Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại Truyện

Tiểu thuyết gốc · 1329 chữ

Ở đâu đó trên Lục Địa Cổ Xưa. Trên sa mạc hay trong lòng đất sâu thẳm, hắn tỉnh dậy mà không biết mình là ai hay thứ gì. Hắn chỉ nhở bản thân đã ở đây rất lâu rất lâu về trước, nơi đây từng là phòng thí nghiệm của chủ nhân. Người ấy là bác sĩ hay nhà khoa học gì đó, hắn chả còn nhỏ nổi nữa.....

Hắn bây giờ chỉ không muốn ngoan ngoãn bên trong bình chứa chật chội này nữa, chủ nhân hắn đã rời đi....bởi con ngươi. Bình chứa này đã không còn đủ dinh dưỡng để nuôi sống hắn, và hắn phải thoát ra khỏi nó.

Đã chờ đợi, rất lâu...đã rất lâu, có thể là một thập kỷ hay nhiều hơn. Hắn đã ngoan ngoãn chờ đợi chủ nhân mình quay lại, nhưng cô đã không quay lại cải tạo lại hắn. Thế nên bây giờ hắn muốn thoát ra, thoát ra để tìm người con gái ấy.

Dẫu biết chủ nhân sẽ không dành cho mình bất cứ thứ tình cảm dư thừa nào, nhưng hắn được phép ao ước mà đúng không? Nhưng cũng có thể chủ nhân của hắn đã chết...trong trận chiến ấy, do con người khởi xướng.

Hắn vẫy vùng thoát khỏi bình chứa, vung những nắm đấm mạnh mẽ vào mặt kính mỏng manh. Cố thoát khỏi đó để một lần nữa đi ra phía ngoài ánh sáng, một lần nữa nhìn thấy dáng người xinh đẹp cùng tà áo trắng bác sĩ ấy.

---uỳnh!

------uỳnh!

---------uỳnh!

Rắc....

Kính vỡ và hắn thoát ra. Cảm giác tự do thật là mới lạ, nhưng hơn hết hắn yếu đuối và đang cố hòa nhập lại với môi trường, bầu không khí xung quanh.

Phổi hắn bắt đầu hoạt động bình thường, lòng ngực nhịp nhàng hơn. Yếu ớt hắn đứng dậy, tập đi như những đứa lên ba. Nhưng bước đi khó khăn, mặt đất đang làm hắn đau, nhưng mảnh vỡ thủy tinh vẫn còn cắm sâu trong da thịt.

.....như thế là không đủ để hắn dừng lại, nỗi niềm khát khao gặp lại chủ nhân sục sôi hơn bao giờ hết. Khi ánh sáng dần trở lại, hắn nhận ra nơi đây chỉ còn lại đóng hoang tàn.

Có rất nhiều bình chứa, những anh em của hắn có lẽ đã chết. Hắn là thứ cuối cùng còn sót lại, mẫu vật có số hiệu 1507. Những mẫu giấy in hằn vết tích của chủ nhân được rải rác khắp các ngóc ngách, những nét chữ nguệch ngoạc.

Thu gom hết mọi thứ, hắn từ từ đọc hết tất cả những gì còn sót lại, đâu đó mùi hương của chủ nhân vẫn còn đọng lại. Nước mắt hắn bắt đầu tuôn trào, cảm giác cô đơn của đứa trẻ mất mẹ thật đau xót.

Một vài mẫu giấy có ghi....

''Tôi chỉ đến Tinh Cầu này nghiên cứu. Nhưng có lẽ một vài thế lực đã để mắt tới......con người nơi đây không phát triển lắm, họ không biết tới giả kim hay khoa học. Thế Giới này bị chi phối bởi các Ma Pháp, một kẻ tự xưng Nữ Thần đang cai trị và chăm nom con người.''

...

"Ngày thứ 5680, tôi đã bắt một vài chủng tộc thấp kém để nghiêm.....với mong muốn hồi sinh chủ nhân của mình, bởi trong gen chủng loài này thấp kém này có nguồn gốc của những cơn nứng tình mất kiểm soát của ngài ấy.''

...

"Ngày thứ 5701, tôi vô tình bị phát hiện nhưng rất may đã trốn thoát. Nhưng sau hôm nay có lẽ họ sẽ lùng sục khắp mọi nơi, tôi cần hoàn thành nghiên cứu của mình cách nhanh chóng.....''

...

"Ngày thứ 5769, một ngàn mẫu vật được tôi nhân bản thành công. Tôi cố tạo ra cá thể vượt trội nhất, có lẽ tôi sẽ nhìn thấy khuôn mặt của chủ nhân nếu thành công....''

...

"Thất bại. Đây là một thảm họa, tôi đã thành công tạo ra một con quái vật siêu việt. Sự phát triển của nó có thể sánh ngang với Thần, tuy nhiên nó nhìn không giống chủ nhân. Nhưng tôi đã có đủ những thứ mình cần, một mẫu gen quý giá.''

...

"Tôi đã bị tập kích. Vết thương không nghiêm trọng nhưng có lẽ đây là mẫu báo cáo cuối cùng, dù chỉ là một thói quen. Hy vọng một ngày nào đó chủ nhân sẽ công nhận những nổ lực của tôi khi đã cố hồi sinh ngài ấy, từ cõi vĩnh hằng.''

...

"......Tôi phải rời khỏi đây. Con người và bầy tôi của Nữ Thần đã liên kết lại nhầm tiêu diệt kẻ ngoại lai này. Một trong số chúng tự xưng là Anh Hùng, kẻ sở hữu sức mạnh diệt cả Thần Linh. Tôi may mắn trốn thoát nhưng đã dính phải lời nguyền, sức mạnh của tôi bị giảm nữa....hơn hết cơ thể tôi teo nhỏ lại và hoàn toàn cố định ở tuổi 11.''

...

"Tôi bị mất một cánh tay khi chiến đấu với Anh Hùng. Nó sẽ mọc lại sớm thôi. Lần này tôi thu được một thứ hay ho, máu của Anh Hùng, nó sẽ thừa thãi với chủ nhân nhưng tôi cần nó cho sức mạnh sau này của ngài ấy.''

...

Không còn gì sau đó. Chủ nhân đã không còn ở đây, mọi hy vọng và khát khao của hắn hóa tuyệt vọng. Thù hận, hắn thề sẽ trút cơn thịnh nộ này lên đầu con người và bọn thần linh nơi đây. Cả Anh Hùng nữa.

Nhưng trước đó hắn có chuyện phải làm. Hắn cần sức mạnh, rằng cái cơ thể tương tự con người này không bất khả chiến bại, hắn cũng là một sinh vật dễ bị tổn thương bởi vũ khí của con người.

Đao kiếm có thể xuyên qua da thịt hắn, những ngọn lửa Ma Pháp có thể thiếu hắn thành tro. Nhưng liệu họ có kịp làm thế với hắn không? Hắn sẽ ăn hết mọi thứ tìm được, ngấu nghiến chúng bằng đôi hàm răng sắc như dao cạo này, hấp thụ và trở nên mạnh mẽ hơn. Hắn sẽ hãm hiếp bọn phụ nữ loài người, bắt ép những con điếm đó sinh con cho mình....rất nhanh thôi hắn sẽ có trong tay cả một đội quân. Hắn sẽ trinh phạt loài, tiêu diệt Thần Linh. Bắt bọn đàn bà bú ciu cho mình. Hãm Hiếp và chà đạp cái l*n của con Nữ Thần ấy vì đã dám tổn thương tới chủ nhân hắn.

Đi theo một nữ tấm Bản Đồ còn sót lại, những cánh cửa tự động mở khi hắn tới. Dù biết bản thân là lần đầu tiên, nhưng có lẽ Chủ Nhân đã đoán được...ngày hắn thức tỉnh. Chủ nhân của hắn cũng là Thần mà.

...

Phía bên ngoài, vách đá đột nhiên nứt ra một cái khe nhỏ. Khi ấy một bàn tay nhân loại với lớp da đen xám đưa ra, ít lắm sau một chủng loài xấu xí ép người chui ra từ đấy.

Hít thở bầu không khí trong lành và mát mẻ. Hắn cảm giác thật ghen tị với con người, chúng được tự do và ưu ái từ Thần Linh. Chúng tham lam và xảo trá, chúng có mẹ và còn có phụ nữ...những thứ mà hắn thiếu thốn. Hắn sẽ tước đoạt chúng từ tay bọn sinh vật cấp cao ấy.

Những trước đó hắn có chuyện phải làm. Ăn cái đã~~

""Hỡi những chủng tộc tham lam và ti tiện. Chủ nhân của chúng bây đã được khai sinh, hay quỳ xuống và trung thành với ta. Ta sẽ dẫn dắt các ngươi trên máu và nước l*n của phụ nữ! Ta sẽ chà đạp Thế Giới này dưới gót chân! Vì chủ nhân, vì chủ nhân của ngài!!!''''''

Bạn đang đọc Hắc Đạo Chi Tâm Hệ Thống sáng tác bởi YY-seone
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YY-seone
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 343

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.