Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tận thế giáng lâm

Phiên bản Dịch · 2291 chữ

Tận thế giáng lâm

Dịch: Tĩnh Luân

Beta: Tĩnh Luân

Bên trong trứng gà chứa lượng Albumin rất tốt cho cơ thể, sau tận thế trứng gà đã không còn tồn tại.

Ngoài những thứ này Diệp Thần còn mua lượng lớn thực phẩm chứa chất dinh dưỡng phong phú, thời gian bảo quản lại dài, về phần rau quả cùng thịt đến một chút cũng không hề mua. Rau quả rất tốt nhưng thời gian bảo quản vô cùng kém, thịt thì tại thời điểm phát sinh tận thế sẽ bị virus lây nhiễm, đến lúc đó toàn bộ đều hư thối cho nên mua cũng vô dụng.

Bởi vì một lần Diệp Thần mua sắm quá nhiều cho nên siêu thị liền phái nhân viên đến giúp vận chuyển về khách sạn, Diệp Thần suy nghĩ một chút lại thuê thêm một căn phòng trống nối liền với phòng đang ở, chỗ này là nơi chuyên dùng để cất chứa đồ ăn.

Lúc Diệp Trúc nhìn thấy cả một căn phòng chất đầy đồ ăn thì cực kì kinh ngạc, miệng nhỏ mở lớn, mặc dù nghi hoặc nhưng vẫn nén cố không hỏi nhiều.

Giải quyết xong vấn đề lương thực, Diệp Thần nhìn đồng hồ đã là 3 giờ chiều, hắn lại đi ra ngoài tìm đến tiệm vũ khí mua năm con dao chém dưa hấu, vốn ban đầu chỉ định mua hai con nhưng nghĩ lại phòng ngừa thời điểm đánh giết tang thi bị hỏng còn có thứ dự bị.

Cuối cùng Diệp Thần nhìn tiền còn lại trên người, lấy ra một ngàn mua hơn mười thùng nước khoáng, phòng ngừa đường nước ở khách sạn bị động vật biến dị phá hỏng, còn lại bảy ngàn toàn bộ đều dùng để mua xăng.

Xăng có thể làm chất nổ, đổ vào chai nước rỗng để tạo boom mini sử dụng, đây là phòng cho trường hợp gặp phải thú biến dị cường đại, đợi sau khi chuẩn bị hết tất cả cũng đến 5 giờ chiều, Diệp Thần mang theo mấy con dao chém dưa hấu trở về khách sản, mệt mỏi nhìn qua Diệp Trúc cũng không nói gì, đóng cửa phòng lại, ném dao qua một bên rồi nằm xuống giường.

"Để anh ngủ một giấc, nhớ kỹ đợi lát nữa cho dù là ai gõ cửa em cũng không được mở. Đến 7 giờ thì gọi anh dậy." Diệp Thần mệt mỏi nói xong lập tức ngủ.

Hắn thật sự quá mệt mỏi. . .

Hiện tại bản thân hắn còn chưa có trải qua cường hóa, giằng co cả một ngày đã sớm mệt không chịu nổi cho nên vừa nắm xuống là lập tức ngủ say.

. .

"Bịch bịch bịch!"

Ngoài cửa vang lên một trận tiếng chân ngang qua, Diệp Trúc nhìn đồng hồ trên tay lúc này đã 7 giờ 2 phút, cô do dự có nên gọi anh trai dậy hay không, nhìn thấy bộ dạng ngủ say rồi lại không đành lòng quấy rầy, sau khi nghe thấy tiếng bước chân ở bên ngoài liền nhíu mày đứng dậy đi tới.

Tiếng bước chân bên ngoài nghe thấy động tĩnh, vốn đã rời đi nhưng chợt quay lại dồn dập, dùng sức mà gõ mạnh lên cửa phòng "rầm rầm rầm"

Diệp Trúc nghe thấy lập tức đi ra mở cửa lầm bầm "Phục vụ khách sạn sức lực cũng mạnh quá đi mất!"

Rống!!!!!

Cửa phòng vừa mở cô liền nhìn thấy trước mặt là một thanh niên với gương mặt lở loét, chảy ra chất dịch tanh hôi, trong mắt màu xanh cùng hàm răng lồi ra ngoài giống như cương thi, móng tay dài sắc bén cùng tiếng rống gầm gừ dữ tợn vang lên.

"A....!" Trước giờ chưa từng thấy người nào khủng bố đến vậy khiến cô sợ hãi, theo bản năng mà che hai tay trước người nhắm mắt hét lớn.

Phốc! Phập!

Cảm nhận được chất lỏng bắn tung tóe sau đó nghe tiếng 'bịch' một tiếng, cơ thể gã ngã trên mặt đất.

"Đừng sợ!" Giọng nói ôn hòa vang lên bên tai làm cho Diệp Trúc kinh ngạc mở mắt, cô nhìn thấy anh trai mình không biết lúc nào đã thức giấc, trong tay cầm theo con dao chém dưa, bên trên nhiễm tầng máu đen của gã muốn nhào về phía cô. Lúc này nhìn lại đã thấy đầu gã bị chém thành hai nửa nằm rạp trên mặt đất.

"Anh... anh, anh giết người rồi!" Diệp Trúc lúc này mới sợ hãi lắp bắp nói.

Diệp Thần cười một tiếng rồi vỗ nhẹ vai cô "Giờ em vào phòng trước đi, lát nữa anh sẽ giải thích cho em!"

Diệp Trúc nhìn một chút, suy nghĩ, cuối cùng cũng xoay người đi vào phòng theo lời anh mình.

Đợi sau khi em gái rời đi hắn lập tức thu lại nụ cười, cúi người lôi con tang thi ném ra khỏi phòng, nhìn ra ngoài hành lang xong liền thấy khá tốt, chỉ có một con này không phát hiện thêm con nào khác, nếu không lại phiền.

Trong mắt lạnh lẽo, hắn cầm dao chém vài nhát lên ngực tang thi khiến lồng ngực mở toang lộ ra nội tạng, làm ra hành động máu me như vậy mà không thay đổi sắc mặt giống như làm mãi thành quen.

"Không có Cơ Hóa Nhục!" Diệp Thần cau mày lắc đầu "Cũng đúng, trong mười con tang thi mới tìm được một viên, làm gì dễ tìm thấy như vậy được."

Nói xong liền đứng lên đi vào phòng, thuận tay đóng lại cửa giống như chuyện vừa rồi không phải chuyện gì lớn.

Về phần xử lý thi thể tang thi? Cũng không phải chuyện quan trọng, cái lọa khát máu đso vì sao không cắn lẫn nhau? Bởi vì sau khi trở thành tang thi trong máu chúng giống như bị thiếu chất nào đó khiến màu sắc từ đỏ tươi biến thành màu đen, mà Zombie chỉ thích máu tươi.

Cho nên thi thể này không xử lý cũng không thu hút thêm tang thi tới đây.

Tất nhiên càng về sau tận thế thì đám tang thi cũng dần tiến hóa và có suy nghĩ riêng của bản thân, nếu biết chỗ này có thi thể 'người một nhà', như vậy đại biểu chỗ đó có những sinh vật khác ngoài chúng, lúc đó bọn nó sẽ kéo đến. Mà bây giờ chỉ mới giai đoạn đầu, tang thi đều chưa 'trưởng thành'.

. . .

Diệp Trúc ngồi trong phòng mất hồn mất vía, suy nghĩ đến xuất thần cũng không biết đang nghĩ gì.

Diệp Thần đặt dao lên đầu tủ rồi đi tới, vỗ nhẹ lên vai cô cười nói "Em đang nghĩ gì đấy?"

Diệp Trúc hồi thần liếc hắn rồi như than thở nói "Anh, em tin tưởng cho dù anh làm gì cũng đều có nguyên nhân, chỉ là anh đừng làm chuyện gì phạm pháp!"

Diệp Thần nghe thấy vậy nhịn không được cười lên.

Diệp Trúc cổ quái nhìn anh mình "Anh cười cái gì?"

Diệp Thần nhéo nhẹ mũi nhỏ của cô nàng rồi nói "Anh hiểu lúc này chắc chắn em cực kỳ tò mò, dò sao thì chuyện cũng đã xảy ra anh nói cho em biết vậy."

Diệp Trúc nghi hoặc nhìn hắn.

Diệp Thần thu hồi bộ dáng vui vẻ, suy nghĩ sửa sang lại câu từ một chút rồi nghiêm túc nói "Vừa rồi anh đánh chết người kia thực chất cũng không xem là con người, mà là tang thi!"

"Tang thi?" Diệp Trúc nghe thấy lời này mà kinh ngạc.

Diệp Thần gật đầu xác nhận "Khả năng em sẽ không tin, nhưng hôm nay bên ngoài kia vào lúc 7h tối thế giới này đã bắt đầu tận thế, một con bão mang theo viruts từ Châu Bắc Mĩ lan khắp toàn cầu, trong nháy mắt hơn 70% con người đều biến thành tang thi, động vật cũng tiến hóa thành quái vật khổng lồ khát máu."

Hai mắt Diệp Trúc mở lớn, trước giờ đối với lời của anh mình cô vẫn chưa từng nghi ngờ, nhưng mà lời vừa rồi thật sự khó mà tin nổi.

Thế giới tận thế?

Phải biết rằng từ năm 2010 đã có người tiên tri rằng vào năm 2012 thế giới sẽ lâm vào tận thế, nhưng lời dự đoán về thiên tai gần như đều xuất hiện, ngay cả bờ biển của Nhật cũng từng trải qua vụ nổ hạt nhân khiến cho động vật biển xuất hiện biến dị nhưng rất nhỏ.

Trên thực tế năm 2012 không hề phát sinh tận thế, toàn bộ lời tiên tri không có thành sự thật, vậy mà vào hôm nay, anh trai cô lại nói bên ngoài đầy rẫy quái vật tang thi, chuyện này không khỏi quá khó tin.

Diệp Thần biết cô đang nghĩ gì, cũng không nói thêm điều gì, muốn để người khác chấp nhận sự thật tàn khốc như vậy đúng là có chút khó, chỉ có thể nhắc nhở một chút "Tóm lại cho dù thế nào sau này em nghe thấy ai gõ cửa cũng không được mở, biết chưa?"

Diệp Trúc thất thần chỉ có thể gật đầu.

Diệp Thần đi lại ngồi lên ghế trầm mặc suy nghĩ xem kế tiếp nên làm gì, cũng thuận tiện cho em mình chút thời gian để tiếp nhận hiện thực.

"Anh, anh ...." Diệp Trúc đột nhiên kêu lên.

Diệp Thần ngạc nhiên nhìn qua thấy cô bé này giống như đã bình tĩnh lại còn nhìn vào hắn nói "Em tin anh!"

Trong lòng Diệp Thần lúc này chấn động, cảm thấy máu trong người giống như sôi trào, ngơ ngác mà nhìn cô, hỏi lại "Em tin lời anh nói?"

Diệp Trúc gật gật đầu nói "Từ nhỏ đến lớn anh chưa từng gạt em chuyện gì cả."

Diệp Thần cười khổ không biết nên nói sao.

Diệp Trúc làm trò mà trợn mắt, như vậy lại khiến cho hắn cảm thấy cô giống như đứa nhỏ bướng bỉnh, đối với tận thế không hề có sợ hãi cùng lo lắng "Anh, em có điều muốn hỏi?"

Diệp Thần sờ nhẹ mũi nói "Em hỏi đi!"

Ánh mắt Diệp Trúc ranh ma hỏi "Làm sao anh biết hôm nay sẽ xảy ra tận thế?"

Diệp thần nghe thấy nhất thời nghẹn lời, ho khan một tiếng, đường hoàng nói "Chuyện này tất nhiên là ông trời báo mộng, thượng thiên phù hộ, em cũng biết anh trai em chính là phúc tinh đến thế giời này, này, này... Đừng có ngáp, tốt xấu gì cũng nghe anh nói hết chứ? Ặc, vậy mà lăn ra ngủ hả?"

Diệp Trúc chờ anh mình nói xong rồi mở to mắt cười nói "Được rồi, lại thêm một câu nữa."

Diệp Thần có chút chột dạ nói "Em hỏi đi."

Diệp Trúc nghĩ nghĩ rồi nói "Vậy sao anh lại đi đến chỗ này? Nếu muốn tìm một chỗ an toàn để trốn thì có rất nhiều chỗ so với khách sạn tốt hơn, ví dụ như nông thôn, người ít tang thi cũng tự nhiên ít."

Diệp Thần lúc này không lại chuyển chủ đề nói "Anh chọn chỗ này để ở có hai nguyên nhân. Thứ nhất, khách sạn thuận tiện lại sạch sẽ, em phải biết rằng khi bắt đầu tận thế ngoại trừ con người sẽ bị biến thành tang thi ra còn có những... ừm con muỗi kia nữa, các loài động vật đều bị tiến hóa biến thành quái vật so với tang thi còn đáng sợ hơn, ít nhất ở khách sạn 5 sao sẽ không có mũi cũng an toàn hơn."

Diệp Trúc tỉnh ngộ nói "Anh nói cũng đúng, nếu vậy thì nông thôn so với thành phố còn nguy hiểm hơn?"

Diệp Thần gật đầu, nhiều người ai cũng cho rằng nông thôn sẽ an toàn nhưng trên thực tế khi con người biến thành tang thi thì động vật làm sao có thể không tiến hóa? Tất nhiên chúng nó biến thành loài còn kinh khủng hơn nữa.

Mà ở nông thôn, động vật so với những nơi khác còn nhiều hơn....

"Vậy điểm thứ hai là gì?"

"Điểm thứ hai chính là cơ sở hạ tầng của khách sạn 5 năm đủ kiên cố cứng rắn, có thể ngăn chặn được đám tang thi bình thường." Diệp Thần khẽ cười "Đến khách sạn tự nhiên em cũng thấy, cửa đều được làm từ gỗ cứng nhất, bên trong còn bọc một lớp thép cực kỳ dày, cho dù là mười con tang thi muốn tông phá cũng phải tốn một thời gian."

Diệp Trúc nhìn hắn cổ quái nói "Vì sao hai anh em mình lại không bị biến thành tang thi?"

"Diệp Thần xoa trán một chút nói "Em quên là chúng ta mấy năm qua sống thế nào sao? tự thân vận động, lao động mà sống cho nên thân thể vô cùng khỏe, hơn nữa, năm ngoái chúng ta vừa tiêm qua vắc-xin phòng bệnh sao, tự nhiên sẽ không biến thành tang thi rồi."

"Thật vậy sao?" Diệp Trúc nghi ngờ nhìn anh mình.

Trong lòng Diệp Thần lúc này có chút xấu hổ, sự thật tất nhiên không phải như vậy, hắn đã trải qua tận thế một lần, kiếp trước cả hắn và em gái đều không bị biến thành tang thi, trong sinh trở về tự nhiên cũng không thay đổi.

Bạn đang đọc Hắc Ám Văn Minh (Dịch) của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TĩnhLuân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.