Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Linh thứ chín

Tiểu thuyết gốc · 1403 chữ

Tại một nơi sâu thẳm nhất của vùng đen tối lạnh lẽo của Tinh không Vũ Trụ mênh mông có một gốc Đại Thụ trôi lơ lửng ở đó, tỏa ra ánh sáng xanh lục nhẹ nhàng. Trên thân Đại Thụ chìa ra mười nhánh cây cành lá lưa thưa, mỗi nhánh cánh đó có một quả màu sắc khác nhau. Mỗi quả đều tròn, to có , nhỏ có, nhỏ nhất chỉ bằng đầu ngón tay, to nhất bằng đầu em bé. Lam sắc, Kim sắc, Thanh sắc… nhìn từ xa có một vẻ đẹp lộng lẫy tỏa ra sự ấm áp từ trong tận cùng mênh mông đen tối vô tận đó…

- Ta đang ở đâu đây?

Một quả nhỏ xíu màu sắc Bạch Quang nhìn quanh bỗng nhiên có thể phát ra tiếng nói, có đôi mắt to trong từ quả bạch quang đó nhìn xung quanh muôn phần mờ mịt khó hiểu, hắn chỉ thấy toàn bộ một màu đen như mực. Hắn nhìn ngay bản thân mình thấy được cơ thể chi có duy nhất một thứ tròn vo màu trắng trong suốt tỏa tinh quang mà thôi.

- Ta là ai?, ta sao lại ở đây, đây là đâu?

Hàng loạt câu hỏi dồn dập trong đầu hắn. Bỗng nhiên có tiếng thở dài mang theo vẻ tang thương cùng năm tháng vang lên trong khoảng mênh mông mờ mịt đó:

- Tiểu tinh linh thứ chín, mau khởi sinh, có nguyện vọng gì mau nói!

- Khởi sinh? ai đang nói đó?

- Nhiều lời!. Bây giờ tới lúc trưởng thành rồi hãy mau đi thực hiện sứ mệnh của người đi, Còn rất nhiều tinh linh đang chờ đợi đó! còn nhiều lời ta bỏ lại nơi đây bây giờ!

Giọng già nua vang lên mang theo vẻ bực bội. Một Quả Nấm To chừng cái bàn nằm dưới gốc Đại Thụ, quả nấm đó có hai sợi râu màu trắng lất phất già nua kia phát ra âm thanh nói.

- Rồi rồi, ta hiểu rồi, ta thứ chín vậy các tinh linh kia đi đâu rồi, còn ta? Lão già đưa ta đến nơi nào thế, có thể cho ta biết tại sao lại đưa ta đi không, ta muốn ở lại bên Mộc Thụ.

- Trước ngươi có Tám vị tinh linh kia đã đi từ lâu rồi, phía sau còn hai tinh linh, Còn ngươi tới lúc đó hẳn biết, mau nói nguyện vọng!

- Cho ta đến thế giới yên bình đi, nơi nào mà bình lặng như nơi này nhé. Giọng nói già nua vang lên có chút bất đắc dĩ...

- Hừ!! bình yên? đồ con lừa. Bao nhiêu vị tinh linh chẳng thấy ai như ngươi, Mau cút!!!

Dứt lời nơi mênh mông tăm tối chợt lóe lên đóm sáng nhỏ chừng cái bát. Tiểu Tinh Linh bị đẩy bay vào trong đó, bắt đầu cho một hành trình mới, trong tâm hồn nhỏ bé của tiểu tinh linh vang giọng nói kia:

...........cửu tinh linh, ta sẽ nhớ ngươi a..!

------

Tại một nơi gọi là Thôn Thảo Mộc, Thuộc Bình Thành, Bình Nguyên Quốc, Tinh Cầu Hạ Châu.

Ngoài sân một lão thái bà chừng tám mươi tuổi, tóc đã bạc trắng, lưng còng tưởng chừng như mặt sắp cắm xuống đất, lão thái bà đang hướng thiên địa mà khấn vái râm ran:

- Cầu hoàng thiên hậu thổ cho Trưởng tức( con dâu cả) lần này thuận lợi bình an hạ sinh nội tôn, già này nguyện giảm thọ.....

Bên cạnh là lão Huỳnh Thái Công đi tới đi lui chóng cây gậy mà tay run cầm cập, liên tục vuốt râu bạc, ước chừng còn lại vài chục sợi, số còn lại nằm dưới đất cả.

Ngoài hàng rào, hôm nay các hương thân phụ lão, già trẻ lớn bé gần đó đều chạy đến nhà Huỳnh Bộ Đầu chờ mong hỷ sự, bởi trước đó Lão Thái Công từng tuyên bố nếu lần này Ông có Nội tôn bất kể Trưởng nam hay Trưởng nữ thì sẽ thưởng cho mọi người mỗi một nóc gia được 10 cân Gạo và 2 con gà. Nghĩ phần thưởng không có bao nhiêu nhưng đối với những thôn dân tại Thảo Mộc Thôn thì đó chừng nửa cái gia tài rồi. Nhà có chút của cải một phần cũng nhờ Lão Thái Công chắt chiu mấy chục năm cũng có của dư của để, một phần cũng nhờ chút bổng lộc ở Nha môn của vị Huỳnh Bộ Đầu.

Bên trong Sảnh đường, hai anh em Họ Huỳnh là Huỳnh Nhạc và Huỳnh Tương đang ngồi uống trà, lão đại Huỳnh Nhạc tay cầm chung trà uống liên tục, rồi lại rót, rồi lại uống. Bỗng cầm ấm trà rót vào chung mà chẳng có tý trà nào chảy ra mà Lão đại Huỳnh Nhạc vẫn không hay cứ cầm như thế.

Nhị đệ Huỳnh Tương thấy thế bèn gọi nha hoàn:

- Kiều nhi, mau châm ấm trà nóng lên cho Lão gia, mau lên!!.

Kiều nhi bước lên tiếp nhận ấm trà đem xuống châm nước nóng, nàng không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu nàng đi châm ấm trà này nữa.

- Ta nói này Đại ca, huynh có sốt ruột thì cũng chẳng giúp được gì đâu, đây là chuyện không phải Phụ nam như chúng ta làm được. Huynh cứ bình tĩnh mà ngồi đi. Mà này, bụng Huynh chứa gì ghê thế, đây là ấm trà thứ sáu rồi đấy, huynh không cho đệ uống tý nào à?!!. hay là chúng ta đổi sang một Bầu rượu Thảo Linh Tuyền đi nhé!

- Đệ thì biết cái gì! đệ chưa có thê tử, một thân long bong ăn chơi từ trên xuống dưới, năm nay đã hai mươi hơn mà vẫn chưa yên bề gia thất thì làm sao hiểu được tấm lòng của người sắp làm cha như ta chứ?!! suốt ngày quậy phá lại còn bắt ta chùi đít cho đệ.

Còn Đại ca vất vả cày cấy chỉ mong sớm hạ sinh hài tử cho phụ mẫu yên lòng, đệ cũng biết năm đó Đại Tẩu ngươi vì việc đó mà khó sinh, nay hài tử sắp ra đời nói sao ta không bồn chồn cho được?.

Thảo Linh Tuyền Tửu???đệ coi nhà này là Tửu Quán Kinh Thành à? hai ngày nay đệ uống hết ba Bình Thảo Linh Tuyền Tửu của ta rồi đó. Một năm ta nhận Bỗng lộc ở Nha môn chỉ đủ mua được mười bình thôi, đệ thật là biết hàng mà.

Nhị đệ Huỳnh Tương liếc mắt nhìn đại ca của mình mang theo giọng châm chọc:

- Rồi rồi, đệ sai là đệ sai được chưa, làm gì ra bộ nhà giàu tiếc của vậy. Đệ không uống nữa, để dành cho đại ca chiêu đãi mọi người mừng tiểu hài tử ra đời chứ gì. Mà coi như đệ mừng cháu trai của đệ trước ba bình Thảo Linh Tuyền Tửu đó đi, phải không?

- Đệ!!! hừ, càng ngày mặt đệ càng dầy rồi đấy. Mong sau tiểu hài tử sinh ra tính tình giống ta, chứ giống nhị thúc như đệ thì có mà tức chết ta.

Nhị thúc mặt dày cười Hắc hắc!!!!

Bỗng nhiên, từ bên trong nội đường vang lên " oe oe" tiếng trẻ con khóc.

- Sinh rồi, ra rồi, hài tử ra rồi. Là con Trai, một hài tử rất kháu khỉnh!!!

Bà Mụ từ trong nội đường chạy ra báo tin cho Lão Đại Huỳnh Nhạc.

Lúc này hai vị Lão Thái Công cùng đi vào vẻ mặt hớn hở, hàng xóm bên ngoài cũng xôm tụ bàn tán không biết tiểu hài tử trông như thế nào, có oai vệ giống như Huỳnh Bộ Đầu không. Cảnh tưởng chào đời của Tiểu Tinh Linh thứ Chín thật hoành tráng quá đi.

Mà lúc này nhân vật chính của chúng ta vẫn đang thưởng thức ngon lành dòng sữa ấm ấp ngọt ngào từ cặp nhũ hoa của Mẫu thân đấy.

Đôi mắt Cửu tinh linh đảo quanh, cảm nhận mọi thứ xung quanh một lần, tiêu hóa một dòng ý thức mà Giọng nói già nua tang thương của lão Đầu Nấm khi còn bên ngoài khoảng mênh mông kia truyền ra trước khi ý thức của tinh linh ngủ say.

Bạn đang đọc Hành trình Sinh tồn của Tiểu Tinh Linh thứ Chín sáng tác bởi talathaithieugia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi talathaithieugia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.