Trọng Tấn giơ tay.

- Thì ra là anh Tấn. Chào anh. - Đại Long giơ tay ra bắt lấy tay Lý Trọng Tấn.

Đại Long cũng không giận vì lũ này phá đám, dù sao cậu cũng định đừng hỏi dồn lại. Liếc cái là đã biết cả năm toàn là hạng đê tiện, thế nên Đai Long cũng không thèm quan tâm. Nhưng mà cũng phải cho Thủy Tiên chút thể diện với lại cũng phải tử tế chút,

Tên Lý Trọng Tấn này khi nhìn thấy Đại Long gần gũi với Thủy Tiên thỉ rất khó chịu. Cả thành phố Fank này, ai chẳng biết Thủy Tiên là đóa hoa xinh đẹp mà bao công tử nhà giàu muốn hái. Trước đây có rất nhiều nhà muốn làm quen với nàng không được. Lý Trọng Tấn cũng vậy, hắn rất thích Thủy Tiên. Vì là nhà Lý Trọng và Hàn gia có quan hệ tốt nên hắn với làm quen được với nàng. Hắn đã 4 năm theo đuổi nàng rồi, nhưng lại bị nàng mạnh mẽ từ chối.

Vậy nên khi nhìn thấy Đại Long thân thiết với Thủy Tiên, Lý Trọng Tấn làm sao mà không ghen cho được. Hắn vốn là 1 võ giả cảnh giới võ sĩ đỉnh phong, muốn dạy dỗ 1 tên nhãi nhép quê mùa này thì có gì khó. Nghĩ thế, Lý Trọng Tấn liền vận lực xiết chặt tay Đại Long.

Lý Trọng Tấn ngoài mặt thì tươi cười rạng rỡ, còn bên trong thì lại cười âm độc xảo trá. Nhưng hắn cảm thấy sao mà tay tên này giống nhỉ ? Hắn liền tăng lực, 1 phần trắm, rồi 2 phần trăm, rồi 3, 4 phần…

Đại Long lúc nhìn thấy 5 người này thì đã nhận ra ba tên trẻ tuổi kia là võ giả, Lý Trọng Tấn là võ sĩ, còn lại là võ sư. Khi bắt tay thì cậu nhận thấy tên này vậy mà cố tình bóp tay cậu. Ban đầu thì Đại Long thấy nhàm chán nên không dùng lực, như mà tên này bóp càng lúc càng nhiều lực. Đã vậy thì đừng trách cậu vô tình.

Rắc ! Một âm thanh nhỏ vang lên. Nụ cười của Lý Trọng Tấn đột nhiên mếu đi, hắn cảm thấy được bàn tay mình đau đớn. Hằn liền giật mạnh tay về, nắm lấy bàn tay mình. Mẹ kiếp ! Trật khớp rồi ! Lý Trọng Tấn vừa đau, vừa khó hiểu. Tên nhóc này không bình thường. Đã vậy ta liền phá đám.

Bạn đang đọc Hắc Ám Và Quang Minh sáng tác bởi yy13531954
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy13531954
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.