Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng A Tuệ +

Tiểu thuyết gốc · 2098 chữ

---Uỳnh!

---Uỳnh!

Tiếng vã nhau kích liệt bên trong khu rừng. Ma Thú chạy loạn, Dã Thú thì bị sóng xung quanh đánh cho thành thịt vụn.

Tại vị trí cách xa trung tâm khu rừng. Sở Phong đấm con gái người ta không thương tiếc, nàng cũng không phải thứ gì hiền lành, ăn một đấm cũng trả lại một quyền.

Bị chém một nhát, cũng đập lại một chùy. Càng đánh càng say, càng đánh càng thiệt. Nàng đấm hắn đau cả tay, đánh nứt cả chùy nhưng lại chẳng xi nhê.

''Cái lớp phòng hộ quái thai gì thế hả? Ngươi thật sự là Trúc Cơ sao!?''

Tức tối Hồng A Tuệ lùi lại, lau máu trên miệng nàng hung hăng liếc hắn một cái. Em gái của Hồng Liên song bản tính lại hoàn trái ngược, nếu Hồng Liên là đóa sen nở rộ giữa bùn lầy thì Hồng A Tệ chính là cây xương rồng tại sa mạc nóng bức nhất.

Nàng bất đồng trong suy nghĩ, hoang dại trong phong cách chiến đấu nhưng cực kỳ yêu quý Chị mình. Hơn tất cả, hôm nay nàng muốn chơi khô máu với tên khốn nạn dám đấm vào mặt mình.

"Con Mọe Nó! Lão Nương hôm nay khô máu với tên Sở Khanh chó mi!''

Hồng A Tuệ nén linh năng lại trên chùy, thân chùy bắt đầu nứt nẻ, đầu chùy như đang điên lên mà rỉ máu. Khí thế khát máu hất ngã các gốc cây to.

"Ta thì hôm nay muốn vặt cạn nước cái lỗ bé nhỏ đó, của ngươi.''

Hồng Liên lao tới, thân thể nhỏ bé nhưng lại bộc phát như một gã titan. Linh năng của nàng bao phủ lấy cơ thể với màu đỏ của lửa, cơn thịnh nộ của rồng.

Huyết Mạch Hỏa Đinh lộ ra và hừng hừng cái cách nó thôn phệ Linh Lực bên trong nàng. Ít ai biết rằng cơ thể nhỏ bé ấy của nàng cũng chính xác với độ tuổi mà nàng sở hữu, Hồng A Tuệ năm nay cũng chỉ mới 18 tuổi.

Bật người lên cao, Chiếc Chùy trong tay Hồng A Tuệ ra cách điên cuồng. Nghiến răng nàng đập mạnh xuống với tốc độ kinh hoàng, phong cách chiến đấu của nàng rất độc lạ. Tốc chiến tốc thắng, một chiêu miểu sát.

Nhưng đây cũng chính là khuyết điểm chí tử của nàng, nếu chẳng may đối thủ cù nhây, Kẻ bất lợi liền chính là Hồng A Tuệ.

Ầm-------!?

Tiếng đập đinh tai điếc óc. Mặt đất bị đập cho bắn ngược lên trời từng khối lớn, nơi Chùy Đập xuống đã hình thành một cái hố sâu. Vũ Lực kinh hoàng chưa từng thấy, đây cũng chính là đoàn toàn lực mạnh nhất của Hồng A Tuệ.

Cơ thể phía trên không dần rơi xuống, Linh Năng cạn kiệt, Hồng A Tuệ hiện tại ngón tay còn chả cử động nổi. Việc còn lại chỉ trông chờ vào đám thuộc hạ kia của nàng.

Khi suy nghĩ ấy thoáng qua, một tia sáng lóa lên mang theo cái chết ngay lập tức. Không tiếng động, không báo trước. Hết thảy chỉ lóa lên một cái, mọi thứ bị tiêu diệt trong tức khắc, cái hố lớn gấp đôi cái mà đoàn toàn lực của Hồng A Tuệ tạo thành.

Khuôn mặt tái xanh, chưa bao giờ Hồng A Tuệ cảm giác tệ như lúc này. Sóng linh năng của bọn thuộc hạ đã hoàn toàn biến mất. Chết hết rồi sao, chết hết rồi sao, đó chắc chắn là suy nghĩ của Hồng A Tuệ vào lúc này.

Năm Khai Quang Sơ Giai lại cứ thế thiệt mạng, Khai Quang Đỉnh Phong còn bị ép thừa sóng thiếu chết. Tương Dương Thành quả thật đã xuất hiện một Tàng Long Chân Chính.

"Không sao....dù thiệt hại nhưng cũng đã đạt được....mục đích.''

Hồng A Tuệ đập người thẳng xuống đất, ít lâu sau cơ thể đã hơi cơ động lại được. Nhưng nàng trăm ngàn lần không tới, kẻ kia cư nhiên bình lặng mà bước ra.

Mũ trùm bị gió thổi rũ xuống, mái tóc đen cùng đôi mắt màu huyết ngọc lộ ra. Chúng sắc lẻm như dao cạo, nụ cười tựa loài ác ma bất chấp mọi định luật.

"Ngươi còn sống! Không thể nào!?''

Hồng A Tuệ đôi mắt chứa đầy kinh hãi, hơn hết là sợ hãi. Kẻ sức tàn, kẻ lại lành lặn không thương tật. Tiếp theo đây phải làm thế nào, hẳn là thứ khiến tâm trí nàng rối bời.

"Có hơi choàng một chút. Cũng bởi nó đánh trúng chỗ này.''

Sở Phong chỉ chỉ vào thái dương, nơi đang đỏ lên bởi Chùy vừa rồi. Hồng A Tuệ khi nghe thấy thì khiếp đảm hơn là sợ hãi, một Chùy như thế mà chỉ khiến hắn sưng đỏ một xíu. Đáng hận.

Suy nghĩ Hồng A Tuệ lúc này vô cùng đơn giản. Chạy!

Bất quá nàng chạy không thoát, vừa xoay người đã bị Sở Phong đè đầu xuống, cho nàng cặp đất một xíu hắn mỉm cười đầy dâm tiện.

Thành thật mà nói Hồng A Tuệ không xinh đẹp, nàng đáng yêu thì đúng. Nét đáng yêu của Tiểu Nha Đầu mới lớn và cái tính cách bướng bỉnh bất đồng, đôi lúc trong nàng cũng khá là hoang dại.

Hồng A Tuệ phong cách ăn mặc vô cùng đặc biệt, nó không tạo ấn tượng tốt cho cư dân nơi đây. Họ thậm chí ghét bỏ nàng vì cái phong cách ăn mặc quái quăm, tuy nhiên Sở Phong thì khác. Hắn không sinh ra tại thế này ngay từ đầu, cũng bởi thế mà hắn thấy nàng không gì là kỳ lạ.

Nói chính xác thì Hồng A Tuệ ăn mặc kiểu cách rất giống ở Thế Giới của hắn song có phần sì tin và cá tính. Nàng ăn mặc thế nào, nàng có mái tóc hồng ưa chuộng trong các bộ phim hoạt hình, tóc được chẻ đều và cột cao lên. Nàng không đội mũ thay vào đó là hộp sọ của một nhóc Địa Long xấu tính, đôi mắt hoàng kim và đồng tử dựng đứng tựa rồng. Khuôn mặt đáng yêu khả ái với nụ cười sắc nhọn, hai cái răng khểnh đôi lúc lại nhô ra khi nàng cười hay cử chỉ khuôn mặt. Về phần trang phục nàng mặc một chiếc áo hồng ngắn tay và tách với quần, dưới mặc quần ngắn tới gối. Và hết thảy quần áo của nàng đều có màu hồng.

"Khốn nạn thả ta ra! Đây là cách mà ngươi đối xử với một cô gái sao???''

Tức giận Hồng A Tuệ cố võ mồm, thân vùng vẫy cố thoát nhưng lực bất tồng tâm. Sở Phong lúc này cười mỉm, tư thế này cũng quá là kích phát dục tính của hắn.

Chổng mông thế này chả phải đang khiêu khích con ciu của hắn sao?

Nhìn sự nhỏ nhắn của Hồng A Tuệ mà Sở Phong khẽ rung, hắn có cảm giác sắp phạm tội hiếp dâm trẻ em không bằng. Chính xác thì Hồng A Tuệ chỉ 1m64, thân hình khá mảnh mai, đôi lúc Hồng Liên tự hỏi chả biết muội muội mình lấy đâu ra cỗ sức mạnh kia.

"Ngươi có phải còn gái đâu?''

Sở Phong đè đầu nàng mạnh hơi, cảm giác như xương sắp vỡ tới nơi rồi ấy.

"Con mọe ngươi! Lão Nương chỗ nào không giống hả!?''

Sở Phong nhún vai, khuôn mặt mang theo biểu khinh thường: ''Ngươi thì chỗ nào giống...từ mông cho tới v-ú?''

Hồng A Tuệ tới đây máu điên dồn dập, mà hét toáng lên mặc vết thương trong cơ thể: ''Ta phải liều mạng với ngươi! Hôm nay không chết không thôi! Thả ta ra! Ngươi có phải nam nhân không hả!? Có ngon thì đánh tay đôi tiếp!!!''

Sở Phong lúc này có cảm giác nói chuyện với con nít thật mệt, nàng muốn thì hắn chiều, trước nay hắn cũng chưa ngán ngẩm bố con đứa nào.

Tay lập tức buông đầu Hồng A Tuệ ra, việc này khiến Hồng A Tuệ ngơ ngác, kiểu hắn thả ta thiệt à? Nhưng khi nàng vừa đứng dậy liền ăn ngay một đấm vào bụng.

Cảm giác thốn tới không tả nổi, mọi thứ ăn sáng nay cứ như kéo biểu tình mà chạy ra. Nhưng chưa kịp ối thì đã ăn tiếp một khuỷu tay từ trên xuống. Đau đớn tới khổ sở mà nằm trên đất.

"Híc, không công bằng...ta chưa có ăn no! Còn đang bị thương, ngươi rõ ràng....ức hiếp ta! Ta phải mách lại với Tỷ, huhu~"

Hồng A Tuệ rưng rưng nước mắt, Sở Phong thấy thế liền hơi mềm lòng mà tiếp cận. Chính vào lúc này một cú đá ngược được tung ra, bất quá nó không đả thương nổi Sở Phong. Mặc cho dưới gót chân Hồng A Tuệ có lưỡi dao tẩm độc.

"Có chút thủ đoạn, xem ra không ít kẻ chết dưới nét mặt khả ái đó rồi nhỉ?''

Sở Phong tóm lấy cổ chân Hồng A Tuệ rồi đè nàng xuống.

"Không! Thả ta ra!?'' Hốt hoảng Hồng A Tuệ khuôn mặt tái xanh, lòng tự tôn rồi bối còn trái tim thì yếu đuối.

Xoẹt-- xoẹt--

"A! Đừng mà! Không được!!''

Quần áo của Hồng A Tuệ bị xé nát, chân bị bắt dang rộng ra hai bên. Với sức tàn của nàng thì chả khác nào một thiếu nữ khi chống cự lại Sở Phong.

"Ồ, ngươi có ngực à? Không nhận ra luôn đấy?''

Sở Phong khuôn mặt ngạc nhiên, bầu sữa này không to không tròn, đặc biệt vừa tay.

Mơn trớn nó cảm giác thật thích!

"A! Ngươi làm gì đấy! Nhột quá-- a~ đừng có, se núm...ha, hah....''

Hồng A Tuệ khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng, khi bị se núm nàng lộ ra biểu thích thú, cơ thể đang không ngừng run rẩy.

Chụt-!?

"Gihhhiii!!!''

Hồng A Tuệ giật mình hết lên khi Sở Phong bú lấy bầu sữa nàng. Lưỡi hắn xoay tròn rồi đá lên xuống, cảm giác kích thích chạy dọc sống lưng Hồng A Tuệ lúc này.

"A~ cảm giác sau không....giống lúc Tỷ Tỷ, làm....hah, gaaha!''

Chỉ chút trêu chọc, Sở Phong cứ thế khiến Hồng A Tuệ chảy dãi sung sướng, cảm giác kỳ lạ khó cưỡng này khiến nàng nóng ran người. Cái l*n đang không ngừng rỉ nước.

"Xem ta có gì đây? Một tiểu cô nương ướt át, hắc hắc!''

Sở Phong lôi cây côn thịt của mình đập cái chẹp lên mu nhỏ của Hồng A Tuệ.

"A! N-Nó lớn quá! Thứ gì thế hả!? Không, ghế quá--!''

Hồng A Tuệ xanh mặt, biểu cảm tuyệt vọng lộ ra qua đôi mắt. Sở Phong lúc này mỉm cười, hồng từ từ di chuyển. Trong lúc cạ cạ đầy dương lên cái lỗ nhỏ của Hồng A Tuệ vài đợt rồi bắt đầu trượt trên mép l*n ướt át.

Cười mỉm: ''Không biết sao? Tỷ Tỷ của ngươi chả lẽ không nói....thứ này, là cái đâm-vào-trong!!!''

Sở Phong đột nhiên nhét vào, l*n nhỏ của Hồng A Tuệ lập tức bị nong rộng ra. Thứ to lớn bị rướn lại khi vào được nữa song hắn đẩy tới khiến chui thẳng vào trong, máu tươi rỉ ra.

"Áaaaaa--- Đau quá! Đau quá! Đau chết ta rồi---- ughhh!!!''

Sở Phong nhếch mép, tiếp đến hắn giữ hai chân nàng dang rộng rồi điên cuồng đẩy tới. Tách mở một cái l*n non tơ làm hắn thích thú, cảm giác khít tới khó cưỡng.

"A! A! Dừng lại, ta không được! Ớ--! Nhaaa~ nó đột nhiên! Ah, ah!''

Hồng A Tuệ cảm giác không đau nữa, thay vào đó là lạ khi dịch nhờn tiết ra. Có cái gì đó đang thôi thúc trong tâm trí, rạo rực tại cái mũ múp míp nàng.

"Nhìn có vẻ ngươi cần một vài biện pháp mạnh mẽ, ta thích mấy loại cứng đầu kiểu này đấy!''.

Sở Phong thô bạo đấm thẳng vào bụng Hồng A Tuệ làm nàng cong người lè lưỡi, bất quá nó không đau như nàng tưởng mà còn ngược lại.

Sống lưng này chạy dọc tia khoái cảm, lười lè dài nàng nước dâm tung tóe.

"Ớhhhhh!? Cảm giác này là sao! Cho ta nữa đi~ áaaaahhhhh!!!!'''.

Bạn đang đọc Hắc Đạo Chi Tâm Hệ Thống sáng tác bởi YY-seone
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YY-seone
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 510

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.