Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ Thế đại lục

Tiểu thuyết gốc · 2027 chữ

Một thời gian trôi qua, bên tai hắn rốt cuộc không còn tiếng thông báo vang lên nữa. Nhưng lúc này trước mặt hắn liền xuất hiện một màn hình màu xanh lá mỏng manh. Tầng màn hình này trong suốt khiến Tô Vân cảm thấy không chân thực. Hắn theo bản năng giơ lên chạm vào màn hình. Thế nhưng bàn tay hắn liền đi qua không hề có cảm giác gì. Giống như màn hình này thật sự không có tồn tại.

- Đây là màn hình chính của kí chủ, có thể lựa chọn ẩn giấu nếu không cần thiết!

Bên tai vang lên tiếng nói, Tô Vân ánh mắt liền rơi vào màn hình. Màn hình lúc này chỉ có hai khung duy nhất. Một là nhiệm vụ hiện tại biểu hiện xám trắng. Thứ hai chính là ba lô, ẩn hiện màu xanh đậm.  Ý nghĩ của Tô Vân là muốn mở ra liền thấy được ô ba lô kia sáng lên ngay tức khắc. Sau đó là lại xuất hiện một hàng ô trống. Tô Vân liền thấy được bên trong không ít đồ vật. Hắn hứng thú nhìn vào từng vật phẩm một. Nếu hắn đoán không sai, đây chính là những đồ vật khi nãy mở lễ bao tân thủ của hắn.

Vật nằm ở vị trí đầu tiên là một giọt máu màu đỏ thẫm kì lạ làm Tô Vân hiếu kì.

- Thiên tiên chi thể huyết mạch.

Trời cao sinh ra vô số huyết mạch kì lạ, nhưng thiên tiên chi thể liệu mấy ai có được? Phá bỏ tất cả thế giới quan, huyết mạch Thiên tiên xứng đáng trở thành thiên hạ đệ nhất huyết mạch!

Phải chăng lập tức hoán đổi?

Tô Vân nhìn một hàng chú giải phía trước, cảm giác được nó rất trâu bò rồi. Hắn không hề do dự, trong đầu lập tức nghĩ tới hoán đổi.

Ý nghĩ vừa dứt, lập tức giọt máu trong ba lô biến mất vô ảnh vô tung. Tô Vân lại một lần nữa hét thảm. Tiếng gào thét của hắn chấn động cả một vùng không gian này. Những động vật nhỏ bé kia liền sợ hãi bỏ chạy. Chỉ có Tô Vân lúc này mới cảm nhận được cơn đau mà hắn đang phải chịu đựng. Những khớp xương như vỡ ra, một lần nữa tái tạo. Máu huyết trong người hắn càng là biến đổi kinh người. Tại đan điền xuất hiện một viên ngọc to bằng đầu ngón tay. Tô Vân quằn quại từ trên mặt đá lại lăn qua lăn lại. Một hồi liền ngất cũng không thể ngất, quá đau. Thời gian cứ thế trôi qua, rốt cuộc sau năm phút Tô Vân liền cảm thấy thân thể không còn đau đớn nữa. Hắn khó khăn hít thở từng hơi dài trong kinh hãi. Một màn vừa rồi chỉ sợ làm hắn nhớ đến già. Trước giờ chưa bao giờ hắn trải qua một cơn đau đớn như muốn chết đi sống lại vậy.

- Cải tạo thân thể thành công, chúc mừng kí chủ nhận được Tiên Thiên chi thể huyết mạch!

Âm thanh vang lên bên tai, Tô Vân một lần nữa thở dài. Hắn cảm nhận được rõ ràng thân thể hắn một lần nữa biến hoá nghiêng trời lệch đất. Chỉ là thân thể hắn lúc này máu me be bét. Một lần nữa Tô Vân lại phải nhảy xuống suối nước mà kì cọ.

- Chết đi sống lại cũng không dễ a!

Tô Vân cười khổ, chậm rãi một lần nữa bò lên tảng đá lớn kia ngồi. Phát hiện ra bản thân hắn lúc này loã thể, Tô Vân nhếch môi cười tà dị.

- Vốn liếng cũng không nhỏ, có tiền đồ a!

Tô Vân hắc hắc cười, ánh mắt nhìn xuống Tiểu Tô Vân đầy vẻ đắc chí.

- Kiếm quần áo mặc đã!

Tô Vân nhớ không nhầm, hắn được tặng một bộ y phục dị giới a. Lập tức lần mò bên trong ba lô cũng nhìn thấy ngay lập tức. Ý nghĩ vừa động, trên tay hắn đã xuất hiện một bộ trường sam màu đen. Loay hoay một hồi Tô Vân cũng miễn cưỡng mặc được lên người. Bộ trường sam này đúng là theo phong cách cổ trang, Tô Vân liền khá vất vả mới có thể mặc toàn bộ lên đâu. Nhìn bóng dáng hắn phản chiếu từ dưới mặt suối hiện lên. Tô Vân rất hài lòng, tâm tình có chút an ủi hơn.

Cũng không gọi là quá soái, thế nhưng góc cạnh rõ ràng, dáng người ổn định. Nhất là hai con mắt càng sáng thu hút vô cùng. Điều này làm Tô Vân rất hài lòng.

Nhanh chóng nhảy hai ba bước, thân thể Tô Vân lập tức ổn định bên bờ suối. Hắn phát hiện thân thể hắn nhẹ nhàng, không hề có chút khó khăn thở gấp như ở địa câu.

- Đây chính là thế giới tu luyện sao? Quả thực khiến người ta chờ mong!

Tô Vân lầm bẩm, ánh mắt tiếp tục nhìn về màn hình nơi ba lô đang mở ra của hắn.

- Nhất Kích Tất Sát!

Tuyệt chiêu của vô thượng Chiến Thần Asunas. Vận dụng tuyệt đại khí lực. Một chỉ bắn ra Thần Ma sợ hãi. Không nhìn phòng ngự, không nhìn công kích. Bất kể tu vi đối thủ mạnh yếu, một khi đã thi triển nhất định miểu sát.

Phải chăng lập tức học tập!

Tô Vân vừa đọc đến đây, hai con mắt lập tức toả sáng. Biến thái a, hack cheat a, bug lớn a, một chỉ bắn ra lập tức miểu sát. Tô Vân cười như muốn lệch quai hàm, ánh mắt trở nên tà dị liền lên tiếng:

- Học tập!

Một đạo ánh sáng loé lên, màn hình bất chợt xuất hiện thêm một khung ảnh bên trên ghi hai chữ kĩ năng. Tô Vân lập tức điểm tới, khung ảnh mở ra. Nơi này xuất hiện một kĩ năng:

- Nhất Kích Tất Sát

Vận dụng hai ngón tay thu lấy thiên địa làm năng lượng. Một khi bắn tới đối phương bất kì bộ phận nào đều lập tức miểu sát. Thời gian thi triển hai giây. Quay vòng hai mươi bốn giờ.

Tô Vân đọc tới đây, ánh mắt loé lên tinh quang. Quả thực là một con bài khủng bố, Tô Vân có cảm giác, hắn đã sắp trở thành nhân vật đáng sợ rồi. Trong kí ức mà tên Tô Vân kia để lại cho hắn. Thế giới này là một đại lục lớn có tên là Vũ Thế đại lục. Nơi đây là một thế giới thực lực vi tôn. Có nhân loại mạnh mẽ, Yêu thú khủng bố, đại lục rộng lớn vô biên. Còn rộng lớn đến đâu thì Tô Vân này hắn không biết.

Về phần Tô Vân này, hắn là thiếu gia của một gia tộc hạng ba của Phỉ Lam thành. Chính là mấy ngày về trước, không rõ Tô gia đắc tội với thế lực lớn nào, trong một đêm Tô gia bị người ta diệt tộc. Tô Vân dưới sự bảo vệ của không ít người thành công chạy trốn. Trên đường chạy trốn gặp không ít khốn khổ cũng không thể sống sót. Hiện tại chạy tới được bờ suối này liền bỏ mạng. Tô Vân hắn lập tức như một điều kì lạ xuất hiện tại đây.

- Phỉ Lam thành, Tô gia a!

Tô Vân thở dài một hơi, cảm thán không thôi. Trong kí ức của tên Tô Vân xấu số kia. Tộc nhân Tô gia đến khi bị diệt tộc cũng không biết tộc nhân hắn trêu chọc tới thế lực hay nhân vật nào. Cứ như vậy hư ảo biến mất.

- Thế giới thực lực vi tôn a, thú vị thú vị. Nếu đã tới nơi đây, vậy ta cứ yên ổn sống qua ngày thôi. Chỉ cần không kẻ nào đụng tới ta, ta sẽ rất hiền lành a!

Khoé miệng Tô Vân lại nhếch lên, hai con mắt loé lên tinh quang sáng rực. Mối thù của Tô gia kia, hắn cũng mặc kệ. Chẳng có chút liên quan nào tới hắn, hắn tại nơi này chẳng quen biết một ai. Hiện tại cứ vậy một mình trải qua a. Có hệ thống trong tay, còn sợ không sống tốt sao?

....

Trên một con đường cái, một thân ảnh thanh niên mặc trường sam màu đen đang nhẹ nhàng bước tới. Phía sau hắn kéo dài một chiếc áo choàng đầy vẻ tà dị. Từ trên người hắn không phát ra một chút khí tức nào. Đây chính là tác dụng của Ảnh Ma áo choàng. Khi được đeo trên người, toàn bộ khí tức trên người hắn liền không phát tán ra ngoài. Kể cả khi hắn động thủ với người hay có đại nhân vật khủng bố tra xét đều không thể nhận ra.

Cước bộ của thanh niên này không nhanh không chậm, đầy một bộ cưỡi ngựa xem hoa. Trước mặt chính là cổng thành Phỉ Lam thành. Dòng người đi lại nườm nượp. Không ít người đưa ánh mắt hữu ý vô ý nhìn về phía Tô Vân. Trên đường người đi lại mang vũ khí không ít. Tình cảnh rất nhộn nhịp.

- Đây là dị giới sao? Quả thực có chút thú vị!

Tô Vân mỉm cười, chậm rãi đi tới trước cổng thành. Cổng thành rộng chừng hai mươi mét, cao tới mười năm mét vô cùng đồ sộ. Tường thành cũng cao tới ba mươi mét có dư. Tô Vân âm thầm cảm thán, so với Vạn Lí Trường Thành cũng không kém bao nhiêu a.

Hai bên cổng thành có một hàng binh sĩ đứng ngăn trở. Tô Vân phát hiện người tiến vào thành đều phải tiến hành xếp hàng cùng nộp ra kim tệ. Trong kí ức của Tô Vân kia lưu lại. Tô Vân cũng đã hiểu qua. Thế giới này sử dụng một loại tiền tệ gọi là kim tệ. So với tiền xu của địa cầu không khác nhau là mấy. Muốn tiến vào thành đều phải nộp ra một mai kim tệ.

Đến lúc này Tô Vân mới phát hiện ra, trên người hắn một kim tệ cũng không có. Không nghĩ người như hắn cũng có một ngày trên người không có một xu dính túi a.

Tô Vân đứng ở một bên, cũng không có ý định tiến vào xếp hàng. Người khác cũng không có ai thúc dục hắn, chỉ nhìn hắn một cái rồi tiếp tục tiến vào.

Tô Vân cười khổ, cái này cũng quá mất mặt rồi. Thân mang hệ thống mà ngay cả một mai kim tệ cũng không có. Hiện tại hắn mới phát hiện ra, hắn nghèo khó. Tiến vào Phỉ Lam thành cũng không có cách nào ở lại. Ăn uống ngủ nghỉ có thứ gì mà không dùng đến tiền đâu.

Nở ra nụ cười khổ, Tô Vân xoay người muốn rời đi. Hắn tính toán một hồi qua ngọn núi phía trước ở lại mấy hôm. Bên ngoài còn có dã thú a, cũng không khó để hắn ăn uống. Mấy ngày trước hắn còn gặp một con yêu thú nhất giai đâu. Kết quả con yêu lang nhất giai kia còn chưa kịp động thủ đã bị Tô Vân một cái búng tay chết ngay lập tức. Có lẽ đến khi nó chết vẫn không thể hiểu tại sao lại chết một cách ngớ ngẩn như vậy.

- Tô Vân, là ngươi sao?

Chính vào lúc hắn quay người muốn rời đi, một âm thanh dễ nghe bất chợt vang lên. Bước chân Tô Vân chững lại, âm thanh này khiến thân thể hắn có chút run rẩy. Chút run rẩy này phát sinh chính là bản năng của cỗ thân thể này. Tô Vân hắn chỉ có thể cảm thấy quen thuộc mà thôi, một thân ảnh hiện ra trong đầu của hắn.

Bạn đang đọc Hắc Ảnh Vận sáng tác bởi TạTrườngThành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TạTrườngThành
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.