Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn giết tang thi!

Phiên bản Dịch · 2177 chữ

Săn giết tang thi!

Dịch: Tĩnh Luân

Beta: Tĩnh Luân

"Vậy giờ chúng ta trốn mãi ở đây sao anh?" Diệp Trúc thoáng nhìn thoáng qua căn phòng sạch sẽ, ngay đến cả con muỗi cũng không có, nhìn thì rất an toàn.

Nếu như chỗ khác khi xảy ra tận thế thì côn trùng cũng thi nhau kéo tới giương nanh múa vuốt.

Diệp Thần lắc đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ chỉ thấy mây đen che kín bầu trời, sấm chớp đùng đùng giống như ông trời đang mặc niệm cho vận mệnh của nhân loại.

"Sáng mai anh sẽ ra ngoài giết tang thi!"

Trong nháy mắt lạnh lùng, hành động ôm đồ ăn ẩn núp trốn chui sớm muộn gì cũng chết, những con tang thi này về sau ngày càng tiến hóa, đến lúc đó đồ ăn không còn lại phải đối mặt với Zmobie cường đại chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết!

"Cái gì?" Diệp Trúc nghe thấy anh trai mình nói muốn giết tang thi liền chấn động "Như vậy không được đâu, nguy hiểm lắm!"

Diệp Thần xoa đầu cô cười nói "Yên tâm, anh sẽ không sao, được rồi, giờ cũng không còn sớm, nhanh đi ngủ sớm một chút!" Dứt lời liền đứng dậy đi đến cạnh giường đem chăn gối ôm lên ghế "Anh sẽ ngủ ở ngoài, có động tĩnh gì cũng dễ phát hiện, em vào phòng ngủ đi!"

Diệp Trúc ngạc nhiên nhìn hắn im lặng nói "Xảy ra chuyện lớn như vậy mà anh còn ngủ được?"

Diệp Thần bật cười "Bây giờ chỉ mới là bắt đầu mà thôi .... "

. . .

Sáng hôm sau ánh sáng chiếu từ cửa sổ rơi vào trên người, hắn chậm rãi mở mắt nhìn xung quanh trong lòng có chút ấm áp, bản thân đã từng trải nghiệm qua cảm giác chạy trốn khắp nơi, ngày qua ngày vừa sáng liền ra ngoài giết quái, lặp đi lặp lại giống như một cỗ máy chết lặng.

Nhưng hôm nay hắn sẽ không phải một mình chiến đấu nữa ...

cười một chút rồi đứng dậy vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi bước ra ngoài cầm lấy dao chém dưa hấu, mang theo bình xăng phòng ngừa lúc khẩn cấp gặp phải vây công của đám tang thi, hơn nữa trong túi lúc nào cũng có hộp diêm để có thể châm lửa.

Sau khi chuẩn bị đầy đủ thì Diệp Trúc cũng dậy, cô mặc áo ngủ lười biếng mà ra khỏi phòng, duỗi lưng một cái rồi nhìn cách ăn mặc của anh trai liền sáng mắt "Anh, anh mặc bộ này rất đẹp trai!" Một chút giác ngộ bản thân đang ở tận thế cũng không có.

Diệp Thần thiếu chút nữa mà nghẹn, bất đắc dĩ nhìn cô rồi nói "Bữa sáng anh để trong bếp, giờ anh ra ngoài em cũng đừng chạy loạn, biết không."

Diệp Trúc cười hì hì rồi gật đầu.

Trong lòng Diệp Thần cười khổ, xuyên qua mắt mèo trên cửa nhìn tình hình bên ngoài một chút, trên hành làn yên tĩnh không xuất hiện con tang thi nào, trong lòng thở phào rồi mở cửa ra ngoài.

"Anh ơi!" Diệp Trúc đột nhiên gọi.

Diệp thần giật mình quay đầu có phần nghi hoặc mà nhìn cô.

Diệp Trúc đứng cạnh ghế vung lên nắm đấm nhỏ nói "Anh cẩn thận nhé!"

Trong lòng Diệp Thần ấm áp, cười rồi đóng cửa lại.

Đợi sau khi anh trai rời đi, cô đến phòng bếp ăn xong bữa sáng, không thèm nghỉ ngơi mà chạy tới phòng khách bắt đầu tập thể lực.

"Anh, tiểu Trúc nhất định sẽ không kéo chân sau của anh đâu!" Trên gương mặt nhỏ đầy mồ hôi, sau khi chống đẩy mười cái hai cánh tay đã run rẩy không ngừng.

Nhưng cô vẫn cắn răng kiên trì tiếp tục.

. . .

Sau khi ra ngoài hắn đóng cửa phòng lại, đảm bảo không sở hở mới thu hồi nụ cười, ánh mắt nghiêm lại, con dao trong tay giơ lên phía trước phòng thủ như vậy nếu như đột ngột gặp phải tang thi tập kích cũng có thể chém kịp thời. Tư thế cầm dao này cũng chỉ có hắn trải qua hơn mười năm kinh nghiệm mới có thể làm được, giống như người mới thì chỉ đặt dọc thân, khi gặp phải quái căn bản là không kịp làm gì...

Trên hành lang yên trĩnh trải dài tấm thảm đỏ, bước trên đó không hề phát ra âm thanh gì lớn nên không lo thu hút đám tang thi tới, Diệp Thần cũng không rời đi xa mà chỉ đi tới mấy phòng bên trái.

Bước tới chỉ thấy cửa phòng hơi mở có chút gió lạnh theo trong bay ra.

Diệp Thần thu liễm hơi thở, thân thể dán lên vách tường cẩn thận từng chút một mà men theo cánh cửa đang mở, cảnh tượng trong phòng cũng dần hiện ra trước mắt, Diệp Thần còn chưa kịp nhìn đã thấy một thanh niên mặc hoa phục đội mũ đứng trước cửa.

Theo cửa phòng mở ra thì thanh niên này cũng ngẩng đầu, hắn nhìn thấy gương mặt tái nhợt, lở loét, khóe miệng còn đọng lại huyết dịch....

Là tang thi!

Trong lòng chấn động, cũng không lui lại phía sau mà mạnh mẽ vung lên thanh dap chém tới, nếu chạy trốn thì tiếng động phát ra sẽ thu hút càng nhiều tang thi tới mà thôi.

Trong mắt tên này nổi lên màu xanh nhạt, gào rú một tiếng như dã thú rồi hung hăng đánh tới chỗ Diệp Thần, cánh tay cùng móng vuốt sắc bén theo tư thế hai bên gọng kìm ôm chặt.

Diệp Thần đối với lại công kích này quá đỗi quen thuộc, nếu là người bình thường thì sớm đã luống cuống, dù sao dao trong tay chỉ có một cơ hội mà chém vào nó, nếu như một chiêu này không giết được thì chính mình bị nó một trảo tóm được.

Sắc mặt Diệp Thần bình tĩnh, đột nhiên đá ra một cước đạp thẳng vào đủng quần tang thi, dùng tất cả sức lực mà đạp mạnh khiến cho thân thể nó khẽ cong, tư thế nhào tới đột ngột mà dừng lại, đồng thời vào giây phút này dao trong tay Diệp Thần liên vung từ dưới lên đâm xuyên qua cằm tang thi!

Phực!!!

Trong miệng tang thi tràn ra máu đen, có lẽ do cằm đột nhiên dập mạnh khép lại mà cắn đứt lưỡi.

Trong lòng thở dài một tiếng, không biết vì sao thiết kế dao gọt dưa hấu lớn vậy nhưng lại không có mũi nhọn, nếu không một đâm này đã xuyên thẳng lên đầu rồi, cũng không nghĩ thêm nhiều dù sao hắn cũng có kinh nghiệm.

Diệp Thần không dừng lại mà đổi tư thế cầm dao trong tay hướng lưỡi ra ngoài hướng đám tang thi mà đánh tới. Ánh mắt lạnh lẽo đá ra một cước trúng ngực tang thi, một cước này vừa nhanh vừa chuẩn căn bản không để cho nó có cơ hội ra tay, Diệp Thần cũng vì lực chấn mà hơi nghiêng người về sau, xu thế tấn công của tang thi cũng bị ngừng lại một chút!

Cơ hội tốt!

Ánh mắt Diệp Thần lóe sáng, thu hồi lại chân thuận thế mà quét ngang, cơ thể hạ xuống làm động tác xoay tròn, trong tay cũng đang cầm lấy dao ngược hướng nên vừa quay người chém tới, cắt trên cổ tang thi.

Phốc phốc!

Thân dao lập tức cắt vào cổ tang thi nhưng không bén nên chỉ mới cắt sâu được một nửa liền dừng lại. Diệp Thần cũng không xoáy con dao trong tay, hành động này chỉ hiến nó đứt gãy cho nên mới thuận tay rút ra, đột ngột hạ trọng tâm quét chân một cái khiến chân tang thi hơi trượt một chút, hành động này cảm giác như bản thân đang đá vào hai thanh thép vậy khiến cho mu bàn chân đau nhức, nhưng không có thời gian lo nghĩ vì thấy cơ thể tang thi đang mất trọng tâm hướng phía hắn mà ngã xuống.

Hoàn cảnh nghìn cân treo sợi tóc như vậy Diệp Thần giống như kích phát tất cả tiềm năng trong cơ thể, tay trái xoay ngược con dao trong tay, bởi tư thế đang ngồi xổm nên dùng tư thế xoay người, xuất toàn lực nhắm ngay vết chém trước đó mà ra tay, lập tức đem cái đầu tên tang thi này chém xuống.

Bịch!

Đầu lâu giống như trái bóng lăn trên mặt đất, máu đen chảy đầy phát ra mùi tanh hôi. Thân thể mất đầu vẫn không chết ngay lập tức mà lại điên cuồng vung loạn trong không khí, Diệp Thần thấy như vậy không hề mất cảnh giác nếu không hắn chết không biết bao nhiêu lần mới đủ. Sau khi chém đầu tang thi chân cũng dùng sức đạp một phát đem thân thể nó ngã ra sau, cuối cùng vùng vẫy một chút liền nằm im trên mặt đất.

Nói thì chậm nhưng thực tế chuyện xảy ra rất nhanh, từ lúc gặp phải tang thi tới khi đánh chết còn chưa đầy 1 phút! Diệp Thần cũng không để ý đến con tang thi đã bị giết mà nhanh chóng tiến vào trong phòng, bên trong lộn xộn, trên mặt đất thì khắp nơi đều là vết máu, may mắn là bên trong không còn con tang thi nào nếu không hai hướng giáp công hắn đúng là khó mà đánh lại.

Phải biết là mỗi con tang thi như vậy đều rất mạnh, sức lực gấp ba người bình thường, đã vậy hai tay, miệng đều là vũ khí trí mạng cho nên lúc đối phó vô cùng khó khăn, người bình thường gặp phải một con nếu không phải do may mắn thì tuyệt đối chỉ có đường chết.

Hô!! Diệp Thần thở hắt ra rồi quay người đóng cửa lại, nhìn thi thể tang thi nằm dưới đất bình tĩnh mà dùng dao phá lồng ngực nó, bên trong mọi thứ đều vẫn còn nguyên không hư tổn hay hư thối nhưng máu đã không còn màu đỏ tươi nữa.

Diệp Thầm tìm một cái túi bao lại bàn tay luồn vào bên trong cơ thể nó mà tìm kiếm một chút, ngoại trừ một ít nội tạng ra cũng không phát hiện được "Cơ Hóa Nhục", gương mặt có chút thất vọng.

"Ken két!!!"

Đột nhiên trong phòng vang lên thanh âm nhai nuốt khiến cho Diệp Thần hoảng sợ, gần như theo phản xạ mà nắm lấy con dao trong tay quay người đứng lên nhìn về hướng phát ra âm thanh, chính là phía sau góc giường.

Diệp Thần nhíu mày đi chậm tới nhìn thấy trong góc tường là một đứa nhỏ mặc váy trắng, cánh tay động đậy cùng cơ thể không ngừng run rẩy, nhìn thấy đứa nhỏ dáng vẻ cô đơn khiến người khác nhịn không được mà thương tiếc.

"Này, em gái!" Diệp Thần gọi một tiếng.

Đứa bé giống như đang sợ hãi mà trốn trong góc tường quay mặt vào trong, vì mặc váy nên che tầm mắt khiến hắn không nhìn thấy đứa bé đang làm gì cho nên đi tới.

"Em gái!" Diệp Thân lại kêu lần nữa, vỗ nhẹ lên vai đứa nhỏ một chút.

Đứa bé chậm rãi quay đầu lại mới thấy rõ, đầu tóc rối tung, ánh mắt phản chiếu màu xanh nhạt, bên khóe miệng vẫn còn vết máu mà trong tay thì đang nắm một nửa cánh tay...

Rống!!!!

Gương mặt dữ tợn hướng Diệp Thần nhào qua cắn, trong lòng hắn lúc này cả kinh, con dao luôn thủ trước người gần như không nghĩ ngợi mà chém lên cổ của đứa nhỏ nhưng chỉ cắt được một nửa liêng ngưng lại, trong lòng hắn bất đắc dĩ mà than thở, dù sao cũng chỉ là con dao gọt dưa hấu chứ không phải dùng để chém người...

Vốn dĩ hắn cũng không trông cậy vào con dao này có thể giết chết tang thi trong một lần, con tang thi này hung hăng đánh tới, giống như cổ bị chém một nửa không cảm thấy đau đớn vậy, Diệp Thần không nói nhiều trực tiếp tung ra một cước đá vào lồng ngực nó, thanh âm xương cốt vỡ vụn vang nên, cơ thể cũng bởi cú đá mà văng lên tường.

Diệp Thần tiến lên một bước vung tay hung hăng mà chém xuống, rắc một tiếng đã chém vỡ đầu của nó, huyết dịch lan tràn, trước khi chết ánh mắt nó nhìn Diệp Thần vẫn đầy tham lam khát máu theo bản năng.

Bạn đang đọc Hắc Ám Văn Minh (Dịch) của Cổ Hi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TĩnhLuân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.