Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21 : Thiên phú của Thủy, vấn đề rắc rối !

Tiểu thuyết gốc · 2541 chữ

- Thủy Tiên à ? Nghe nói, em với Lang thiều gia... Anh thấy việc này không tốt đâu ! Nếu em đi ra ngoài với người khác như vậy. Còn thân mật nữa, như vậy thì sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của hai gia tộc đấy ! - Lý Trọng Tấn tươi cười nhưng giọng âm hiểm nói.

Nghe vậy, Thủy Tiên mặt đanh lại, nói một cách lạnh lùng :

- Mắc gì đến anh ! Long, đi thôi !

Thủy Tiên nắm lấy tay Đại Long đi dẫn cậu đi chỗ khác. Như mà Lý Trọng Tấn lại đứng ra chặn đường hai người lại.

- Tránh ra ! - Thủy Tiên quát.

- Tiên à ! Đừng vội đi như thế ! Việc này rất quan trọng đấy ! Đây là danh dự của hai gia tộc, vừa là danh dự của thành phố này.

- Mắc gì đến tôi ! Tối không đồng ý, ai làm gì được tôi, Con chó đó cũng đừng hòng. - Thủy Tiên định đi hướng khác.

- Xin em bình tĩnh lại chút đi ! Tiên. - Lý Trọng Tấn lại đứng ra chặn đường,vẻ mặt vẫn tươi cười thân thiện.

- Khoan hãy đi nào tiểu thư, cậu Tấn nói đúng đấy. - Hai tên Kevin và Đức liền hùa theo chặn lại.

- Tránh ra... Nếu không... đừng trách tôi ! - Mặt Thủy Tiên tối lại. Nhìn lấy vẻ mặt của nàng, Đại Long thầm thở dài :

- Một lũ ngốc ! - Đại Long thầm nghĩ. Cậu cũng không định ra tay. Mấy tên kia đã chọc tức Thủy Tiên rồi, với cái tính của nàng thì sắp có cảnh hành động rồi.

Bốp ! Thủy Tiên phi thân lên một quyền nhắm thẳng mặt của Lý Trọng Tấn. Ặc ! Lý Trọng Tấn không kịp phản ứng bị Thủy Tiên đấm rụng răng, máu mũi và miệng bắn ra, hắn bị văng ra xa vài mét. Hai tên Bùi Đức và Kevin Trần thấy thế liền phi lên tấn công. Cả hai trái phải đều tung quyến đến.

Bốp ! Bốp ! Nhanh như một cơn lốc, Thủy Tiên giơ chân sút thẳng vào eo của Kevin Trần rồi nàng uyển chuyển né đòn đánh của Bùi Đức. Cánh tay co lại, khủy tay của nàng thúc thẳng vào mặt hắn. Cả hai tên cũng bị văng ra.

- Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt ! Còn sủa thêm một câu nữa... ! Thì không chỉ là cú đánh đâu ! Nhớ lấy ! - Thủy Tiên nói gằn ra từng chữ, ánh mắt nàng lạnh lẽ liếc mắt nhìn xung quanh. Ba tên bị đánh kia lồm cồm ngồi dậy. Còn tên Phan Tự Trung và Trần Thị Mai thì sợ hãi nhìn Thủy Tiên, hai chân run rẩy.

- Đi thôi ! Long ! - Rồi Thủy Tiên kéo Đại Long rời đi. Đại Long cũng không nói nhiều mà đi theo nàng, dù sao thì hiện tại tâm trạng nàng cũng không được tốt cho lắm...

Bến xe Giáp Thành, dòng người đi lại tấp nập, người đến người đi, người thì vui mừng khi gặp nhau, người thì chào tạm biệt người thân.

Trong dòng người tấp nập đó, Đại Long và Thủy Tiên sánh vai nhau cùng đi.

- Nè ! Xem ra võ công của cậu lại tăng thêm rồi nhỉ ? - Đại Long nói.

- Tất nhiên ! Biết điều ngoan ngoãn chút, nếu không thì ăn đòn ! - Thủy Tiên trả lời.

- Hừ ! Dăm ba võ mèo cào. Chấp mắt !

- Thử không ?

- Thôi khỏi !

Sáng nay sau sự kiện va chạm với đám người Lý Trọng Tấn, Đại Long đã có về điều tra về Lang thiếu gia trên mạng, khi cậu hỏi Thủy Tiên thì bị nàng lườm lại với ánh mắt hình viên đạn, Đại Long câm luôn.

Lang thiếu gia thì cũng có vài người, nhưng nổi nhất có lẽ là Lang thiếu gia của gia tộc Lang Văn, một trong những gia tộc đứng đầu thủ đô Thiên Long của nước Nam. Theo cậu tìm hiểu thì kẻ này có tham gia tiệc mừng thọ của Hàn Hà Thọ, cựu gia chủ Hàn gia, cũng là cố của Thủy Tiên. Nhưng mà cậu cũng không tìm thấy thông tin về nội dung buổi tiệc.

Còn về Lý Trọng gia thì cũng là gia tộc tầm trung, so với Hàn gia thì kém hơn một bậc. Nhưng có điều, Lý Trọng Tấn lại là con của gia chủ Lý Trọng gia, còn Hàn Trương chỉ là con thứ, cha ông mới là gia chủ Hàn gia, còn anh trai ông lại là người được xác định là gia chủ tương lai của Hàn gia.

Điều này hơi rắc rối nhỉ, có điều là tỉ lệ cao là Lý Trọng Tấn sẽ không tha cho Đại Long, chắc chắn là sẽ tìm cách trả thù. Có điều là hắn chắc đã nhận ra cậu cũng không tầm thường, khả năng cao sẽ có võ giả. Đại Long thì không sợ phiền phức, cậu còn mong chúng đến đây. Vừa có thêm ít tiền, lại có thể moi thông tin từ chúng, thậm chí là thêm vài cái linh hồn. Cậu chỉ hơi lo nếu chúng nhắm vào người thân của cậu thôi, dù là tỉ lệ này cũng không cao. Đắc tội kẻ khác thì Đại Long không sợ, cậu chỉ sợ là sẽ nguy hiểm đến người thân của cậu...

Một chiếc xe buýt dừng trước mặt hai người Đai Long. Sau đó từ trên xe, từng người đi xuống, lấy hành lý từ trong gầm xe ra. Hai người Đại Long chú ý đến một cậu thanh niên tầm 15 tuổi. Người này có nước da hơi ngăm đen, thân gầy như có cơ, cao tầm bằng Đại Long, tóc hơi dài, búi lại phía sau. Ngoài ra, cậu đeo 1 đôi kính.

Cậu ta mỉm cười, xách hành lý về phía hai người Đại Long.

- Chào anh ! Đại Long. Chào ! Thủy Tiên ! - Người thanh niên lên tiếng.

- Chào nha ! Lâu rồi không gặp, Quân. - Thủy Tiên nói.

- Chào cu ! - Đại Long nói.

Người thanh niên này chính là Phạm Bảo Quân, em họ của Đại Long, chính là người hôm trước đã gọi điện cho cậu ( làm cậu mất 1 sao :) ). Chiều nay hai người Đại Long và Thủy Tiên đến để đón Bảo Quân.

Bảo Quân tiến lại gần chỗ hai người, ánh mắt không tự chủ thỉnh thoảng lại liếc nhìn Thủy Tiên. Nhìn thấy hai người Đại Long và Thủy Tiên thân thiết đi sát bên nhau, ánh mắt xoẹt qua 1 chút buồn bã. Đại Long nhìn thấy biểu cảm của tên này thì thấy có chút... haizz...

Sau đó thì ba người Đại Long đi lên xe trở về. Hàn Trương và Hồ Tuyết khi gặp Bảo Quân thì đều rất vui, cậu ta lại được một hồi hỏi đáp của hai vợ chồng.

- À ! Đúng rồi ! Bác Trương ! - Bảo Quân lấy từ trong túi ra 1 xấp tiền. - Đây là tiền nhà cháu trả nợ cho nhà bác. Một trăm triệu cả gốc lẫn lãi. Xin bác nhận lấy ạ ! Cảm ơn hai bác trong thời gian qua đã giúp cha con cháu ạ !

- Không không không không ! Không được. Cháu cất đi cho bác. Tiền nòng gì. Cha cháu với bác từng là bạn học thân như anh em, làm sao lại không giúp chứ ! Một chút tiền thôi ! Cháu không phải quan tâm. Tiền nhà bác không thiều, cháu giữ lại mà lấy tiền ăn học. Sau còn để dành cưới vợ nữa. Cháu cất đi mau ! - Thấy Bảo Quân cầm tiền ra, hai vợ chồng Hàn Trương vội ngăn lại.

- Thế làm sao được ? Gia đình bác đã giúp cha con cháu bất lâu này, làm sao lại không trả ơn. Nếu như bác xem cha cháu là anh em thì mong bác nhận lấy cho. - Bảo Quân dúi tiền về phía hai người.

- Không được ! Bác nói phải nghe ! Mau ! Cất mau !

Sau đó thì ba người cò kè nhau một lúc. Rốt cuộc, hai vợ chồng Hàn Trương chấp nhận nhận lấy một nửa số tiền, còn số còn lại thì họ nhất quyết không nhận, dù cho Bảo Quân xin xỏ các kiểu.

Đại Long cũng không can thiệp vào. Cậu chỉ thấy mọi thứ thật bình yên lạ thường. Những con người ở đây quan tâm nhau một cách thật lòng. Họ dành tình cảm cho nhau, ho có thể giúp đỡ người khác mà không mà lợi ích, không những vậy, họ còn cảm thấy khó chịu khi người khác cứ phải nhất quyết đền ơn mình. Đó là tình thân. Khi Bảo Quân lên đây, cậu ấy có mang theo một túi quà quê, một ít chuối , ít khế, ít mướp tự trồng, hay là một ít trứng gà. Đó là những thứ bình thường, những món đồ dân dã không cao siêu, nhưng mà lại cho Đại Long một cảm giác ấm áp lạ kỳ.

Những hành động này tại Cửu Thiên Giới cũng không thiếu, nhưng chúng lại không khiến cho Đại Long cảm thấy bất kì cảm xúc nào, có lẽ chỉ có chút buồn tủi mà thòi. Có lẽ, kiếp trước, Đại Long quá lạnh lùng với thế giới xung quanh, cậu đá không mở lòng với thế gian khi cậu mất cha mẹ, đối với cậu, mọi thứ chỉ còn lại màu tối tăm. Cảm xúc này thật diệu kỳ. Có gia đình thật tốt !

Rồi sau đó hai vợ chồng Hàn Trương lại, lại đưa ba người Đại Long, Thủy Tiên, Bảo Quân đi ăn và sắm sửa đồ cho Bảo Quân. Như mà cậu ta nhất quyết muốn tự mình trả tiền, rồi lại một phen cò kè. Hai người Đại Long và Thủy Tiên thấy mà mệt.

Đến tầm mười một giờ tối thì năm người với về. Đại Long lại tắm rửa và đi luyện tập. Nhưng khi cậu đi tu luyện thì phát hiện ra linh khí thu được có vẻ ít hơn rất nhiều so với mọi hôm. Đại Long nhướng mày. Suy nghĩ một hồi mà chẳng ra, đột nhiên Đại Long phát hiện ra linh khí có vẻ không bị cậu thu hút hết mà có một phần nhỏ đi ra khỏi phòng.

Đại Long liền đi ra quan sát, cậu phát hiện ra linh khí vậy mà tụ tập vào phòng bên cạnh. Đó là phòng của Thủy Tiên. Đại Long liền dùng thần thức thăm dò bên trong. Thủy Tiên đang ngồi khoanh chân trên giường luyện công. Linh khí mạnh mẽ tụ tập trên người nàng và bị nàng hấp thụ, mà tốc độ luyện công cũng khá nhanh.

Xem thiên phú tu luyện của Thủy Tiên thật sự rất cao, không những vậy nàng còn có thể chất đặc biệt có thể thu hút thiên địa linh khí. Thật sự là siêu cấp thiên tài nha. Nếu như đặt nàng vào Cửu Thiên Giới thì kiểu gì cũng có “Star War” xảy ra để tranh đoạt nàng, so với trong phim còn khốc liệt hơn. Cái tốc độ tu luyện này cộng thêm công pháp phù hợp nữa. Thủy Tiên hoàn toàn có thể tiếp cận tốc độ của Arious kiếp trước rồi.

Nhìn thấy hiện tượng này, Đại Long càng khẳng định một điều... Kiếp trước, Lisanna cũng có năng lực này.

Đang suy nghĩ miên man thì Đại Long phát hiện ra quần áo của Thủy Tiên. Nàng mặc một cái quần ngắn mỏng và 1 cái áo sơ mi ngắn, vào không mặc áo lót, nó đang được vứt cạnh giường. Hình như có cái gì đó nhô ra ở ngực nàng thì phải...

Không được ! Đại Long vội thu thần thức lại. Mặt cậu đỏ lên. Nguy hiểm quá ! Rồi cậu thầm chửi chính mình không bằng cầm thú. Một Ma Quân hơn 1000 tuổi đi nhìn lén một cô bé 15 tuổi. Cái này mất mặt quá !

Đại Long quay về phòng mình. Cả ngày hôm nay, Thủy Tiên thường kè kè bên mình, làm cho hiệu suất hấp thụ linh khí giảm. Nhưng do là Đại Long đã gần như luyện gần xong việc tự động luyện công rồi nên cậu cũng không để ý. Vấn đề là nếu sống ở đây thì chắc chắn tốc độ luyện công của Đai Long sẽ giảm sút.

Vậy thì những ngày sau sẽ sao đây. Đại Long tất nhiên sẽ không tranh giành linh khí của Thủy Tiên. Nàng dù sao cũng là bạn cậu, tốc độ tu luyện chậm hơn cậu, yếu hơn cậu, với đây cũng là nhà của nàng nữa.

Đại Long ngồi suy nghĩ cách giải quyết vấn đề này. Có khá nhiều cách.

Cách đầu tiên là xin chuyển phòng ra xa phòng Thủy Tiên, như vậy sẽ không phải lo về việc tu luyện. Nhưng vấn đề là hình như không có phòng có thể chuyển, với Đại Long mà xin chuyển thì chắc chắn sẽ có đứa ghét mình mất. Với lại hằng ngày sống chung với Thủy Tiên thì việc hấp thụ linh khí cũng giảm đáng kể rồi.

Cách khác là đi mua linh dược, linh thạch. Linh dược chính là các dược vật hấp thụ linh khí đất trời mà sinh ra, bên trong cơ thể chúng có chứa linh khí đặc thù. Còn linh thạch là loại đá do hấp thụ linh khí mà sinh ra, bên trong chúng cũng chứa linh khí nồng đậm. Nhưng mà vào thời đại mạt pháp này, muốn tìm một cây linh dược và linh thạch thì đâu có dễ, với lại giá cả chắc chắn là rất cao, dù Đại Long nhiều tiền nhưng mà cũng không thể duy trì được. Thêm nữa là làm sao tìm và mua khi mà còn có người lớn quản lý chưa.

Một cách nữa là đi hút linh lực của người khác hoặc là phân giải linh hồn để lấy linh khí. Nhưng mà như vậy quá lãng phí. Với người đâu để cho Đại Long giết đây. Linh lực lấy từ kẻ khác phải qua tinh luyện linh lực thuần khiết, năng lượng dư lại cũng chưa đến một phần mười. Cách này cũng không được rồi, cái này là chính xác là ma tu trong truyền thuyết nha.

Còn có một cách nữa là nói ra thân phận của mình, vậy thì sẽ dễ dàng tu luyện hơn. Nhưng mà việc này sẽ phát sinh nhiều vấn đề khác, quá rắc rối và có thể nguy hiểm. Cách này tạm thời bỏ qua.

Cách cuối cùng là phải xin ra ở riêng, vừa tự do, vừa thuận lợi tu luyện, không ai quản lý. Nhưng ai cho ra ở riêng chứa. Hai bác Hàn Trương và Hồ Tuyết tuyệt đối sẽ không cho nha...

Vậy là Đại Long mất một đêm để suy nghĩ vấn đề này.

Bạn đang đọc Hắc Ám Và Quang Minh sáng tác bởi yy13531954
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy13531954
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.